Mãng Hoang Kỷ

Chương 22: Lửa giận của Kỷ Nhất Xuyên


Thanh Diễm Điểu là yêu thú có hỏa diễm vờn quanh lông đuôi, lúc này nó đang gào thét vỗ cánh trên tầng mây để đuổi theo một con đại xà có cánh.

Ở trên lưng Thanh Diễm Điểu có hai người là Kỷ Nhất Xuyên và nữ tử áo đen. Nữ tử vận hắc y hướng mắt về phía trước, nhìn chằm chằm vào Dực Xà vốn đang bay nhanh hòng chạy trốn: "Nhất Xuyên, con Dực Xà này là đại yêu đã đạt Tiên Thiên Hậu Kỳ, thực lực mạnh hơn Thanh Điểu không ít. Mặc dù Thanh Điểu am hiểu bay trên không cũng khó có thể đuổi kịp nó."

"Hoa cô, giao cho ta." Sắc mặt Kỷ Nhất Xuyên lạnh như băng, trên tay trái xuất hiện một cái cung lớn màu bạc, tay phải thì hiện ra một mũi tên.

Soạt...

Cung bị kéo tròn đi. Mặt Kỷ Nhất Xuyên vẫn lạnh tựa băng tuyết, chăm chăm nhìn về hướng Dực Xà chạy trốn.

"Xíu. . u.u!" Lập tức mũi tên hóa thành một đường sáng bắn về hướng Dực Xà đang chạy trốn phía trước. Ở cự ly ngắn như vậy, lại là mũi tên do Kỷ Nhất Xuyên bắn ra, tốc độ vô cùng đáng sợ, chưa kể mục tiêu là con Dực Xà khổng lồ, làm sao có thể trượt được?

Nếu chỉ tính riêng tài nghệ bắn cung thì có lẽ Kỷ Nhất Xuyên không bằng Mông Ngư.

Thế nhưng đàn ông ở Kỷ tộc vốn đều tập tiễn thuật. Một mũi tên của Kỷ Nhất Xuyên... luận về tốc độ hay uy thế thì lại hơn hẳn Mông Ngư!

"Uỳnh!"

Bị mũi tên bắn trúng, thân Dực Xà chừng như muốn nổ tung. Trên thân rắn xuất hiện một vết thương cực lớn, to đến nỗi có thể nhìn thấy xương. Giả có thêm một mũi tên nữa hẳn là có thể làm cho thân rắn đứt đôi. Thực ra mũi tên Kỷ Nhất Xuyên vừa bắn vốn nhằm vào xương cánh của Dực Xà. Thế nhưng Dực Xà cũng khôn ngoan biết...một khi đôi cánh phủ lân giáp bị thương, sợ rằng nó sẽ không thể trốn thoát. Cho nên nó chấp nhận lấy thân ra để chặn tên.

"Xùy xùy xùy..." Cơ bắp trên thân rắn co lại khiến máu ngừng chảy.

Dực Xà lại điên cuồng chạy thục mạng.

"Kỷ Nhất Xuyên, Kỷ tộc của ngươi giết con ta, chẳng lẽ không cho ta báo thù sao?" Dực Xà quay ra đằng sau gầm thét.

"Nghiệt súc, an tâm ta sẽ cho ngươi được chết thống khoái. Nếu không sợ ngươi hối hận cũng không kịp." Kỷ Nhất Xuyên ngồi trên lưng Thanh Diễm Điểu, lại kéo chiếc cung màu bạc thêm lần nữa.

Dực Xà liền dùng hết sức lực để né tránh.

Rầm!

Thêm một mũi tên nữa bắn vào thân thể Dực Xà tạo ra một lỗ thủng lớn, khiến cho nó thống khổ gào thét, nội tâm thì thêm lo lắng:" Tuy Kỷ Nhất Xuyên đúng là cường giả số một ở Kỷ tộc Tây phủ, nhưng làm sao hắn có thể mạnh đến thế được? Lúc trước một đường kiếm quang ở xa xa đã chém ta trọng thương. Hiện tại một mũi tên bình thường cũng có thể làm tổn thương ta đến mức này. Dù đại yêu đạt Tiên Thiên viên mãn cùng lắm cũng chỉ có thể áp chế ta chứ cũng không đến mức chà đạp như thế này."

Dũng khí của Dực Xà đã bị đường kiếm quang lúc trước dọa bay mất rồi.

Một đường kiếm quang phi qua hai dặm mà có thể làm trọng thương nó.

Kiếm như thế mà thi triển ở gần thì chắc một chiêu là giết chết.

