- Nè cô không đi ăn gì sao ??_ Lâm thò đầu qua nhìn nó hỏi .
- Không _ nó đáp gõn lọn rồi chăm chú vào quyển sách .
- Sao vậy ??_ Lâm nghiêng đầu hỏi .
- Không thích _nó quay sang nhìn Lâm nhăn mặt đáp .
- Cô không ăn nếu đói thì biết làm sao hả ??_Lâm nhìn nó tiếp tục hỏi .
- Thì kệ tôi cậu lắm chuyện quá _ nó bực bội nói .
- Ừ...thì..kệ cô , nhưng nếu cô không ăn tí bụng cô nó réo thì làm sao tôi học bài , vì thế nên cô phải đi theo tôi _ Lâm gãi đầu nói rồi giật tay nó kéo đi .
- Nè...cậu nghĩ cậu đang làm gì thế hả ??_ bị lôi đi bất ngờ nó hét lên .
Lâm không nói gì chĩ mĩm cười rồi kéo nó đi về phía căntin để lại sau lưng những tiếng nói sầm sì :
- Chuyện này là sao nhỉ ??
- Con nhỏ đó hết đeo báo anh Rin giờ lại chuyễn sang anh Lâm .
- Con đó thật ghê gớm . Chẵng biết tiếp theo nó sẽ chuyển mục tiêu đến ai nữa đây .
- Mà không hiểu tại sao trai đẹp luôn ở xung quanh nó nhỉ ???Hôm nay anh Rin nghĩ học thì lại thêm anh hiệu trưỡng đẹp trai thế vào .
- Hừ mấy hôm nay tao đã chẵng đụng đến nó nên nó lờn mặt rồi _ nhỏ Trinh đứng ngồi hậm hự .
- Vậy mình nên làm sao đây chị hai _ một con nhỏ đứng cạnh mon men hỏi .
- Đi theo tao _ nhỏ Trinh đứng dậy rồi nghiến răng sai bọn đàn em đi theo .
Cả đám đó tiến về phía căntin .
Lâm dẫn nó đến căntin ấn nó ngồi xuống một chiếc bàn rồi chạy nhanh đi mua thức ăn . Nó ngồi nhìn theo mà khó chịu vô cùng đương không bị lôi đi , nó đang ngồi bực bình thì :
- Rầm !! _Trinh lấy tay đập mạnh xuống bàn .
Nó giật mình ngước đầu lên nhìn thì thấy ngay khuôn mặt không mấy thiện cảm cho lắm của Trinh đang nhìn mình :
- Mày càng ngày càng láo nhỉ ??_ Trinh cuối đầu xuống kề mặt nó nói .
Nó vẫn im lặng không nói gì cứ nhìn Trinh không chớp mắt :
- Một lần bị nhốt vào nhà kho chưa đủ àk ?? Hay mày muốn thêm một lần nữa _ Trinh nghiến răng nhìn nó .
Nó vẫn không trả lời mà cứ nhìn Trinh với thái độ khinh khỉnh .
- Mày............_ Trinh tức định đưa tay lên đánh nó thì :
- Mấy người đang làm cái quái gì vậy ??_ Lâm ôm trên mình một đống đồ ăn , bước lại nhìn Trinh và bọn xung quanh bằng một ánh mắt đáng sợ .
- Trông cũng đẹp trai chứ nhỉ ??_ Trinh nói rồi tiến lại chỗ Lâm sờ lên mặt Lâm .
- Tôi biết điều đó nên không cần hạng người như cô phải nói đâu _ Lâm nhe răng cười rồi nghiêm mặt lại nói .
- Cậu ....................._ Trinh tức đến xanh mặt .
- Àk quên nữa làm ơn bỏ dùm cái bàn tay dơ bẩn naỳ ra khõi người tôi đi tởm chết đi được _ Lâm khó chịu nhìn vô tay Trinh nói .
- CẬu ...................._ Trinh đưa tay lên định tát Lâm thì đã bị Lâm chặn lại .
- Cô biết điều thì khôn hồn đừng có đụng vào nhỏ này và tôi , nếu không thì tôi sẽ làm cho cô biến mất chỉ trong một cái nháy mắt_ Lâm tiến lại ghé sát vào tai Trinh đe dọa làm Trinh nổi cả da gà .
- Đi thôi _ nói xong Lâm tiến lại chỗ nó kéo tay nó đi .
Tiếp tục để lại sau lưng những tiếng sầm sì , và một người đang đứng sừng sững trừng mắt nhìn theo .
Lâm kéo nó lên sân thượng đẩy nó ngồi xuống :
- Sao cô hiền thế ??Để tụi đó muốn làm gì làm àk ??_ Lâm tức giận quăng đống đồ ăn vô mình nó .
- Liên quan gì cậu ??_nó khó chịu nhăn mặt nói .
