Mãnh Hổ Xuống Núi

Chương 33

Tần Phong đỡ trán bất lực nói.

Ý nghĩ đơn giản như thế mà cũng không hiểu, sao là có thể trở thành nhà giàu số một được hay vậy?

“Hiểu rồi hiểu rồi! Rượu và đồ ăn đã chuẩn bị xong hết, xin thiếu chủ cứ yên tâm, chắc chăn đều có thể đáp ứng được các tiêu chuẩn của Liễu tiểu thư. Vậy... Chúng ta mau đi chào đón đi.”

Thẩm Đại Tài vừa lau mồ hôi lạnh, vừa thầm ra hiệu cho đám người Đổng Huy Minh để bọn họ nhanh chóng đứng dậy.

Sau đó, mọi người đi đến trước cửa sơn trang Minh Nguyệt, vừa lúc nhìn thấy một chiếc xe Hummer đang lái tới, có treo biển số xe của tỉnh thành.

*Hãng xe Hummer là một thương hiệu xe hơi của nước Mỹ, nổi danh trong suốt một thời gian dài.

Những chú khủng long” Hummer được coi như sản phẩm cho những người đàn ông mạnh mẽ nhất và nó tạo nên đặc trưng khác biệt của hãng xe này.

Tân Phong biết là sư tỷ đã đến, không khỏi nhỏ giọng nói: “Vị sư tỷ này của tôi có vẻ mạnh mẽ đấy nhỉ.”

Trong suy nghĩ của Tần Phong, xe này chắc đều là do đàn ông lái, điều này có thể làm nổi bật khí chất đàn ông.

Mà Liễu Như Tuyết có thể lái con xe này thì chắc cũng có tính cách mạnh mẽ, đúng không?

"Két!"

Chiếc xe tạo một cú đánh lái nghệ thuật rồi dừng lại trước mặt đám người Tân Phong.

Sau đó, một cô gái có mái tóc uốn xoăn gợn sóng bước từ trên xe xuống, mang một cặp kính râm, mặc một chiếc áo gió dài, khiến cho vóc dáng cao gầy 1m7 càng thêm nổi bật hơn.

Cô gái đó rất xinh đẹp, dù xét về dáng người hay nhan sắc thì đều không thua kém gì so với Mộ Uyển Quân.

Sau khi Tân Phong trở lại Bạch Hải thì người con gái xinh đẹp nhất mà hắn từng gặp là Mộ Uyển Quân. Bây giờ thì xem ra cô gái này cũng khiến cho Tân Phong phải kinh ngạc cảm thán.

“Ồ, hơi quá rồi đấy tiểu sư đệ, đệ cũng chỉ biết nhìn chăm chằm vào sư tỷ mà không biết phải chào hỏi trước sao?”

Nhìn thấy Tân Phong đang đánh giá mình, Liễu Như Tuyết gỡ kính râm xuống, sảng khoái chào hỏi mà không có chút cảm giác xa lạ nào.

Trong số những người chào đón cô ấy thì cũng chỉ có mỗi mình Tân Phong là trẻ tuổi nhất, cho nên Liễu Như Tuyết chỉ cần liếc mắt một cái cũng nhìn ra được tiểu sư đệ của mình là ai.

“Không ngờ là sư tỷ của tôi lại xinh đẹp như thế, sư đệ lần đầu gặp mặt nên muốn ngắm một chút, sư tỷ mau vào.”

Tân Phong cũng không tỏ ra quá mức kinh ngạc, tự nhiên chào đón.

“Cung nghênh đại tiểu thư!” Đám người Thẩm Đại Tài lập tức khom lưng cúi chào.

Bởi vì Tân Phong đã nói trước với bọn họ là Liễu Như Tuyết cũng là đồ đệ của Môn chủ Thánh Y Môn, cho nên bọn họ cần phải tôn kính.

