"Hừ, nhiều lời nói nhảm, đồng dạng là cửu giai ma pháp, ngươi cho rằng Quang Minh Quyến Luyến có thể xua tan được Ám Hắc Hàng Lâm của Ma Vương Bệ hạ chúng ta? Lão đầu bạc, đi tìm chết!"
Đồng dạng là cửu giai tăng phúc ma pháp, Ám Hắc Hàng Lâm cùng với Quang Minh Quyến Luyến một trận đấu cân sức. Hắc Ám Đại Ma Vương Ngạo Luân cùng với tứ đại ma vương thấy Ôn Tư giáo hoàng xuất Quang Minh Quyến Luyến, vẫn không sợ. Đọa Lạc Thiên Vương Kì Khoa Nại, càng khinh thường thét lớn, triển dực nhắm phía Ôn Tư giáo hoàng bay tới.
Song, đột nhiên phát sinh sự tình ngoài ý muốn, hắc vụ trong phạm vi của Quang Minh Quyến Luyến ma pháp, đã bị quang vũ đánh trả, không thể địch lại, bị phân tán, không có năng lực chống cự!
"Sao có thể như thế, Quang Minh Quyến Luyến của hắn sao lợi hại như vậy?" Đọa Lạc thiên vương Kì Khoa Nại đứng ở không trung cùng ba vị vương giả, lộ ra thần sắc kinh ngạc, nhíu mày cùng với Hắc Ám Đại Ma Vương Ngạo Luân giương đôi mắt đỏ sậm hướng về phía Ôn Tư giáo hoàng.
"Trời đất, lão này thật sự giỏi a!? Xem ra nếu dung hợp với ba thứ thần khí của lão, ta có thể cân bằng thực lực, liều mạng với Hắc Ám Đại Ma Vương…" Diệp Phong nhìn Ôn Tư giáo hoàng đội trên đầu chiếc mũ khắc hình rồng – Quang Minh thánh quan, trong đầu có ý nghĩ chiếm hữu, đồng thời cũng kinh hãi không thể để cho lão biết hắn có Quang Minh thánh kiếm và Quang Minh thánh giới, nếu không lão khẳng định sẽ không dễ dàng buông tha bảo bối của hắn. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn
Hôm nay, trong cơ thể của Diệp Phong, ma khí cân bằng với chính khí, cho nên hắn vẫn không dung hợp thánh kiếm với thánh giới, ý là chờ mong Thiên Địa Chí Tôn Công tiến vào tầng thứ tám thì sử dụng phương pháp dung hợp Hắc Ám Ma Kiếm để nhân cơ hội đột phá đến cảnh giới cao nhất của Thiên Địa Chí Tôn Công.
Á Sắt Lâm cùng với La Kiệt cùng liên quân, mọi người mắt thấy Ôn Tư giáo hoàng lại trang bị thêm một loại thần khí, trong lòng càng thêm cao hứng, thập phần chờ mong ông thi triển đại thần uy, tiêu diệt Hắc Ám Đại Ma Vương.
"Xem ra ở đây, ngày hôm nay, chủ soái của liên quân, thực lực mạnh nhất là ngươi, nên ngươi có thứ gì hay ho đều mang ra cả đi!" Hắc Ám Đại Ma Vương Ngạo Luân nhìn Ôn Tư giáo hoàng không có chút thần khí e ngại.
"Ác ma, ngươi phải trả giá cho hàng động hung tàn và cuồng vọng của ngươi!" Ôn Tư giáo hoàng trừng mắt nhìn Hắc Ám Đại Ma Vương trầm giọng quát, gọi về một Quang Minh thần ưng dài ba thước, thân trắng như tuyết. Từ không trung giới chỉ rút ra một Quang Minh cự kiếm có khả năng tăng thêm tám tầng đấu khí lẫn ma pháp, bước lên lưng chim ưng, nhắm hướng Hắc Ám Đại Ma Vương bay tới.
"Ài, trước tiên là mang đến, nếu ta cùng với Tiểu Hắc không thể thủ thắng, ta sẽ vận dụng Liệt Diễm sáo trang. Nàng mau đi hỗ trợ đi!"
