Hãy nói đúng hơn là từ có đến không, như là thời gian đảo ngược vậy.
- Thời gian rút lui? Nguy rồi, tên này là cường giả thiên nguyên cảnh!
Phong Liệt giật nảy mình, một kiếm súc thế đã lâu mạnh chém ra, đâm thủng hố đen to lớn trong không trung trước mặt.
Nhưng U Trác cường đại ra ngoài điều hắn dự đoán.
Trong hắc ám một long trảo quấn quanh khói đen bỗng thò ra mạnh ấn vào ngực hắn.
*Ầm!*
Một tiếng nặng nề.
Phong Liệt như bị ngọn núi to va đụng, bắn ngược ra xa, bay đến mấy vạn dặm, đụng thủng hơn mười tòa núi lớn mới dừng lại, căn nguyên thần đồ bao quanh thân tực thành khói đen.
Chớp mắt khói đen hùng dũng lại lần nữa huyễn hóa ra thân hình Phong Liệt.
Phong Liệt sắc mặt âm trầm xa xa nhìn bóng dáng tiểu trẻ đầy tà khí, mắt bắn ra tia lạnh lẽo.
Bởi vì biến ảo Ma Long Hắc Ám Chi Thân nên một kích của U Trác không khiến hắn bị thương nhưng lòng khó tránh khỏi giật mình.
Hắn vốn tưởng U Trác nên ngang ngửa với đám Hoàng Phủ, Phiêu Miểu, tối đa cỡ hậu kỳ địa nguyên cảnh mà thôi.
Nhưng không ngờ tên này mới thoát khốn đã biểu hiện ra thực lực hậu kỳ thiên nguyên cảnh khiến hắn giật nảy mình.
Nếu không ngoài ý muốn thì U Trác hậu kỳ thiên nguyên cảnh đã là đệ nhất cường giả thé giới căn nguyên, thậm chí, dù đám Nhân Hoàng, Long Chủ có trở về cũng chưa chắc thắng được gã. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: Trà Truyện chấm c.o.m
Tất nhiên phải bài trừ Hồn Võ đại đế không biết sống hay chết.
- Tiểu tử, không ngờ ngươi có Ma Long Hắc Ám Chi Thân hệ Ma Long Hoàng, nhưng kết cuộc của ngươi sẽ không thay đổi.
Ngoài ba vạn dặm U Trác thấy một chưởng của mình không thể hủy diệt Phong Liệt thì mặt xẹt qua kinh ngạc.
Nhưng gã không để trong lòng, vừa dứt lời từ xa đánh ra một đấm
*Vèo!*
Hư không chấn động.
Một quyền ảnh đen xẹt qua, cường giả thiên nguyên cảnh khống chế thời gian, không gian pháp tắc, khiến một kích kia hoàn toàn không nhìn khoảng cách ba vạn dặm, nắm đấm hủy diệt chớp mắt đến gần Phong Liệt, thế không thể đỡ!
Quyền phong ập vào mặt, khí thế bá đạo chí tà chí liệt khiến linh hồn Phong Liệt đau đớn.
Phong Liệt con ngươi co rút, một quyền này đến quá nhanh, hắn không kịp làm ra phản ứng. Dựa vào bản năng chiến đấu, hắn lập tức giơ kiếm ngang ngực, *Ong!* một tiếng từng vòng sóng gợn vàng lan bốn phương tám hướng.
Quyền phong ập đến va chạm với sóng gợn vàng, tan biến, tạo thành ngàn dặm không gian sụp đổ.
Cùng lúc đó, một quyền kia dư uy vẫn đánh vào huyền thiên chiến kiếm.
*Keng!*
Tiếng sắt theo giao nhau vang lên, thân hình Phong Liệt bị huyền thiên chiến kiếm mang theo lại bắn hướng chân trời, ra xa mười vạn dặm mới chậm dần.
Một kích kia vẫn không thể tổn thương Phong Liệt chỉ khiến hắn cảm thấy có một ít bực tức. Thực lực của hắn bùng phát đang định thử một lần thì gặp phải cường giả địa nguyên cảnh đè đầu, rất là ức chế.
- Có qua mà không có lại là mất lịch sự, ngươi cũng ăn một kiếm của ta đây!
Phong Liệt ở trên không trung biểu tình âm trầm, huyền thiên chiến kiếm rung lên. Thoáng chốc khí thế hủy diệt dâng lên, làm cả thiên địa xao động.
Hơi súc thế xong một kiếm mạnh chém tới phía xa.
*Ầm!*
Một kiếm quang vàng dài ba vạn dặm vắt ngang không gian, như là một tinh không trường hà hùng hồn quét hướng U Trác.
Trường là đi qua đâu là thiên địa ầm ầm sụp đổ, ở giữa không trung tạc ra một con đường hư vô cực kỳ lớn. Một số võ giả xui xẻo bị cuốn vào bên trong liền hình thần đều diệt.
Phía xa U Trác thấy vệt vàng chói lọi ập đến thì biến sắc mặt, dựa vào trực giác hơn người gã thấy ra bên trong có tính cuồng bạo hủy diệt và khí sắc bén vô địch.
