Mãng Hoang Kỷ

Chương 741

Thế nhưng chỉ là trong tích tắc đột phá mới có thể trực tiếp từ trong Hỗn Độn hấp thu. Tựa như trong tích tắc Xích Minh Cửu Thiên Đồ đột phá, trực tiếp giáng lâm Thái Âm Chân Thủy, Thái Dương Chân Hỏa vậy! Bình thường lúc tu luyện vẫn cần con đường bình thường thu nạp lực lượng tinh thần, pháp môn Khô Tịch Thế Giới Thần có thể thu nạp hết thảy lực lượng tinh thần, ngay cả lực lượng Hàn Băng tinh mà Kỷ Ninh đang ở cũng có thể hấp thu.

Nếu như Kỷ Ninh cảm ngộ chút ít Hỗn Độn chi đạo, như vậy cho dù tu luyện bình thường, cũng có thể từ trong Hỗn Độn hấp thu sức mạnh.

*******

Trên đồng cỏ.

Kỷ Ninh khoanh chân ngồi, chung quanh hắn sớm đã là một cái hố to, phảng phất như thiên thạch trụy lạc, chính là vì trước kia lực lượng Hỗn Độn mãnh liệt ảnh hướng tạo thành.

- Hô.

Kỷ Ninh mở mắt.

- Ta thay đổi.

Kỷ Ninh cảm thấy sự cường đại của mình giờ phút này, trước đó tuy mình là Thiên Thần, nhưng bởi vì Đào Ngô Thập Bát Thần Ma, Duy Nhất Bản Tôn, lại xem như nửa bước Chân Thần! Mà bây giờ mình đột phá đến Chân Thần, lại có thể xem như nửa bước Tổ Thần.

- Phóng nhãn Tam Giới...

- Mặc dù là Tam Thanh, Phật Tổ Như Lai, mặc dù là Toại Nhân thị, Thần Nông thị, Phục Hy thị. Thậm chí là Vô Gian Môn Ma Thủ Đạo Tổ, Hoàn Mộc chi chủ,… bọn hắn cũng chỉ là Chân Thần mà thôi.

Kỷ Ninh nhẹ giọng tự nói.

- Ta cũng là Chân Thần, thậm chí xem như nửa bước Tổ Thần, rốt cục, rốt cục đã có lực lượng cải biến toàn bộ chiến cuộc của Tam Giới.

Đại Năng Giả trong Tam Giới, đều là chút ít Chân Thần Đạo Tổ.

Tam Thanh, Như Lai, Toại Nhân thị, Thần Nông thị, Phục Hy thị, Bồ Đề, Hậu Nghệ, Ma Thủ Đạo Tổ, Hoàn Mộc chi chủ... Đều là Chân Thần! Cũng là Đạo Tổ!

Sở dĩ bọn hắn có thể phát huy ra thực lực cấp độ lĩnh tụ, có thể so sánh Tổ Thần, là bởi vì bọn họ cảm ngộ đại đạo quá cao.

Như Như Lai, năm đại Thiên Đạo Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ tất cả đều hiểu được, hơn nữa năm đại Thiên Đạo kết hợp, thực lực tăng vọt, cảm ngộ đối với Hỗn Độn chi đạo cũng đạt tới trình độ không thể tưởng tượng nổi! Bằng vào đạo ngộ, mới để hắn có thể có được thực lực tương đương Tổ Thần.

Phục Hy thị, Thần Nông thị, Toại Nhân thị… cũng đồng dạng, đều là đạo ngộ cực cao!

Hoặc là cảm ngộ Âm Dương Thiên Đạo, hoặc cảm ngộ năm Thiên Đạo Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, đều là cảm ngộ rất cao, mới tương đương Tổ Thần!

Thực lực Đạo Tổ phân chia bao gồm:

Đạo Tổ bình thường, chính là bình thường nhất, cảm ngộ một hai Thiên Đạo.

Đạo Tổ đỉnh phong, là Thái Cực chi lực, Vô Cực chi lực, Kiếm Lực… một ít lực lượng đạt tới tầng thứ năm.

Đứng đầu, là cấp độ Tổ Thần! Năm đó Chúc Dung, Cộng Công, Tổ Long, Phượng Hoàng… tuy chỉ nắm giữ một loại Thiên Đạo, kém Tam Thanh, Như Lai… rất nhiều. Nhưng bằng vào thần thể cường đại, như cũ là chiến lực cấp độ lĩnh tụ. Chỉ là ở thượng cổ tranh phách chết một ít, ở Thượng Cổ phá diệt đại chiến lại chết một ít.

Nữ Oa lại rời đi.

Phục Hy chuyển thế thành Nhân tộc, đến nay còn không có thức tỉnh trí nhớ kiếp trước, chỉ là Chân Thần Đạo Tổ mà thôi, cũng không thành Tổ Thần.

Tổ Thần trong Vô Gian Môn cũng chết trận chút ít, Tâm Ma Chi Chủ càng thân dung Thiên Đạo.

