Chu Ngọc Long không thể quan hệ, hoàng hậu mỹ lệ Hứa Lâm từ lúc vào cung tựa hồ như bị tống vào lãnh cung, cộng thêm Chu Ngọc Long cố ý tránh nàng, cơ hội nói chuyện của hai người lúc đó rất ít, cũng không thể nảy sinh tình cảm nào. Nàng đến tham kiến Long Tường cung tất cả cũng là vì ngại đến cái quy củ. Bởi vậy nghe Diệp Phong gọi, nhìn vẻ mặt tươi cười của Diệp Phong, nhất thời nghi hoặc giật mình, không thể tin rằng hoàng thượng lại nói là nhớ nàng!!
"Hoàng thượng hôm nay sao lại như vậy" Chúng cung nữ cúi đầu đứng bên cạnh hoàng hậu cũng đều thập phần khó hiểu tại sao hoàng thượng hôm nay lại như vậy. Chỉ có Tiểu Thuận Tử biết rõ, đứng bên cạnh cười thầm người chủ mới quả háo sắc!
"Hắc hắc, không hổ là nữ nhân tôn quý nhất của một nước lớn tại phương Đông, thật hay, với bộ dáng như vậy có thể khiến kẻ khác phải mơ tưởng…" Lưu manh hoàng đế nhìn hoàng hậu mỹ lệ đang với bộ dạng nghi hoặc khó hiểu, thầm cười dâm, ra vẻ chánh sắc hỏi: "Hoàng hậu, trên mặt trẫm có cái gì à? Khanh vì sao sững sờ nhìn trẫm như thế? Mau, đến ngồi bên cạnh trẫm!"
"Vâng!" Hoàng hậu Hứa Lâm nghe xong lời gọi của Diệp Phong, từ trong sững sờ đã tỉnh táo lại, rồi cung kính khẩn trương ứng thanh lĩnh mệnh, tư thái duyên dáng đi tới phía bên phải của Diệp Phong, rồi nhẹ nhàng ngồi lên trường kỷ (một loại cái ghế, nhưng dùng để tựa lưng), mắt phương ươn ướt trộm nhìn Diệp Phong, trong đầu tràn ngập nghi hoặc.
"Hoàng hậu hình như không thích trẫm?" Diệp Phong nhìn hoàng hậu mỹ lệ bên cạnh, phát giác được là nàng thật sự rất đẹp, nhịn không được mỉm cười chọc ghẹo.
"Này… không… không phải… thần thiếp không có…. Thỉnh hoàng thượng thứ tội…" Hoàng hậu không biết rõ tâm tư của Diệp Phong, nghe vậy tưởng rằng hoàng thượng trách tội mình, lập tức khẩu trương đứng lên rồi quỳ xuống.
"Ha ha ha, hoàng hậu, trẫm là vừa rồi nói đùa với khanh, không cần phải khẩn trương!" Lưu manh hoàng đế cười to rời cúi người đỡ mỹ nhân đứng lên. Mỹ nhân ngồi lên đùi của hắn, rồi được hắn ôm vào lòng, sau đó ra lệnh cho Tiểu Thuận Tử và chúng cung nữ: "Các ngươi đều lui ra đi!"
"Vâng!" Hoàng thượng mở miệng hạ chỉ, Tiểu Thuận Tử cùng chúng cung nữ đâu dám không tuân theo, lập tức cung kính ứng thanh lĩnh mệnh, rời khỏi tẩm cung. Chúng cung nữ thường làm bạn với hoàng hậu, rất không hiểu tại sao hoàng thượng hôm nay lại khác thường như vậy. Bởi vì lúc trước mỗi lần hoàng hậu đến tham kiến thỉnh an, vẻ mặt của hoàng thượng đều rất là vội vã!
