Mạt Thế Chi Công Đức Vô Lượng

Chương 15: Chính sách

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Thanh Thạch

Ngày hôm sau, Lăng Thanh Vân từ sớm đã chờ ở địa điểm tập trung mà Trương Nghị báo. Hôm qua sau khi biết được sự thật, hắn cảm thấy trong lòng thật trống rỗng, hắn khẩn cấp muốn ra ngoài giết tang thi, có lẽ chỉ có như vậy mới có thể khiến hắn bình tĩnh lại.

Hiện tại các đội ra ngoài làm nhiệm vụ về cơ bản đều là quân nhân chỉ huy, cũng có một số đội chỉ toàn quân nhân, bọn họ phải gánh vác nhiệm vụ gian nan hơn nhiều.

Địa điểm tập trung của đội Lăng Thanh Vân là cửa khu an toàn, hắn mới đứng đây một lúc đã thấy mấy nhóm người rời đi, cũng có một nhóm người trở về, những người đó tất cả đều là binh lính, ngồi trên xe quân đội dính đầy vết máu và thịt thối, chỉ nhìn bề ngoài bọn họ đã có thể tưởng tượng tình hình chiến đấu thảm thiết như thế nào! Nghe nói, bởi vì đại bộ phận người sống sót đều trốn đến khu an toàn, rất nhiều tang thi đã bắt đầu đi về bên này, muốn kiếm vật tư hay là cứu viện cũng trở nên khó khăn hơn.

Trương Nghị còn chưa tới, ngược lại những người khác đã lục tục đến, hơn phân nửa đang thảo luận về người tiến hóa. Lăng Thanh Vân đứng một bên không tham gia, bọn họ đối với Lăng Thanh Vân cũng hơi kính sợ nên không có người tiến tới bắt chuyện.

Nhưng cho dù đứng một mình một góc, Lăng Thanh Vân vẫn có thể nghe rõ bọn họ đang nói cái gì, khối ngọc bội kỳ quái trên trán ít nhất mang lại cho hắn thính lực hơn người.

Nhưng nghe thì nghe vậy, Lăng Thanh Vân một chút cũng không để tâm lời bọn họ nói, mặc kệ người tiến hóa thế nào hay khu an toàn có ai tác oai tác quái, hắn đều không thèm để ý.

Đêm qua, hắn cầm thẻ sinh viên của Trang Thành, cả đêm không ngủ. Quan hệ giữa Cố Gia Bảo và Kim Tường làm hắn nhịn không được mà hâm mộ, nếu Trang Thành còn sống…

Nhưng Trang Thành đã chết, khi đó, hắn tận mắt nhìn thấy Trang Thành bị tang thi cào thương. Cố Gia Bảo muốn đi cứu cậu mình nhưng không có biện pháp, kỳ thật hắn cũng thế, hắn muốn tới công trường chỗ hai người trốn lúc trước để xem nhưng cũng biết chỉ dựa vào mình tuyệt đối không đi được.

Vậy hắn còn có thể làm gì? Hắn chỉ có thể giết nhiều tang thi, để trong lòng dễ chịu hơn một chút. Hơn nữa, có việc để làm, hắn sẽ không đau đến vậy. Lúc này hắn chỉ cảm thấy, sống sót cũng là một loại gánh nặng!

Bầu không khí trong khu an toàn thật căng thẳng, không, phải nói là không khí toàn thế giới đều vô cùng căng thẳng. Kỳ thật so với một số quốc gia khác, tình hình nước Z đã tính là tốt hơn nhiều. Thảm họa phát sinh giữa đêm, tang thi không có biện pháp mở cửa phòng chạy ra, cho nên người sống sót khá nhiều, nhưng nửa bên kia địa cầu lại đang là buổi chiều…

So với nước Z còn có thể thành lập khu an toàn, còn có thể đảm bảo thông tin liên lạc, một số quốc gia khác, tựa như nước M cực kỳ cường đại lại không kịp khống chế tình hình khiến cho thế cục nhanh chóng chuyển xấu. Người sống sót nơi đó càng thêm gian nan, thậm chí có nơi, để giết hết tang thi tập trung đông trong thành phố đã phải dùng đạn đạo oanh tạc cả tòa thành. Biện pháp này cũng tốt, nhưng như thế cũng giết luôn cả những người có khả năng còn sống sót trong đó. Hơn nữa nếu toàn thế giới đều dùng phương pháp kia, liền tính cuối cùng tang thi bị giết hết thì địa cầu cũng không còn chỗ cho nhân loại sinh tồn!