Hắc Ám Đại Ma Vương cùng Quang Minh Giáo Hoàng đánh nhau, người khác nhất thời nhìn không ra cao thấp, nhưng Diệp Phong thập phần thấy rõ, cảm khái, giáo hoàng đã xuất toàn lực, khẳng định không phải là đối thủ của Hắc Ám Đại Ma Vương.
Huống chi, ngoại trừ Hắc Ám Ma Kiếm, Ma giới có thể còn có Hắc Ám bốn thứ thần khí thuộc về các Hắc Ám Đại Ma Vương trong quá khứ. Do đó, tuyệt đối, Hắc Ám Đại Ma Vương không thể nào không có bốn thứ Hắc Ám thần khí, khi sử dụng sẽ càng thêm khó tưởng.
Nhìn vào thế cuộc xâm lấn của Ma tộc, nếu không diệt trừ được Hắc Ám Đại Ma vương, đừng nói Quang Minh Đế quốc, Mạt La Đế quốc cũng khó mà tồn tại. Cho nên Diệp Phong phải nghĩ ra biện pháp đánh bại Hắc Ám Đại Ma vương, đốt thân xác hắn thành tro bụi, nếu không sau này khẳng định hắn sẽ không có ngày nào vui vẻ.
"Ha ha ha, kim mao tiểu cẩu, sau cái chết của tên khổng lồ, người là người không may mắn tiếp theo!"
Nếu nói không biết xấu hổ, cường giả không có phong độ của cao thủ, hiện giờ nhìn Ma tộc tức đại vương giả trong phủ thành chủ, tuyệt đối có thể xưng là đệ nhất lưu. Bốn tên gia hỏa này không chỉ cường hãn, mà còn còn vô sỉ, cự nhiên dựa vào ưu thế không ngại công kích của Hắc Ám long vương, đánh thẳng vào trong đám liên quân, đồi thời đuổi tới thẳng nhóm chủ soái. Kim phát La Kiệt bệ hạ có thực lực gần tới bát giai là mục tiêu thứ hai của bọn chúng!
"hộ, hộ giá….hộ giá…"
La Kiệt bệ hạ mắt thấy tứ đại vương giả đã vọt tới gần phía trước ông, lập tức kinh hoảng hô ta. Song lúc này binh tướng mà ông mang đến bị tứ đại vương giả đồ sát, còn binh tướng của Mạt La đế quốc và dự nhân kiếm sĩ thì lại cách ông một khoảng, căn bản không thể theo kịp tốc độ của tứ đại vương giả!
"Kim mao tiểu cẩu, chết đi!!"
Hắc Ám thiên vương cùng hai gã vương giả khác đứng trên lưng của Hắc Ám long vương, bắn liền một lúc ba mũi tên. Ba mũi tên nhọn nhanh như điện, mang theo Hắc Ám đấu khí mạnh mẽ, xuyên qua hai mắt và huyệt mi tâm của La Kiệt bệ hạ, làm ông chỉ có hét thảm một tiếng rồi ngã xuống đất và đứt khí mà chết.
"Không tốt, La Kiệt bệ hạ bị giết rồi. La Kiệt bệ hạ đã bị giết!" Quốc vương của Quang Minh đế quốc bị giết, chúng binh tướng của Mạt La và dực nhân kiếm sĩ xung quanh lập tức phát ra tiếng hô to.
Bọn người Ước Hàn công tước, Cát Lôi Tư nguyên soái, La Luân thủ lĩnh, Á Sắt Lâm cùng với Ôn Tư giáo hoàng đang chiến đấu với Hắc Ám đại ma vương, nghe được tiếng hảm thanh đều khiếp sợ, thầm hô không xong. Bởi vì La Kiệt chết đi, Quang Minh đế quốc nhất định sẽ có loạn, công thêm phải đối kháng Ma tộc, có thể nói là cực kỳ bất lợi!
"Tốt lắm, giết hết tất cả chủ não ở đây cho bổn vương!" Hắc Ám đại ma vương Ngạo Luân đã thấy tứ đại vương giả giết chết được một chủ não, lập tức hét lớn cao hứng, rồi dùng hai con mắt đỏ nhìn trừng trừng vào Ôn Tư giáo hoàng, hừ lạnh: "Không còn tâm tình dây dưa cùng ngươi nữa, chết đi cho bổn vương!"