"Hoàng thượng, thần thiếp có phải đã làm sai điều gì khiến ngài mất hứng phải không?" Hoàng hậu đang ngồi ở trên đùi của Diệp Phong, nghe được hơi thở của nam nhân, ngượng ngừng mở miệng hỏi, khó tin được rằng hoàng thượng lại thân mật với nàng như thế!
"A a, hoàng hậu đừng có đoán lung tung, khanh đâu có làm sai cái gì, là trẫm phải xin lỗi khanh. Những năm gần đây đã để cho khanh sống như một góa phụ!" Diệp Phong ôm hoàng hậu mỹ lệ, thân thể mềm mại tỏa mùi thơm, dục hỏa trong cơ thể đã chiến thắng, tay trái không theo quy củ luồng qua lớp trang phục màu vàng, nhẹ nhàng vuốt ve ngọc đồn của nàng, rồi híp mắt cười, và nói: "Hoàng hậu, trẫm lần này đi biển, đã gặp được một vị lão thần tiên, dạy cho trẫm một bộ tuyệt thế võ công, cũng đã chữa trị lành hoàn toàn cái ngoan tật của trẫm. Bắt đầu từ hôm nay, trẫm tuyệt đối sẽ không đối xử lạnh lùng với khanh nữa. Sau này trẫm muốn mỗi ngày khanh đều ở tại Long Tường cung chờ đợi bị xâm chiếm!"
"Hoàng… hoàng thương…. Điều này…. Điều này thật chăng?" Hoàng hậu mỹ lệ nghe lưu manh hoàng đế nói xong, cái mông đầy đặn cảm nhận được ở hạ thể của hắn đang to dần lên, phương tâm cực độ rung động, giật mình nhìn hắn có chút không tin đây là sự thật!
Hôn nhân đại sự của nữ nhân tại Thần Châu đế quốc, đa số đều do an bài của phụ mẫu. Hoàng hậu Hứa Lâm mỹ lệ là nữ nhi độc nhất của tể tướng Hứa Sơn, vì thế lực của gia tộc, đã nghe theo sự an bài của phụ mẫu mà đồng ý lấy hoàng đế Chu Ngọc Long. Trước khi tiến cung, nàng cũng từ trong miệng của phụ mẫu biết được việc Chu Ngọc Long không thể quan hệ, vả lại nàng mới lớn, đối với việc của nam nữ không rõ ràng, nên không có để ý điểm ấy. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn
Nhưng sau khi tiến cung, bị Chu Ngọc Long đối xử lạnh nhạt, hoàn toàn không có được sự sủng ái và quan tâm của trượng phu, khiến nàng bắt đầu hối hận việc tiến cung, trong lòng tràn ngập ủy khuất và oán niệm. Bây giờ Diệp Phong lại thân nhiệt ôm nàng lâu trong lòng, hơn nữa còn làm cho nàng cảm nhận được kiên đĩnh của nam nhân. Nàng nghĩ thật khó để không giật mình!
"Lâm nhi, tất cả đều là sự thật, trẫm cũng sẽ không đối xử lạnh nhạt với khanh nữa. Đêm nay trẫm sẽ làm cho khanh chánh thức trở thành hoàng hậu!" Lưu manh hoàng đế nhìn mỹ nhân dựa trong lòng ngực, vô sỉ cười dâm. Tay trái nhu niết cái mông đầy đặn của nàng, tay phải tiến vào bên trong quần mà vuốt ve cái đùi bóng loáng trắng noãn, cái miệng thì hôn lên đôi môi anh đào của mỹ nhân, cố gắng mở cái miệng nàng ra, tham lam hấp duẫn cái lưỡi mềm mại.
"thật sự, đây là thật ư. Bệnh tật của hoàng thượng đã hết. Hoàng thượng sẽ không còn lạnh nhạt với ta nữa….." Hoàng hậu mỹ lệ nhu nhược ỷ ôi trong lòng của lưu manh hoàng đế, tùy ý để hắn vuốt ve và hôn, nhịn không được nước mắt sung sướng chảy xuống.
