Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế

Chương 165: Quang Minh Liệt Diễm Tề Đăng Tràng, Phu Thê Liên Thủ Chiến Cửu Đầu

"Ài, đã lâu không ăn thịt người rồi, chung quy ăn những cái này khẩu vị thật là chán. Hắc mao tiểu tử đáng chết, có cơ hội nhất định phải ăn ngươi!"

Màn đêm buông xuống, trăng tròn treo lơ lửng, sao sáng khắp trời, ở giữa giải đất nam đại lục Hỗn Loạn hoang nguyên, phía đông Tạp Lợi Nhĩ hồ, Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng thân hình giống như một ngọn tiểu sơn, buồn bực nuốt nhanh mấy con dã trư, trong đầu hung ác nghĩ.

Ở xung quanh Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng, đều là một vài ma thú loại xà bu lại, phóng nhãn nhìn, xung quang Tạp Lợi Nhĩ hồ nơi nơi đều là xà hoặc mãng ( rắn hoặc trăn) màu sắc không đồng nhất, hình thể khác nhau, thoạt nhìn khá kinh khủng!

"Tê..tê..."

Lúc Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng chuẩn bị nghỉ ngơi thì vài con duệ mục độc giác xà, đột nhiên lẻn đến bên cạnh nó, đầu chỉ về chân trời phía nam, không ngừng phát ra xà tê. Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng thấy thế quay đầu nhìn về phía nam, đã thấy một con cự long hai đầu đang bay về phía mình, cẩn thận quan sát trên lưng rồng còn có một nhân loại thẳng người hứng gió!

"Cự long hai đầu, hắc bạch lân? Trên lưng nó chính là hắc mao tiểu tặc? Tốt lắm, hôm nay ta phải đem hai tiểu gia hỏa này hết thảy ăn sạch!" Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng nhìn bầu trời phương nam, há mồm lộ ra răng nanh, nghĩ đến có thể báo thù nó liền vô cùng hứng phấn!

"Chào, Cửu Đầu Hoàng các hạ, chúng ta lại gặp nhau rồi. Từ lần trước chia tay, chúng ta hình như có khoảng thời gian rất lâu chưa gặp mặt nhỉ?" Thánh Ma nhanh chóng vọt tới phía trên Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng trăm thước, Diệp Phong nhìn Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng phía dưới cười vui vẻ, gió nhẹ đưa mái tóc đen cùng áo khoác choàng bên ngoài của hắn tung bay trong gió, nhìn thập phần tiêu sái. Nếu không có vẻ cười bất chính kia, phỏng chừng sẽ rất mê người.

Nhưng mà cho dù hắn không có vẻ mặt bất chính này, thì trong mắt Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng, hắn cũng đã thành bữa tối hẳn phải chết không thể nghi ngờ. "Hắc mao tiểu tặc, ta gần đây mỗi ngày đều có nhớ đến ngươi đó, không nghĩ tới ngươi lại tự mình đưa đến cửa, tốt, tốt lắm!" Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng ngẩng đầu lên trời nhìn Diệp Phong hung tợn cười lạnh.

"Ha ha ha, Cửu Đầu Hoàng các hạ nhớ ta? Thật hay giả đây? Chẳng lẽ ngươi còn muốn ta tiếp tục cung cấp gia súc miễn phí cho các ngươi sao??" Diệp phong nhìn Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng phía dưới, ha ha cười to trào phúng.

Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng nghe tiếng cười của Diệp Phong, chín cái đầu đồng thời phát ra một hồi mệnh lệnh cho ma thú tụ tập lại rống lên, nhìn Diệp Phong hừ lạnh nói: "Tiểu tặc, ngươi sẽ không tự mình đến, cho lâu la của ngươi cũng lăn ra luôn đi!"

"Hắc hắc, không hổ là Cửu Đầu Hoàng các hạ, quả nhiên anh minh thần vũ. Nhưng mà ngươi nói đi ra, ta lại để cho bọn họ đi ra. Ta đây chẳng phải là quá mất mặt sao?" Diệp Phong nhìn vẻ tức giận của Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng, đắc ý cười hắc hắc.

"Ngươi muốn chết!!"

Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng nhìn hắc mao tiểu tặc trên bầu trời, trong lòng đại hận, kiêng dè có ma thú loại xà ở chung quanh mình, vì tránh liên lụy bọn chúng, không thể phóng ra cửu giai thổ hệ ma pháp. Đành bỏ qua cửu giai, duy nhất có thể công kích trên bầu trời là tam giai ma pháp "Phi Sa Tẩu Thạch".

Đất cát và đá trên mặt đất, dưới sự lôi kéo của thổ nguyên tố, giống như phong sa cự lãng bổ nhào qua phía Diệp Phong. Diệp Phong thấy thế hừ lạnh một tiếng, tay phải phất ra một đạo chính khí tinh thuần, lập tức đem phong sa cự lãng đánh tan. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn

"Sao? Xem ra thực lực của ngươi tựa hồ không tệ!" Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng mắt thấy Diệp Phong tùy ý phất tay liền hóa giải được tam giai ma pháp của nó, lộ ra thần sắc có chút kinh ngạc.

Diệp Phong rất hài lòng nhìn vẻ kinh ngạc của Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng, cười lạnh nói: "Tốt rồi, không chơi với ngươi nữa. Nói đơn giản cho ngươi, từ nay về sau, nơi này là lãnh thổ của Quang Minh đế quốc. Đám ma thú các ngươi cút xéo hết đi cho lão tử!"

"Ha ha ha, tiểu gia hỏa ngươi thật chẳng biết trời cao đất dày, ngươi cho rằng ngươi là ai chứ? Sáng thế thần ư?" Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng nghe Diệp Phong nói xong, ha ha cười to khinh thường.

"Cười hả, cười hả, đợi lão tử đem lân giáp mà ngươi tự cho là cứng rắn cắt ra, xem ngươi còn cười như thế nào!" Diệp Phong nhìn Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng trong lòng hung ác nghĩ, lấy ra năm Quang Minh sáo kiện, nhanh chóng mặc vào đầy đủ. Thoáng chốc, bạch mang thần quang bạo hiện, nhanh chóng bay lên, thẳng về phía chân trời.

"Hả? Đó là cái gì vậy?" Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng cùng mới ma thú loại xà quanh mình, đều bị khải giáp đột nhiên xuất hiện trên người Diệp Phong dọa cho hoảng sợ, thập phần không giải thích được vật này là cái gì, vì sao lại phóng ra bạch quang mãnh liệt đến như vậy?

"Đại khối đầu, hôm nay lão tử muốn cho ngươi biết, lân giáp và thể thích không lồ của ngươi cũng không phải lúc nào cũng hữu hiệu đâu!" Diệp Phong trên không khẽ quát một tiếng, hai chân ở trên lưng Thánh Ma mượn lực nhún một cái, thân hình xiên xuống, kiếm chỉ vào giữa thân hình của Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng, nhanh chóng vọt tới!

Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng vừa nghe Diệp Phong nói, lờ mờ đoán ra một kết cục, chín cái đầu đều đồng thời triển khai công kích, thân hình muốn né tránh thế công của Diệp Phong. Nhưng mà, sự thật tàn khốc, thân hình của nó thật sự quá khổng lồ, đối mặt với Diệp Phong cái loại cao thủ cấp bậc này, căn bản không thể tránh né, đương trường bị Quang Minh thánh kiếm chém tạo ra một vết thương dài đến hai thước, máu tuôn ra như suối. Cơn đau làm nó phẫn nộ rống lên.

Bây giờ ma thú phân bố trong Hỗn Loạn hoang nguyên của nam đại lục, là ngoài yếu trong mạnh, tụ tập bên ngoài đều là ma thú không có thuộc tính, ma thú có thuộc tính toàn bộ tụ tập tại trung tâm giải đất, ngày thường chỉ có đi kiếm ăn mới phải đi ra phía ngoài.

Lúc này, Cực Băng Cự Ô, Liệt Dương Bất Tử Điểu, Điện Quang Bôn Lôi Hạt, Tiêu Phong Cự Dực Điêu, Quang Minh Kim Văn Hổ, Ám Hắc Ngạc Giáp Quy sáu loại cửu giai ma thú, nghe thấy Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng rống lên, đang thống lĩnh ma thú có thuộc tính quanh mình lao tới.

"Hắc mao tiểu tạp chủng đáng ghét, ta phải ăn ngươi!!"

(Cái gì gọi là nổi giận? Cái gì gọi là rống lên rung trời? Nhìn tình hình của Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng bây giờ, nghe thanh âm của nó, ngươi sẽ hiểu rõ ngay.)

