[Lục Tiểu Phụng Đồng Nhân] - Tiên Hoa Mãn Lâu

Chương 25: Lan Thần Cơ Lang

Edit: Túy.

Mười hai vị Hoa Thần, mỗi vị Hoa Thần quản lý mỗi tháng, dưới trướng của Thiên Đế bốn phương. Mỗi người chịu trách nhiệm một tháng về sự sinh trưởng của thực vật, sự thay đổi của mùa, thời vụ.

Mười hai vị Hoa Thần đều kiêu căng cao ngạo, cũng đều không hòa hợp với nhau, đây nhìn đó không vừa mắt, cho nên trừ phi cần thiết, ngày thường qua lại thăm hỏi cực kì hiếm hoi.

Ngày ấy, bốn vị Thiên Đế: Thanh Đế phía đông – Thái Hạo Phục Hy, Xích Đế phía nam – Thần Nông, Bạch Đế phía tây – Thiểu Hạo và Hắc Đế phía bắc – Chuyên Chúc bỗng nhiên nảy sinh hứng thú muốn mở một màn tiệc rượu, mời tất cả Thần Tiên dưới trướng đi dự tiệc, Tứ Quý Thần: Xuân Thần – Cú Mang, Hạ Thần – Chúc Dung, Thu Thần – Nhục Thu, Đông Thần – Huyền Minh đương nhiên là muốn dẫn thuộc hạ đắc lực – mười hai vị Hoa Thần – cùng đi dự tiệc, tiện thể mở cuộc họp mặt nhỏ.

Tiệc rượu này kéo dài năm ngày, sau khi khách và chủ đều vui vẻ, mười hai vị Hoa Thần theo Tứ Quý Thần tổ chức họp mặt.

“Bách Hoa Tiên Tử trên Thiên Đình bởi vì phạm vào luật trời, bị giáng chức hạ phàm, đang chịu nỗi khổ luân hồi sửa chữa lại Tiên tịch(*), trước khi nàng quay lại Thiên Đình, bên phía Thiên Đình có ý giao chức vị của nàng ấy cho các ngươi quản lí.” Xuân Thần Cú Mang nói ra nguyên nhân chủ yếu của cuộc họp mặt lần này. (* tịch:  Quan hệ lệ thuộc giữa cá nhân đối với quốc gia, đoàn thể, tổ chức; Tiên tịch: quan hệ lệ thuộc giữa Tiên nhân đối với Thiên giới.)

Mười hai vị Hoa Thần đều không có dị nghị, Bách Hoa Tiên Tử đứng đầu bách hoa là do Vương Mẫu chọn lựa, cùng nhau quản lí hàng trăm loại hoa cỏ trên trời dưới đất, phụ trách sự nở hoa của các loài hoa, suy bại, màu sắc, mùi hương, sinh trưởng, địa điểm, những công việc liên quan đến các loài hoa. Những chức trách này vốn có liên quan với bọn họ, để họ tiếp nhận, cũng không có gì mâu thuẫn.

Nhưng đại khái chi tiết cũng cần phải thảo luận cho tốt, cuộc thảo luận này lại kéo dài vài ngày, đến khi mười hai vị Hoa Thần đều tự rời khỏi, đã là hơn nửa tháng.

Trong khoảng thời gian này, Lan Thần Cơ Lang cứ cảm thấy trong lòng không yên, luôn có cảm giác đã xảy ra chuyện gì vượt khỏi tầm kiểm soát của hắn. Từ nơi tổ chức họp mặt Tứ Quý, hắn liền vội vàng rời khỏi Thiên giới xuống trần gian.

Bản thể của Cơ Lang chính là một gốc cây phong lan, điều quan trọng là bản thể của họ dựa vào việc hấp thụ tinh hoa sinh linh trời đất mở mang linh trí, trước khi thành Tiên họ không được rời khỏi bản thể quá xa, khi thành Tiên rồi thì giới hạn này bị giải trừ, bản thể không quan trọng như vậy nữa, nhưng dù vậy họ cũng sẽ đem bản thể sau khi luyện hóa giấu trong đầu óc, hoặc là tìm một chỗ thỏa đáng trong động Tiên để bảo quản.

