Chương 18: Đời là sống gió
Chương 1-1
Chương 1-2
Chương 1-3
Chương 1-4
Chương 1-5
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 6-2
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Thật không ngờ tôi mới nghỉ có 28 ngày 1 đêm mà ngôi trường này lại có thể thay đổi nhiều đến vậy! Đầu tiên là đồng phục, trước kia tôi vô cùng hài lòng với chiếc váy xếp đen dài đến mắt cá chân và còn cả áo sơ mi trắng kín cổ nữa chứ! Bây giờ, thật..... KHÔNG.....THỂ CHỊU ĐỰNG....NỔI!!!.... Nữ sinh phải mặc váy caro đỏ quá ngắn ( cách đầu gối tận 5 cm @@ ) đã thế vải của áo còn mỏng manh, trong trong,... quá ưu đãi cho nam sinh trường này rồi! Nói thật có trường hợp một nhỏ lớp 10 mang chiếc áo dây luôn, kinh_khủng_khiếp chưa? >< Chưa hết!!! Tôi đã đăng kí vào lớp cá biệt của trường, thế mà được phân luôn là lớp trưởng (không hề đồng ý nhé). Ở những chap trước, tôi đã quên nhắc về trang phục ở Milange. Thế này cho dễ hiểu, tầng lớp cao quý hay thường dân đều tôn trọng cách ăn mặc theo cấp bậc. Nhìn chung là tương đương với nước Anh khoảng thế kỷ 19_20 (nữ váy liền, nhiều lớp, dài ít nhất cũng chạm mặt đất). Tôi lại là bá tước nên nhất định tuân thủ nguyên tắc trên. Làm sao bây giờ???? Vò đầu bứt tóc cũng chẳng nghỉ ra giải pháp nào = = " Em có cần phải khổ sở vậy không? " Hắn không thể đồng cảm với tôi chút à??? " Nè! Thật quá đáng!!! Thế anh có nghĩ ra giải pháp nào cho em không mà lải nhãi hoài vậy >< " Mặt hắn đen lại một hồi, chắc là vì tôi ăn nói cộc lốc quen rồi nên...không nghĩ hai chữ "lải nhãi" đó hơi nghe .... Sau đó, hắn mới mở miệng " Chỉ cần em viết thư thông báo cho các quý tộc lớn là được! " Thôi đúng rồi! Thế mà tôi chẳng nhận ra sớm, lần này hết sức tử tế định cảm ơn thì hắn đã chạy đi mất. Bực mình quá!!! *** *** *** *** Đến trước cổng trường, hít thở sâu, tôi chạy thẳng vào lớp. Tiến đến chỗ trống của bàn học, vốn chỉ định tự kỷ suốt quãng đời học vấn còn lại ai dè... " Lâu rồi chưa gặp! honey <3 " C...cái g...giọng hơi bị thâ...n th...uộc của sư huynh!!! " L...lâ...lâu n..ngày thật! Ch...ào " Thôi xong đời chị mày! Sao hắn không thủ tiêu tên siêu biến thái này đi!!! Để sư huynh kịp hồi phục, lại khỏe mạnh thế này thì tôi chỉ còn đường xuống địa ngục...phủ phàng quá... điiiii... " Xem ra Bá tước càng ngày càng xinh nhỉ? " Tên này muốn gây chuyện đây mà. Tôi chẳng đời nào muốn để lộ danh tính ra đâu nhé " Đừng có giả bộ ngây thơ nữa! Ta chịu đủ rồi, ngươi muốn gì nói ra nhanh " " Ái chà... Xem ra em vẫn nóng tính như thuở nào. Được rồi thứ tôi muốn vô cùng đơn giản: Đừng bao giờ nhúng tay vào vụ án hoặc em phải hứng chịu toàn bộ cơn thịnh nộ của quỷ thần! " *** Thêm một bạn xưng " anh " *** " Xin lỗi ta không làm được! Vậy chúng "mình" cùng chiến đấu và cùng cược xem: Ai sẽ phải chết trước? " *cười mặt lạnh* " Tùy tâm thôi! Em không nhận thành ý của tôi về sau sẽ hối hận vô cùng đấy. " " Violet ta không biết đến hối hận, chỉ biết xử, chém, giết thôi, ok? " Sư huynh nhếch môi, chậm rãi bước đi (chắc biết trước câu trả lời của tôi nhưng vẫn kiếm chuyện hỏi han đấy). Cuối cùng,.... đến cửa lớp... quay mặt về phía tôi... nhe răng cười... " Tạm biệt honey <3 <3 Gặp lại sau nha! Moamoa chụt chụt... " Phụttttttt... sax... tôi đến không sống nổi với sư huynh mất! Cả buổi có phần đỡ hơn những đứa trong lớp là chỉ nằm trên bàn, tai đeo hearphone và... ngủ... Zzzz ( tụi tiểu quỷ kia tìm trò chọc phá, gây sự chú ý ). Đang ngủ rất rất rất ngon giấc thì " Này nhỏ ngốc kia, dậy ngay!!! "_ giọng nói cực kỳ kiêu ngạo a Ngước lên nhìn đã thấy luôn cái bản mặt khó ưa của một bà cô nào đó. Mới cấp ba mà makeup như mấy cụ già. Mặt toàn là phấn và phấn, đã vậy ăn mặc còn hở hang như không có tiền mua vải hay sao ấy. " Cụ... í nhầm... bạn cần gì chăng? " Dù tôi vô cùng thân thiện nhưng hình như cụ già này chẳng chịu nhận thành ý chân thành thì phải! " Còn giả vờ ngây thơ! Hứ! Chị nói cho mà biết: mau mau tránh xa anh Eris và Hoàng tử hoa hồng ra, rõ chưa? Nếu còn cố chấp thì coi chừng đó " " Bực rồi nhá! Tôi không quen biết gì hết mà cô đòi tôi tránh xa á? Eris gì gì đó thì được nhưng còn Shi...uh...Hoàng tử hoa hồng thì tuyệt đối không " " Con nhỏ hỗn láo này! Mày muốn chết hả? " " Cô dám làm gì tôi nào? " thách thức "Mày......." Thật không ngờ, cô ta giơ tay định tát tôi! Do còn mơ ngủ nên tôi chưa kịp phản ứng = = May thay, một cánh tay cầm lấy tay cô ta ngăn lại. Được cứu rồi!!! Yahoo! Vui quá đi thôi ^^ Và như mọi lần lại là hắn _ _ Tia cho toàn thể mọi người một ánh nhìn lạnh ngắt trộn lẫn giận dữ (đương nhiên là trừ tôi ra). Thế là ai nấy đứng hình vì quá sợ... Còn hắn vẫn mặt lạnh như tiền tuyên bố " Hôm nay là lần đầu, tôi tha nhưng nếu còn có lần sau ai dám đụng vào Violet nữa thì tôi tuyệt đối không bỏ qua dễ dàng thế này đâu! " Xong... hắn nắm tay tôi kéo đi... Thật đáng ghét lại có đứa lớp khác quay video tung lên mạng và trang web học sinh của trường cảnh hắn uy hiếp mọi người và đứng ra bảo vệ tôi. Tựa đề video là: " Hoàng tử hoa hồng bảo vệ hôn phu của mình! " Hic tôi đang điều trị tâm lý vì quá shock đây...