Sau khi nhận được mối làm ăn của chính phủ, Công ty mạng Thiên Tinh rốt cục đã đi vào quỹ đạo.
Bởi vì Vương Siêu tại tiệc mừng công cùng Thị ủy thư ký biểu hiện có quan hệ mật thiết, cho nên rất thuận lợi nhận được dự án, chính phủ cũng đã ứng trước ba mươi vạn tiền dự án.
Sau khi nhận được ba mươi vạn này, Diêu Hiểu Tuyết cùng mấy mấy người còn lại cao hứng tới mức mấy đêm không ngủ được, mắt cũng nổi vằn đỏ lên. Nhưng Vương Siêu vẫn trầm tĩnh, chút nào bình thản, điều này làm cho Diêu Hiểu Tuyết càng thêm khẳng định địa vị mà hắn đang che dấu hẳn là rất lớn.
Trong khoảng thời gian tiếp theo, Diêu Hiểu Tuyết cũng đã tuyển thêm một số kỹ thuật viên, dựa theo ý của chính phủ mà lập bản kế hoạch, sau khi được tỉnh phê chuẩn, lập tức bắt đầu dự án.
Dự án này nói thì lớn, nhưng thật ra cũng không có gì, chỉ là đem các máy chủ đời cũ thay mới, thiết kế một số trang chủ, một kỹ thuật viên bình thường cũng làm được.
Trước sau cũng không tới hai tháng, dự án cũng đã xong, lúc này chính phủ mới chuyển nốt số tiền còn lại của dự án, tổng cộng có tám mươi vạn, trừ đi một ít tiền lại quả, chi phí thuê nhân viên cùng thiền thuế, công ty cũng lời chừng năm mươi vạn.
Ngoài ra, công ty còn cùng với ba đặc khu của chính phủ ký hợp đồng bảo trì trong năm năm, phí bảo trì mỗi nơi là ba mươi vạn. Đương nhiên, ba mươi vạn này, đầu não của chính phủ cũng đã lấy đi mười vạn.
Bất quá Vương Siêu cùng mấy người Diêu Hiểu Tuyết thật ra trong lòng biết rất rõ, nói là phí bảo trì, thật ra thì cái gì cũng không cần, chỉ là theo định kỳ tới kiểm tra một chút. Cái này chỉ là chính phủ làm trên danh nghĩa, để phân phối, sau đó cùng các công ty mạng ăn chia.
"Tiền như vậy, không khỏi làm ăn quá sức có lời" Diêu Hiểu Tuyết trong lòng phát ra cảm khái như vậy.
Bởi vì sang năm toàn tỉnh sẽ thiết kế hệ thống mạng toàn thành, kinh phí cấp xuống cũng mấy ngàn vạn, đây chính dự án cực lớn, Diêu Hiểu Tuyết cùng Vương Siêu sau khi nhận được tiền, lập tức họp lại, phân chia lại cổ phần, cùng với thương lượng chuẩn bị cho công việc sang năm
Vốn công ty đang muốn tiêu rồi, cũng là nhờ quan hệ của Vương Siêu mới có được vụ làm ăn của chính phủ này, lúc này mới khởi tử hồi sinh. Vương Siêu trong lòng cũng rất rõ ràng, mọi người cũng hiểu.
Huống hồ Vương Siêu hai năm này đã trải qua rất nhiều chuyện, vô luận là nhãn quang, hay là khí thế, đều cao hơn rất nhiều các sinh viên còn chưa tốt nghiệp này, chỉ cần một cái đưa mắt, một động tác, cũng đã áp bức mọi người.
Hội nghị chấm dứt, Vương Siêu cổ phân lúc đầu từ 62.5% đã tăng lên 88%, cái này cũng không có gì lạ, với quan hệ của hắn hiện giờ, hoàn toàn có thể dứt bỏ đi các sinh viên này, một lần nữa lập công ty mới với 100% cổ phần.
Lần này lời được năm mươi vạn, Vương Siêu sau khi xuất ra hai mươi vạn tiền hoa hồng, ba mươi vạn làm tiền vốn. Mở rộng kinh doanh, chiêu binh mãi mã, Diêu Hiểu Tuyết cũng từ các công ty mạng khác trả lương cao để lấy về một số nhân viên có nghiệp vụ cao.
Cứ như vậy cho đến tháng mười, công ty làm ăn phát triển rất nhanh. Mỗi tháng không đã không còn lỗ nữa, ngược lại đã có lời mấy vạn.