"Xíu...uu!!" "Xíu...uu!!" "Xíu...uu!!" . Kỷ Nhất Xuyên tiếp tục bắn ra một mũi tên. Dực Xà lại phải nghiến răng nghiến lợi mà dùng thân ra ngăn cản, may là thân của nó dài mấy trăm mét. Tuy nhiên trên thân rắn khổng lồ ấy cũng đã có hơn mười cái lỗ thủng, có thể tiếp tục bay được đến lúc này là do tinh thần mạnh mẽ của nó.

Một lát sau, ở vùng đất rộng lớn phía trước xuất hiện một hồ nước rộng lớn.

"Phù!" Dực Xà nhìn thấy thì lập tức đáp xuống.

"Là hồ Dực Xà." Sắc mặt của Kỷ Nhất Xuyên và nữ tử áo đen đều biến đổi.

Hồ Dực Xà dài rộng hơn trăm dặm. Phóng tầm mắt nhìn đi chỉ thấy một vùng mênh mông vô tận, đó chính là hang ổ của Dực Xà.

Rào rào...

Dực Xà khổng lồ liền lao trực tiếp từ trên cao xuống chính giữa hồ. Bọt nước bắn lên tung tóe và rồi không thấy bóng dáng nó đâu nữa.

Còn Thanh Diễm Điểu thì vẫn lơ lửng trong không trung ngay phía trên hồ Dực Xà.

"Nhất Xuyên, làm sao bây giờ?"Nữ tử áo đen dò hỏi.

"Nó muốn trốn?" Kỷ Nhất Xuyên đứng trên lưng Thanh Diễm Điểu quan sát vùng hồ nước rộng lớn, lạnh lùng nói:" Nó tưởng trốn xuống đáy hồ là chúng ta không làm gì được ư? Hoa cô, tạm thời cho ta mượn Thanh Diễm Điểu dùng một chút. Nhờ Hoa cô quay lại Tây phủ gọi linh thú đại xà tới giúp ta."

"Được." Nữ tử áo đen gật đầu.

Xíu...uu!!

Nữ tử áo đen hóa thành một điểm lưu quang nhanh chóng đạp lên mặt hồ biến mất ở xa xa. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://Trà Truyện

...

Ở đầu nguồn nước hồ Dực Xà.

Dực Xà khổng lồ đang uốn lượn nằm đó, lè lưỡi liếm láp những miệng vết thương cực lớn trên thân. Sức sống và khả năng khôi phục cực lớn khiến cho vết thương của nó đang nhanh chóng thu nhỏ lại. Dùng mắt thường có thể nhìn thấy tốc độ sinh trưởng không ngừng của cơ bắp.

"Kỷ Nhất Xuyên." Đôi mắt của Dực Xà dựng thẳng lên trần đầy vẻ khó tin. "Ngươi như thế nào mà mạnh đến vậy? Tên Kỷ Liệt là cường giả đứng thứ hai ở Kỷ tộc Tây phủ năm đó cùng giao chiến với ta cũng chỉ có thể chiếm thượng phong mà thôi...Mà Kỷ Nhất Xuyên thì chỉ cần đến gần ta là có thể một kiếm giết chết luôn. Khoảng cách như thế nào mà lại xa đến như vậy?"

Trước đó Dực Xà còn có đủ tự tin để chạy trốn bảo toàn tính mạng vì nó chính là đại yêu đạt Tiên Thiên Hậu kỳ. Kể cả động phải tồn tại đáng sợ cỡ Tiên Thiên viên mãn...cùng lắm cũng chỉ ở thế hạ phong chứ vẫn còn đủ năng lực để trốn chạy. Chỉ cần không bị một đám Tiên Thiên sinh linh vậy khốn thì nó vẫn có thể chạy tốt.

Nhưng một kiếm của Kỷ Nhất Xuyên đã dọa hắn phát sợ.

"Gào..."

"Ực...!"

Đám yêu trong hồ Dực Xà phát ra tiếng kêu thê lương. Thanh âm truyền đến làm cho Dực Xà dưới đáy hồ lập tức kinh hãi. Nó có biết được những tiếng kêu kia đúng là từ những con yêu dưới trướng nó.

"Có đại yêu đến à?" Dực Xà kinh hãi." Đúng rồi, ở Kỷ tộc Tây phủ có vài đại yêu phục tùng. Trong đám đó có một con là đại yêu Thủy tộc."

Có yêu thuộc loại phi cầm am hiểu phi hành.

Có yêu thuộc Thủy tộc, ở trong nước sẽ làm thực lực của chúng càng mạnh hơn.