"Cút mẹ mi đi, lão tử phải băm ngươi."

Lưu manh công tước đối mặt với tiếng rống của Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng, cùng với thế công của chín cái đầu to, không cùng nó chính diện giao phong, như con thoi ở phía sau nó, khiến cho thân thể khổng lồ của nó phóng huyết ra.

Lúc này, Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng luôn kiêu hãnh về lân giáp và thân hình khổng lồ từ trước đến nay luôn, xem ra thành nhược điểm trí mạng của nó. Đối mặt với Diệp Phong nhỏ người này, điên cuồng chạy tới chạy lui, Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng đau đớn và phẫn nộ đan xen không ngừng điên cuồng rống lên, nhưng cũng không có biện pháp để tóm Diệp Phong.

"Hắc, Lạc Kì, ngươi xem đoàn trưởng đại nhân thật oai phong. Một người đem siêu cấp đại mãng xà đánh đến thảm hại kìa!"

"Ha ha, Bối Khắc, ở tại đây nhìn, không bằng đi xuống giúp đoàn trưởng đại nhân thu thập đám tiểu cá chạch kia!"

Quang Minh long đầu Bối Khắc nhìn đoàn trưởng đại nhân đem con vật khổng lồ có chín cái cái đầu to, đánh cho liên tục rống lên đau đớn, trong lòng rất bội phục, trong miệng cảm khái ca ngợi, nghe được Hắc Ám long đầu Lạc Kì ha ha cười to. Giương cánh đánh về ma thú loại xà phía dưới.

"Các huynh đệ, xông lên nào!"

Thánh Ma vừa triển khai hành động, mặt đất nam phương cách đó không xa đột nhiên ầm vang, Thụy Ân thống lĩnh Đại Địa kỵ sĩ từ trong lòng đất lao ra, mắt thấy đoàn trưởng đang cùng Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng chém giết, lập tức từ trong không gian giới chỉ phóng ra Truyện Tống Trận, kêu Đại Địa kỵ sĩ đoàn cùng hắn lao về hướng ma thú loại xà.

"Dát!" Một tiếng đại bàng kêu trong trẻo vang lên, đông phương mỹ nhân Mộng Hinh, mặc một bộ trang phục màu đỏ bó sát người, đứng trên lưng Quang Minh Bạch Vũ Điêu, từ Truyện Tống Trận bay ra, lập tức mặc Liệt Diễm ngũ sáo kiện vào. Trong nháy mắt, Liệt Diễm sáo trang hợp thành, thần quang đỏ rực bạo xạ lóe lên, bay thẳng về phía chân trời.

"Đáng ghét, lại vừa xuất hiện một đạo quang mang cổ quái, rốt cuộc là vật gì vậy, trường kiếm của hắc mao tiểu quỷ sao lại có thể sắc bén như vậy?" Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng phải chịu thánh kiếm của Diệp Phong điên cuồng chém cho đau dữ dội. Cái đầu to ở giữa nhìn về phái Mộng Hinh ở bên kia, đầu đầy nghi vấn. Về vấn đề quân địch đột nhiên xuất hiện bộ đội, nó đã sớm đoán được, vẫn chưa giật mình, nếu như không xuất hiện nó mới thấy kỳ quái!

Thần quang của Quang Minh sáo trang xuất hiện, cường giả các nơi đã có năng lực đề kháng. Biết là Lôi Ân - Pháp Lôi Nhĩ sử dụng sáo trang, nhưng mà thần quang của Liệt Diễm sáo trang, thật sự khiến cho cường giả các nơi chấn động, không giải thích được, khó hiểu là Liệt Diễm sáo trang trước kia đột nhiên mất tích, như thế nào lại đột nhiên hợp lại xuất hiện thần quang. So với ở phía dưới, Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng không hiểu thần khí sáo trang là cái gì, tự nhiên càng thêm mê võng.

"Ha ha ha ha, các huynh đệ, tọa kỵ của Liệt Diễm kỵ sĩ đoàn chúng ta có thể toàn vẹn hay không, đều dựa vào hôm nay cả, các ngươi đều đánh hăng vào cho ta, giết nhiều ma thú, sau này bổn đoàn trưởng sẽ đi xin lão đại ban thưởng, rõ chưa?" Bại hoại kỵ sĩ Khải Đặc, thống lĩnh Liệt Diễm kỵ sĩ đoàn từ Truyện Tống Trận lao ra, lập tức căng cổ hô to.

