Luận Dĩ Mạo Thủ Nhân Đích Hạ Tràng

Chương 6: Đại sư!

“Đại sư, mời bên này.” Ba Dương tự tiếp đãi vị cao nhân trong miệng con trai, Dương Đào ở một bên căn bản ngay cả miệng cũng khép không được.

Kỳ Yến mắt nhìn ba Dương, cười mà không nói đi theo, ánh mắt nhìn vườn hoa hồng rậm rạp trong biệt thự Dương gia, nơi đó hoa hồng tươi tốt, ở giữa có cỏ dại trà trộn, không hiện vẻ hỗn độn, ngược lại có một phen phong vị khác.

“Đại sư, ngài xem có muốn uống chén trà trước hay không…”

“Không cần, ” Kỳ Yến bắt tay đặt sau người, biểu tình có chút thản nhiên, “Tôi xem xong liền đi.” Thái độ của vị Dương tiên sinh này nhìn như nhiệt tình, nhưng mà Kỳ Yến cảm giác được, trong lòng người này căn bản không để mắt tới cậu.

Cậu không cần diễn trò với người khác, có chuyện nói thẳng càng sảng khoái.

Thật không ngờ vị đại sư giả mạo này ngay thẳng như thế, biểu tình ba Dương sửng sốt, quay đầu thấy con trai dường như muốn mở miệng nói chuyện, trừng mắt liếc nhìn hắn một cái, sau đó quay đầu vẻ mặt tươi cười nói với Kỳ Yến, “Sao lại không biết xấu hổ vậy được, ngài đặc biệt đến hàn xá một chuyến, sao có thể ngay cả một cốc nước cũng không uống.”

“Dương tiên sinh không cần phải khách khí, con người tôi không chú ý mấy việc khách sáo đó.” Thái độ Kỳ Yến vẫn vô cùng bình thản, cậu chỉ chỉ suối phun bên cạnh cửa lớn, “Nơi này quả thật là chỗ thông gió hướng nắng, có suối phun ở đây, không thể phát ra hiệu quả tụ thủy thành tài, ngược lại sẽ tắc vận thế. Trên việc lớn tuy không có ảnh hưởng quá nhiều, nhưng lúc làm việc dễ dàng biến đổi bất ngờ, ảnh hưởng hiệu suất.”

Ba Dương nhìn suối phun mình dùng nhiều tiền xây ra, nhịn không được nhớ lại vận thế của mình hai năm nay sau khi dọn vào biệt thự mới này, hình như thật sự khó khăn hơn trước kia không ít?

Không đúng, không đúng, đây nhất định là kẻ lừa đảo ám chỉ tâm lý, ông phải ổn định.

Cửa lớn Dương gia so với nhà Vương Hàng, có vẻ rực rỡ đa dạng hơn nhiều, cánh cửa màu đỏ thắm mạ vàng, cho người ta một lực trùng kích thị giác mãnh liệt, còn có loài chim ngửa đầu thét dài trên cửa, là khổng tước hay là phượng hoàng?

“Mặc dù vận thế nhà Dương tiên sinh tốt, nhưng mà đạo lý quy định họa là từ miệng mà ra. Nếu như gặp được người bình thường còn may, nếu gặp được người có vận thế còn vượng hơn các người, vận may cũng sẽ biến thành vận rủi.” Kỳ Yến quay đầu nhìn về phía Dương Đào đứng ở bên cạnh ba Dương, “Miệng tích đức, mới có hạnh phúc cuối đời, cánh cửa và cửa miệng đều đồng thời sửa lại đi.”

*Ở chỗ này Kỳ Yến dùng chữ “khẩu”, vừa có nghĩa là miệng vừa có nghĩa là cửa. Ngoài mặt là nói đến cửa, nhưng lại đang ám chỉ đến miệng.

Liên tiếp bị Kỳ Yến chỉ ra hai chỗ không tốt, ý cười trên mặt Dương tiên sinh có chút không nhịn được, nhưng mà kỳ dị chính là, ở sâu trong nội tâm ông, rốt cuộc không kiên định tâm tình hoài nghi vừa rồi nữa. Đứa nhỏ Dương Đào này, không biết ăn nói bao nhiêu, người làm ba là ông, trong lòng vô cùng rõ ràng. Chính bởi vì thằng con này há mồm, đánh giá của người ngoài đối với nó vẫn luôn không tốt lắm, hại người làm ba là ông cũng nơi chốn không còn mặt mũi, xót xa trong lòng chỉ có bản thân ông có thể lĩnh hội.

