Khi xưa bọn họ cùng là đồng môn trong triều phò tá cho quốc vương. Thấm thoát xa nhau đã mấy năm có cảm giác chuyện xưa tựa như giấc mộng. Lúc trước cùng kề vai sát cánh chinh chiến khắp nơi. Đông đánh dẹp tộc người Oman, Tây tiêu diệt giặc Ô Qua, Bắc bình định Đột Hàn Khả Hãn. Cả hai chinh chiến tứ phương lập nên bao chiến công hiển hách.
Khi đó tuổi trẻ nhiệt huyết biết bao nhiêu khí khái. Chỉ là vật đổi sao dời cảnh còn người mất. Quốc vương không nghe lời trung thần cuối cùng thân vong, triều đình suy bại. Cơ đồ vất vả gây dựng lên cũng sắp rơi vào tay kẻ khác mất rồi. Hàn huyên xong Duli quay ra nói.
- Để ta giới thiệu! Đây là tướng quân Hồng Anh thành chủ Aryan cùng hai vị mãnh tướng Hoàng Lan, Tịnh Văn.
- Thì ra là những vị anh hùng đã chặn đứng đại quân Shang của Thần Long. Yugi ta vô cùng khâm phục!
- Không dám! Đại danh của tướng quân ta nghe như sấm động bên tai. Hai chữ anh hùng Hồng Anh quả thực không dám nhận!
- Ta đã mấy lần dâng biểu lên trên xin mang quân đến trợ giúp cho tướng quân! Chỉ tiếc là tể tướng Nam Vương không có đồng ý. Quyền lực triều đình hiện tại hầu hết đã rơi vào tay gia tộc họ Bùi mất rồi. Một mình ta quả thực là lực bất tòng tâm.
- Đại tướng quân suy tính cho dân cho nước, quả là một người trung dũng. Nay ta cùng tiên sinh Duli bí mật tới gặp ngài là muốn cùng nhau bàn bạc một kế sách toàn vẹn diệt trừ quân phản loạn. Nếu chúng ta không nhanh chóng dẹp yên nội loạn thì khó lòng chống lại sự tấn công của giặc ngoại xâm.
- Có hai vị giúp sức Yugi ta cũng vững tin hơn rất nhiều. Sắp xếp thế nào mời hai vị cứ nói, ta nhất nhất sẽ làm theo. Dù liều cái mạng này cũng quyết sống mái cùng bè lũ phản nghịch!
Năm người bọn họ cùng bàn bạc suốt đêm hôm đó. Sau đó tất cả cùng bí mật rời đi. Một kế hoạch tỉ mỉ đã được bọn họ thống nhất.
Sáng sớm hôm sau, đại tướng Yugi dâng biểu lên triều muốn sắc phong tể tướng Nam Vương làm Vương Công đứng ra nhiếp chính cai quản triều đình. Trước giờ Nam Vương đã lộ rõ dã tâm nhưng còn e ngại những tướng lãnh trung thành với hoàng thất. Kẻ có sức ảnh hưởng nhất đương nhiên là đại tướng Yugi. Nay đột nhiên được hắn đồng thuận, Nam Vương vô cùng mừng rỡ. Hắn từ chối cho có lệ rồi lập tức tiến hành các thủ tục lên ngôi Vương. Tướng lĩnh trong thành không còn kẻ nào dám phản đối. Một số kẻ bất mãn chỉ còn biết mắng chửi tướng Yugi là kẻ a dua nịnh hót, bán chủ cầu vinh.
Theo tập tục lâu đời của vương quốc Persian. Bất kể ai được phong tước Vương đều phải đến thái miếu xưng tên bái tạ. Sau đó mới chính thức được nhận sắc phong. Thái miếu lại không ở tại kinh thành, mà nằm phía cửa ngoài của thành Nam. Nơi đây sơn thanh thủy tú, là nơi yên nghỉ của rất nhiều bậc tiền nhân có công với vương quốc.
Bùi Nam Vương phòng ngừa bất trắc, trước khi lên đường dẫn theo hai vạn cấm vệ quân trung thành. Mang theo tất cả quan viên lớn nhỏ áp giải cùng đi theo. Hắn cũng giao năm vạn cấm vệ quân cho thuộc hạ thân tín là tướng Bùi Hoảng ở lại trấn thủ đô thành. Cửa thành Nam cũng sai mãnh tướng Bùi Tung canh giữ. Tuy đã không còn ai chống đối hắn lên ngôi Vương. Nhưng cẩn tắc vô áy náy vẫn là điều phải làm.
Đại tướng Yugi đã muốn thần phục hắn. Nhưng Nam Vương vẫn chưa yên tâm về người này lắm. Chỉ có áp giải hắn đi theo sát bên người, mới chắc chắn được hắn không có cơ hội bất ngờ dấy binh làm loạn. Nếu có bất trắc gì cứ giết quách hắn đi là xong.
