Trong thư viện ngẫu nhiên có thể nghe thấy tiếng ho khẽ của vài bạn học khác, Yến Tư Thành ngồi trong một góc nơi ánh mặt trời vẫn có thể chiếu đến, vừa lật sách với vẻ mặt nghiêm túc, vừa lẩm nhẩm đọc từng câu để ghi chép vào vở.
Cảnh vật xung quanh vốn thập phần yên tĩnh, đột nhiên có tiếng bước chân lộp cộp lộp cộp từ một bên đi tới, Yến Tư Thành không ngẩng đầu, trong lòng đã đoán ra đó là ai. Quả nhiên, không lâu sau Lục Thành Vũ liền nhảy tót đến bên cạnh hắn ngồi xuống:
“Ôi ta nói khách quý nha, không ngờ Yến Tư Thành cậu cũng sẽ tới thư viện.”
“Mình tới rất nhiều lần rồi.” Yến Tư Thành ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn cậu ta một cái, tiếp tục việc ghi chép này nọ của bản thân, “Xin lỗi hôm nay mình khá bận….”
Nói chưa dứt lời, một cuốn sách đặt trên bàn đã bị Lục Thành Vũ giật lấy:
“‹‹Dạy bạn làm thế nào để giảm cân một cách thoải mái››?” Lục Thành Vũ méo miệng tỏ vẻ ghét bỏ, sau đó lại giật thêm một cuốn khác, “‹‹Làm sao để ăn thành gầy đẹp››, ‹‹36 kế giảm béo khỏe mạnh››?”
Lục Thành Vũ cầm hai quyển sách quăng đi:
“Yến Tư Thành, cậu không có bệnh đấy chứ? Cậu còn muốn giảm béo? Giảm béo cũng không đúng, đây toàn là sách cho tụi con gái đọc, nhưng mà nói thật….Không ngờ thư viện trường chúng ta còn có loại sách này nha…” Lục Thành Vũ kinh ngạc tặc lưỡi.
Cuối cùng Yến Tư Thành gấp sách lại, nghiêm mặt nhìn cậu ta:
“Cậu đang làm phiền mình đấy.”
Lục Thành Vũ sững sờ:
“Làm gì chứ, nghiêm túc dữ vậy.” Cậu hơi bất mãn dẩu môi, “Gần đây cậu bị sao vậy, chơi bóng cũng không đến, game cũng không lên, thậm chí giờ học cũng không cúp nữa! Bây giờ còn vào thư viện…đọc loại sách này?”
Yến Tư Thành không trả lời cậu ta.
Lục Thành Vũ đảo mắt, cười trêu ghẹo:
“Cậu đây là muốn giúp Lý Viện Viện kia giảm béo hả? Sao thế, cậu nhìn không quen một thân toàn thịt đó của cô ấy à?”
Yến Tư Thành cau mày, sắc mặt nghiêm túc:
“Cô ấy như vậy là rất tốt.”
Vì vẻ mặt của hắn nghiêm túc thái quá, ngược lại hù dọa Lục Thành Vũ tới mức dại ra không biết phải nói tiếp thế nào, nín nửa ngày, Lục Thành Vũ mới hậm hực lườm một cái, nói:
“Cô ấy tốt như thế, cậu cứ bận rộn vớ vẩn ở đây đọc mấy cuốn này để làm gì.”
Nhắc tới chuyện này, Yến Tư Thành hình như ức chế không nhẹ, hắn yếu ớt thở dài:
“Cô ấy muốn trở nên gầy hơn, hiện tại hằng ngày đói bụng không chịu ăn cơm, cả người rất tiều tụy.”
Bởi vậy hắn mới phát sầu mà vào thư viện tìm mấy quyển sách này a, Lục Thành Vũ hiểu ra:
“Trước kia sao không nhìn ra cậu còn là một đứa si tình nhỉ.”