Nghĩ vậy, ông hung hăng trừng thằng con mình một cái, nào biết con trai nhà mình lại vẻ mặt sùng bái nhìn đại sư mặt trẻ con phía trước, ngụm khí trong lòng ông lại càng nghẹn.

Đi vào cửa, phong cách trang hoàng của Dương gia càng là một lời khó nói hết, hiển nhiên chưa bao giờ mời thầy địa lý chuyên nghiệp xem qua, dòng khí hỗn độn, không hề thông vận đạo.

Ba Dương thấy sau khi Kỳ Yến đi vào cửa, liền đứng yên không động đậy, ở trong lòng nhịn không được lộp bộp một chút, luôn cảm thấy vị này lại muốn chỉ ra chỗ xấu.

Nhưng mà Kỳ Yến đi thăm cả cái phòng khách xong, lại cái gì cũng không nói, chỉ là nhìn “danh hoạ” bọn họ treo trên tường thêm vài lần. Sắc mặt ba Dương có chút xấu hổ, trong lòng ông rõ ràng, phần lớn những danh họa đó là đồ dỏm treo cho đủ mặt mũi, chính phẩm chỉ có một hai cái, mà đều là tác phẩm không quá nổi danh.

“Đại sư, chúng ta lại lên trên lầu nhìn xem.”

Ba Dương khó hiểu cảm thấy, mình có chút giống như học sinh tiểu học đang bị thầy giáo kiểm tra bài tập, tuy rằng ngay cả bản thân ông cũng không rõ, vì cái gì lại có ảo giác như vậy.

Cầu thang là dạng xoay tròn kiểu châu âu, hiệu quả chỉnh thể kim bích huy hoàng, mấy phim hào môn thường xuyên dùng cái loại phong cách khách sạn này. Chỗ rẽ còn đặt một cái bình thanh hoa cực lớn chạm đất, độ cao gần như ngang bằng thân cao một mét tám của cậu.

“Đại sư, đây là tôi mua ở một phòng đấu giá, bốn mươi lăm vạn, cậu cảm thấy thế nào?” Ba Dương cảm thấy, rốt cuộc mình có một món có thể lấy ra được.

Kỳ Yến nhìn nhìn ông, lại nhìn nhìn bình hoa, vẫn như cũ cười mà không nói, chỉ dè dặt hơi hơi gật đầu, chỉ là biên độ động tác thật sự quá nhỏ, nhỏ đến mức khiến ba Dương cho rằng đó là ảo giác của mình.

Ba Dương dẫn cậu đến phòng ngủ chính, cửa mở cậu liền đến chỗ góc tường đặt một cái chuông lớn lắc lư giả cổ, khung ngoài bằng gỗ lim, phía trên còn khắc hoa văn phức tạp. Đối diện chuông lớn đặt bàn trang điểm kiểu âu, trên bàn đặt mấy hộp đựng trang sức không khóa lại, nhìn ra nữ chủ nhân hẳn là có không ít trang sức, mà thái độ đối đãi trang sức còn vô cùng tùy ý.

Có điều nhìn từ không khí trong phòng này, nữ chủ nhân hẳn là một người tích thiện đức.

Sau đó ba Dương lại dẫn cậu xem những phòng khác, từ đầu tới đuôi Kỳ Yến đều không nói được mấy câu. Sau khi ba người trở lại phòng khách, Kỳ Yến ngồi xuống ghế sa lông xa hoa, nói thẳng: “Dường như Dương tiên sinh cũng không quá tin phong thủy nhỉ?”

Ba Dương cười pha trò nói: “Đại sư nói giỡn, nếu như không tin, sao tôi lại đặc biệt mời cậu đến hàn xá chứ?”

“Nếu tiên sinh tin tưởng phong thuỷ, sao lại đem chuông lớn lắc lư đặt cạnh giường, đem kính trang điểm đặt đối diện đầu giường?” Kỳ Yến nhẹ giọng mỉm cười, “Gần đây thân thể Dương tiên sinh như thế nào?”

Ý cười trên mặt ba Dương cứng đờ, gần hai năm nay ông không có bệnh nặng, nhưng mà thường xuyên đau đầu phát sốt, buổi tối đi ngủ còn thường xuyên gặp ác mộng, trong khoảng thời gian này càng nghiêm trọng, không chỉ ngủ không ngon, hiện tượng rụng tóc cũng càng ngày càng rõ ràng, ông chỉ cho là áp lực công tác quá lớn, căn bản không nghĩ đến những phương diện khác.