Nhoáng người lên, U Trác tạt ngang ngàn dặm, dễ dàng né qua kiếm quang, biểu tình thản nhiên.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên có tiếng nổ khủng bố vang tận mây xanh.
*Ầm!*
Trong ánh mắt giật mình của mọi người, kiếm quang dài mấy vạn dặm tạc nổ, phân liệt thành hàng ức tiểu kiếm quang bắn bốn phương tám hướng.
Trong phạm vi mười vạn dặm đều là Huyền Thiên kiếm khí như là mưa kiếm, đầy trời ánh sáng vàng lấp lánh như là ban ngày.
Kiếm vũ này chẳng những bao phủ U Trác mà hướng khác đám người hệ ám như Tuế Nguyệt Lão Ma, Táng Thiên Lão Nhân cùng xung quanh ngàn vạn người vây xem đều bị bao trùm, không ai tránh được.
Huyền thiên chiến kiếm trải qua thiên địa huyền hoàng chi khí rèn luyện rồi bản thân đã tiến vào hàng chí tôn thần khí, kiếm khí sớm đạt đến cực hạn không vật gì không phá được. Độ sắc bén của nó đã lên đến quy tắc, thế gian không có khả năng ngăn cản được.
- A!
- Mau trốn đi!
- Tiểu súc sinh đáng chết, lão phu làm quỷ cũng sẽ không tha ngươi! A~~
- …
Kiếm vũ rơi, tiếng hét thê lương liên miên bất tuyệt vang lên, người trúng kiếm nhiều vô số kể, kiếm khí sắc bén không gì sánh được không ngừng xuyên qua từng xác thịt.
Còn về U Trác, người hệ ám bị trọng điểm quan tâm thì tất nhiên là không thể may mắn thoát khỏi.
U Trác thấy không thể tránh được cũng không kinh sợ, gã nhẹ vung tay áo bắn ra kình phong cuốn hướng kiếm vũ của Phong Liệt, khóe môi cong lên khinh thường.
Nhưng khiến gã giật mình là những kiếm vũ dễ dàng đột phá phòng ngự của gã.
*Phụt phụt phụt!*
Ba tiếng trầm đục qua đi, ngực gã bắn máu tung tóe.
U Trác biến sắc mặt, trong mắt có giật mình:
- A? Lực xuyên thấu thật mạnh.
Trước khi kiếm khí hủy diệt bùng phát gã dễ dàng bức nó ra ngoài người, chữa trị vết thương nhưng trong lòng nỗi kiếp sợ lắng đọng thật lâu.
Ba lũ kiếm khí này chỉ là một phần ức vạn kiếm khí trường hà kia thế mà đã khiến gã đường đường là cường giả thiên nguyên cảnh bị thương nhẹ, nếu mới rồi gã cứng rắn đỡ thì kết quả...chỉ tưởng tượng thôi đã thấy kinh khủng rồi.
Chỗ người hệ ám đứng theo kiếm vũ rơi, Táng Thiên Lão Nhân bị trúng chiêu, từng đợt kiếm vũ dày đặc nở rộ đóa hoa máu trên người lão, khiến lão đau đớn gào thét. Dù có không gian pháp tắc gia cố nhưng không làm nên chuyện gì, những kiếm khí có lực lượng bỏ qua pháp tắc.
Tuế Nguyệt Lão Ma, Hồn Vũ tôn giả cũng không may mắn thoát nạn, đều bị thương trình độ khác nhu, thậm chí có ba cường giả hoàng cảnh bị Huyền Thiên kiếm khí tiêu diệt thần hồn chết ngay tại chỗ.
Người hệ ám hận Phong Liệt thấu xương, Táng Thiên Lão Nhân chỉ lên trời thề không giết Phong Liệt thề không bỏ qua.
Còn vô số cường giả lúc trước tụ tập quanh tế đàn đều tử thương vô số, la lối liên tục, hận Phong Liệt nghiến răng.
Đợi kiếm vũ đầy trời tán đi thì trên mặt đất tăng thêm mấy vạn cái xác.
Mặt U Trác đen như lọ nồi bỗng biến mất, truy theo phía xa.
Tuế Nguyệt Lão Ma và mấy cao thủ hệ ám còn có sức chiến đấu cũng lập tức phát động, đầy mình lửa giận bay ra xa.
*Vèo vèo vèo vèo!*
Trên mặt đất từng bóng người bay lên, xác khí tận trời, không biết họ muốn tìm Phong Liệt tính sổ hay là tìm thần khí của hắn nữa.
Nhưng khi họ vội vàng chạy tới chỗ Phong Liệt đứng thì bực mình phát hiện đã hoàn toàn mất đi bóng dáng của hắn.
.......
Trên không trung ba mươi vạn dặm, Phong Liệt như mũi tên xẹt qua.
Phía sau một bóng người khí thế hùng hồn theo đuổi không bỏ, sát khí đậm đặc khiến người khiếp sợ.