Trong đám tang thi xuất hiện tang thi biến dị, nhân loại cũng xuất hiện người tiến hóa. Tang thi không sợ tử vong, không biết mệt mỏi, không biết sợ hãi, con người cũng may mắn có vũ khí nóng. Hiện tại nước Z vốn không cho dân thường giữ súng cũng đang ngày đêm sản xuất ra. Chiến tranh song phương càng ngày càng trở nên tàn khốc kịch liệt. Mà trong bầu không khí đó, mọi người nghênh đón năm 2015.

Mỗi người trong khu an toàn đều có thâm cừu đại hận với tang thi. Nhưng hận thì hận, thật sự dám ra tay giết tang thi lại không được mấy người, mà người không sợ gì như Lăng Thanh Vân lại càng ít ỏi!

Trương Nghị nhìn Lăng Thanh Vân luôn xông lên phía trước, cướp giết tang thi cướp mạo hiểm, khẽ thở dài. Tuy Lăng Thanh Vân không nói gì, nhưng ngẫm lại liền biết nhất định khi thảm họa xảy ra hắn đã mất đi quá nhiều cho nên mới thống hận tang thi như vậy.

Dùng súng bắn nát đầu tang thi, cam đoan Lăng Thanh Vân đang thanh lý cửa siêu thị được an toàn, sau đó, Trương Nghị lệnh mọi người xuống xe.

Cách biến đổi lớn đã gần một tháng, ban đầu, khu an toàn mỗi ngày đều có người sống sót chạy tới, mỗi lần bọn họ ra làm nhiệm vụ cũng có thể mang về một nhóm. Nhưng đến nay, có thể nhìn thấy người sống sót càng ngày càng ít, mà tang thi càng ngày càng nhiều – mỗi một đồng loại mất đi, bọn họ lại thêm một kẻ địch!

Cửa siêu thị sớm đã bị mở ra, hẳn là lúc trước có người sống sót tới đây, nhưng nay thức ăn càng ngày càng thiếu thốn, dân số khu an toàn càng ngày càng nhiều, bọn họ không thể không dụng công đi kiếm lương thực.

Đội ngũ bọn họ khá may mắn, có lẽ vì trong đội không có nhiều quân nhân chính quy nên bên trên cũng không an bài nhiệm vụ quá mức gian nan, bởi vậy mà mấy ngày nay không gặp phải nhiều nguy hiểm. Nhưng dù là như vậy, quân số cũng giảm mất hai người, một là gã trung niên gia nhập đội hai ngày sau Lăng Thanh Vân, một người khác cũng là người mới – một tháng qua, nhân số đội bọn họ đã tăng đến hai mươi người.

Gã trung niên hay người mới gia nhập kia đều có người nhà ở khu an toàn, vậy nên bọn họ mới phải ra ngoài liều mạng để kiếm đủ thức ăn. Khi bọn họ chết, Trương Nghị đồng tình, cho người nhà bọn họ rất nhiều đồ ăn, nhưng đến lúc này, không còn dư để mà trợ giúp như vậy nữa!

Lăng Thanh Vân giết xong mấy tên tang thi trước cửa siêu thị liền lách người vào trong. Mấy ngày này, mỗi khi hắn giết một tang thi liền được một điểm công đức. Điểm công đức đang chậm rãi gia tăng, nhưng nhiệm vụ mỗi ngày không phải đều giống nhau, mỗi lần ra ngoài cũng không nhất định có thể thống khoái mà giết tang thi, cho nên điểm công đức của hắn cũng mới chỉ tăng đến hơn tám trăm, còn chưa đạt được một nghìn.

Có lẽ phải gấp mười mới được thăng một cấp, cho nên Lăng Thanh Vân căn bản không cảm giác được mình có gì khác thường. Đương nhiên, bởi vì vẫn luôn chiến đấu với tang thi, thể lực và sự linh hoạt của hắn đều tăng mạnh, hơn nữa vung gậy nanh sói giống như trở thành bản năng, kỹ thuật bắn súng cũng càng ngày càng tốt.

Bên trong siêu thị có thức ăn, tất nhiên sẽ hấp dẫn người sống sót đến, mà hương vị người sống lại hấp dẫn tang thi đến.

Lăng Thanh Vân vào siêu thị, nhìn thấy không ít tang thi qua lại.

Một tháng, tang thi biến dị càng ngày càng nhiều, khu an toàn của bọn họ cũng đã xuất hiện người tiến hóa. Đội ngũ Lăng Thanh Vân tất nhiên cũng mấy lần gặp phải tang thi biến dị, nhưng tang thi biến dị không có trí tuệ, chỉ cần chung sức hợp tác, bọn họ nhiều người như vậy vẫn có thể giết chết nó.

Tang thi trong siêu thị không phải tang thi biến dị, Lăng Thanh Vân thở phào một hơi. Hắn là chủ lực của đội, Trương Nghị đối với hắn cũng hào phóng, tất nhiên liền giúp hắn kiếm một thân trang bị tốt, nay cả người hắn bao kín mít không một kẽ hở, chỉ cần không phải là tang thi biến dị, cho dù bắt được hắn cũng không thể làm hắn bị thương!