Đối với sự trêu ghẹo của Lục Thành Vũ, Yến Tư Thành chỉ nhàn nhạt liếc cậu ta một cái. Lục Thành Vũ tiếp tục nói:
“Cậu khỏi cần gấp, phụ nữ ấy mà, ai nấy đều kêu gào giảm béo, mười cô thì có tới mười một cô không chịu đựng nổi, bạn gái của mình cũng thường xuyên kêu gào giảm béo đây này, bắt đầu một lần là thất bại một lần, ngắn nhất kiên trì được vài giờ, dài nhất kiên trì trong một tuần. Cậu cứ lạnh nhạt bàng quan là được, cô ấy sẽ từ bỏ trước khi cậu kịp nói thôi.”
Yến Tư Thành lắc đầu, Lục Thành Vũ nói như vậy, đó là vì Lục Thành Vũ chưa biết Lý Viện Viện, sau khi quyết định chuyện gì Lý Viện Viện sẽ dùng một sự nỗ lực cực lớn để thực hiện nó, Yến Tư Thành luôn hiểu rất rõ.
Hắn cầm bút lên lần nữa, tiếp tục ghi chép những thứ trọng yếu từ cuốn sách trong tiếng lầm bầm của Lục Thành Vũ.
Rốt cuộc, đến buổi tối khi Lý Viện Viện về nhà, Yến Tư Thành bưng ra một bàn thức ăn đã được nghiên cứu một cách thấu đáo. Món mặn trên bàn ít đi, toàn bộ đều là rau cải tươi mát. Rau trộn dưa chuột, lơ xanh xào áp chảo, cải trắng luộc…..
Lý Viện Viện cầm đũa nghĩ ngợi hồi lâu, cuối cùng gắp vài miếng lơ xanh, uống một bát canh cải trắng, tiếp theo là đặt bát xuống.
Yến Tư Thành thấy thế, ánh mắt chứa đầy mong mỏi và kỳ vọng chợt ảm đạm, hắn lo lắng khuyên nhủ:
“Viện Viện, hôm nay anh tìm thấy vài quyển sách có liên quan, trên đó viết những món ăn này là không dễ làm người béo phì nhất, vô cùng thích hợp cho nhu cầu giảm cân, tuy điện hạ sốt ruột chuyện gầy xuống, nhưng mà vẫn nên chú ý giữ gìn thân thể khỏe mạnh cho thật tốt.”
Hắn trải xong một tấm đệm, sau đó chân thành tha thiết nhìn Lý Viện Viện, nói:
“Tốt xấu gì cũng ăn bát cơm.”
“Tư Thành.” Lý Viện Viện bất đắc dĩ, “Tối nay em không phải là cố sức giảm béo, mà là….Em thật sự không thích ăn những thứ này.” Lý Viện Viện sờ bụng mình, thở dài một tiếng, “Toàn là một đống đồ ăn kì quái càng ăn càng đói, chi bằng không ăn.”
Yến Tư Thành im lặng trong giây lát:
“Thực ra hôm nay anh tìm đọc rất nhiều sách vở, trong đó đều nói vận động có thể đạt hiệu quả giảm cân không ngờ hơn cả việc kiêng ăn, nhưng vận động hẳn sẽ làm cơ thể mệt mỏi, không biết em có đồng ý dùng phương pháp này hay không? Dù sao, phương pháp này cũng không tổn hại thân thể.”
Yến Tư Thành nghĩ, lượng vận động càng lớn, bản thân Lý Viện Viện tự nhiên cũng sẽ muốn ăn cơm, người cô vẫn gầy, cơm vẫn ăn, lại không gây hại cho cơ thể, đúng là một biện pháp tuyệt diệu. Sợ là sợ Lý Viện Viện không chịu làm, dù gì thì so với chuyện nhịn đói, vận động vẫn có phần cực khổ hơn.
Yến Tư Thành còn chưa cân nhắc ý nghĩ này xong, Lý Viện Viện đã lập tức trả lời liền một hơi:
“Hôm nay Chu Tình nghe em kể em muốn giảm béo, cũng nói em không thể luôn nhịn đói mà phải vận động nhiều, bạn ấy bảo em về lên mạng tìm bài tập giữ dáng của Jung Da Yeon(1), sau đó lại bảo em tập nhảy theo cô ấy.”
