Tứ đại vương giả phía dưới mắt thấy ma vương bệ hạ xuất ra tuyệt chiêu, lập tức lộ ra nụ cười đắc ý, ra hiệu cho nhau, chuẩn bị đồng thời tránh né những kiếm khí mạnh mẽ.
Chủ soái liên quân thấy hai siêu cấp cường giả nhất quyết phân thắng bại, Ma tộc bốn vị ma vương đều như lâm đại địch, vội vàng phân tán tìm chổ để tránh bị ảnh hưởng. Khải Đặc của Tư lược đoàn nhìn thấy tình hình, sớm đã điều động thuộc hạ lui về chỗ che dấu Truyện Tống Trận.
"Ha ha, Lôi Ân ngươi không nên cho ta thời gian sử dụng tuyệt chiêu, giờ dù ngươi làm gì đều vô dụng, nhìn kỹ xem ta giết chiến hữu của ngươi như thế nào!"
Hắc Ám Đại ma vương mắt thấy Diệp Phong hình thành một đạo bạch mang cự kiếm hướng về phía hắn, trên vai có một tiểu hầu tử, khinh thường cười to. Tay phải giơ cự kiếm cao quá đầu, nhắm chính xác Diệp Phong ở dưới chém mạnh, thoáng chốc trong không trung cự hình Hắc Ám kiếm khí phảng phất cuồng phong bạo vũ, nhằm hướng Diệp Phong bay tới, thế mạnh như lôi đình vạn quân!
"Tiểu Hắc, lấy cái đầu chó của tên ma vương rác rưởi cho ta." Lưu manh đoàn trưởng trì kiếm phi thân, mắt thấy không trung Hắc Ám kiếm khí đang hạ xuống, lập tức bảo Tiểu Hắc hành động, đồng thời liều mạng vận động chính khí, làm cho bạch mang cự kiếm lớn hơn nữa, nhanh hơn nữa!
Thánh Ma còn cách Hắc Ám Đại ma vương khoảng hai mươi thước, Tiểu Hắc búng người phi tới, trong nháy mắt đã tới đỉnh đầu Hắc Ám Đại ma vương, hai tay nắm lại, nhắm chính xác cái ót của hắn, lập tức trong lúc hắn còn đang lộ vẻ mặt giật mình, cười gian xảo nện xuống, làm cho não hắn nhất thời như sét đánh, đau nhức vạn phần, kêu lên một tiếng thảm thiết, rồi rơi xuống đất!
"Đáng giận, đau quá, làm sao một hầu tử mà lại có thực lực mạnh như vậy???" Hắc Ám Đại ma vương ngã xuống phía dưới, trong đầu đau nhức đồng thời không thể nào giải thích được tại sao một con hầu tử mà có thể lợi hại như vậy.
Hắc Ám Đại ma vương bị đánh rơi xuống, Tiểu Hắc không có chỗ mượn lực, nhất thời giống như trái cầu da rơi xuống mặt đất. Bình thường tên tiểu súc sanh này thường xuyên trên lưng Thánh Ma hay Lam Lam để ngắm trời mây, lúc này đối mặt với tình huống rơi xuống đất không chút kinh hãi, duy trì tư thế linh hoạt, bình an hạ xuống nóc tiểu lâu ở phía đông.
"Không thể nào, một con hầu tử làm sao có thể đánh được ma vương bệ hạ?!" Ở phía dưới đang xem cuộc chiến, bốn vị ma vương nhìn thấy Ma vương bệ hạ bị một con khỉ đánh ngã, đều trợn mắt há hốc mồm, thần sắc rung động, cực độ khó có thể chấp nhận đây là sự thật.
Cùng lúc đó, trên không trung, hắc ám kiếm khí vừa cứng đối cứng với bạch mang cự kiếm của Diệp Phong, hai thế công mạnh mẽ gặp nhau. Sau va chạm, Diệp Phong toàn thân đau nhức vô cùng, cắn răng chịu đựng, nhìn Hắc Ám đại ma vương đang còn choáng ván ở phía dưới, liền tránh khỏi Hắc Ám kiếm khí ở phía trên, mà gia tốc vọt tới trước, muốn dùng bạch mang cự kiếm đánh cho Hắc Ám Đại ma vương toàn thân tan nát.
Nếu là đối với cường giả bình thường, bị Tiểu Hắc đánh mạnh vào sau đầu không chết cũng trọng thương. Nhưng Hắc Ám Đại ma vương, thân mang hắc ám huyết mạch không phải người thường. Hắn có năng lực khôi phục thần kỳ, đang không ngừng khôi phục phần não sau bị tiểu hắc đánh, cho nên mặc dù bây giờ hắn đau nhức vô cùng, nhưng bạch mang cự kiếm củaa Diệp Phong chém tói hắn vẫn có khả năng nhìn thấy.
"Tên Lôi Ân chết tiệt, nhờ một con hầu tử đánh lén. Thật sự không ngờ ngươi dùng đến chiến thuật thô bỉ hạ lưu này!" Hắc Ám Đại ma vương mắt thấy bạch mang cự kiếm, thoát khỏi cả trời hắc ám kiếm khí, nhanh như điện đánh tới, trong lòng tức giận thầm mắng, vổ hai cánh muốn nhanh chóng bay xuống, để tránh bị bạch mang cự kiếm đánh tan xác.
Song, sự tình kể cũng khéo, Hắc Ám Đại ma vương nửa thân trên thoát được bạch mang cự kiếm, nhưng nữa thân dưới sắp né tránh được, thì bị một đạo hắc ám kiếm khí đột nhiên từ không trung đánh xuống, vừa vặn đánh cho Diệp Phong hộc máu, làm cho bạch mang cự kiếm bị lệch đi một chút, khiến cho Ngạo Luân bị chính kiếm khí của mình hại, bị bạch mang cự kiếm quét trúng hai chân, nhất thời làm cho hai chân bị nghiền nát. Đến khi hắn đã thoát được tử nạn, hít được sinh khí, hắn liền không nén được phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết.
"Bệ hạ!!!" Bốn vị ma vương mắt thấy Đại Ma vương hai chân bị nổ nát, lập tức kinh hãi, thất sắc, liều mạng vọt tới.
"Tiểu Hắc, mau đánh vào đầu tên ma vương tàn phế cho ta, mau!!"
Hắc vụ trên không trung không còn được Đại ma vương duy trì, đuối dần tiêu tán, kiếm khí tự nhiên cũng không thể xuất ra. Diệp Phong áp lực giảm đi, thu hồi chính khí, cùng với nội thương đau nhức hạ xuống lưng Thánh Ma, trong lòng biết bây giờ là điều kiện tốt nhất để hoàn toàn tiêu diệt Hắc Ám Đại ma vương, thúc giục Thánh Ma nhắm phía Đại ma vương đồng thời kêu gọi Tiểu Hắc cùng với binh tướng quanh mình tới công kích.