Thời điểm Lăng Thanh Vân tiến vào siêu thị, những người khác trong đội cũng bắt đầu bước vào, nhìn thấy vật tư bên trong, mắt ai cũng đỏ!

Tang thi rất nhanh đã bị thanh lý sạch sẽ, Lăng Thanh Vân và Trương Nghị canh giữ ở cửa, dùng súng bắn những tang thi tới gần, còn những người khác thu thập hàng hóa.

“Ngày mai là sang năm 2015 rồi đấy…” Trương Nghị một súng bắn chết một tang thi đang đi tới. Hồi đầu những tang thi bọn họ gặp được phần lớn đều đầy đủ cả người, hiện tại càng ngày càng nhiều tang thi thiếu tay mất chân, đây đều là người sống bị ăn rồi biến thành.

Con người bỗng biến thành tang thi sẽ không bị thối rữa, nhưng người từng bị cắn trên người sẽ dính máu và thịt nát, những thứ kia sẽ phân hủy, bốc lên mùi kinh tởm, tuy nhiên hiện tại những người rời khỏi khu an toàn đi làm nhiệm vụ đều đã quen với mùi này!

“Ừ.” Lăng Thanh Vân mở miệng. Tết, Tết vốn là một dịp vui mừng, nhưng giờ đây ai còn tâm trạng? Nhiều nhất cũng chỉ là vào ngày này tự khao bản thân một bữa. Mà hắn, ngay cả tự khao cũng không muốn làm.

“Ngày mai chúng ta không có nhiệm vụ, cậu định làm gì?” Trương Nghị hỏi.

“Ngày mai? Không biết… Nhưng tôi muốn đi một nơi, vẫn luôn muốn đi.” Lăng Thanh Vân thản nhiên nói, đột nhiên nheo mắt lại: “Cẩn thận! Là tang thi biến dị!” Hắn hiện tại đã có thể linh hoạt vận dụng thính lực và thị lực hơn người của mình, tất nhiên cũng có thể càng sớm phát hiện ra dị thường.

Hai tang thi biến dị! Lại còn đều là hệ tốc độ! Lăng Thanh Vân lập tức nổ súng bắn một tên, tuy đối phương rất nhanh nhưng nhãn lực hắn tốt lắm, tang thi lại không biết trốn tránh, bị hắn bắn trúng đầu!

Lăng Thanh Vân nhắc sớm, hai tang thi biến dị lại không biết ẩn nấp trực tiếp xông tới, Trương Nghị tất nhiên cũng nổ súng nhưng anh chỉ bắn trúng cằm nó, Lăng Thanh Vân tiến lên mấy bước nện một gậy, sau đó không chút để ý bắt đầu móc não bọn nó.

“Rốt cuộc cậu lấy cái này làm gì?” Trương Nghị oán giận một câu. Trong óc tang thi biến dị có tinh thể, hiện tại hầu như ai cũng biết. Hơn mười ngày trước, lãnh đạo khu an toàn cũng mang về mấy viên làm thí nghiệm, kết quả tinh hạch này thế mà biến nghiên cứu viên thành tang thi! Từ đó về sau, mọi người thấy tinh hạch liền đi đường vòng, dù sao, muốn moi đồ từ trong óc ra cũng phải có tố chất tâm lý! Chỉ có Lăng Thanh Vân lần nào cũng không buông tha.

Nhưng không có Lăng Thanh Vân, bọn họ không có khả năng trước tiên phát hiện tang thi biến di, càng không có khả năng giết tang thi biến dị, tuy Trương Nghị biết có những người đang thu thập tinh hạch này nhưng vẫn ngầm đồng ý hành vi chiếm đoạt toàn bộ của Lăng Thanh Vân.

“Tôi cũng không biết.” Lăng Thanh Vân đào tinh hạch ra, sau đó dùng nước mang trên ngưởi rửa sạch bỏ vào gói to, hắn vẫn cảm thấy thứ này rất hữu dụng!

Trương Nghị không hỏi nữa. Lần này bọn họ thu hoạch không tồi, tuy trong siêu thị rất nhiều đồ ăn đã bị mang đi nhưng đồ dùng sinh hoạt vẫn còn, cả dầu ăn gia vị linh tinh, những thứ chiếm diện tích lại không thể ăn như vậy đều không bị sờ tới. Giờ toàn bộ thành phố S đều là tang thi, ngay từ đầu còn có thể dọn một ít đường, giờ căn bản không có biện pháp đi nữa, điều này làm cho nhiệm vụ tìm vật tư của bọn họ càng thêm khó khăn, hôm nay thu hoạch như vậy đã tính không tồi.