Với hành vi rút gạch chân tường nhà người ta như vậy, tự nhiên cũng sẽ rước lấy không ít phiền phức, may mắn là Vương Siêu đã có dự tính trước, thành lập tổ bảo an do Triệu Tinh Long cùng mấy sinh viên trong xã đoàn Tán thủ trong trường, đã mấy lần đánh cho đám lưu manh mà người ta thuê đến phá đi nằm bệnh viện.
Cứ như vậy công ty mạng Thiên Tinh danh tiếng càng ngày càng lớn.
Làm ăn mỗi lúc một thuận, con người ý nghĩ cũng linh hoạt, buôn bán cũng tốt hơn, Diêu Hiểu Tuyết sau đó cũng mở rộng phạm vi nghiệp vụ của công ty ra, ngoại trừ làm trang chủ, bảo trì mạng, còn làm thêm buôn bán phần cứng.
Cùng lúc đó, Diêu Hiểu Tuyết và ba nữ sinh kia đã phát huy khả năng giao tiếp, lợi dụng mối quan hệ giữa Vương Siêu cùng Chu Giai, tại thành phố C đã làm ăn được với mười mấy cơ quan đơn vị.
Không thể không nói, chỉ cần có quan hệ, làm ăn với cơ quan chính phủ chính là kiếm tiền.
Cho tới tháng mười hai, khi tuyết bắt đầu rơi xuống, Công ty mạng Thiên Tinh của Vương Siêu đã có hơn một trăm khách hàng, các khách hàng này đại đa số đều là các cơ quan đơn vị trong thành phố C, còn thông qua quan hệ của Trương Đồng, giới thiệu một số khách hàng ở tỉnh S.
Lúc này lợi nhuận của công ty mỗi tháng đã lên tới hơn hai mươi vạn, tổng tài sản tích lũy cũng đã hơn hai răm vạn.
Mặc dù chừng đó tiền trong mắt những ông chủ lớn như Trương Đồng, bất quả chỉ là một tờ chi phiếu nho nhỏ, cũng chỉ đủ đổi lấy một tấm phỉnh nho nhỏ trong sòng bài Macao. Nhưng đối với mấy sinh viên mới gây dựng sự nghiệp này mà nói, cũng là một số tiền rất lớn rồi.
Làm ăn càng ngày càng phát triển, mấy người Diêu Hiểu Tuyết cũng vì chuẩn bị vụ làm ăn lớn sang năm, cũng đã chuyển văn phòng sang khu công nghệ lớn nhất tỉnh, nơi này thuê một khu vực rộng hơn hai trăm mét vuông cùng một cái nhà kho, chỉnh trang thành một văn phòng làm việc hiện đại.
Sau sinh viên bốn nữ hai nam này, đã qua cơn quẫn bách, nghiễm nhiên đã trở thành những tinh anh có sự nghiệp thành công.
Lúc này, Vương Siêu cũng đa tốt nghiệp cấp ba, thành tích thi vào cao đẳng cũng không cần phải nói đến, tự nhiên là quá tệ. Tào Tinh Tinh phát huy xuất sắc, thi vào đại học Bắc Kinh. Các bạn học đi phân tán các nơi, bất quá cũng không khiến cho Vương Siêu có bất cứ tâm tình cảm khái nào.
Đối với cha mẹ của mình, Vương Siêu chỉ nói mình tại tỉnh thành làm công được một ít tiền, hiện tại đang cùng một số người bạn đầu tư hợp tác buôn bán, làm ăn cũng tốt, cũng có lời.
Vương Siêu nói về những gì học được trong dự án mạng, cha mẹ nghe một chút cũng không hiểu, nhưng thấy hắn đem về chi phiếu năm vạn đồng, cha mẹ hết sức vui mừng, cũng biết con mình cũng đã có tương lai.
Về phần công việc tại Đài quyền đạo quán kia, vẫn kiêm nhiệm như trước. Cũng có một số cao thủ Tán thủ, đô vật, Không thủ đạo, Quyền Thái, Nhu đạo trong tỉnh đến đây tiến hành trao đổi kỹ thuật.
Nhưng đều bị Vương Siêu đánh cho choáng váng, cũng không dám nói công đạo gì. Cái này cũng làm cho một số người ở phụ cận biết Đài quyền đạo hiệp hội tại tỉnh S có một vị cao thủ tọa trấn, cũng không dám tới trao đổi.
Điểm này làm cho Hội trưởng Lý Vạn Cơ hết sức cao hứng, trong đại hội cuối năm, cũng phá lệ cho hắn một đại hồng bao mười vạn đồng.
Tài khoản của Vương Siêu lúc này trong ngân hàng đã có hơn năm mươi vạn, sóo tiền này cũng chưa tính tới 88% cổ phần trong công ty mạng Thiên TInh. Tính ra cũng đã là một triuệ phú trẻ tuổi.
