Mãng Hoang Kỷ

Chương 1113

- Yên tâm đi. Dị vũ trụ bổn nguyên, như Thủy Chi Bản Nguyên, Thời Gian Bản Nguyên, Kiếm Chi bản nguyên... Tầng ngoài cùng đều giống nhau, chỉ là ở bên trong thì khác.

Chúa tể vĩ đại nói:

- Đối với thực lực các ngươi cũng không có bất kỳ một chút ảnh hưởng nào cả.

- Đã từng có ai đi qua chưa?

Hỏa Tấn Thủy Quân không nhịn được nói.

- Không có.

Chúa tể vĩ đại lắc đầu.

Mỗi một người trong đám người Kỷ Ninh đều run rẩy.

- Lúc trước khi ta cảm ngộ thời không đã mơ hồ phát hiện ra một vũ trụ khác, vũ trụ này rất gần chúng ta. Vì vậy ta đã đả thông một cái thông đạo vũ trụ.

Cự thú nguy nga nói:

- Bất quá cái thông đạo vũ trụ này tương đối nhỏ yếu. Mà lại phải chịu quy tắc của hai đại vũ trụ ảnh hưởng lẫn nhau, cho nên tối đa cũng chỉ có thể để cho tồn tại dưới Đạo quân từ đó thông qua mà thôi.

- Cho nên các ngươi tiến về Dị vũ trụ, ngàn vạn lần không thể ở trong Dị vũ trụ đột phá đến cảnh giới Đạo quân. Nếu như các ngươi đột phá, như vậy sẽ không có biện pháp trở lại nữa, chỉ có thể vĩnh viễn ở lại Dị vũ trụ mà thôi.

Cự thú nguy nga nhắc nhở.

Đám người Kỷ Ninh gật đầu.

Dưới quy tắc của hai đại vũ trụ ảnh hưởng, Đạo quân căn bản không có cách nào thông qua được thông đạo vũ trụ kia.

- Thế giới cảnh, thông qua lối đi kia sẽ không có một chút nguy hiểm nào.

Cự thú nguy nga nói:

- Trước đó vài ngày ta đã để cho nô bộc Thế giới cảnh của ta đi qua thông đạo sang bên kia, về sau đã bình yên trở lại. Đồng thời trong năm tháng dài dằng dặc ta cũng đã từng bắt qua không ít Thế giới cảnh từ Dị vũ trụ đến bên chúng ta.

- Bắt?

Đám người Kỷ Ninh âm thầm nói thầm.

Chúa tể cũng không có cách nào đi qua, vậy mà cũng có thể bắt đi được sao?

- Cho nên chuyện thông qua là tuyệt đối không có nguy hiểm.

Cự thú nguy nga nói:

- Các ngươi lưu lạc ở trong cương vực Dị vũ trụ, ta cũng tin tưởng bằng vào thực lực của các ngươi sẽ không gặp phải nguy hiểm gì. Thế nhưng phiền toái chân chính lại đến từ một nơi gọi là Cổ vực!

Năm người Kỷ Ninh đều cẩn thận lắng nghe, cho dù là Thiên Hỏa Mang Nhai cũng vậy, hiểu biết của hắn về Cổ vực cũng rất ít.

- Cổ vực, là khu vực thần bí nhất trong Dị vũ trụ. Phạm vi của nó rất là rộng lớn, chỉ sợ không có một Tu Hành giả nào biết rõ phạm vi của nó rộng lớn tới đâu. Ta nghe nói có rất nhiều Đạo quân, thậm chí còn có Vĩnh Hằng Đế Quân ẩn cư ở một chỗ bên trong Cổ vực.

Cự thú nguy nga cười nói:

- Cổ vực rất là rộng rãi, sợ rằng so sánh với cương vực vô tận chúng ta cũng không kém là bao.

- Cái gì.

Đám người Kỷ Ninh không khỏi líu lưỡi.

Tiến về Dị vũ trụ Cổ vực, bọn hắn vốn tưởng rằng Cổ vực này là địa phương bí mật gì. Bây giờ nghe qua, không ngờ lại có thể so sánh với phạm vi của cương vực vô tận, dường như cũng có rất nhiều đại năng a.

- Nơi đó là hạch tâm của cả Dị vũ trụ.

- Đó là nơi khởi nguyên của Dị vũ trụ.

- Trong toàn bộ Dị vũ trụ, vô số Tu Hành giả đều khát vọng tiến vào nơi đó. Bởi vì chỉ cần đi vào mà lại còn sống đi ra, như vậy mỗi một người đều có tăng trưởng.