Như một số loài không phải Thủy tộc xuống nước thực lực sẽ giảm mạnh! Ví dụ như Kỷ Nhất Xuyên...Hắn xuống nước thì tốc độ chỉ sợ không được một thành. Thế nhưng Dực Xà ở trong nước có tốc độ còn nhanh hơn cả trên đất bằng! Kỷ Nhất Xuyên mà thi triển ra kiếm pháp thì sẽ bị nước cản lại làm uy lực giảm mạnh.

Đương nhiên dù kiếm pháp của Kỷ Nhất Xuyên bị giảm mạnh uy lực thì vẫn có thể chém chết Dực Xà! Thế nhưng sẽ rất khó để đuổi kịp nó khi ở dưới nước, kiếm pháp có lợi hại hơn nữa cũng vô dụng.

...

"Hắc huynh, huynh đi tìm kiếm Dực Xà." Kỷ Nhất Xuyên đứng trên mặt nước hồ. "Tuy nó thực lực mạnh hơn huynh nhưng hiện tại đang bị trọng thương, huynh nếu tìm thấy chỉ cần cuốn lấy nó không để chạy thoát là được. Ta sẽ lập tức tới giết nó."

"Được, giao cho ta." Đại xà màu đen uốn lượn trong hồ nước ló đầu ra đáp lời rồi lập tực cả người chìm xuống hồ bắt đầu càn quét rà soát dưới đáy hồ.

Dưới hồ nước, cả đám yêu quái chạy tứ tán hoảng sợ kêu thét

"Thanh Diễm Điêu." Kỷ Nhất Xuyên ngẩng đầu nhìn lên Thanh Diễm Điểu. "Ngươi ở phía trên phải chú ý vào, một khi Dực Xà chạy ra khỏi hồ nước thì lập tức đuổi giết."

"Được." Thanh Diễm Điểu phát ra âm thanh êm ái rồi nhanh chóng bay lên cao.

Khuôn mặt Kỷ Nhất Xuyên lạnh lùng,hắn cầm trong tay trường kiếm đi xuống hồ nước. Hắn đi trên nước như trên đất bằng, từng bước một tiến lên để lại rung động nhẹ trên mặt hồ. Ánh mắt lạnh như băng quét qua xung quanh như nhìn thấu xuống tận đáy hồ.

******

Kỷ tộcTây phủ.

Trời đã tối rồi. Chuyện Dực Xà tập kích làm huyên náo ầm ỹ một hồi ở Kỷ tộc Tây phủ cuối cùng cũng an tĩnh lại.

"Phụ thân." Kẻ có hơn mười búi tóc trên đầu Kỷ Vu Ngọc đang ngồi xổm ở đấy, tay bưng chén rượu đầu thú uống, xong rồi nói ra."Đại yêu Dực Xà đã trốn về hang ổ ở hồ Dực Xà, nơi đấy rộng rãi vô cùng lại sâu không thấy đáy. Vừa rồi có một đại xà màu đen cũng đã đuổi theo truy bắt. Tuy Kỷ Nhất Xuyên có manh nhưng nếu nó một lòng trốn tránh thì muốn giết cũng rất khó khăn.

Kỷ Liệt gật đầu, nhưng lại chau mày. Rượu thịt trước mắt đầy một đống vẫn không đụng đến, dĩ nhiên là có chuyện phiền lòng.

"Phụ thân?" Kỷ Vu Ngọc nghi hoặc nhìn về phụ thân.

Kỷ Liệt nhíu mày, ngậm ngùi thở dài." Một đường kiếm quang bay qua hai dặm đã có thể làm trọng thương đại yêu Dực Xà. Uy lực của kiếm này đã thực sự vượt ra khỏi khả năng cực hạn của Tiên Thiên sinh linh rồi."

"Phụ thân, ý của người là?" Kỷ Vu Ngọc kinh hãi. "Tu sĩ Tử Phủ?"

Kỷ Liệt lắc đầu:"Điều này khó nói! Nếu như nói Kỷ Nhất Xuyên khai mở được Tử Phủ thì sẽ có thể khống chế sử dụng pháp bảo phi hành rồi chứ không để con Dực Xà thiếu chút nữa giết chết con trai hắn trốn thoát. Nhưng nếu chưa khai mở Tử Phủ...thì uy lực một kiếm ấy của hắn lại quá lớn không hợp với bình thường. Vì thế ta mới cảm thấy nghi hoặc khó hiểu."

"Còn có!"