“Đại sư, ý của ngài là nói, là phong thủy trong nhà tôi không đúng à?”

“Sao tiên sinh lại nghĩ như vậy?” Kỳ Yến nhíu mày, “Tôi chỉ là cảm thấy khí sắc tiên sinh thoạt nhìn không tốt lắm, cần nghỉ ngơi nhiều.”

Ba Dương: …

“Đại sư, đại sư,” Dương Đào rốt cục nhịn không được, không thể chờ đợi được mở miệng nói, “Vậy ngài nói với chúng tôi một chút, phong thủy nhà chúng tôi có chỗ nào không đúng ”

“Các người muốn nghe nói thật hay là muốn nghe nói dối?”

“Nói thật, nói thật, ngài cứ việc nói, chúng tôi tuyệt đối sửa, nhất định sửa.”

“Tình cảm của Dương tiên sinh và tôn phu nhân hẳn là rất tốt, tôn phu nhân tính cách kiên định, khoái nhân khoái ngữ*, trên công việc cũng trợ giúp Dương tiên sinh rất nhiều, đúng không?” Kỳ Yến thấy Dương tiên sinh liên tục gật đầu sau đó tiếp tục nói, “Tôn phu nhân giống như đám hoa hồng trong viện các người vậy, tươi tốt rồi lại tự do, tôi đề nghị Dương tiên sinh đừng nên động tới đám hoa hồng kia, bình thường chỉ cần tu bổ một chút là được, không cần động tới nhiều. Về phần suối phun trước cửa, tốt nhất lấp nó lại, ngoài cửa lớn đừng nên có cái gì ngăn cản, như vậy vừa thông gió lại thuận khí.”

*Khoái nhân khoái ngữ: chỉ những người hào sảng, thẳng tính bộc trực, luôn nói thẳng không thích vòng vo.

“Về phần trong phòng…” Kỳ Yến còn quay đầu nhìn qua bốn phía, phong cách trang hoàng của căn biệt thự này tuy rằng một lời khó nói hết, dòng khí cũng có chút hỗn độn, nhưng mà hướng nằm vẫn là rất tốt, dáng nhà thiết kế cũng thực hợp lý, những bài trí nhỏ khác tuy rằng loạn thất bát tao, nhưng tổng thể mà nói, đối với phương diện vận thế thật sự không có ảnh hưởng quá lớn.

Rất nhiều người nói phong thuỷ biến đổi, giống như đặt thêm một chậu hoa, ném thêm một đôi giày, là có thể khiến vận khí người ta trở nên tốt hoặc không tốt. Trên thực tế đây là vô cùng không đúng, đối với phần lớn người thường mà nói, phong cách trang hoàng trong nhà đầu tiên là muốn cái mình thích, dù cho phong thuỷ là điều kiện hàng đầu.

Đối với một người mà nói, thì nhà là một mảnh đất thuộc quyền sở hữu, nếu ngay cả phong cách trang hoàng cơ bản nhất cũng không hợp tâm ý mình, vậy ở trong nhà có thể không phiền lòng sao? Tâm tình không tốt, vận thế tự nhiên liền không tốt nổi.

Nói ví dụ như phong cách trang hoàng ở Dương gia này, đối với cậu mà nói, vô cùng cay mắt, nhưng mà thái độ của người nhà họ Dương, dường như rất tự hào với bài trí nhà mình, thuyết minh họ thực vừa lòng với nhà mình, cũng có thể từ trong đó tìm được cảm giác sung sướng, nếu cậu cứng rắn bảo đối phương trang hoàng thành phong cách khác, không chừng trong lòng một nhà bọn họ còn khó chịu.

Cho nên ngoại trừ bài trí kiêng kị đặc biệt phạm huý, những đồ vật khác tùy tâm là được, quá mức tận lực ngược lại không tốt đẹp.

“Dáng nhà của biệt thự rất tốt, cửa sổ sáng sủa, tráng lệ, cũng không có quá nhiều đồ vật ảnh hưởng vận thế, ” Kỳ Yến chỉ chỉ chỗ ngoặt ở cầu thang, “Bình hoa là đồ sứ, đồ sứ dễ vỡ, lại thêm nó quá mức cao lớn, đặt ở lối đi nhỏ không quá thích hợp, với vận thế cũng bất lợi. Dương tiên sinh có thể đem nó đặt ở góc phòng khách, như vậy dịch chuyển xem xét đều không dễ dàng ngã hỏng.”

