Mạc Tầm Ca

Chương 17: Cô Ấy Là Ai



Bước chân vội vã của một đôi giày công sở nam sang trọng băng qua hết phòng này đến phòng khác, kèm theo đó là tiếng hỏi đáp dồn dập và vồn vã, bầu không khí căng thẳng đang diễn ra bên trong công ty Hoa Dương.
Thư ký Lâm sau khi nhận được cuộc điện thoại của Dương Tầm, vội vã nhắn lại lời nhắn của anh cho các phòng ban, thế là trong buổi hôm đó, cả công ty nháo nhào đi tìm hiểu thông tin về một diễn viên không rõ lai lịch hành trạng này.
Khi hồ sơ để trên bàn của Dương Tầm, chẳng qua là sau hai mươi phút từ lúc thư ký Lâm nhận tin.

Anh gật đầu vừa ý đặt hồ sơ trên bàn, trong tay cầm chiếc điện thoại tóm tắt lại ý chính và gửi tin qua cho Dương tổng.

Mặc dù không biết cô gái này có gì đặc biệt, nhưng được sếp của mình coi trọng như vậy, bất kể là ai, cũng đáng để anh ghi nhớ trong lòng rồi.

Đầu bên kia Dương Tầm, sau khi nhìn thấy tin nhắn của thư ký Lâm, cũng gật gù tán đồng hiệu suất làm việc hiệu quả của anh.
Mạc Lam, nữ, trợ lý đại diện tác giả Undo Blue tham gia dự án phim chuyển thể truyện của cô, hiện đang giữ chức phó đạo diễn tại trường quay.

Do tình cờ xảy ra vụ scandal liên quan đến Tư Đồ Phong và Vũ Ly Tuyết, để giải quyết êm xuôi sự việc không gây ảnh hưởng đến tiến độ và danh tiếng của bộ phim, đạo diễn đã dùng danh nghĩa cá nhân ký một hợp đồng thỏa thuận hai bên về việc mời Mạc Lam thử vai nữ chính trong phim..

nếu vai diễn thành công, cô gái này sẽ một bước lên mây, trở thành một nữ chính may mắn nhất trong lịch sử phim truyện thành phố K, còn nếu thất bại..

khả năng cô gái sẽ phải đối mặt với sự tẩy chay của làng giải trí, cho tới khi thế giới này lãng quên vụ scandal không mấy tốt đẹp này.
Khi đọc tới chức vụ trợ lý đại diện tác giả, Dương Tầm cảm thấy mình có đôi chút thẫn thờ và thất vọng.

Hóa ra hai người đó là hai người khác nhau, Mạc Lam - Undo Blue, thì ra hình mẫu trong truyện chính là lấy cảm hứng từ cô gái tên Mạc Lam này, ngay cả tên người dùng trên diễn đàn cũng lấy tên cô gái này để đặt tên thì có thể dễ dàng đoán biết rằng, cô gái Mạc Lam này có mối quan hệ mật thiết với Blue như thế nào rồi.

Nhất Niệm - Mạc Lam - Undo Blue, một điều thật thú vị là khi xâu chuỗi ba cái tên này lại với nhau, lại là một tầng ngữ nghĩa kết nối: Một suy nghĩ nhất quán - không phiền muộn - trả về trước nỗi phiền muộn.


Dương Tầm tưởng rằng qua những cuộc nói chuyện cởi mở và thao thao bất tuyệt với nhau, mình đã đủ thấu hiểu về người con gái đó.

Đợi đến khi tưởng chừng sắp vén màn bí mật để diện kiến dung nhan của người phía sau bức rèm, thì người đó, lại xuất hiện với một chiếc khăn che mặt, mọi thứ lại trở về với trạng thái ban đầu, mông lung, mờ ảo.
"Nói đi Blue, cô ấy là ai? Còn em là ai?" Dương Tầm tự lẩm bẩm một mình.

Tuy hơi hụt hẫng khi biết rằng sự việc không giống như mình suy nghĩ và mong đợi, nhưng anh có đủ kiên nhẫn để chờ đợi, cho đến khi sương mờ tản đi, cảnh vật hiện rõ, lúc đó đủ chắc chắn để xác nhận rõ một điều gì đó, một điều mà anh bấy lâu nay vẫn nhớ nhớ quên quên, nhưng không lúc nào là không nghĩ tới nó!
* * *
Bên dưới trường quay, lúc này Vũ Ly Tuyết đã hoàn thành xong vai diễn trong phân cảnh của mình, nhận được sự khẳng định từ đạo diễn, nam chính và sự cổ vũ của những người ủng hộ cô, cô cười đắc ý nhìn sang Mạc Lam, gửi đi ánh nhìn đầy khiêu khích và thách thức.

Lần này cái cô nhận về không phải là sự phớt lờ nữa, mà là một ánh mắt hoàn toàn bình tĩnh, điềm đạm mà sắc lạnh.

Một lúc sau, cô cũng là người bỏ cuộc trước cuộc giao chiến thầm lặng này, lảng ánh nhìn đi chỗ khác, không quên chửi thầm một câu trong bụng "điên khùng" cho giải tỏa nỗi sợ hãi, lo âu của mình khi nhìn vào ánh mắt đó.

Phải là một người đã trải qua điều gì đó mới có được ánh mắt mạnh mẽ như vậy.


Vũ Ly Tuyết chỉ biết hậm hực trút giận vào người cô trợ lý, cố trấn tĩnh bản thân chẳng qua là không muốn chấp nhất với một người điên, mất lý trí nên mới lảng đi như thế.
Mạc Lam tuy bình thường rất ít nói và lặng lẽ, cũng là người khiêm nhường "dĩ hòa vi quý", nhưng cô không vì thế mà đánh mất đi cái "sắc bén" của mình.

Cuộc sống có thể mài nhẵn nó đi, nhưng không thể xóa mất sự tồn tại của nó bên trong cơ thể, đặc biệt là khi có ai đó chủ động tìm đến gây sự hoặc khiêu chiến, cô không hề ngại chuyện cho qua dễ dàng, trái lại hoàn toàn phát huy vai trò "vỏ hành tây" của cô, làm đối phương phải "trả giá" những gì mình đã làm với cô.
Vũ Ly Tuyết này hiển nhiên không phải là lần đầu tiên thể hiện thái độ ra mặt, "nhảy nhót" trước mặt cô như vậy, tuy nhiên, do những lần trước không ảnh hưởng đến công việc, cô có thể xem như không có chuyện gì rộng lượng bỏ qua, nhưng không phải vì thế có thể dung túng đối phương có thể ngang nhiên hết lần này tới lần khác gây chiến như vậy.

Nhún nhường nhượng bộ không thể chấm dứt một cuộc chiến, vậy thì lựa chọn duy nhất là "dĩ chiến chỉ chiến" (dùng một cuộc chiến tranh để chấm dứt một cuộc chiến tranh khác).
Mạc Lam bình thản ung dung, lẳng lặng đi tới cạnh bên Tư Đồ Phong, ghé sát vào tai anh, bỏ nhỏ vài câu, gây nghi hoặc không chỉ mọi người xung quanh, cả người nghe là Tư Đồ Phong sau đó cũng hỏi lại trong vẻ nghi hoặc: "Cô chắc chứ?"
Mạc Lam gật đầu tỏ ý, rồi quay lại vị trí cũ của mình, gật đầu ra hiệu cho đạo diễn mình đã sẵn sàng diễn phân đoạn kế tiếp.
* * *.