Đối với hoàng hậu mà nói, có thể được sự thương yêu và sủng hạnh của hoàng thượng, mới là điều kỳ vọng nhất của nàng. Cho nên việc hoàng thượng nói đến thần tiên, nàng không hiểu, nhưng cũng không có muốn tra hỏi tiếp. Dù sao ngoan tật của hoàng thượng đã có thể chữa trị, đây cũng là chuyện rất rất tốt!
"Hoàng hậu, khanh sao lại khóc? Có phải đã làm đau khanh?" Diệp Phong thoải mái thưởng thức cái lưỡi mễm mại của mỹ nhân đang dựa trong lòng ngực, thấy từ trong hai mắt nước mắt chảy ra, không nhịn được đình chỉ hành động tiết độc, nhìn nàng ôn nhu hỏi.
"Không, thần thiếp bởi vì vui mừng mà rơi lệ…." Hoàng hậu nhìn vẻ mặt của hắn yêu thương đến mình, trong tâm thật ngọt ngào, ngượng ngùng cúi đầu trả lời.
"A, Lâm nhi tốt, những năm gần đây khanh đã chịu khổ nhiều, sau nay trẫm nhất định sẽ bồi thường cho khanh "gấp bội"!" Lưu manh hoàng đế mang theo nụ cười dâm trên mặt, cố ý thở dài cảm khái, rồi để hoàng hậu với thân thể mềm mại mê ngươi trên trường kỷ, đặt ở dưới thân, cười xấu xa: "Lâm nhi, trẫm bây giờ phải biến khanh trở thành hoàng hậu chính thức, triệt để trở thành nữ nhân của trẫm!"
"Hoàng thượng, cái này không đúng như quy củ…" Hoàng hậu bị hoàng đế lưu manh đặt ở dưới thân, mặt ngọc đỏ bừng, vừa định khuyên bảo theo quy củ mà tiếng hành, nhưng lời còn chưa dứt, cái miệng của lưu manh hoàng đế đã lần nữa hôn lên đôi môi anh đào của nàng, khiến toàn thân nàng tê liệt, tràn ngập khoái cảm, không thể mở miệng nói chuyện được nữa.
"Ha ha ha, lão tử đời này con mẹ nó sống thật có giá trị vô cùng, hai nữ vương, một giáo hoàng, bây giờ lại có thêm hoàng hậu. Sau này nhất định sẽ tìm cơ hội đem những nữ nhân cao quý nàyo cùng lên giường cả. Đến lúc đó, khẳng định rất kích thích, hắc hắc…" Diệp Phong tham lam hấp duẫn cái lưỡi mềm mại của hoàng hậu, hai tay không theo quy củ mà nắn bóp không ngừng đôi nãi tử của nàng, trong lòng cười thâm và liên tưởng đến những ý niệm xấu.
Sau khi vị hoàng hậu thiện lương bị hắn đặt ở dưới thân mà xâm phạm không ngừng, trong lòng tràn ngập kinh hãi, ngượng ngùng và chờ đợi, thật sự không nghĩ rằng hoàng thượng lần này gây loạn ở ngoài, thế nhưng lại xuất hiện kỳ tích, khiến nàng không còn phải buồn vì phải sống hết kiếp của một góa phụ!
Cung trang trên người hoàng hậu có cấu trúc phức tạp, lại có thêm mấy loại châu báo trên đó, Diệp Phong lần đầu gặp được loại này, cảm thấy rất mất nhiều sức lực, nhưng vì tính háo sắc đã nóng lên, không còn dùng phương pháp cởi ra, mà hai tay dùng lực, xóe toạt cung trang hoa lệ của hoàng hậu, cuối cùng chỉ để lại trên người nàng cái yếm màu trắng tuyết, và tiết khố.