“Còn về chỗ vốn dĩ đặt bình hoa, có thể đặt chậu kim quất hoặc là mấy loại bồn thực vật thường xanh, ” Kỳ Yến nghĩ nghĩ, lại bổ sung, “Mặt khác đầu giường không thể đặt chuông, kính không thể đối diện đầu giường, sửa lại mấy cái này liền không còn điều xấu gì lớn.”

Dương tiên sinh nghe xong, ba phần hoài nghi trong lòng đối với Kỳ Yế biến thành bảy phần tín nhiệm. Đối phương vừa không bảo ông mua pháp khí gì, cũng không cố làm ra thủ đoạn huyền bí, nhưng cố tình chính là thái độ như vậy, khiến ông có chút tin tưởng lời của đối phương.

“Còn có…” Ánh mắt Kỳ Yến có chút phức tạp nhìn Dương tiên sinh một cái, “Mệnh cách của Tôn phu nhân vô cùng tốt, lại là người thiện tâm, nếu Dương tiên sinh tôn kính trân trọng phu nhân, lúc tuổi già chắc chắn phúc trạch thâm hậu.”

Ba Dương trong lòng rùng mình, hơi hơi dời đi tầm mắt, không dám đối diện với Kỳ Yến: “Tôi nhất định chặt chẽ nhớ kỹ những lời này của ngài.”

Thật không ngờ ngay cả cái này đại sư cũng tính ra?!

Cao nhân, hóa ra thật sự là cao nhân!

Tháng trước ông quen biết một nữ nhân trẻ tuổi, tâm tư có chút trôi nổi, nếu không phải nghĩ tới tình cảm nhiều năm với bà xã, chỉ sợ đã sớm phạm sai lầm. Hiện tại nghe đại sư nói, trên mặt lại có chút phát sốt.

Có điều ông cũng thấy may mắn vì đại sư nhắc ông một câu, không thì chờ ông phạm sai, ông khẳng định không gánh vác nổi cái hậu quả đó, sẽ càng hối hận.

Đến hiện tại, ông đã tin tưởng không nghi ngờ đối với bản lĩnh của Kỳ Yến, nhịn không được lại có chút lo lắng, đại sư lãnh đạm với ông như vậy, có phải là do sau khi vào cửa, đã thấy rõ thái độ trong lòng ông không?

“Đại sư, tại hạ có mắt không tròng, có chỗ nào mạo phạm, mong ngài ngàn vạn lần không nên để ý, ” ba Dương trừng mắt nhìn Dương Đào một cái, “Còn không rót nước cho đại sư, ngồi ở đây làm cái gì?”

Dương Đào bị rống vẻ mặt mê man, ngồi ở chỗ này cũng vô tội bị trúng đạn, hắn làm sai cái gì?

“Không cần,” Kỳ Yến từ trên ghế sa lông đứng lên, “Dương tiên sinh quý nhân bận việc, tôi cũng không quấy rầy.”

“Đại sư, đại sư…” Ba Dương nào dám để Kỳ Yến cứ như vậy mà đi, “Ngài xem thời gian cũng không còn sớm, tại hạ đặt một bàn đồ ăn ở khách sạn gần đây, mong ngài cho mặt mũi ăn bữa cơm rau dưa.”

“Dương tiên sinh không cần phải khách khí, tôi không chú ý mấy việc đó, cáo từ.” Kỳ Yến bất vi sở động, kiên trì muốn đi.

Ba Dương lại khuyên can nhiều lần, thấy thật sự giữ không được, đành phải cứng rắn đưa cho Kỳ Yến một tờ chi phiếu, miệng cười như hoa cúc mà đưa cậu lên xe.

“Đại sư ngài đi thong thả, đợi lúc ngài có rảnh, tại hạ lại đi quấy rầy.” Ba Dương lắc lắc tay, sau khi cái bóng xe cũng nhìn không thấy, mới rũ tay xuống.

“Ba…”

“Hiện tại mày đừng nói chuyện với ba, không phải đại sư đã nói rồi sao, cái miệng mày phải sửa lại!” Ba Dương vội vội vàng vàng lấy điện thoại di động ra, bắt đầu tìm công nhân đến lấp suối phun ở cửa, với lại đổi cánh cửa.

Đại sư nói, không thể không nghe!

Về phần Kỳ đại sư được ba Dương tôn sùng là cao nhân, giờ phút này đang nhìn mười vạn nhân dân tệ trên chi phiếu, lộ ra nụ cười vừa lòng.