Mãng Hoang Kỷ

Chương 1156

Khí Hỏa Đạo Quân đang thưởng thức vẻ mặt xấu hổ của Kỷ Ninh, thấy Kỷ Ninh vậy mà chủ động mở miệng liền hiếu kỳ:

- Như thế nào, có bảo bối gánh được sao?

Đương nhiên có bảo bối có thể chống đỡ, áo giáp phong cách cổ xưa của chúa tể chết đi có giá trị vượt xa như thế, kiện áo giáp này là Đan Tôn Giả lúc trước tân tân khổ khổ luyện chế mà thành, cực kỳ quý trọng! Còn có hai tấm đạo phù của chúa tể kia tặng cho, mỗi một tấm là chúa tể dốc sức luyện chế trước khi chết. Đồng dạng không có chỗ mưa, nếu như dùng đổi còn vượt xa giá trị này.

Trừ khi Kỷ Ninh bị điên mới mang thủ đoạn bảo vệ tính mạng đưa ra ngoài.

- Vãn bối có một tin tức bẩm báo.

Kỷ Ninh nói:

- Tin tức này theo ta nghĩ có thể vượt qua một ức năm ngàn vạn phương.

- Tin tức? Tin tức gì giá trị nhiều như vậy?

Khí Hỏa Đế Quân hiếu kỳ.

- Đế Quân.

Kỷ Ninh nói.

- Thời điểm vãn bối tiến vào Cổ Vực đã từng vô tinh gặp được quặng mở không gian hỏa minh thạch, quặng mỏ này có phạm vi trăm vạn dặm.

Khí Hỏa Đế Quân vốn còn trấn định, sau khi nghe được ‘trăm vạn dặm’ liền kinh ngạc đến ngây người, hắn đứng lên nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh, hai mắt mở to và nói:

- Ngươi nói phạm vi trăm vạn dặm? Quặng mỏ không gian hỏa minh thạch.

- Ân.

Kỷ Ninh gật đầu liên tục.

- Là mỏ giàu sao?

Khí Hỏa Đế Quân liền truy vấn.

Một vạn cân khoáng thạch tinh luyện ra một câu không gian hỏa minh thạch, đây cũng gọi là mỏ.

Mười tỷ cân khoáng thạch tinh luyện ra một cân không gian hỏa minh thạch cũng gọi là mỏ nhưng khác nhau quá lớn.

- Đế Quân xem.

Kỷ Ninh khẽ đảo tay, trong tay xuất hiện một khối khoáng thạch, là khoáng thạch khôi lỗi ‘Mạc Sát’ đào quáng.

- Là khoáng thạch?

Khí Hỏa Đế Quân xem xét liền kích động. Hắn là luyện khí đại tông sư chân chính, hắn liếc mắt nhận ra đây là mỏ giàu.

- Nếu có phạm vi trăm vạn dặm, này, này... Ta chỉ sợ không có tư cách chiếm quặng mỏ này.

Quẳng mỏ lớn như thế, với thực lực của hắn không có tư cách chiếm được.

Kỳ thật Khí Hỏa Đế Quân cũng không muốn độc chiếm, dù sao Kỷ Ninh là người của Đan Tôn Giả, tin tức này khẳng định không thể gạt được Đan Tôn Giả. Hơn nữa quặng mỏ lớn như thế, nếu Đan Tôn Giả ra mặt thì không ai có tâm tư khác.

- Còn có một chuyện cần nói rõ, quặng mỏ này có chủ nhân.

Kỷ Ninh nói ra.

- Có chủ nhân?

Khí Hỏa Đế Quân khẽ giật mình.

- Là Tam Tàm Đế Quân.

Kỷ Ninh nói.

Khí Hỏa Đế Quân cười:

- Ha ha ha, là hắn? Là tên nấm mốc ngu xuẩn?

Tam Tàm Đế Quân tuyệt đối là Đế Quân xui xẻo nhất trong các Đế Quân, bị Phù Bác Đế Quân đuổi giết quả thực căn bản không dám mạo hiểm.

- Đi, theo ta đi gặp chủ nhân.

Khí Hỏa Đế Quân bắt lấy vai Kỷ Ninh, lúc này xuyên qua hư không đi vào động phủ.

...

Đây tuyệt đối là tin tức lớn.

Mặc dù là Đan Tôn Giả biết rõ việc này cũng kinh ngạc, lập tức mang theo Kỷ Ninh, Khí Hỏa Đế Quân nhanh chóng rời khỏi Tam Diệp Cảnh, tiến về Cổ Vực.

Hô!

Hư không ngũ sắc kiều không ngừng kéo dài.

Đan Tôn Giả, Kỷ Ninh, Khí Hỏa Đế Quân đều đứng trên cầu, bởi vì Kỷ Ninh lúc trước thoát ra khỏi Linh Tiên Giới cho nên nhớ rõ phương vị, có phương vị chĩnh xác nên dễ dàng hơn nhiều.