Duy nhất tiếc nuối chính là, Vương Siêu trong nửa năm nay vẫn khổ luyện quyền thuật, mặc dù càng lúc càng thuần thục, nhưng vẫn không thể tiến bộ nhanh chóng như trước, hình như đã dừng lại tại một giai đoạn bình cảnh.
Trong đêm, trên bầu trời tuyết nhè nhẹ phiêu du rơi xuống, trong bóng đêm mông lung, Vương Siêu sau khi từ Đài quyền đạo quán đi ra, ngẩng đầu nhìn bầu trời, chân đạp tuyế phát ra những tiếng xào xạc.
Khí trời rất lạnh, trên đường người xe qua lại cũng rất ít.
Tuyết tĩnh lặng, đêm mông lung, tự thành ý cảnh.
Vương Siêu đi bộ đạp tuyết về nhà, mỗi một bước đều rất chính xác, tự động dài hai thước, thành một đường thẳng tắp. Hiện tại thoái công của hắn đã luyện tới thượng tầng công phu.
Hư! Thở ra một hơi thật dài, dưới ánh đèn đường vàng vọt, luồng hơi này khẽ hình thành một mũi tên khí, sau đó tiêu tán trong không khí.
"Hình như cũng là ngày như thế này hai năm trước, ta cũng đi trong tuyết, gặp phải Trần tỷ đang luyện quyền, nàng thổi hơi ra như mũi tên, hấp dẫn ta dừng lại".
Vương Siêu đột nhiên nhớ tói tình hình sáng sớm ngày tuyết rơi hôm đó gặp được Đường Tử Trần, ở sâu trong đáy lòng lại dâng lên tình cảm không thể áp chế.
"Đúng là nàng đã dạy ta luyện quyền, ta mới có hôm nay. Nếu như không gặp nàng, ta hiện tại có thể là một người thi rớt cao đẳng, sau đó lưu lạc khỏi nhà, làm một kẻ làm công vô danh. Cũng là nhờ có nàng đã thay đổi vận mệnh của ta".
"Thời gian hai năm qua thật nhanh, giống như là một cái chớp mắt mà thôi".
"Hiện tại lúc này, không biết Trần tỷ đang ở nơi nào, đang làm gì chứ?"
Vương Siêu không tự chủ được lại ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, cũng vẫn là trầm trầm đen tối, một chút vì cũng nhìn không thấy.
Cứ đi tới, bước chân đưa tới một ngõ hẻm âm u, ngõ hẻm này dài hơn một dặm, cũng không có đèn đường, chính là khu ổ chuột trong tỉnh thành.
Ban ngày ngõ hẻm này cũng rất đông đúc, một sóo gia đình phơi đồ trên sào tre, che kín cả hai bên đường. Đêm đến cũng hết sức tăm tối.
Bất quá Vương Siêu lại thích sự yên tĩnh này, thường thường khi về nhà, đều không đi đường lớn, mà cứ đi xuyên qua các hẻm nhỏ này, cảm thụ không khí an tĩnh.
Như đêm tuyết như bây giờ, càng thêm có ý cảnh.
Khi Vương Siêu mới đi vào trong hẻm được vài chục bước, đột nhiên tai chợt động, những thanh âm sào sào truyền đến. Rất nhiều, rất hỗn loạn.
Quay đầu vừa nhìn lại, chỉ thấy dưói ánh đèn vfng vọt ở ngoài đường lớn, ở đầu hẻm xuất hiện hơn chục bóng người lố nhố.
Mười mấy bóng người này mỗi người tay đều cầm một thanh vũ khí, cũng không phản xạ ra ánh sáng, Vương Siêu thấy rõ ràng, thì ra là dao chặt đá dài chừng hai thước. xem tại Trà Truyện
Cùng lúc đó, phía trước cũng truyền đến âm thanh, Vương Siêu vừa nhìn ra phía trước, ở phía cuối ngõ hẻm đối diện cũng đã xuất hiện mười mấy bóng người, cũng cầm dao chặt đá.
Đầu cuối ngõ hẻm cũng đã bị người ta vây kín!
"Các ngươi là ai?" Vương Siêu trong lòng cả kinh, thì ngay lúc này, mười mấy bóng người gần nhất bất chợt vọt tới.
Những người này khi còn cách Vương Siêu cỡ bảy tám bước, đều ngừng lại, đồng thời quăng ra một đám bột gì đó.
Đám bột này vừa rời khỏi tay, Vương Siêu mũi đã ngửi thấy mùi cay nồng.