Phải nói rằng Bùi Nam Vương tính toán rất chu toàn. Hắn lệnh cho tất cả tướng lãnh quan viên đến thái miếu chỉ được mang theo vài người hầu cận. Nhưng tính đi tính lại, cuối cùng hắn vẫn bỏ sót mất một người. Chính là quan Thái Tế Duli quy ẩn đã lâu. Và Bùi Nam Vương đã phải trả giá cho sai sót này. Một sai sót mà tận đến lúc chết rồi hắn vẫn vô cùng ân hận.
Khi đoàn người đến dưới chân núi nơi có thái miếu. Tất cả đại quân dừng lại dưới núi nghỉ ngơi. Bùi Nam Vương dẫn theo tất cả quan viên cùng năm trăm giáp sĩ lên núi bái tế. Lẽ ra trước giờ binh lính không được phép lên núi, nhưng Nam Vương mặc kệ. Hắn mang theo năm trăm giáp sĩ để chắc chắn rằng không có kẻ nào dám làm loạn. Nữ hoàng Thanh Loan cũng chỉ được phép mang theo một nha hoàn và hai lính cận vệ mà thôi. Tất cả quan viên đều bị đội giáp sĩ giám sát chặt chẽ. Tướng Yugi cũng chỉ có một thân vệ theo hầu. Còn lại tất cả đều phải đợi ở chân núi, không có ngoại lệ.
Ngọn núi này cũng đã được kiểm tra kỹ càng từ trước tránh việc có sát thủ mai phục. Lên đến cửa thái miếu, Nam Vương lại truyền lệnh cho tất cả người hầu nha hoàn phải chờ ngoài cửa. Tướng chỉ huy đội giáp sĩ là Bùi Mãng chặn tất cả lại, kiểm tra kỹ càng không cho bất cứ người nào được mang theo vũ khí vào trong. Bùi Mãng thấy thân vệ của Yugi rất lạ mặt thì chặn lại nói.
- Ta nhìn ngươi rất lạ mặt! Ngươi đứng tại đây không được phép vào trong.
Người này liền tháo chiếc mũ đội đầu xuống lộ ra một khuôn mặt trẻ tuổi uy nghi. Hắn thò tay vào trong áo rút ra phắt đôi thiết kích được bọc trong vải gấm ra, miệng quát to.
- Hành động!
Lập tức dị biến nổi lên. Chỉ thấy tướng Yugi bất ngờ rút ra đại kiếm đánh về phía Bùi Nam Vương. Hai tên lính hầu của nữ hoàng Thanh Loan cũng rút ra vũ khí phi tới chặn trước cửa đại môn. Hồng Anh múa tít song kích giao chiến cùng Bùi Mãng. Chưa đầy ba chiêu đã chém hắn thành hai nửa. Máu tươi tuôn lênh láng trước cửa thái miếu.
Những người hầu của một vài quan viên khác cũng lao tới chắn trước cửa miếu. Nam Vương cùng khoảng vài mươi tên giáp sĩ đi trước chạy vào trong thái miếu cố thủ. Phía sau gần năm trăm giáp sĩ còn lại cuống cuồng đánh vào trong hộ chủ.
Hồng Anh giết xong Bùi Mãng thì mang theo song kích phi thân vào bên trong miệng quát to.
- Hoàng Lan, Tịnh Văn giữ chặt cửa miếu cho ta!
Hai tướng án ngữ vị trí cánh cửa đánh chém loạn xạ miệng hét lớn.
- Theo lệnh nữ hoàng tru sát phản tặc! Tất cả tướng lãnh Persian lập tức cùng Đại tướng quân hành động.
Một vài tướng lãnh khác chần chừ một chút rồi cũng rút vũ khí nhảy vào giữ chặt cánh cửa thái miếu. Chỉ cần bên trong giết được Nam Vương thì sẽ khống chế được mọi việc.
Nhưng năm trăm quân giáp sĩ cũng không phải là dễ đối phó. Một số người cản đường lập tức bị chém chết. Cũng may cửa này cũng không lớn, chiều rộng chỉ khoảng năm mét. Hai tướng Hoàng Lan, Tịnh Văn cùng vài người khác liều chết vẫn miễn cưỡng chặn đứng được giáp sĩ đánh vào. Nhưng cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Tất cả họ chỉ có khoảng hơn hai mươi người không cách nào cầm chân được đội giáp sĩ đông đảo quá lâu.
Phía bên trong chiến đấu còn kịch liệt hơn nhiều. Đại kiếm của Yugi mạnh mẽ như giao long xuất hải chém giết cùng gần bốn mươi tên thân vệ. Những kẻ này đều là tinh nhuệ với kỉ luật rất nghiêm minh. Chúng túm tụm xung quanh bảo vệ Nam Vương vô cùng kín kẽ. Tuy võ công Yugi vô cùng lợi hại. Nhưng nhất thời cũng không cách nào tới gần được hắn.