Chẳng qua Liễu Như Tuyết không có Môn chủ lệnh nên bọn họ không cần phải quỳ xuống mà thôi.

“Ồ, mấy người là ai?”

Nhìn thấy những người này hành đại lễ như thế, Liễu Như Tuyết có hơi ngây ngẩn.

Tần Phong cười giải thích: “Sư tỷ, bọn họ đều là thế lực bên ngoài thuộc Thánh Y Môn. Người này chính là nhà giàu số một Bạch Hải - Thẩm Đại Tài...”

'Tần Phong giới thiệu sơ qua cho Liễu Như Tuyết một chút, dù sao thì cũng là người một nhà, không cần phải giấu giếm.

“Hóa ra là như vậy, hai ngày trước người đi điều tra nhà họ Liễu và liên lạc với ta cũng do đệ phái tới đúng không?”

Lúc này, Liễu Như Tuyết mới nhận ra cô ấy có thể có được số điện thoại của Tân Phong là vì chính hắn đã bảo người đưa cho Liễu Như Tuyết.

“Bẩm đại tiểu thư, đúng vậy!”

Mấy người liên tục gật đầu.

Sau khi giới thiệu xong, Tân Phong mời Liễu Như Tuyết vào nhà ăn bên trong.

“Cũng được đó sư đệ, làm long trọng như vậy, xem ra ngươi cũng rất để ý đến sư tỷ ta đây nhỉ”

Đi vào nhà ăn, Liễu Như Tuyết cảm thấy hơi ngạc nhiên, bên trong lại được bày trí xa hoa như vậy, giống như là đã được chuẩn bị kĩ vậy, trên bàn cũng bày ra

nhiều món sơn hào hải vị và các loại rượu quý nổi tiếng.

Thật ra thì bây giờ Tân Phong cũng mới nhìn thấy cách bày trí bên trong nhà ăn mà thôi, thấy long trọng như thế thì chỉ vào Thẩm Đại Tài, nói:

“Là do Thẩm Đại Tài bày trí hết đấy, đều là tấm lòng của mọi người, sư tỷ ngồi đi.”

“Này, đừng ngây ra đó nữa, ngồi đi nào!”

'Thấy mấy người Thẩm Đại Tài còn đứng ở một bên thì Tân Phong liền mời bọn họ.

“Không dám không dám, thiếu chủ ngài và đại tiểu thư cứ ăn đi, chúng tôi đứng một bên là được rồi!”

Đám người Thẩm Đại Tài liên tục lắc đầu, nào dám ngồi chung với thiếu chủ và đại tiểu thư?

“Không sao đâu, cùng ngồi đi, nếu không ta sợ thiếu chủ của các ngươi một mình ăn cơm với ta thì hắn sẽ ngại ngùng.”

Liễu Như Tuyết cười nói.

“Ừm.."

Mấy người Thẩm Đại Tài hai mặt nhìn nhau.

Vị đại tiểu thư này thật đúng là cái gì cũng dám nói, người ngại ngùng không phải là thiếu chủ mà là đám thuộc hạ bọn họ mới đúng.

Tình cảnh này trông có chút bưồn cười, nếu người ngoài mà nhìn thấy được những người có thế lực đứng đầu Bạch Hải đều đang đứng một bên hầu hạ Tần Phong ăn cơm, thậm chí hắn mời ngồi còn không dám ngồi thì không biết sẽ có suy nghĩ gì.

“Mấy người tránh ra, tôi muốn vào gặp Tân Phong.”

Lúc mấy người Thẩm Đại Tài đang suy nghĩ có nên ngồi hay không thì bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng quát lớn.

Sắc mặt Thẩm Đại Tài nháy mắt trở nên lạnh lùng, là ai to gan như vậy, dám quấy rầy thiếu chủ và đại tiểu thư dùng cơm?

Hơn nữa còn là ở ngay trên địa bàn của ông ấy, đây cứ như đánh vào mặt 'Thẩm Đại Tài vậy.