- Câu này tôi nghe cô hỏi nhiều lần rồi đó . Ít ra cô cũng phải biết tự vệ chứ _ Lâm ngồi xuống nhìn nó nhăn mặt nói .
Nó không nói nhìn quay sang nhìn trời .
- Thôi ăn đi _ Lâm chỉ vào đống đồ ăn và ra lệnh cho nó .
- Không thích _ nó đáp gọn lõn .
- Tôi bảo ăn đi mà _ Lâm nạt vào mặt nó .
Nó hơi thoáng sợ khuôn mặt đáng sợ của Lâm , để Lâm không nói nhiều nữa nó bóc đại một cái bánh ăn . Lâm quan sát nó ăn chợt thấy lòng bình yên đến kỳ lạ , chợt thấy một mẫu bánh dính trên khóe miệng nó :
- Cô ăn dính đầy cả này _ Lâm đưa tay lau nhẹ khóe miệng nó nói .
Nó khẽ ngước lên nhìn Lâm rồi quay xuống tiếp tục . Cái nhìn đó phút chốc làm cho tim Lâm nhảy múa reo vang mãnh liệt , tiếng chuống vào lớp làm Lâm giật mình đưa tay mình xuống :
- Trời !! _ Lâm đưa mắt nhìn xuống thì đống đồ ăn lúc nãy là được giải quyết nhanh gọn .
Nó nuốt gọn mẫu bánh mì cuối cùng rồi đứng dậy :
- Mới lúc nãy thì bảo không ăn thế mà giờ sạch sẽ chẵng còn tí nào _ Lâm tròn xoe mắt nhìn nó .
- Thì cậu bảo tôi ăn mà _ nó nhăn mặt nói .
- Thôi...thôi vào lớp _ Lâm nuốt nước bọt rồi nắm tay nó kéo đi .
Nó thầm nghĩ '' Tay tên này cũng lớn đấy nhỉ ??? Nhưng tại sao mình không cảm thấy cảm giác ấm áp đó .....'' cười buồn khi liên tưỡng đến bàn tay ấm áp của hắn .
'' Nhỏ này , đúng là chả hiểu nổi , càng ngày mình càng thấy hứng thú '' Lâm cười rạng ngời .
Trong lớp học Lâm không làm phiền nó nữa mà chỉ ngồi ngắm nó , Lâm thắc mắc trong lớp mặt nạ kia là ẩn chứa một gương mặt như thế nào .
Còn nó lại tiếp tục suy nghĩ vu vơ về câu nói tối qua của hắn , khi nghĩ đến việc câu nói đó dành cho nó thì nó lại cảm thấy hạnh phúc vô cùng . Dù chỉ là 1 % thì nó vẫn hy vọng là như vậy .
Giờ ra về đã tới Lâm định chạy theo nó thì bị cô y tế dựng đầu lại , Lâm nhìn theo bước nó đi mà trong lòng tiếc nuối khôn nguôi .
Nó bước nhẹ trên con đường về nhà , tự nhiên bây giờ nó muốn chạy về nhà thật nhanh để hỏi hắn về chuyện ngày hôm qua . Nó mong rằng câu trả lời sẽ theo y nguyện của nó .
....
My sau khi nghe hắn bị bệnh thì tức tốc bỏ học ,gọi người đến chỡ mình đến nhà hắn , My ngồi trên chiếc xe đen bóng loáng mà lòng cảm thấy lâng lâng không gì tả nổi . Chiếc xe dừng lại đầu ngõ , My cẩn thận dặn dò người tài xế và những vệ sĩ của mình đứng chờ ngoại này . Còn My thì tung tăng chạy về phía nhà nó , khẽ chạy lại gần cửa My gõnhẹ vào thìchẵng thấy ai trả lời . My đành đẩy cửa vào luôn hên là cửa không khóa ,My bước vào nhìn xung quanh nhà một cách khinh bỉ '' không ngờ anh ấy lại ở một nơi tồi tàn như thế này ''
Noí rồi My đi tìm hắn trong từng phòng .
Khi mở cửa ra phòng hắn ra nhìn thấy hắn đang nằm một cách bình yên , với cái khăn đặt trên trán My tiến lại gần , nhìn ngắm hắn '' Quả đúng là đẹp thật '' rồi đưa tay sờ lên mặt hắn , hắn đang nằm thì giật mình khi nhận ra có người sờ vào mình hắn ngồi dậy nắm tay My định hỏi thì cánh cửa phòng mở ra :
- Nè cậu sao rồi ??_ nó từ đâu mở cửa bước vào thì khựng lại khi thấy cái cảnh tượng này .Nó đứng nhìn hắn và My trân trân .
Lúc nãy nó về nhà đã cảm thấy kỳ là khi cửa ngõ mở toang mà cũng chẵng thấy bà đâu , nhưng không ngờ rằng mình sẽ được thấy cái cảnh tượng này .