Mang Theo Không Gian Cả Nhà Xuyên Cổ Chạy Nạn

Chương 18: Chương 18


Một nhà ba người vội vàng che chắn cho nhau, kiểm tra kỹ càng thân thể một lượt.

Không lâu sau, Thẩm Tuệ Tâm là người đầu tiên phát hiện ra đồ vật.

“Trời ạ, đúng là có thật này!”Thẩm Tuệ Tâm lấy ra một tấm ngân phiếu từ dưới gót của đôi giày thêu đã bị mòn đế.

“Oa, tận ba ngàn lượng!” Thẩm Tuệ Tâm sợ ngây người.

Mặc dù trước đây bà chủ yếu sinh hoạt ở trong nội trạch, nhưng trong trí nhớ vẫn còn lưu lại giá hàng của triều Đại Ngu.

Đây có thể coi là một khoản tiền rất lớn!Quý Tinh Nhiên cũng moi được hai tờ ngân phiếu 500 lượng ở trong cổ áo ra.

Quả nhiên tiểu thư không thể có nhiều tiền như phu nhân được.

Quý Xương Minh thì lấy ra một mảnh vàng nhỏ ở trong đai thắt lưng, giơ lên ước lượng thử, liền nói: “Hẳn là nửa cân, chắc là năm lượng đấy.

”Quý Tinh Nhiên nhắc nhở: “Cha, một cân ở nơi này là mười sáu lượng, chỗ này có khoảng nửa cân, vậy tương đương tám lượng.


”Quý Xương Minh cười nói: “Tám lượng thì càng tốt, thứ này còn hữu dụng hơn so với ngân phiếu.

”Đúng là ở nơi hoang vu này, có ngân phiếu cũng vô dụng.

Cho dù là hối lộ quan binh, một tờ ngân phiếu cũng chưa chắc sẽ đổi được nhiều đồ như một thỏi vàng.

Rốt cuộc, vàng có thể chia thành nhiều mảnh nhỏ, nhưng ngân phiếu thì không.

Sau đó, ba người lại lần lượt lấy ra một ít vàng bạc từ tóc, vạt áo cùng đế giày.

Hầu hết những thứ đó đều rất mỏng và nhỏ, ví dụ như mảnh vàng vụn cùng sợi bạc.

Như vậy mới có thể thoát khỏi sự truy lùng của cai ngục.

Quý Tinh Nhiên nói: “Mấy tên cai ngục này cũng không để ý kĩ thì phải, mấy thứ khác không nói, cái đai lưng của cha rộng như vậy mà còn không bị tháo ra kiểm tra, nghiệp vụ cũng quá lỏng lẻo rồi.

”Quý Xương Minh vui vẻ đáp: “Nhìn xem, do con không hiểu thôi.

”Quý Tinh Nhiên tò mò: “Sao con lại không hiểu?”Quý Xương Minh: “Loại chuyện như xét nhà này phải trải qua mấy tầng lớp lận, những người kiểm tra sẽ báo cáo ít đi một chút, thuận tiện cho người khuân vác nhập kho vớt được chút nước luộc, như vậy mới có thể tồn tại lâu dài.


”“Những người cai ngục kia chưa chắc không biết là chúng ta giấu đồ ở trong người.

Khả năng là do bọn họ nhắm mắt làm ngơ mà thôi.

”“Rốt cuộc chuyện áp giải phạm nhân đi lưu đày như này rất cực, tốt xấu gì cũng phải để cho những huynh đệ đồng nghiệp này được chút phí vất vả.

”Quý Tinh Nhiên: “! Như vậy cũng được à!?”“Con cứ từ từ mà học, pháp chế của cổ đại không hoàn hảo, địa vị cùng quyền lực còn lớn hơn trời, chúng ta còn phải chịu đựng dài dài!”Quý Xương Minh vừa nói vừa chia số vàng bạc mà mình tìm được thành ba phần: “Cũng giống như đồ ăn, mỗi người giữ một phần, phòng khi khẩn cấp thì lấy ra dùng.

”Quý Tinh Nhiên cũng chia cho cha mình một tờ ngân phiếu.

Vàng bạc cũng không có nhiều, chia xong mỗi người được hơn ba lượng vàng, một hai lượng bạc.

Quý Tinh Nhiên suy nghĩ: “Thời buổi này ít người dùng vàng, trường hợp khẩn cấp đều dùng bạc để không bị lộ tung tích.

”Nếu không sẽ toàn mang vàng, rốt cuộc trọng lượng của chúng cũng giống nhau, chắc chắn mang vàng sẽ lời hơn.

Quý Xương Minh thấy con gái phân tích được như vậy thì vui mừng nói: “Con gái của cha quả nhiên rất thông minh.

”Thẩm Tuệ Tâm đảo mắt nói: “Con gái của ta mà không thông minh sao được?”Quý Xương Minh vội vàng nói: “Ha ha, đúng là đã thông minh càng thông minh hơn!”Quý Tinh Nhiên cất vàng bạc cùng ngân phiếu vào trong ba lô, sau đó đi lấy nước.

Không có thùng nên nàng chỉ có thể dùng ba cái bát để múc nước qua lại.

.