Yến Tư Thành chớp mắt một cái, quay đầu nhìn về phía máy vi tính trông như bài vị thờ cúng trên bàn học, hai người bọn họ coi như đã đến nơi này được ít ngày, đại khái đều biết máy vi tính và lên mạng là thứ gì, nhưng vẫn chưa thực hành qua thao tác cụ thể, bình thường hai người chỉ lên lớp và về nhà, ăn cơm tối xong, xem ti-vi một chút rồi tắm rửa đi ngủ, làm sao còn thời giờ để đụng tới cái máy vi tính kia.
Ăn xong cơm tối, Yến Tư Thành rửa sạch hết bát đũa, bước ra liền nhìn thấy Lý Viện Viện đang nghiên cứu máy vi tính, cô thực sự mở máy, cầm chuột rê tới rê lui trên mặt bàn, chỉ là không biết phải bấm vào cái nào mới có thể lên mạng.
Trong đầu Yến Tư Thành không biết tại sao mà xẹt qua vài cảnh tượng, hắn nói Lý Viện Viện lùi lại một chút, tự mình đi đến trước bàn ngồi xuống, hai mắt dán chặt vào chiếc máy, tay phải cầm chuột, tay trái đặt trên bàn phím một cách rất tự nhiên, trong chốc lát, nhiều thứ như được khắc sâu trong linh hồn cứ thế mãnh liệt xuất ra, tay phải Yến Tư Thành nhẹ nhàng loáng qua một cái, lách tách hai tiếng nhấp mở một giao diện, buông con chuột, ngón tay lấy tư thế sét đánh không kịp bưng tai gõ cạch cạch liền một mạch trên bàn phím, giao diện đột nhiên thay đổi….
Đăng nhập game…..
Lý Viện Viện đứng bên cạnh xem, sửng sốt:
“Tư Thành, anh học sử dụng máy vi tính thuần thục như vậy từ lúc nào thế?”
Yến Tư Thành lúc này mới như vừa phục hồi tinh thần, buông chuột, có phần bất đắc dĩ nhìn màn hình giao diện đăng nhập game:
“Không….Anh không thạo, chỉ là sau khi ngồi vào chỗ, trong máu giống như có một luồng kích động trời sinh, khiến anh làm như vậy…..” Hắn xoa xoa mi tâm.
Thay vì nói kích động trời sinh, không bằng nói là phản xạ có điều kiện của cơ thể….Theo bản năng mở game, đăng nhập, Yến Tư Thành cảm thấy, cảm giác ấy còn sâu sắc hơn cả khi gặp được cha ruột của thân thể này.
Rốt cuộc là yêu game tới cỡ nào…..
Sau khi đăng nhập game, khung đối thoại dưới góc phải vẫn đang chớp động không ngừng, Yến Tư Thành nhấp vào xem, bên trong có hơn một trăm mẩu tin nhắn, trong đó hơn tám mươi mẩu là đang hỏi có phải hắn chết rồi hay không, cực ít người hỏi hắn vì sao không chơi, vài cái nhìn qua nhất định là tài khoản của nữ sinh hỏi hắn có phải đã phát sinh chuyện gì, cộng thêm một đống lớn tin nhắn quan tâm hắn thề thốt chờ đợi hắn, chỉ có một tài khoản tên “Lục Lục càng khỏe mạnh” nói: “Đệch, cậu bận yêu đương không chơi game thì đem đồ trang bị cho mình ngay!” Xem chừng đúng là Lục Thành Vũ.
Yến Tư Thành mặt không biến sắc bỏ qua toàn bộ tin nhắn, đang định đóng cửa sổ game, đột nhiên một mẩu tin khác bật ra:
“Anh rốt cuộc cũng lên rồi, em chờ anh mãi.”
Là nữ sinh, Yến Tư Thành liếc mắt một cái, không hề do dự đóng giao diện. Hắn mở trang web ra, hỏi:
“Viện Viện, ban nãy em nói là bài tập gì?”
Lý Viện Viện ngốc ngốc chớp mắt:
“Bọn họ hình như rất sốt ruột, hay là anh cứ trả lời bọn họ một chút đi.”
“Anh không quen họ.”
Chuyện nói đến đây, Lý Viện Viện cũng không khuyên nữa, hưng phấn bừng bừng kể những thứ mà Chu Tình chỉ cho cô, Yến Tư Thành giúp cô mở video, sau đó liền đi sắp xếp giường chiếu.