Khi mấy chiếc xe tải trở về, Lăng Thanh Vân phát hiện người gác cửa khu an toàn dị thường nghiêm túc. Vẫn luôn là Trương Nghị giao tiếp với bọn họ, lần này cũng không ngoại lệ.

Thời điểm Trương Nghị quay lại, biểu tình trên mặt không biết nên nói là lo lắng hay khó chịu: “Khu an toàn ban hành chính sách mới.”

“Đội trưởng Trương, lần này là cái gì?”

“Cho phép tất cả mọi người tự lập đội ra ngoài kiếm vật tư, về sau người ra ngoài làm nhiệm vụ không được phát phiếu cơm nữa mà phải dùng vật tư để đổi lấy phiếu cơm, thu thuế 10%. Khu an toàn phân chia thành khu trong và khu ngoài, sau này giảm một nửa số phiếu cơm của những người công tác trong khu an toàn…” Trương Nghị thuật lại, kỳ thật điều này có thế đoán trước được, khu an toàn tuy không nhỏ nhưng số lượng người sống càng ngày càng nhiều làm cho nơi này kín đặc chỗ! Một đám người chen chúc một chỗ, liền tính không có tang thi thì hoàn cảnh khó khăn cũng sẽ làm con người sinh bệnh, mà uế thải càng là không có biện pháp xử lý!

“Tại sao có thể như vậy?”

“Này có để cho người sống nữa không?”

“Bởi vậy sẽ có rất nhiều người lựa chọn ra khỏi khu an toàn đi tìm đồ ăn?”

“Đúng là nên như thế! Dựa vào cái gì lương thực chúng ta liều mạng cướp được lại đem đi nuôi bọn họ chứ?” Mọi người mồm năm miệng mười, hiện tại bọn họ đang đứng ở khu quan sát, nơi này có rất nhiều người, ai cũng đang thảo luận vấn đề này.

Lăng Thanh Vân ngược lại không để ý đến chính sách đang bị lên án kia, hắn chỉ quan tâm một điều: “Sau này muốn rời khỏi khu an toàn sẽ không bị quản chặt nữa nhỉ?”

Hắn sớm đã muốn quay lại chỗ hắn và Trang Thành bị tách ra, lúc trước nhân viên khu an toàn quản lý rất nghiêm việc ra vào, hơn nữa hắn cảm thấy mình còn chưa giết đủ tang thi báo thù cho Trang Thành. Khi đó hắn cái gì cũng không có, căn bản không có biện pháp tới đấy, chỉ sợ nửa đường đã bị tang thi vây kín! Nhưng hiện tại thì khác, mấy hôm trước hắn tìm được một chiếc Hummer H3 khá vững chắc mà còn đủ xăng – hai thứ này hiện giờ rất khó tìm, dù sao, xe vững chắc với xăng chính là vật tư mà khu an toàn cần nhất.

Chiếc Hummer này là hắn tìm được trong một xưởng sửa xe đầy tang thi, cũng là hắn một mình xông tới lấy được ra, sau đó hắn kiên trì muốn giữ chiếc xe này, Trương Nghị cũng không phản đối, hắn còn dùng thức ăn đổi lấy ít đạn dược, hoàn toàn có thể chạy tới nơi đó một chuyến!

“Sau này, khu an toàn không gọi là khu an toàn nữa mà gọi là khu trong!” Trương Nghị cười khổ, tuy bây giờ còn chưa biết làm thế nào để rời khỏi khu trong nhưng chắc chắn sẽ có rất nhiều người bị yêu cầu ra khỏi khu an toàn.

Kính già yêu trẻ, làm việc nhân nghĩa cái gì, ở mạt thế chính là thứ xa xỉ! Tuy quốc gia ngay từ đầu luôn miệng nói phải bảo vệ mọi người an toàn nhưng đến hiện tại lực còn chả đủ thì bảo vệ kiểu gì? Mà lại không thể dùng biện pháp oanh tạc thành phố để giết tang thi, nếu thật sự làm vậy, không chỉ hủy hoại môi trường, giết hại những người sống sót còn ở trong thành phố, mà vật tư sinh tồn của khu an toàn cũng trở thành nan đề khó giải!

Có một thành thị, ít nhất vẫn cho con người hi vọng, còn có thể tìm được ít thức ăn từ trong thành phố!

Lăng Thanh Vân không quan tâm chuyện đó, ở khu an toàn này hắn quen biết không nhiều lắm, mà người hắn để tâm lại càng ít, huống chi ngay cả mình chết hay sống cũng không để ý thì người khác chết hay sống liên quan gì đến hắn? Hắn chỉ biết thống khổ vì mất đi Trang Thành tích lại càng ngày càng nhiều, sắp ép hắn tới độ không thở nổi!

————

Hummer H3: