“Muốn san bằng Trần Gia ta e là hai gia tộc các ngươi có liên hợp lại cũng không làm được”
Trần Thừa Thiên vừa bước ra cửa lớn của Trần Phù thì nói một cách lạnh lùng, trong lòng ông ta bùng lên sự tức giận rất rõ. Cả ba gia tộc Bạch, Văn, Trần đều là những thế lực hàng đầu ở Vọng Long Thành đều có uy vọng hết sức lớn, vậy mà hôm nay hai gia tộc họ Văn và họ Bạch lại ngang nhiên tới trước cửa lớn của Trần Gia mà to mồm muốn san bằng cả phủ.
Thử hỏi mặt mũi của Trần Gia để đâu? Điều đó khiến tất cả mọi người trong Trần Phủ hết sức lóng mắt, nhưng phải đối mặt với sự liên hợp của Văn Gia và Bạch Gia thì Trần Gia có là một trong tam đại gia tộc cũng bị tổn thất không nhỏ. Việc ưu tiên đối với Trần Gia hiện tại là giải quyết trong hòa bình, chừ khi đã đến bước đường cùng thì không lên động vũ lực.
“Hừ, Trần Thừa Thiên, ngươi cũng chịu ló đầu ra. Hôm nay Trần Gia các ngươi nhất định phải đem con em đệ tử của hai gia tộc ta thả ra, còn có cả tên tiểu tử chết tiệt Trần Phong đó nữa. Hắn giết hại nhiều nhân mạng của hai gia tộc ta như vậy làm sao chúng ta có thể để yên được”
Trước cửa lớn của Trần Phủ, gia chủ của Văn Gia là Văn Vũ Đức mang theo vẻ mặt hằm hằm sát khí hướng tới trước mặt của Trần Thừa Thiên quát lớn. Trước đó hai gia tộc Văn Gia và Bạch Gia liên thủ đối phó Trần Gia đều khiến cho Trần Gia bị tổn thất. Nào ngờ lần này lại bị Trần Phong hại cho tổn thất tới mấy đệ tự tinh anh, thậm chí có một vị trưởng lão ngoại môn của Văn Gia cũng bị mất mạng dưới kiếm của Trần Phong.
Văn Vũ Đức đương nhiên sẽ không thể dễ dàng bỏ quá như vậy được. nhất là lúc hằn nhận được tin tức từ thuộc hạ báo cáo tới việc Trần Phong hiện tại đã có năng lực giết hại một cao thủ võ sư thì khiến hắn càng khiếp sợ hơn. Trần Phong mới có bao nhiêu tuổi mà đã có thực lực kinh khủng như vậy, điều đó khiến Văn Vũ Đức không yên lòng, muốn diệt trừ mối họa ngay từ trong trứng nước.
“Văn Vũ Đức, ngươi còn không biết sấu hổ mà nói ra được những lời đó hay sao? Tại sao Phong nhi lại ra tay giết mấy tên đó thì ngươi hẳn là kẻ rất rõ mới đúng chứ. Giám tới trước cửa Trần Gia ta lại lớn lối như vậy, chết cũng đáng”
Trần Thừa Thiên trong lòng vốn đã đầy một cục tức giận, hiện tại lại nghe được lời nói không biết xấu hổ như vậy của Văn Vũ Đức khiến ông ta lửa giận đùng đùng chỉ hận không thể mộ chưởng đập chết tên khốn đó. Nhưng đứng bên cạnh Văn đại gia chủ là Bạch Gia chủ Bạch Vân vốn trước đó Bạch Vân với Trần Thừa Thừa Thiên quan hệ khá tốt nhưng hôm nay lại tới đây khiên khích Trần Gia, hắn không hề lể tình trước đó mà vô tình nói.