Lý Viện Viện hết sức chuyên chú xem video một lát, sau đó đẩy ghế, tìm chỗ đất trống, học theo người trong video bắt đầu xoay mông. Người Đại Đường, từ vương công quý tộc đến bách tính bình dân, đại đa số đều biết khiêu vũ, nhưng Lý Viện Viện vì thân thể yếu ớt mà rất hiếm khi được phép khiêu vũ, hiện tại cơ thể mập mạp này phỏng chừng bình thường cũng không vận động gì, vừa vặn eo một cái xương cốt toàn thân liền kêu kèn kẹt, còn tư thế thì vô cùng quái dị.
Cô vẫn mặc kệ, tập trung ý chí tập nhảy.
Yến Tư Thành ở bên cạnh trải chăn, thỉnh thoảng chuyển mắt nhìn Lý Viện Viện một chút, khóe môi hắn bất giác cong lên thành một nụ cười, trong mắt chứa đầy ấm áp, Lý Viện Viện không biết, có lẽ ngay cả chính hắn cũng không biết.
Rạng sáng ngày hôm sau, không đợi Yến Tư Thành thức dậy thì Lý Viện Viện đã tỉnh giấc.
Tối qua Yến Tư Thành cho cô xem bản ghi chép giảm cân do hắn làm, cô được nhồi nhét thêm không ít kiến thức giảm cân, ấn tượng sâu sắc nhất chính là chuyện bữa sáng ăn thỏa thích, bữa trưa ăn đủ no, bữa tối ăn ít, ngay từ thời điểm đi ngủ tối hôm qua, Lý Viện Viện đã bắt đầu mơ thấy bữa sáng được tha hồ ăn uống rồi.
Cô rón rén đi vào nhà bếp, nhưng khi kéo mở cửa nhà bếp, Lý Viện Viện hoàn toàn sững sờ. Sáu giờ, trời vừa tờ mờ sáng, quang ảnh đều là một màu xanh lam, trong phòng bếp không bật đèn, ánh sáng mang theo cảm giác mát mẻ liền chiếu đến trên người Yến Tư Thành đang cuộn mình trên đất.
Yến Tư Thành nói nhà bếp là chỗ người ta ngủ được, Lý Viện Viện tin, cô cảm thấy với kích cỡ của phòng bếp, chỉ cần dọn dẹp một chút thì gần như có thể để cho một người ngủ, nhưng đó là lấy chiều cao của cô để so sánh, đối với Yến Tư Thành mà nói, mỗi ngày hắn đều phải co người mà ngủ.
Đáy lòng Lý Viện Viện giống như vừa bị người nào đó véo một cái, có chút đau.
Chuyện của cô luôn được Yến Tư Thành thu xếp cực kỳ thỏa đáng, ăn mặc ở đi lại đều tỉ mỉ từng li từng tí, nhưng sự quan tâm của cô với Yến Tư Thành dường như ít đến đáng thương. Cô luôn miệng nói muốn thích ứng thế giới này, cô muốn bỏ những thói quen trước kia, vì thế cô thay đổi cách xưng hô giữa bọn họ, sửa lại hình thức bước đi một trước một sau của bọn họ, nhưng cách chung sống giữa bọn họ lại không hề có nửa phần khác biệt với ngày xưa.
Yến Tư Thành vẫn đang hầu hạ cô như hầu hạ một chủ nhân, vậy mà cô lại tiếp nhận sự hầu hạ của hắn một cách an tâm thoải mái. Cô theo thói quen, Yến Tư Thành cũng theo thói quen.
Nhưng….Điều này không đúng.
Lý Viện Viện càng ngày càng nhận thức rõ ràng, cô và Yến Tư Thành thật ra rất giống nhau, cô không hề cao hơn người khác một bậc, Yến Tư Thành cũng không kém người một bậc, việc gì Yến Tư Thành cũng đều thuận theo cô, luôn đối mặt mọi thứ, đối với cô mà nói là rất tốt, nhưng đối với Yến Tư Thành mà nói lại không hẳn là vậy.