Mạt Thế Chi Trọng Sinh

Chương 11: Tang thi

Ngươi thấy qua tang thi chưa?

Có lẽ rất nhiều người đều nói thấy qua, ở trên TV.

Ngươi thấy qua tang thi thật chưa?

Hiện tại rất nhiều người cũng có thể nói thấy qua.

—————-

“Lily, mở cửa nhanh, mở cửa nhanh!”

Chị đang muốn về nhà tắm rửa giặt quần áo, đột nhiên nghe phía sau có tiếng thét chói tai, nhìn lại, thấy bệnh nhân vừa mới nãy còn nằm ở trên giường đột nhiên đứng dậy, vốn chị thật cao hứng, nghĩ chồng chị có khi nào cũng sẽ tỉnh không, nhưng không ngờ những bệnh nhân kia vừa tỉnh, nguyên một đám bổ nhào lên trên người thân, cắn xé, nhai nuốt, máu tươi chảy đầy đất.

Chị sợ tới mức vội vàng chạy vào bãi đỗ xe, bên trong có rất nhiều xe đang muốn phát động, sắc mặt của mọi người cũng giống chị, trắng bệch – kinh hoảng – sợ hãi.

Mở cửa xe hướng nhà chạy đến, tang thi trên đường giống bệnh nhân ngược lại không có nhiều, bất quá có người đang đi, đột nhiên đứng lại, té trên mặt đất, qua không bao lâu lại đứng lên, nhào vào người đi đường.

Chị rất sợ hãi, liều mạng chạy về phía nhà chị, chỉ sợ chồng chị cũng dữ nhiều lành ít, nhưng chị còn có con gái phải bảo vệ.

Lần đầu tiên cảm thấy hành lang đáng sợ như thế, bên trong cửa hai nhà hàng xóm bên cạnh phát ra tiếng ‘bang bang’, chị sợ cực kỳ, vọt tới nhà mình, một tay cố gắng tìm chìa khóa, một tay vỗ cửa, “Lily, mở cửa nhanh! Mở cửa nhanh!”

Dưới lầu tới một bóng đen, vừa đong vừa đưa, khủng bố quỷ dị.

Tay của chị càng run lên, chìa khóa, chìa khóa rốt cuộc ở đâu?!

Cô gái nhỏ bị đánh thức xoa đôi mắt buồn ngủ đi mở cửa, “Mẹ, sao bây giờ mẹ mới về? A!”

Mẹ bị cắn vỡ sọ nằm trên mặt đất, đột nhiên mở mắt, khuôn mặt xanh trắng, bắt lấy mình!

—————-

“Mẹ… Bà nội có phải bị…”

Xem tin tức, nhìn MC chết không nhắm mắt, nhìn trên TV người nguyên bản đang mê man đột nhiên tỉnh lại tranh nhau cướp thịt người, nghe thanh âm nhấm nuốt, nó sợ hãi, bà nội nhà nó bởi vì giường bệnh viện đã chật người, cho nên mẹ nó mua ít thuốc mang bà nội về nhà nghỉ ngơi, bệnh của bà nội giống trong TV, mà hiện tại lại ở trong nhà!

“Con nói cái gì? Bảo con làm bài tập, đừng xem TV lại không nghe… A!”

Tiếng thét chói tai bỗng im bặt, mẹ hiện tại không phải đang cho bà nội uống thuốc sao?!!

“Mẹ, mẹ làm sao vậy? Mẹ làm sao vậy?” Nó sợ tới mức xông vào trong phòng bà nội, bà nội sắc mặt xanh trắng đang cắn cổ mẹ, rất giống nữ MC trên TV.

Bà nội biến thành quái vật!

Bà nội ăn mẹ!

Bà nội kế tiếp muốn ăn nó!!

Cực độ sợ hãi khiến cho nó cầm lấy cái tủ hung hăng nện xuống, một cái hai cái ba cái, cho đến khi đầu bà nội nó bị đánh đến nát nhừ ra, cho đến khi bà nội nó không động đậy được nữa, không thể bắt nó được nữa, nó chậm rãi tỉnh táo lại, lúc này mới có thời gian nhìn lại vũ khí của nó, là cái tủ.

Ha ha ha ha, mình có siêu năng lực! Đúng vậy, mình có siêu năng lực!

Bình thường nó tuyệt đối nâng không nổi cái tủ, giờ phút này lại được nó thoải mái cầm lên, vui sướng đánh tan sợ hãi, nó có siêu năng lực! Là trời cao ban năng lực cho hắn!

Kế tiếp, nó nhất định sẽ giống như trong tiểu thuyết miêu tả, lợi dụng siêu năng lực cứu vớt xã hội, cứu vớt nhân loại, làm cho người ta sùng bái nó, kính sợ nó! Nó sẽ trở thành chủ nhân Trái Đất!

“… A… Mẹ… Mẹ…” Nó sờ cổ của mình, chỗ đó dính một chút máu, mẹ vừa mới bị bà nội cắn chết, bây giờ đang cắn cổ của nó không buông…

6 tiếng đồng hồ sau, thi thể của nó cũng bắt đầu động đậy…

——————

“Con ơi! Con ơi! Con của mẹ, mẹ sẽ không đi!” Nữ nhân bị bệnh tâm thần kêu lên.

Nam nhân sợ hãi mà không kiên nhẫn, “Nếu cô nghĩ là con cô thì đi tìm nó, đừng chậm trễ tôi đi!”

“Anh sao có thể như vậy, đó cũng là con của anh a!”

