Vanlove Cháo Gà cùng Chim Sẻ Đi Nắng mang theo chín vạn đại quân kéo tới khu vực gần thành Adab thì gặp quân địch. Lúc này quân số của Chiến Tướng đã được tăng cường lên đến hai mươi ba vạn. Năm vạn phòng thủ thành bang Girsu. Còn lại mười tám vạn đều ở đây, quân số đông hơn gấp đôi.
Chiến Tướng cũng không có lựa chọn thủ thành. Khi trước lúc rút đi, No1 đã đốt cháy thành Adab. Đến giờ các công sự phòng thủ cũng chẳng còn gì. Hơn nữa Chiến Tướng cũng không hề e sợ Vanlove. Hắn là tượng đài bất bại của Babyliona đã từ rất lâu rồi. Chỉ là một tên nhãi nhép Sumerian mà thôi. Dù cộng thêm cả tên Chim Sẻ Đi Nắng người Assyrian nữa cũng không đáng ngại.
Chiến Tướng mang theo mười tám vạn đại quân tiến lên trước bày trận sẵn sàng nghênh địch. Soái kỳ hình mãnh hổ tung bay phấp phới trong gió. Hắn oai phong đứng trên đài chỉ huy quan sát, xung quanh các mãnh tướng đứng dày đặc. Kẻ nào cũng toát lên vẻ kiêu dũng thiện chiến mười phần. Tướng lãnh Babyliona dưới trướng hắn đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ.
Phía bên này quân Sumerian cũng bắt đầu dàn trận. Tướng Vanlove, Chim Sẻ cùng đứng giữa trung quân. Soái kỳ bên trên có hai cái. Một hình đôi Song Thương thành danh của Vanlove. Một hình chú chim đang cất cánh tung bay của Chim Sẻ.
- Tướng quân có uy vọng cao xin hãy trấn thủ trung quân! Chim Sẻ ta nguyện lĩnh một đội tiên phong lên trước hạ cái mã uy của kẻ địch!
- Được! Có tướng quân xuất mã, Vanlove ta vô cùng tự tin. Hãy yên tâm xuất trận, phía sau giao cả cho ta. Hôm nay, chúng ta sẽ cho cái tên Chiến Tướng trở thành dĩ vãng, phá vỡ huyền thoại bất bại của hắn. Đòi lại món nợ máu cho mấy chục vạn bách tính vô tội tại thành bang Girsu khi xưa.
- Được! Chim Sẻ ta giao toàn bộ sau lưng cho tướng quân. Hôm nay chúng ta cùng đánh cho bọn chúng không còn một manh giáp.
Dứt lời Chim Sẻ tung người nhảy lên chiến mã. Bạch Mã Long Câu lập tức cất cao bốn vó hí vang, mang theo chủ tướng lướt về phía tiền quân. Tướng sĩ xung quanh đồng thanh reo hò gọi tên chàng. Không khí chiến đấu bất chợt sục sôi.
Chim Sẻ Đi Nắng mang theo mãnh tướng Quốc Việt dưới trướng Vanlove, cùng năm ngàn nhân mã đảm nhiệm vị trí tiên phong. Chàng hạ lệnh bày trận Nhất Tự Trường Xà trên một vùng bình nguyên rộng lớn.
Phía bên kia Chiến Tướng nhìn thấy người tiến ra là Chim Sẻ thì khẽ mỉm cười. Kẻ này khi xưa dựa vào tường thành Adab mới có thể cố thủ được trước quân đoàn của tướng Markus. Bây giờ quyết đấu trên vùng đất bằng phẳng, đã không có lợi thế gì. Chỉ có thể dựa vào bản lãnh thực sự mà thôi. Các tướng sĩ bên phía Babyliona đại đa số đều chưa từng nhìn thấy Chim Sẻ trổ uy. Nên cũng không coi hắn ra gì, nhất là tướng Markus. Chim Sẻ dùng hơn một vạn quân thủ thành nấp sau những bức tường cản chân đại quân hắn suốt một tháng. Nhất quyết không ra làm con rùa rút cổ thì có gì hay ho. Nếu không phải tên Vanlove bất ngờ dẫn quân về cứu viện. Markus đã phanh thây hắn ra làm nghìn mảnh rồi. Như hiểu được tâm tư của thuộc hạ. Chiến Tướng liền hạ lệnh.
- Tướng Markus mang theo tám ngàn nhân mã bản bộ phá trận cho ta! Hãy cho lũ Sumerian biết sự dũng mãnh của tướng sĩ Babyliona!
- Tuân mệnh!
Markus hô to một tiếng rồi điểm tám ngàn nhân mã nhanh chóng tiến ra. Hắn là kẻ được Chiến Tướng tin tưởng và trọng dụng nhất trong ba thuộc hạ. Nhãn Tử và Elise nhìn bề ngoài có vẻ cũng được coi trọng. Nhưng thật ra chủ tướng vẫn có tâm lý đề phòng. Chúng đều là kẻ có tâm cơ chứ không đơn thuần như hắn. Markus hắn mới chính là thanh bảo đao sắc bén của chủ công. Chỉ cần ngài chỉ về đâu hắn nhất định sẽ đánh về đó. Dù là lên núi đao vào biển lửa hắn cũng sẽ không do dự chút nào.
