Minh Thái nhìn Ngọc Thư co ro bám chặt lấy Thiên Duy trong lòng trào dâng sự khó chịu.
- Tao sẽ đưa cô ấy về phòng y tế. Cảm ơn đã gọi tao,Duy. Nhưng Ngọc Thư không chịu buông, bám chặt lấy Thiên Duy.
- Thôi được rồi, Duy Duy đưa cậu ấy về phòng y tế luôn đi. Đứa nào dám đánh ác như vậy trời. Đừng để Minh Tuyết này bắt được sẽ không yên đâu.
- Ai dám làm điều này. Thái nghĩ tới Thanh Nhi nhưng lập tức phủ nhận. Trong suy nghĩ của hắn Nhi không thể là một con người như vậy.
Ngoài sân chim ríu rít hót, bay nhảy chuyền từ cành này sang cành khác. Nắng vờn đùa qua từng kẽ lá, có hai con người ngồi chọc nhau trong phòng y tế. Từ sau khi Ngọc Thư bị đánh hội đồng như vậy Minh Thái càng cảnh giác cao hơn, luôn ở bên cạnh nó.
- Sao bữa nay tốt bụng với tao quá vậy. Có ý đồ gì tao méc Tuyết đó nha.
- Mày bị thằng Thái dám sát chặt quá, đến con muỗi còn không thể đậu nổi lên người mày nữa.
- Mày đang ghen với tao sao. Oh no mày có tình ý gì với Thái nhà tao. Oh no no không được
- Mày bị đánh xong ngu ra hả. Suy diễn lung tung Tuyết nhà tao xử đẹp mày cho coi.
- Sợ quá. Duy làm Thư sợ quá đi à.
- Tởm lợm. Về với Thái của mày đi.
- Xì đuổi thì về. Đi nhé không tiễn. Nó nói rồi quay ngoắt đi phía canteen mua hai cây kem. Trời nóng thế này ăn kem là sướng nhất. Một cây cho nó, một cây cho người yêu.Mua xong nó đi lòng vòng kiếm Minh Thái.
- Anh nói đi rốt cuộc em là gì trong anh hả Minh Thái.
- Thanh Nhi à bình tĩnh đi.
Nghe thấy giọng Minh Thái, nó lon ton định chạy lại nhưng có cả Thanh Nhi nữa. Nó im lặng đứng nép vào góc tường.
- Minh Thái anh có bao giờ yêu em không? Có bao giờ anh từng nghĩ đến em không?
- Có. Tim nó chùng xuống, nó mong không phải là sự thật chỉ do Thái không muốn Nhi buồn thôi.
- Thật sao
- Nhưng bây giờ chuyện đó không còn quan trọng nữa. Tôi đã có người con gái của đời tôi rồi mong cậu...
- Anh đừng nhắc đến con nhỏ đó được không. Chẳng phải có hôm nào đó anh đã gọi điện đến để tỏ tình với em nhưng lại gọi nhầm cho nó. Nếu em không qua Mỹ chữa bệnh thì bạn gái của anh bây giờ là em. Nó chỉ là người đến sau,chen chân vào giữa cuộc tình của chúng ta. Anh không yêu nó phải không. Nói với em anh không yêu nó đi. Nước mắt Nhi lăn dài trên má. Anh à em không ở đây lâu được nữa em quay về chỉ để được gặp lại anh và có lẽ đây là lần cuối cùng chúng ta gặp nhau. Sau này em sẽ không bao giờ đến làm phiền anh nữa đâu, em cùng căn bệnh tim này sẽ biến khỏi mắt anh.
Kem tan hết đá, chảy trên tay nó, lạnh buốt, thì ra nó chỉ là người đến sau, thì ra người Thái định tỏ tình tối hôm đó là Thanh Nhi chứ không phải nó. Mỉm cười chua chát nó chạy đi, nước mắt cứ thi nhau chảy dài. Ra nó là kẻ thứ ba chen chân vào tình cảm của Thái và Nhi.