"Hoàng thượng, thần thiếp sợ…" Hoàng hậu nhu nhược, bị lưu manh hoàng đế hành động thô bạo, mắt thấy chính mình chỉ còn lại cái yếm và tiết khố, phương tâm đại kinh, nhịn không được mở miệng nói, "Cầu xin ngài thương thần thiếp một chút…"
"Lâm nhi yên tâm. Trẫm nhất định sẽ thương yêu nàng!" Diệp Phong nghe vậy mỉm cười, song trảo tiến lên cái yếm của nàng, đặt trên cái mĩ nhục mềm mại đầy đặt ở đó, thoải mái hưởng thụ nhục cảm, cúi người đè lên thân thể mềm mại của hoàng hậu, miệng kề bên tai của nàng mà thì thầm: "Bảo bối, nói cho trẫm biết, nàng có muốn để cho trẫm chiếm hữu nàng không?"
Bên tai hoàng hậu bị hắn thổi vào, nhất thời thân thể mềm mại run lên, cảm giác khác lạ truyền khắp thân, ngượng ngùng nhắm mắt, rồi nhẹ nhàng đáp: "Muốn…"
"Cái gì? Hoàng hậu, nàng nói gì? Nói lới lên, trẫm không nghe được!" Diệp Phong nghe xong chữ "muốn" của hoàng hậu, trong lòng đại sảng, ra vẻ không nghe được tiếng đáp lại nhỏ của nàng. Nhìn nữ nhân tôn quý nhất của Thần Châu đế quốc đang ở dưới thân mình với vẻ mặt ngượng ngùng, tên gia hỏa này trong lòng tràn ngập khoái cảm về việc tốt đẹp này!
Hoàng hậu mỹ lệ hai mắt đóng chặt chẳng biết ý niệm xấu xa trong đầu của lưu manh hoàng đế, nghĩ rằng hắn không nghe được mình trả lời, chỉ phải ngượng ngùng mở miệng nói lại: "Thần thiếp muốn được hoàng thượng sủng hạnh…."
Diệp Phong trong lòng thầm vui, vẫn chưa chịu buông tha nữ nhân cao quý ngượng ngùng này, hai ta kéo tiết khố trắng tuyết của nàng xuống, hai mắt nhìn chằm chằm nơi cấm địa đã ướt át, từ đôi chân ngọc bóng lóng nhỏ nhắn, dọc theo là cái đùi đẹp, tiếp đến là cái mông đầy đặn, miệng cười hắc hắc: "Hoàng hậu, nàng đừng nói nhỏ như vậy, lớn tiếng hơn để trẫm nghe được rõ ràng!"
"Ô không… hoàng thường, ngài thật đáng ghét, cố y trêu chọc thần thiếp…" Hoàng hậu nhắm mắt để mặc hắn kéo cái tiết khố xuống đã ngượng ngùng vô cùng, nghe được tiếng cười dâm không người của hắn, lập tức thẹn thùng chí cực, không nhịn được mở cặp mắt, nhìn hắn, miệng nhẹ giọng hờn dỗi.
"Ha ha, hoàng hậu bảo bối của trẫm thẹn thùng trông rất xinh đẹp!" Lưu manh hoàng đế ha ha cười to, ngồi trên trường kỷ, ôm hoàng hậu, chỉ còn chiếc yếm trắng tuyết trên thân thể mềm mại, vào lòng, cười xấu xa: "Lâm nhi, giúp trẫm cởi trang phục!"
"Ân…" Hoàng hậu nghe hắn khen, trong lòng rất hạnh phúc, nghĩ đến việc sau khi thoát y, liền ngượng ngùng gật đầu ứng thanh, ôn nhu động thủ giúp hắn cỡi trang phục, lộ ra thân hình tráng kiện và cái "hung khí" khiến người ta phải sợ hãi!
Lưu manh hoàng đế lõa thể, mắt thấy bộ dáng e thẹn của hoàng hậu mỹ lệ, dục hỏa vọt tăng, ôm nàng hồi lâu trên đùi, cười xấu xa: "Lâm nhi, lần đầu tiên của nữ nhân rất đau, để tránh trẫm làm đau nàng, nàng tốt hơn là ngồi lên đi!