- Bày trận hình Nhị Long Xuất Thủy! - Markus hạ lệnh.
Là thuộc hạ thân tín nhất của Chiến Tướng nên binh pháp của Markus cũng được hắn chân truyền. Nhiều năm chinh chiến đánh đông dẹp bắc hắn cũng luyện được một thân bản lãnh về bày binh bố trận. Tuy còn xa mới bằng Chiến Tướng nhưng cũng đủ để hắn tung hoành khắp các chiến trường. Tên Chim Sẻ kia tuổi đời còn quá trẻ làm gì có thể sánh kịp với hắn. Chưa kể dưới trướng Markus còn có tám dũng tướng vô cùng dũng mãnh được gọi là Kỳ Môn Bát Tướng.
Bọn họ mỗi người đều có một môn võ công độc môn nổi danh. Tên của tám người xếp theo bản lãnh lần lượt là: Phong Thần, Thanh Khuê, Vương Tử, Tiểu Mã, Minh Nhật, Ngốc Đóa, Tịnh Vương và Hắc Sát. Tám kẻ này đều là những tay dũng mãnh, giết người không chớp mắt. Hung danh của bọn chúng lan xa khắp các vùng biên giới Tiểu Á. Dân thường nghe thấy tên là lo lắng sợ hãi không yên, tìm cách trốn càng xa càng tốt. Trẻ con nghe tên nửa đêm không dám khóc. Tướng sĩ và bách tính vô tội thành Girsu bị chúng tàn sát nhiều không đếm xuể. Có thể nói là tội ác tày trời, hung danh hiển hách. Thế nhưng tất cả những kẻ muốn giết bọn chúng đều đã đi đời nhà ma. Đơn giản vì ngoài hung danh, chúng đều là những kẻ có bản lãnh thật sự.
Chim Sẻ Đi Nắng thúc chiến mã một mình tiến ra phía trước trận tiền. Chàng hoành ngang Xuyên Vân Thương cất giọng sang sảng.
- Markus tên thất phu! Có dám ra đây đánh với ông nội ngươi một trận hay không?
- Ngươi còn chưa có tư cách đó!
Tướng Hắc Sát cất giọng vang dội đáp lại.
Hắn tuy đứng cuối cùng trong bát tướng, nhưng tướng địch chết dưới lưỡi đao của hắn cũng nhiều vô số. Một tên nhãi nhép mà dám kêu chủ tướng Markus của hắn ra đối địch thì cũng khá là buồn cười. Đến bản thân Hắc Sát cũng không muốn hạ mình đánh cùng hắn.
- Vậy giết ngươi xong có đủ tư cách hay không? - Chim Sẻ chỉ mũi thương vào Hắc Sát cười lớn.
- Muốn chết! Nhớ cho kĩ tên ta xuống gặp Diêm Vương mà trả lời: Hắc Sát tướng quân trong Kỳ Môn Bát Tướng.
Nói dứt lời Hắc Sát thúc mạnh vào hông ngựa. Chiến mã chồm lên mang theo hắn lao nhanh về phía Chim Sẻ. Đại đao để ngược lưỡi kéo lê dưới đất bắn ra hoa lửa tung tóe. Nhìn khuôn mặt hắn dữ tợn như hung thần giáng lâm vậy. Khoảng cách giữa hai người nhanh chóng được thu hẹp, nụ cười trên môi Hắc Sát cũng càng ngày càng lạnh lẽo. Khi chỉ còn khoảng mười mét Chim Sẻ bắt đầu động. Bạch Mã Long Câu tung cao bốn vó lao thẳng vào chiến mã của tướng địch. Hai tướng đều đồng thời huy động vũ khí hét lớn.
- Đà Đao Nhất Phách!
- Cô Nhạn Xuất Quần!
Đao như mãnh hổ, thương tựa giao long, âm thanh kim thiết va chạm vang lên đinh tai nhức óc. Hai chiến mã lướt mạnh qua nhau một đoạn rồi chầm chậm dừng lại. Trên mặt Chim Sẻ Đi Nắng còn vương lại một vệt máu tươi.
Nhưng nó cũng không phải là máu của chàng. Phía sau thân hình Hắc Sát khẽ lung lay rồi bất thần rớt khỏi lưng ngựa. Trên cổ hắn không biết từ lúc nào xuất hiện một lỗ máu lớn cắt ngang từ vị trí yết hầu. Máu tươi từ đó phun ra thành dòng. Chim Sẻ đưa tay trái lên quệt ngang mặt rồi cất giọng thét vang như sấm.
- Tướng sĩ ba quân nhớ cho kĩ. Từ nay Kỳ Môn Bát Tướng đổi thành Kỳ Môn Tử Tướng!
- Tướng quân uy vũ! - Quân lính Sumerian đồng loạt hò reo.
- Bát đệ…
Bảy người còn lại trong Kỳ Môn Bát Tướng cùng thất thanh kêu lên.