Mãng Hoang Kỷ

Chương 844

Đám quân sĩ biểu tình cực kỳ khó xem:

- Chết tiệt!

- Đáng chết!

Kỷ Ninh xem, thầm kinh thán. Đám Tổ Thần Tổ Tiên này đánh nhau kiểm soát lực lượng cực kỳ tinh diệu, không lãng phí chút nào. Hắc Hào hay Ly Hạo đều mạnh hơn Tâm Ma Chi Chủ một chút.

Bạch Ô Tổ Thần mập đứng bên cạnh Kỷ Ninh bước lên trước, bốn phía yên tĩnh lại nhìn gã.

Bạch Ô Tổ Thần lạnh lùng nói:

- Ta đấu cá cược với ngươi.

Hắc Hào khinh thường nói:

- Bằng vào ngươi? Ta lười khi dễ quân sĩ Ngân Lân.

Bạch Ô Tổ Thần lạnh băng phản bác:

- Chẳng phải ngươi cũng là quân sĩ Ngân Lân? Thế nào? Tưởng mình là quân sĩ Kim Lân sao? Nếu quên thì hãy nhìn kỹ giáp y mình mặc đi.

Hắc Hào biến sắc mặt, đã bị chọt trúng chỗ đau. Hắc Hào kiêu căng tự phụ, tuy rằng bị giáng chức nhưng vẫn đánh đồng mình với đội trưởng Kim Lân khác.

Hắc Hào lạnh buốt nhìn Bạch Ô:

- Tốt lắm, đã muốn chủ động tặng bảo bối cho ta thì từ chối không đành. Đấu cá cược với ta nếu ít hơn năm mươi bình hỗn độn linh dịch thì miễn lấy ra.

Người Bạch Ô Tổ Thần mọc ra sáu cánh tay đều cầm móc câu:

- Ta thua thì Cửu Tinh Thanh Linh Câu đưa cho ngươi.

Hắc Hào nói:

- Cửu Tinh Thanh Linh Câu? Ta không ức hiếp ngươi, tính bằng giá sáu mươi bình hỗn độn linh dịch đi.

Bạch Ô Tổ Thần lạnh lùng nói:

- Được.

Các đồng bạn truyền âm khuyên nhủ:

- Bạch Ô!

- Không được đâu Bạch Ô!

- Hắc Hào rất mạnh!

Phương xa có một số Tổ Thần Tổ Tiên đang xem cuộc chiến.

- Hắc Hào vẫn rất mạnh, trong đội trưởng Kim Lân thì hắn đáng xếp vào hàng đầu. Ly Hạo đã thua, Bạch Ô còn đi lên thì thật ngốc.

- Bạch Ô thua chắc rồi.

Có quân sĩ vây xem cố ý hét lên:

- Ly Hạo, hãy khuyên huynh đệ dưới trướng của ngươi đi, thua cược một bộ hỗn độn kỳ bảo thì không đáng.

Đội trưởng Ly Hạo truyền âm khuyên:

- Bạch Ô, ta chấp nhận phần thiệt này, ta sẽ tạm nuốt uất nghẹn chờ khi thực lực tăng cao sẽ tự đòi lại. Ngươi đi lên chẳng khác nào tặng báu vật cho hắn, không đáng.

Bạch Ô không nghe khuyên, đi thẳng tới gần Hắc Hào.

Hắc Hào cười nhạt.

Bùm!

Vèo!

Hai luồng sáng va chạm vào nhau.

Đám Tổ Thần Tổ Tiên xem cuộc chiến hơi bất ngờ.

- Bạch Ô thật mạnh!

Vì thực lực của Bạch Ô cũng ở Tổ Thần đỉnh, hai người ngang ngửa nhau.

Ly Hạo lộ vẻ mặt vui mừng:

- Bạch Ô đột phá rồi?

Các quân sĩ phe Ly Hạo kích động kêu lên:

- Bạch Ô huynh, đạp mặt hắn đi!

- Bạch Ô huynh hãy cho hắn bài học nhớ đời!

Sáu cánh tay của Bạch Ô Tổ Thần mập cầm móc, mặc cho cây búa oanh kích mãnh liệt cỡ nào thì gã nhiều lần dễ dàng giải trừ. Thân hình mập mạp như cục thịt không ngừng đung đưa, dễ dàng trừ đi lực lượng.

Hắc Hào Tổ Thần đang sử dụng cây búa chợt búa biến mất, tay gã cầm sáu cây kiếm mỏng:

- Ha ha ha! Dám đấu với ta đúng là có chút thực lực, nhưng vô dụng.

Vèo!

Thân hình gầy gò của Hắc Hào như ma, kiếm mảnh điên cuồng vây công Bạch Ô Tổ Thần. Từ lúc trước cuồng mãnh đến lúc này kỳ dị, hai phong cách hoàn toàn trái ngược. Cảnh này khiến đám Tổ Thần Tổ Tiên xem cuộc chiến vô cùng ngạc nhiên, rất nhanh Bạch Ô Tổ Thần rơi vào thế yếu.

Rầm!