“Trần Thừa Thiên, Trần Gia các ngươi đúng là rất quá đáng, không chỉ sát hại nhiều đệ tử của hai gia tộc chúng ta như vậy mà còn đem chúng bắt nhốt lại. Hôm nay nếu ngươi không đem số đệ tử còn lại của hai gia tộc chúng ta thả ra mà giao ra tên tiểu tử Trần Phong kia thì đừng trách ta vô tình”
Trần Thừa Thiên bị những lời nói đó làm cho tức tới sắc mặt tái đi, ông ta tức giận chỉ vào mặt Bạch Vân quát lớn.
“Bạch Vân, uổng cho ta trước đó còn coi ngươi là bạn vậy mà ngươi không những không lể mặt ta, trước tới hủy hôn ước của con trai ta, nay lại có ý muốn chèn ép Trần Gia ta. Ngươi đúng là tên súc sinh mà”
“Trần Thừa Thiên, chỉ có ngươi coi người khác là bạn thôi, từ trước tới nay ta vốn không hề xem ngươi để vào mắt. Con trai của ngươi mà cũng xứng với con gái bảo bối của ta sao? Ngươi đừng có mơ giữa ban ngày như vậy”
“Tốt, tốt, tốt. Bạch Vân coi như trước đó ta mắt mù không nhìn ra được bộ mặt thật của ngươi. Có điều hôm nay các ngươi muốn đòi lại con em đệ tử của mình còn có thể thương lượng nhưng còn muốn động tới con trai của Trần Thừa Thiên ta thì đừng có mơ”
Đứng bên cạnh Bạch Vân là Văn Vũ Đức nhìn về hướng Trần Thừa Thiên có chút thách thức và khinh thường nói.
“Không muốn nói nhảm với các ngươi nưa. Ta nói lại lần lữa mau đem đệ tử của hai gia tộc chúng ta thả ra và đem tên tiểu tử Trần Phong kia gia ra. Nếu không hôm nay ta thật muốn đại khai sát giới tại Trần Phủ của các ngươi”
Với đệ nghị này thì đương nhiên Trần Gia không thể đáp ứng, ngược lại càng khiến các vị Kim Bào trưởng lão của Trần Gia càng thêm tức giận. Nhất là vị đại trưởng lão Trần Gia là Trần Vô Cức liền lên tiếng.
“Người của gia tộc các ngươi thì có thể dẫn đi, đương nhiên các ngươi cũng cần đem 5 vạn hạ phẩm tinh thạch ra làm tiển chuộc. Còn việc giao ra Trần Phong thì các ngươi đừng có mơ, muốn động tới thiếu chủ của Trần Gia ta thì phải xem bản lĩnh của các ngươi tới đâu”
Vừa dứt lời đại trường lão Trần Vô Cực không tiếc thi triển tu vi của bản thân, từ trên người ông ta tỏa ra một luồng khí thế vô cùng mạnh mẽ lẫn át tới vị trí đứng của hai gia tộc trước mặt. Cảm nhận được áp lực to lớn từ cơ thể Trần Vô Cực khiến cho sắc mặt của hai vị gia chủ Văn Gia và Bạch Gia khẽ biến đổi, nhất là Bạch Vân, gia chủ Bạch Gia với vẻ mặt vô cùng bất ngờ nhìn về phía đại trưởng lão trần gia.
“Võ Linh Cảnh cửu trọng, Trần Vô Cực không ngờ ngươi lại đột phá tu vi. Trần Gia đúng là che giấu rất sâu. Nhưng các ngươi nghĩ chỉ dựa vào hai cao thủ Võ Linh Cảnh cửu trọng và mười võ linh cảnh khác mà muốn đấu với sự liên thủ của hai gia tộc ta hay sao? Đúng là ngây thơ.”
Tiếp đó trên người của Bạch Vân và Văn Vũ Đức liền bộc phát ra tu vi của bản thân đối kháng với khí thể mà Trần Vô Cực tạo ra, mà trước cục diện căng thẳng đó của hai bên, các cao thủ võ linh cảnh khác cũng nhao nhao động tu vi, tỏa ra khí thế của bản thân còn trên tay nắm chặt lấy vũ khí chuẩn bị quyết chiến bất cứ lúc nào khi có tín hiệu.