“Con của tôi đã chết rồi, cô nhìn rõ ràng chút, đó là tang thi! Tang thi sẽ ăn thịt người! Nữ nhân chính là phiền toái.”

“Không, là con của em, con nhất định sẽ không ăn em!”

“Cô rốt cuộc có đi hay không!”

“A, con đã tới, con ngoan, con sẽ không ăn mẹ, đúng không? Nói cho mẹ nghe, con không phải tang thi ăn thịt người.”

“Nếu như vậy thì cô đi cùng nó, ông đây mới mặc kệ đồ thần kinh như cô!” Nam nhân đem nữ nhân kia giao cho tang thi, xoay người bỏ chạy.

Sau lưng truyền đến thanh âm vợ mình kêu thảm thiết, nam nhân chỉ là trong lòng khẩn cầu, hy vọng nữ nhân ngốc kia có thể tranh thủ thêm vài phút.

Nhanh, nhanh đến lầu một, lúc nam nhân cao hứng mình rốt cục có thể chạy ra khỏi bệnh viện, một cái bóng đen bổ nhào qua, rồi hai cái, ba cái, bốn… Bao bọc vây quanh  nam nhân…

——————–

“Mẹ ơi, ba ơi, hai người tỉnh a! Tiểu Ngọc xới cơm cho hai người, hôm nay Tiểu Ngọc nấu cháo đậu xanh, hai người phải ăn nhiều một chút.” Ba mẹ thanh tỉnh làm cho Tiểu Ngọc thật cao hứng, cô bé một mình ở trong phòng trống rỗng rất sợ hãi.

“Mẹ, đến, ngồi bên này, ba, sao ba lại chiếm vị trí của Tiểu Ngọc, Tiểu Ngọc muốn cáo trạng với mẹ!”

“Mẹ! Mẹ làm cái gì?! Buông Tiểu Ngọc, mau buông Tiểu Ngọc ra!”

“Hu hu hu, ba ơi, đau quá, đau quá… Tiểu Ngọc rất ngoan… Tại sao lại cắn Tiểu Ngọc…”

“Đau… Mẹ… Ba… Đau…”

——————-

“Nhanh dùng hạt đậu! Ngươi ngu ngốc, không biết phải đợi bom khoai cây trưởng thành mới có thể dùng sao?”

“Anh, em có thể chơi được.”

“Nói ngươi đần cũng đừng có cãi lại, tránh ra, anh tới, cái này rất đơn giản, những tang thi kia rất là ngu ngốc, anh nhắm mắt lại cũng có thể đánh trúng.”

(Miu: hai anh em nó đang chơi game có tên là Plants vs Zombies, có hình minh họa dưới truyện. Lúc đầu cứ tưởng hai anh em nó đánh tang thi thật chứ, sau khi đọc kĩ lại mới biết đây là game, cũng may Miu đã từng thấy em trai chơi nên mới biết, chứ mò tới mùa quýt cũng chả hiểu gì =.=)

“Ba mẹ sao còn chưa về? Em thật đói a.”

“Đói bụng thì đi ăn mì tôm, thuận tiện giúp anh bỏ chút tiêu.”

“Được… Anh! Trong nhà không có tiêu.”

“Mày ngốc a, không biết xuống dưới mua sao? Dưới lầu có siêu thị, cần anh mày đưa cho bản đồ không?”

“… Anh hung dữ.”

“Mày nói cái gì!”

“Không nói gì, không nói gì, em đi mua mì tôm.”

“Nhớ mang theo chìa khóa, anh sẽ không mở cửa cho mày.”

“Dạ.”

… 1 phút sau…

Phanh! Một tiếng đóng cửa rất lớn, còn có hơi thở sợ hãi của em trai.

“Làm sao vậy, bị quỷ truy đuổi a?”

“Anh… Tang thi… Có tang thi!”

“Anh của mày cũng không phải đứa nhỏ 3 tuổi, còn có thể bị chiêu này của mày lừa gạt? Tránh ra, anh nhìn xem sao.”

“Anh! Ngàn vạn lần đừng mở cửa! Đừng mở cửa! Em đi tìm vũ khí, anh ngàn vạn lần đừng mở cửa a!”

“Ngốc a, thật đúng là diễn nghiện, còn tìm vũ khí.”

Răng rắc, cửa mở, “Xem đi, tang thi đâu? Đừng nói với anh là ở trong máy vi tính nha, ha ha… A!”

“Anh! Ta đánh chết ngươi, đánh chết ngươi! Mau buông anh của ta ra! Buông ra!!”

“… Anh bị cắn… Anh cũng sẽ biến thành như vậy sao?”

“Sẽ không, anh là anh của em a, sẽ dùng hạt đậu đánh tang thi, anh sẽ không dễ thua trên tay tang thi phải không?”

“… Phỏng chừng ba mẹ cũng dữ nhiều lành ít, em trai, còn nhớ rõ bài post ngày đó bị chúng ta mắng đến cực kỳ thảm không?”

“Nhớ rõ, tên ngu ngốc kia muốn lừa chúng ta tin hôm nay là tận thế.”

“Ha ha, nguyên lai chúng ta mới là ngu ngốc… Đi tìm bài post đó, đi N thị!”

“Được, em đi tìm, anh chờ chút.”

Ở đâu? Ở đâu?  Bài post đó ở đâu? “Anh, tìm không thấy, hẳn là đã xóa……”

Một tang thi khóe miệng chảy nước bọt màu vàng, chỗ bị cắn hư thối không chịu nổi, tròng trắng mắt ngốc trệ nhìn cậu em trai, móng tay sắc nhọn vươn tới hắn…