Cự thú nguy nga nói tiếp:

- Chẳng qua nếu như tự tiện xông vào Cổ vực, vừa đụng chạm vào Cổ vực thì sẽ bị toàn bộ lực lượng Cổ vực hủy diệt, lập tức bị chôn vùi, ngay cả Chân Linh cũng không thể tồn tại.

Đám người Kỷ Ninh líu lưỡi, Cổ vực này có phạm vi to lớn không kém gì cương vực vô tận bao nhiêu, toàn bộ lực lượng của Cổ vực công kích có bao nhiêu đáng sợ cơ chứ?

- Dù sao nơi đó cũng là hạch tâm của toàn bộ Dị vũ trụ a.

Cự thú nguy nga nói:

- Cho nên muốn đi vào trong đó phải luyện hóa một khỏa Cổ Vực Lệnh, một khi luyện hóa được Cổ Vực Lệnh, các ngươi có thể bình yên tiến vào Cổ vực. Sẽ không phải chịu lực lượng của Cổ vực bài xích nữa.

- Chỉ là Cổ Vực Lệnh rất là hiếm thấy.

- Ý niệm của thẩm thấu qua thông đạo vũ trụ, phạm vi lan tràn cực lớn. Lại bắt một ít Thế giới cảnh đi ngang qua khu vực ý niệm của ta. Trong năm tháng vô tận cũng chỉ thu được mấy khỏa Cổ Vực Lệnh mà thôi.

Cự thú nguy nga nói:

- Hiện tại Cổ Vực Lệnh này ta cho các ngươi năm cái, các ngươi cứ luyện hóa là được.

Sưu, sưu, sưu, sưu, sưu.

Năm đạo lưu quang đột nhiên xuất hiện, về sau lại bay đến trước mặt năm người Kỷ Ninh.

Cổ Vực Lệnh, là một lệnh bài đen kịt hình tròn, bên trên có Thần Văn cổ xưa mà phức tạp. Đám người Kỷ Ninh nhìn xũng không hiểu, cũng chỉ có thể cảm giác được trong đó tràn ngập khí tức mênh mông xa xưa mà htooi. Ngay lập tức, đám người Kỷ Ninh đều luyện hóa được Cổ Vực Lệnh của mình.

- Chúa tể.

Kỷ Ninh cũng mở miệng nói:

- Như vậy một ít tùy tùng, tôi tớ của chúng ta thì soa? Không biết có thể mang họ theo, tiến vào Dị vũ trụ, có thể mang theo bọn họ tiến vào Cổ vực hay không?

Mấy người khác cũng đều nhìn qua chúa tể.

Bởi vì mỗi một người trong bọn họ đều có tôi tớ và tùy tùng.

- Chỉ cần là dưới Đạo quân thì cũng có thể mang vào Dị vũ trụ.

Chúa tể vĩ đại nói:

- Về phần Cổ vực, phải vĩnh viễn trốn ở ên trong Động Thiên pháp bảo, không thể để cho một tia khí tức lộ ra ngoài. Ở bên trong Cổ vực, một khi có khí tức lộ ra ngoài. Nhất định sẽ bị lực lượng của Cổ vực công kích. Nếu như vĩnh viễn trốn, không đi ra ngoài thì lại bình yên vô sự.

Đám người Kỷ Ninh hiểu rõ, vĩnh viễn ra không được, ngay cả thần niệm, khí tức, cái gì cũng không thể thẩm thấu ra ngoài được. Như vậy có đi vào cũng không có ý nghĩa gì cả.

- Đương nhiên nếu như các ngươi có thể tìm được thêm Cổ Vực Lệnh là có thể ban thưởng cho tôi tớ các ngươi. Khiến cho bọn hắn cũng có tư cách ở bên trong Cổ vực.

Bỗng nhiên Chúa tể vĩ đại lại nói:

- Thế nhưng các ngươi mới vào Cổ vực, vẫn nên điệu thấp một chút, dù sao người tương đối mạnh chính thức ở tỏng Cổ vực là một nhóm lớn Đạo quân a.

- Đây là Tinh Đồ của Dị vũ trụ, dọc theo thông đạo vũ trụ, tất cả tuyến đường trực chỉ Cổ vực ta đã ghi chú. Trong đó cũng có một ít tin tức có liên quan tới Dị vũ trụ, nhớ kỹ, không được để lộ ra ngoài.

Chúa tể vĩ đại lại ban cho bọn họ năm phần Tinh Đồ.

- Vâng.

Đám người Kỷ Ninh cả đều tiếp nhận.

- Chuẩn bị đi, ba ngày sau, lần nữa gặp lại ở ngoài hoàng cung.

Chúa tể vĩ đại phân phó một tiếng.

...