Phóng nhãn Tam Giới...

Hôm nay Tổ Thần chính thức, kỳ thật chỉ có một cái, chính là Vạn Ma chi chủ!

Kế tiếp chính là Kỷ Ninh rồi, Kỷ Ninh xem như nửa bước Tổ Thần!

- Cảm ngộ của ta, so sánh với những lĩnh tụ khác, còn khiếm khuyết chút ít. Bất quá ta đi chính là con đường Kiếm Lực, ta ỷ vào chính là Kiếm Lực tầng thứ năm cùng kiếm pháp siêu việt Thiên Đạo cực hạn... Lại phối hợp thần thể nửa bước Tổ Thần, thực lực hẳn là cấp độ lĩnh tụ.

Kỷ Ninh đã giao thủ cùng Ma Thủ Đạo Tổ, đối với thực lực của mình có định vị cực kỳ minh xác.

- Vô Gian Môn, Thần Vương!

Trong mắt Kỷ Ninh có sát ý mãnh liệt, sau khi thực lực cường đại, loại sát ý này càng muốn bộc phát.

- Ta thay đổi.

- Thế giới, cũng phải thay đổi.

Kỷ Ninh thấp giọng nói, thanh âm của hắn ẩn hàm sát ý vô tận.

Trước kia hắn nhẫn, là vì thực lực chưa đủ! Mà thực lực bây giờ đã đủ rồi!

- Không vội, trước chữa trị tầng ngoài của Thần kiếm Tử Quang Quỳnh, có Thần kiếm Tử Quang Quỳnh, thực lực của ta càng thêm một bậc.

Kỷ Ninh phất tay, thu bia đá kiếm pháp, Bích Ngọc Thần Điện, lập tức hóa thành một đạo hắc sắc điện xà, lóe lên liền biến mất ở chân trời, bay về chỗ Ngũ Hành Thần Đỉnh.

******

Kỷ Ninh từ trên trời giáng xuống, đáp xuống bên cạnh Ngũ Hành Thần Đỉnh, quay đầu nhìn bệ đá phong cách cổ xưa ở bên cạnh, trên bệ đá, Thần Kiếm toàn thân là vết rách như trước.

- Tử Quang Quỳnh...

Kỷ Ninh mắt nhìn Thần Kiếm, lập tức vung tay lên, rào rào xôn xao... vô số pháp bảo trống rỗng xuất hiện, mỗi một kiện đều tản ra uy áp kinh người, hầu như lập tức ở bên cạnh xếp thành một tiểu sơn, đây là Kỷ Ninh vơ vét hơn một trăm tên Chân Thần Chân Tiên lấy được, hầu như tất cả là Tiên Thiên Linh Bảo.

Đương nhiên, vơ vét nhiều Chân Thần Chân Tiên như vậy còn để cho Kỷ Ninh đạt được một kiện Hỗn Độn kỳ bảo, cái Hỗn Độn kỳ bảo này, chính là bộ dáng đại chùy, có thể phát ra Lôi Điện vô tận.

- Nhiều Tiên Thiên Linh Bảo như vậy cũng vô dụng.

Kỷ Ninh xa xa chỉ Ngũ Hành Thần Đỉnh một cái.

- Lên.

Ô...ô...n...g...

Ngũ Hành Thần Đỉnh lập tức bắt đầu phát ra uy áp, tai đỉnh càng phóng ra năm đạo hào quang.

- Đi vào.

Thần lực phóng thích ra, mang theo Kiếm Ý sắc bén lan qua những Tiên Thiên Linh Bảo kia, chỉ thấy từng kiện từng kiện Tiên Thiên Linh Bảo đao, kiếm, búa, châu,… không ngừng bay vào Ngũ Hành Thần Đỉnh, trong Ngũ Hành Thần Đỉnh điên cuồng xoắn giết phá hư, thu thập Ngũ Hành chi tinh trong đó, vẻn vẹn mười cái hô hấp, gần ba mươi kiện Tiên Thiên Linh Bảo bị Kỷ Ninh ném vào, tất cả đều biến thành chất thải, bộ phận không gian Ngũ Hành ẩn chứa Ngũ Hành chi tinh ở trong thần đỉnh thì nhiều hơn không ít.

Vô số Tiên Thiên Linh Bảo, từng đám bị ném vào.

Một màn này đủ để cho bất kỳ một Đại Năng Giả nào của Tam Giới run sợ, Kỷ Ninh cũng có chút đau lòng, nhưng vì Thần Kiếm Tử Quang Quỳnh, hết thảy đều đáng giá.

- Xùy xùy xùy...

Trong Ngũ Hành Thần Đỉnh truyền đến từng đợt thanh âm cắn nát Pháp bảo, Pháp bảo vốn là xếp thành một tiểu sơn, mắt thường có thể thấy được nhanh chóng nhỏ đi, rất nhanh, đống Pháp bảo kia đã tiêu hao hầu như không còn.