Cơ Lang vốn cũng như vậy, nhưng quãng thời gian trước đó hắn trở lại chốn cũ, đến nơi mình từng sinh ra và lớn lên, tuy không phải là động Tiên gì, nhưng linh khí rất dồi dào, vả lại, những ngày tháng đó bản thể của hắn có phần giống bụi cây, hắn nhất thời cao hứng, muốn thể nghiệm lại chút cảm giác trước đây, liền đem bản thể trồng trở lại, sau khi làm phép khiến cho người khác xem nhẹ nó, liền nhanh chóng bỏ đi, nghĩ rằng qua một khoảng thời gian sẽ trở về lấy.

Nhưng không nghĩ đến đầu tiên là gặp phải thiết yến của bốn vị Thiên Đế, sau đó lại họp mặt Tứ Quý Thần, liền kéo dài đến nay.

Cũng không nghĩ đến một ngày trên trời là một năm dưới trần gian, hắn về trễ một chút, bản thể đã không thấy tung tích, bấm ngón tay tính toán mới biết là bị tiểu công tử nhà này mang đi, trong lòng không vui lập tức đuổi theo.

Khi đó hắn còn cảm thấy khó hiểu là tại sao người nọ có thể tìm được bản thể của hắn, sau khi gặp người này liền sáng tỏ.

Tuy hắn làm phép khiến cho con người không nhìn thấy hoa, nhưng không nghĩ đến con người không nhìn thấy lại có thể ngửi thấy, vì thế bản thể của hắn liền bại lộ như vậy.

Cũng may hương khí bản thể đặc biệt, chỉ có người mang tuệ căn, lại là người có duyên với hắn mới có thể ngửi thấy. (tuệ căn: ý chỉ lĩnh ngộ được chân lý nhà Phật, hoặc là chỉ sự thông minh.)

Cơ Lang đi theo Hoa Mãn Lâu từ Hoa gia rồi đến tiểu lâu, thấy y chăm sóc bản thể của mình từng li từng tí, cơn giận trong lòng tiêu tan không ít, chỉ còn thừa lại sự phiền não khi bản thân nợ người khác nhân quả mà thôi.

Đã nói “ân một giọt nước, báo đáp cả biển hồ”, Hoa Mãn Lâu nuôi bản thể của hắn hơn 10 năm, mọi chuyện đều tự mình gắng sức tự mình chăm nom, liều thiếu y một nhân quả này.

Tuy nói Hoa Mãn Lâu chăm sóc bản thể của hắn là do ý của y, không liên quan đến ý nguyện của Cơ Lang, nhưng lẽ trời chính là như thế, mọi việc đều phải truy cứu, liền dính nhân quả vào người hắn, phần ân tình này hắn nhất định phải trả.

Cơ Lang xưa nay kiêu ngạo, sao có thể chịu thiếu ân tình của phàm nhân không trả, cho nên đêm đó hắn liền đi vào giấc mộng của Hoa Mãn Lâu, muốn y cầu nguyện, bất kể là vinh hoa phú quý hay là nổi danh thiên hạ, hắn đều có thể cho y, cho dù muốn cho đôi mắt bị mù kia của y có thể nhìn thấy, cũng chỉ là việc nhỏ.

Nhưng không nghĩ đến, Hoa Mãn Lâu vậy mà lại nói muốn nhìn thấy bản thể của hắn nở hoa!

Một khắc kia, Cơ Lang hận không thể phá lệ giết chết phàm nhân vô lý này.

Hoa cỏ trên nhân gian, nở hoa kết trái là vì sinh sôi nảy nở cho đời sau, Hoa Tinh nở hoa là vì nâng cao sức quyến rũ bản thân, mà Hoa Thần đã thành Tiên, có Hoa Thần sẽ vì sức quyến rũ của mình mà tiêu hao chút pháp lực trang trí cho bản thể một ít hoa giả. (hoa đẹp nhưng lại không có tác dụng.)

Nhưng mà nở hoa thật sự đối với Hoa Thần mà nói chỉ có một ý nghĩa đó là – tượng trưng cho việc bọn họ đã động tình.

Chỉ khi Hoa Thần động tình mới nở hoa, cho nên họ nở hoa sẽ được gọi là “tình hoa”.