"Rõ!" Chúng Liệt Diễm kỵ sĩ đều lên tiếng hoan hô, đi theo bại hoại đoàn trưởng của bọn chúng, hướng ma thú loại xà quân địch triển khai công kích.

"Hống hống..." Từng trận rồng ngâm quái dị vang lên, trọng trang kỵ sĩ cưỡi Băng Sương Long Ưng từ Truyện Tống Trận bay ra, dưới sự thống lĩnh của Băng Sương long kỵ sĩ Lạp Phỉ Nhĩ, triển khai công kích về phía quân địch, Long Ưng kỵ sĩ đoàn dưới cờ của lưu manh công tước, lần đầu tiên mở màn chiến dịch.

Theo sát phía sau Long Ưng kỵ sĩ đoàn là Bạch Điêu xạ thủ đoàn, Lôi Đình đại đao đoàn, Hỏa Thương xạ thủ đoàn cùng với Linh Ngưu, Cự Giải, Bạch Lang, Cự Nhân bốn trung đội, cũng tới tấp triển khai công kích.

Tĩnh Hương trở thành nữ vương của Quang Minh đế quốc, Diệp Phong tự nhiên không thể để cho ma thú uy hiếp đến biên cảnh của Quang Minh đế quốc, phân phó Đại Địa kỵ sĩ đoàn từ trong lòng đất dò xét kỹ càng sự phân bố của ma thú, để bây giờ lập tức thực hiện kế hoạch giết thú.

Từng trận gầm gừ của dã thú vang lên, Cực Băng Cự Ô, Liệt Dương Bất Tử Điểu sáu loại cửu giai ma thú, thống lĩnh lượng lớn ma thú có thuộc tính, sau khi Tư Lược đoàn toàn thể phóng ra, lao đến hiện trường, mắt thấy vua của bọn chúng, bị một nhân loại chém cho toàn thân là máu, đầu tiên là giật mình sững sờ, lập tức gầm lên giận dữ đánh về phía địch nhân.

Mộng Hinh thích đẹp, giống như Diệp Phong, mặc Liệt Diễm sáo trang, không nghĩ tới phải đội mũ sắt. Liệt Diễm thần giáp đỏ rực, tôn lên thân thể mềm mại có những đường cong lung linh cực độ mê người của nàng, thêm nữa nàng tay phải cầm kiếm, đầu đội Liệt Diễm thần quan có khắc hỏa diễm văn chương, nhìn rất oai hùng, hiên ngang, cực kỳ sinh đẹp, khiến cho Diệp Phong giữa lúc công kích Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng, lòng hươu dạ vượn, trong đầu bắt đầu liên tưởng xấu xa, trở về phải hảo hảo chơi đùa cựa phẩm mỹ nhân nhi dưới trạng thái này.

"Lão công, thiếp đến giúp chàng!" Mặc Liệt Diễm sáo trang, đơn đấu Mộng Hinh không có sợ kẻ nào, thúc Quang Minh Bạch Vũ Điêu dưới chân bay đến trước mắt Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng, phiêu nhiên hạ xuống, tay phải cầm kiếm gia nhập chiến đoàn, học biện pháp của người yêu, chuyên tâm chặt vào thân hình khổng lồ của Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng.

"Ha ha ha, đại khối đầu, ngươi có vận may được phu thê chúng ta đồng thời ra tay, tuyệt đối là sự tình đáng quang vinh. Hôm nay, ma thú nơi này cho dù không chết, cũng phải toàn bộ trở thành chiến lợi phẩm của Lôi Ân - Pháp Lôi Nhĩ ta...ha ha ha..." Lưu manh công tước cùng kiều thê mỹ lệ một trắng một đỏ như con thoi ở phía sau Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng điên cuồng chém mạnh, trong miệng hưng hăng hống hách hưng phấn cười to.

"Đáng căm ghét, ngươi đồ nhỏ bé kia, đồ bò sát cực độ vô sỉ, ta phải đem ngươi nhai đến nát bấy!!!" Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng nhìn Diệp Phong và Mộng Hinh chạy tới chạy lui phía sau mình không ngừng chém mạnh, phát ra tiếng gầm gừ phẫn nộ, chuẩn bị xuất ra một bản lĩnh kinh người khác của nó!