"Lúc đó ta nhìn thấy Kỷ Ninh bị chặt đứt tay, như thế nào chỉ sau chớp mắt bụi mù tràn ngập qua. Đến lúc bọn ta đuổi đến đã thấy nó bình yêu vô sự." Kỷ Liệt nhíu mày.

Đúng là có nhiều Tiên Thiên sinh linh nhìn thấyKỷ Ninh trong đống phế tích bị chặt đứt tay .

"Có lẽ Kỷ Ninh - nhi tử của Kỷ Nhất Xuyên tu luyện một pháp môn Thần Ma luyện thể nào đó." Kỷ Vu Ngọc gật đầu. "Hơn nữa đã đạt tới cảnh giới cực cao thâm thì mới có thể nối lại tay. Điều này càng làm con thêm khó hiểu...Tên Kỷ Ninh này bị Dực Xà tập kích ở Long Bảo, vậy mà như thế nào có thể sống sót được?"

"Ta cũng khó hiểu như vậy." Kỷ Liệt cảm khái. " Cứ coi như hắn mạng lớn đi."

Vì sao Kỷ Ninh có thể sống sót?

Khả năng là Dực Xà biết rõ thân phận của Kỷ Ninh nên không dám giết.

Khả năng là Kỷ Ninh có sức sống cực mạnh của Thần Ma luyện thể nên may mắn sống sót.

Khả năng là Kỷ Ninh được cha mẹ tặng cho kỳ bảo có thể bảo vệ tính mạng.

Các cường giả ở Kỷ tộc Tây phủ chỉ có thể đoán ở trong lòng chứ chả ai nghĩ đến, khi Kỷ Ninh gần mười tuổi đã đạt cảnh giới 'Thiên Nhân Hợp Nhất' rồi.

...

Kỷ Ninh thỏa thích thi triển Phong Ảnh Bộ trong Luyện Võ Trường. Chỉ thấy bên trên Luyện Võ Trường dài rộng vài trăm mét có một đạo tàn ảnh mơ hồ đang di động với tốc độ cao, theo sao là những tiếng kêo Xoạt! xoạt! xoạt! Lại còn thấy đến hơn mười tên Kỷ Ninh...

"Ninh nhi." Một giọng nói truyền đến.

Kỷ Ninh đột ngột dừng lại.

"Mẫu thân." Kỷ Ninh liền chạy ra đón.

Uất Trì Tuyết chậm rãi bước đến, nhìn thấy nhi tử thì tràn đầy vui mừng. Sau khi đại yêu Dực Xà tập kích, ban ngày lúc đội Hắc Giáp Vệ hỏa táng, bái tế đầy đủ cho các tộc nhân bị chết, Kỷ Ninh khẽ nói cho mẫu thân rằng thân pháp của mình đã đạt tới cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất. Đương nhiên là chỉ nói cho mình mẫu thân biết!

Mới gần mười tuổi mà thân pháp đã đạt tới Thiên Nhân Hợp Nhất! Mặc dù Uất Trì Tuyết đã từng lang thang lưu lạc qua rất nhiều địa phương ở Vương Triều Đại Hạ nhưng dạng biến thái thế này thì nàng cũng rất ít thấy qua. Thực ra do Kỷ Ninh từ lúc sinh ra đã quan tưởng 'Nữ Oa đồ' cho đến nay làm hồn phách cường đại lại khổ tu từ nhỏ 'Phong Ảnh Bộ' đến hai năm trước cũng đạt Nhập Vi rồi, vào lúc sống chết lại cảm nhận được trời đất để cảnh giới đạt Thiên Nhân Hợp Nhất thì cũng là nước chảy thành sông.

"Ninh nhi." Uất Trì Tuyết nhìn kỹ nhi tử. "Thân pháp của con đã đạt Thiên Nhân Hợp Nhất, bước tiếp theo sẽ là luyện kiếm pháp đạt Thiên Nhân Hợp Nhất, ngàn lần chớ được lười biếng đó.

"Vâng thưa mẫu thân." Kỷ Ninh gật đầu.

Thân pháp Thiên Nhân Hợp Nhất là làm cho người hợp nhất cùng với thiên địa.

Kiếm pháp Thiên Nhân Hợp Nhất là hợp nhất người, kiếm, thiên địa. Dĩ nhiên là khó hơn một chút.

"Mẫu thân." Kỷ Ninh hỏi tiếp." Lúc nào phụ thân có thể trở về?'

"Cha con đuổi theo hòng giết Đại yêu Dực Xà, khi nào giết được sẽ quay về." Uất Trì Tuyết nói.