"Cái này, hoàng thượng, việc này thần thiếp không thể…." Hoàng hậu bị hắn ôm lâu, cảm thấy ngượng khi đè lên tiểu hòa thượng kiên đĩnh của hắn, phương tâm cũng đồng thời kích động, nghe hắn nói xong, lập tức càng e thẹn hơn, cúi đầu dựa xát lòng ngực của hắn.
"Không sao, trẫm chỉ nàng!" Diệp Phong nhìn mỹ nhân trong lòng ngực, hắc hắc cười, tại bên tai của hoàng hậu mà thì thầm vài tiếng. Hai tay nhẹ nhàng nâng cái mông đầy đặn. Tiểu hoàng thượng đã vào đúng vị trí, rồi hắn bảo hoàng hậu nhẹ nhàng ngồi xuống.
"A…"
Đau lâu không bằng đau nhanh. Khi tiểu hòa thượng được cái nơi tuyệt vời ấy siết chặt, gặp phải trở ngại, Diệp Phong đem hai đùi ngọc của hoàng hậu kẹp vào eo của hắn, hai mắt ngưng thị quan sát vẻ mặt ngượng ngùng khẩn trương của hoàng hậu. Phía dưới dùng sức đẩy mạnh một cái, tiểu hòa thượng nhất thời phát quan tiến vào, chiếm cứ hoàn toàn cái nơi tuyệt vời đó, khiến hoàng hậu không nhịn được phải mở miệng la đau!
Lưu manh hoàng đế chứng kiến vẻ mặt của hoàng hậu mỹ lệ bị phá thân, trong lòng sảng khoái, rồi thi triển vài động tác lẫn lời tán tỉnh giúp mỹ nhân giảm bớt đau đớn, làm tăng khoái cảm, không bao lâu đã làm cho hoàng hậu không còn cảm thấy đau nữa, toàn thân mềm nhũng, mắt phượng mê ly, hơi thở gấp gáp, đạt được cao triều lần đầu tiên!
Từ lúc bị truyện tống quyển trục đưa đến Tác La Tư đại lục, Diệp Phong vẫn kềm nén dục hỏa trong cơ thể. Bây giờ có một mỹ nhân thiên tiên có thể để hắn tùy ý cưỡi không ngừng, tên gia hỏa này tự nhiên sẽ không buông tha hoàng hậu mỹ lệ. Hai tay ôm gọn cái eo mượt mà của hoàng hậu, đứng lên khỏi trường kỹ, rồi cùng hoàng hậu giữ tư thế giao hợp, hướng đến long sàn rộng lớn xa họa mà đi. Trong lúc di chuyển cái eo, ở nơi sâu của hoàng hậu bị tác động, khiến hoàng hậu phải phát ra những âm thanh tiêu hồn dụ người, cứ tiếp diễn, không hề ngừng.
"Chu Ngọc Long, tên tử thái giám ngươi, tự nhiên lạnh nhạt với mỹ nhân mỹ lệ như vậy, thật không phải là nam nhân. Hừ hừ, sau này lão tử mỗi ngày sẽ làm nữ nhân này dục tiên dục tử, phải ở dưới khố của ta mà rên rỉ cầu hoan!"
Chu Ngọc Long bởi vì không thể quan hệ, mặc dù cũng theo quy củ thu nạp không ít phi tần, nhưng chánh thức có đủ tư cách chỉ có một hậu hai phi, còn lại đều là lựa chọn đại. Diệp Phong đặt hoàng hậu Hứa Lâm mỹ lệ lên giường, tách hai chân nàng ra, nâng cái mông của nàng lên, ôm cái eo nàng từ phía sau tiến nhập, rồi đồng thời cuồng kỵ không ngừng, trong đầu nghĩ đến hai hoàng phi khác của Chu Ngọc Long, nhịn không được phải nở một nụ cười xấu xa!