Bạch Ô Tổ Thần bị đá một cước hộc máu bay ngược.

Đám quân sĩ bên Ly Hạo lắc đầu.

- Thua.

Các Tổ Thần Tổ Tiên đứng xe xem cũng lắc đầu:

- Ài.

Vèo!

Đột nhiên một luồng điện xà màu đen vụt qua ôm lấy Bạch Ô Tổ Thần né sang bên.

Hắc Hào Tổ Thần đang định thừa dịp chà đạp Bạch Ô Tổ Thần bỗng dừng lại:

- A?

Hắc Hào Tổ Thần cau mày nhìn phía xa, một thiếu niên mặc Ngân Lân đang ôm Bạch Ô Tổ Thần đặt xuống phía sau.

Thiếu niên mặc Ngân Lân mở miệng nói:

- Thua rồi thì thôi, cần gì tiếp tục chà đạp?

Hắc Hào Tổ Thần cười khẩy nói:

- Bạch Ô, còn chưa chịu đưa Cửu Tinh Thanh Linh Câu của ngươi cho ta?

Bạch Ô cắn răng vung tay lên, sáu thanh thần câu bay ra. Hắc Hào đắc ý chộp lấy, cười phá lên.

Hắc Hào chỉ vào đám Tổ Thần Tổ Tiên Ly Hạo, Bạch Ô:

- Dạo này ta đang khó chịu, các ngươi tự đưa lên trước mặt ta cho chà đạp thật là sướng, còn kiếm được nhiều bảo bối. Nhìn ánh mắt của các ngươi đi, ha ha ha, muốn đấu cá cược với ta nữa thì ta luôn sẵn sàng. Được tặng bảo bối thì sao từ chối được.

Một giọng nói vang lên:

- Ta muốn so với ngươi một lần.

Hắc Hào Tổ Thần nghi hoặc nhìn qua, là thiếu niên Ngân Lân đứng bên cạnh Bạch Ô Tổ Thần.

Hắc Hào Tổ Thần cười nói:

- Ngươi? Quân sĩ Ngân Lân bây giờ sao toàn là thứ ngông cuồng vậy, dám cùng ta...

Thiếu niên Ngân Lân vặc lại:

- Ngươi cũng là quân sĩ Ngân Lân.

Hắc Hào Tổ Thần biến sắc mặt lạnh lùng nói:

- Nếu cược ít thì ta lười cược.

Hắc Hào Tổ Thần sắc mặt khó xem nói:

- Không dám nhận? Chỉ bằng vào ngươi?

Lửa giận đốt cháy hừng hực trong lòng Hắc Hào Tổ Thần. Từ lần trước chết vài Tổ Thần Tổ Tiên, sau khi Hắc Hào Tổ Thần quay về thì các quân sĩ Vụ Nham quân khác ánh mắt khác lạ nhìn gã, có người chửi vào mặt gã, châm chọc gã, Ly Hạo Tổ Thần là một người trong số đó. Những lời mắng nhiếc mỉa mai khiến Hắc Hào Tổ Thần rất khó chịu.

Người giống như gã sống hơn một hỗn độn kỷ, không có hy vọng đột phá thì cực kỳ xem trọng mặt mũi. Đoạn thời gian gần đây Hắc Hào Tổ Thần ôm một cục lửa giận.

Ly Hạo so đấu với gã cũng đành thôi, Bạch Ô Tổ Thần chỉ là quân sĩ Ngân Lân mà dám khiêu khích? Thôi, dù gì Bạch Ô Tổ Thần hơi nổi tiếng.

Giờ đến quân sĩ Ngân Lân lạ mặt cũng dám khiêu khích gã!

Kỷ Ninh nhìn Hắc Hào:

- Đúng vậy, bằng vào ta.

Hắc Hào Tổ Thần cười nhạt:

- Cược bao nhiêu? Ngươi có thể lấy ra bao nhiêu thì ta cược với ngươi bấy nhiêu.

Kỷ Ninh nói:

- Ba trăm bình hỗn độn linh dịch.

Hắc Hào Tổ Thần giật mình kêu lên:

- Ba trăm bình?

Sau đó Hắc Hào Tổ Thần cười nhạt nói:

- Ngươi có số đó không? Trả được sao?

Tổ Thần đỉnh bình thường có lẽ lấy ra được trăm bình hỗn độn linh dịch, nếu gom thêm chút pháp bảo thì miễn cưỡng đủ ba trăm bình. Nhưng đấu cá cược bình thường có mấy người nỡ lấy ra pháp bảo quan trọng nhất của mình?

Kỷ Ninh vung tay lên, hàng vạn viên hỗn độn tinh thạch xuất hiện bên cạnh:

- Chỗ này có tổng cộng một trăm sáu mươi phần hỗn độn tinh thạch.

Tiền thông dụng trong hỗn độn một là hỗn độn linh dịch hai là hỗn độn tinh thạch.

Một giọt hỗn độn linh dịch bằng một viên hỗn độn tinh thạch, một phần hỗn độn tinh thạch gồm chín mươi chín viên.