Nụ hoa “tình hoa” của Hoa Thần dựa vào ý niệm của mình mà tạo thành, sau đó nụ hoa có tiếp tục lớn lên hay không, cũng dựa vào sự yêu mến của Hoa Thần và đối phương.

Nếu như nụ hoa nở rộ, đã nói lên hai bên thật lòng yêu nhau, nếu như không nở, như vậy chắc chắn có một bên là “hư tình giả ý”.

Cho nên khi đó rất nhiều Hoa Thần sẽ lấy việc này quyết định cảm tình.

Sau khi có “tình hoa”, sẽ kết thành quả, tên là “tình quả”, “tình quả” này ẩn chứa linh khí trời đất, chỉ cần ăn vào, liền có thể tăng thêm trăm năm tu vi.

“Tình quả” đối với Tiên nhân không có tác dụng gì, nhưng đối với con người lại có không ít chỗ tốt, cho nên bọn trộm cắp biết được sẽ nghĩ đến “tình quả” của Hoa Thần, chỉ có điều bởi vì trù tính “tình quả” trái với lẽ trời, nên bọn họ chưa từng có người nào thành công.

Đây là lần đầu tiên có người giở trò trắng trợn trước mặt Cơ Lang, muốn hắn nở hoa (giống như là tỏ tình), qua cơn bực tức, nhưng lại có chút hứng thú với Hoa Mãn Lâu, cho nên hắn đáp ứng.

Tóm lại, bản quân mọc ra nụ hoa, hoa có nở hay không thì phải xem bản lĩnh của ngươi, đến lúc đó nếu như Hoa Mãn Lâu không làm được, cũng không phải lỗi của hắn, đạo trời cũng không trách trên đầu hắn, khoản nhân quả này liền xóa sạch.

Nếu như nở hoa, đó chính là vận khí của Hoa Mãn Lâu, hắn và y trải qua một đời phàm trần thế tục thì như thế nào?

Dù sao thì cuộc sống của Tiên nhân nhàm chán không dứt, coi như làm cái này giết thời gian đi.

Vì vậy, Cơ Lang bắt đầu cuộc sống “xuất quỷ nhập thần” ở bên cạnh Hoa Mãn Lâu, tuy cũng chỉ là cuộc sống bình thản không có gì lớn lao, nhưng so với khi ở một mình thì sinh ra phần thú vị, lâu ngày, Cơ Lang cũng quen với việc có một người bên cạnh thu xếp lo liệu cho hắn. Sự thờ ơ trong đáy mắt cũng dần dần tản đi, sinh ra chút để ý.

Đã nói rằng khi ngươi càng ngày càng quan tâm người kia, chính là bắt đầu thích, Cơ Lang nhìn Hoa Mãn Lâu y vui vẻ trải qua cuộc sống tạm ổn, tuy có lúc cười đến mức xấu xí nhưng thỉnh thoảng biểu lộ chân tình, rồi lại giống như ánh trăng nhàn nhạt càng ngày càng hấp dẫn ánh mắt hắn, Cơ Lang bắt đầu nghĩ, thích một người không đáng ghét thế này, có lẽ cũng không tệ.

Sau đó, Thượng Quan Phi Yến xuất hiện đã trở thành mồi dẫn hỏa, Cơ Lang cực kì không thích vẻ mặt Hoa Mãn Lâu có chút chú ý đến nàng, hắn là duy nhất, cho nên hắn không im lặng nữa, ngược lại vô tri vô giác hắn bắt đầu khiến cho Hoa Mãn Lâu càng ngày càng để ý đến hắn, càng ngày càng không thể rời khỏi hắn.

Như vậy thì sớm muộn gì cũng sẽ có ngày, đến lúc “tình hoa” nở rộ, bọn họ sẽ thuộc về nhau.

~OoO~

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Đây đại khái là tình cảm Cơ Lang đã trải qua… Có thể nói là ngay từ đầu Hoa Mãn Lâu đã đem mình đi bán. Vất vất vả vả đổi xong nhưng mà “biên biên” bên kia vẫn không cho qua, nói là có thể bỏ hố, nếu không sau này khiếu nại sẽ bị xử, tui không biết chỗ nào có thể sửa nữa %>_<%… Chỉ có điều tui sẽ viết cho xong.