Oanh!

- Đến.

Thu hư không ngũ sắc kiều, Đan Tôn Giả mặc thân lụa đen đứng trong hư không, bên cạnh chính là Khí Hỏa Đế Quân và Kỷ Ninh.

Khí lưu nóng bỏng không thể tới gần, Đan Tôn Giả, Khí Hỏa Đế Quân, Kỷ Ninh đều nhìn vào ngọn núi cực lớn đỏ rực trước mặt.

- Đúng là núi quặng!

Khí Hỏa Đế Quân kinh ngạc đến ngây người, nói:

- Cho dù nghe Bắc Minh nói qua, có thể nhìn thấy thật đúng là... Quặng mỏ không gian hỏa minh thạch lại có thể lớn như thế.

- Quá lớn, không thể dời đi, chỉ có thể chậm rãi khai thác.

Đan Tôn Giả nói nhỏ, quặng mỏ như vậy, kẻ có tư cách chiếm được nó, trong cả vũ trụ cũng chỉ có mấy người mà thôi, Đan Tôn Giả chính là một trong đó! Đương nhiên nếu như bị người khác phát hiện trước, Đan Tôn Giả cũng không nhúng tay.

Phát hiện ra trước thuộc về ai. Đây là nhận thức chung của tồn tại đỉnh cấp như bọn họ.

Đương nhiên về phần Đế Quân yếu ớt như Tam Tàm Đế Quân phát hiện trước, bọn họ cũng có thể cưỡng ép đoạt đi! Giống như ‘Cửu Đầu Long sơn’của lãnh thổ quốc gia vô tận cũng là bị chúa tể vĩ đại Mang Nhai quốc cưỡng chiếm.

- Tam Tàm ngu xuẩn định độc chiếm quặng mỏ này.

Khí Hỏa Đế Quân cười nói:

- Ai ngờ hiện tại bị Phù Bác đuổi giết mới gọi là đáng thương.

- Tam Tầm bản tính gian tà ích kỷ, hắn đương nhiên muốn chiếm quặng mỏ như vậy.

Đan Tôn Giả cũng nhẹ nhàng gật đầu.

- Hiện tại ai che chở hắn cũng vô dụng, Phù Bác hoàn toàn điên cuồng, cho dù thần đình chi chủ che chở Tam Tàm... Trừ phi Tam Tàm ở lại trong hang ổ thần đình chi chủ vĩnh viễn không đi ra. Nếu không dùng tính cách điên cuồng của Phù Bác sẽ giết hắn.

Tam Tàm cảm ứng được đồ đệ mình bị giết, biết rõ tin tức bạo lộ, sợ tới mức không dám lộ diện, hắn bây giờ là chim sợ cành cong.

Phù Bác điên quá mức đáng sợ.

Đạo phù một đạo đạt đến mức tận cùng, tuy thực lực của hắn không bằng Đan Tôn Giả và đám người thần đình chi chủ. Nhưng mặc dù là Đan Tôn Giả cũng không muốn đối địch với Phù Bác Đế Quân! Bởi vì vì bọn họ đều không có nắm chắc giết chết Phù Bác Đế Quân.

- Núi quặng như thế này, Tam Diệp Cảnh chúng ta phải khai thác thật tốt.

Đan Tôn Giả gật đầu nói:

- Nó giá trị bất khả hạn lượng, Khí Hỏa, ngươi luyện sáu thanh bổn mạng thần binh cho Bắc Minh đi, tài liệu ta bỏ ra! Bỏ ra chưa tới hai ức phương lại có núi quặng này, loại chuyện tốt như thế càng nhiều càng tốt.

- Ân.

Khí Hỏa Đế Quân cũng gật đầu cười.

Kỷ Ninh thì âm thầm thổn thức.

Kỳ thật chuyện núi quặng này, đám người Kỷ Ninh, Phong Nhất, Khánh Hoàn không dám nhắc tới! Bởi vì Vĩnh Hằng Đế Quân cũng không dám độc chiếm! Tăng thêm tin tức này Tam Tàm Đế Quân sớm biết rõ, nhất định tương lai sẽ lộ ra ngoài.

Cho nên có thể chiếm lĩnh quặng mỏ mà không sợ ngấp nghé, cả vũ trụ chỉ có mấy người mà thôi, đám người Kỷ Ninh, Khánh Hoàn tới từ vũ trụ khác, lại là Thế Giới Cảnh, căn bản không có cơ hội nhìn thấy mấy tồn tại đó! Cho dù có thể nhìn thấy, bọn họ cũng không dám đi gặp, e sợ thân phận bạo lộ! Dù sao thực lực nhỏ yếu mưu toan đi đàm phán, chỉ sợ sẽ bị đối phương cưỡng ép sưu hồn.

Bởi vì có nhiều lo lắng, cho nên lúc ban đầu rời khỏi Linh Tiên Giới, đám người Kỷ Ninh không dám tiết lộ chút nào.