Lâm Đình Phong cùng thầy trò Vương Hải trợn tròn mắt, không ngờ tại một tửu điểm bình thường, đột ngột một một người đản bà tuyệt đinh cao thủ đi vào!
Quyền pháp của Triệu Quang Vinh lợi hại đến thế nào? Chính là Quán chủ Pháp quốc Cửu cung kiếm thuật, Lâm Đình Phong cũng kiến thức qua rất nhiều, tự nhiên biết cao thủ ngoài hóa kình nguy hiểm cỡ nào. Chứ đừng đến đại cao thủ tụ đan.
Trên toàn thế giới có hơn bảy tỷ người thì hơn một tỷ luyện quyền pháp. Đạt đến cấp bậc Minh kình là ngàn vàng cũng khó cầu, tuyệt không vượt qua mười vạn!
Ám kình cao thủ thì chưa tới một vạn.
Mà Hóa kình cao thủ ít đã càng ít, tổng thể tất cả các quyền sư trên toàn thế giới chưa tới mấy trăm.
Trong đại hội võ thuật này mà nói, cao thủ cấp bậc hóa kình chỉ có Lâm Đình Phong, Sơn Tây Đái Hồng, đạo sĩ Ngô Tuyền Nam, cùng với lãnh đạo Liêu Tuấn Hoa.
Đến cảnh giới này, có thể không chế khí huyết toàn thân nhưng tụ lại một điểm. Tụ thành đan thì một tỷ người luyện tối đa chỉ xuất ra được mười người.
Theo kinh nghiệm giang hồ một đời Lâm Đình Phong, cao thủ trên tụ đan có một mình Đường Tử Trần.
Nhưng lần tới Bắc Kinh hai ngày này, Lâm Đình Phong đã thấy Ba Lập Minh Triệu Quang Vinh. bây giờ xuất hiện một người đản bà thần bí thật khiến hắn hoài nghi "Cao thủ bây giờ có phải là rác rưởi hay không? Sao tùy tiện xuất hiện như thế?"
Lâm Đình Phong đột nhiên có cảm giác. không tới Bắc Kinh thì không biết quan lớn nhỏ.
"Giang Hải, phiền toái ngươi đi ra ngoài một chút. ta có chuyện muốn nói với Triệu tiên sinh"
Nghiêm Nghiêm Nghi bộ dáng như rất quen thuộc với Giang Hải. khuôn mặt lạnh như băng hé nụ cười ầm lên.
'Cô biết tôi?" Giang Hải ngạc nhiên, không nhận ra người đàn bà trước mắt.
"Ha ha, khó trách ngươi không nhận ra ta, khi đó ngươi mới ba tuổi, ta đoạt kẹo hồ lô của ngươi. Ngươi không chịu đưa. cuối cùng ta phải đánh cái mông của ngươi"
" Cô... cô là Nghiêm Nghi tỷ tỷ..." Giang Hải nhớ lại chuyện khi nhỏ. "Không phải tỷ xuất ngoại đi học cao trung sao? Quay lại khi nào?"
"Ta đã trở về nhưng không lộ diện mà thôi. Được rồi, ta còn có chuyện trọng yếu, có cơ hội ta sẽ đi gặp Giang bá" Nghiêm Nghiêm Nghi hạ lệnh trục khách.
"Được" Giang Hải lôi kéo Lâm Đình Phong lui ra ngoài.
Vừa đi ra Lâm Đình Phong vội hỏi: "Ngươi đàn bà này rất lợi hại. ngươi quen sao. Cô ta rốt cuộc là ai?"
"Liêu Tuấn Hoa cùng nàng quen biết từ nhỏ, là đôi bạn thản. Nghe nói mười năm trước nàng xuất ngoại. Không ngờ đã trở về. không biết là đang làm công tác gì. Năm đó lão gia tử là bộ hạ của cha nàng" Giang Hải có vài phần tiếu ý nói. ánh mắt lóe ra dị quang.
***
Vương Siêu trong phòng Chu Giai, cầm một trang giấy bóng loáng, trên mặt in rất nhiều chữ phồn thể, trong đó còn kèm theo các tư thế của con người có rất nhiều huyệt đạo bí ẩn như trong các phim võ thuật.
Cái này là bí tịch võ công, ghi chép tất cả võ công của Thu Nguyệt thiện sư chú giải. Như Tẩy Tủy Kinh, một trăm lẻ tám thức La Hán Quyền Thiếu Lâm, bí quyết Quy Xà Kiếm Võ Đang, ba mươi hai thế Thái Tổ trường quyền, chú giải Kim Chung Tráo, Đồng Tử Công…. đây vốn là bảo vật bí truyền do Ba Lập Minh cắt hơn mười năm.
Vừa đến chính ngọ. hắn đem tất cả sao chép lại một bản. sau một hồi nghi ngơi lại tiếp tục nghiên cứu chinh sửa lại một lần.
Cha Liêu Tuấn Hoa cùng cậu của Chu Giai vì hắn làm một số việc, thời gian chỉ còn hai ba ngày. Chu Giai ra ngoài để làm việc, tại sự đấu tranh sinh tồn của người Hoa ở hải ngoại, nàng ghi chép rất nhiều vấn đề khiến quốc tế oanh động một trận rất lớn, bây giờ tại trung ương làm một lãnh đạo nhỏ, mỗi ngày đều phải đi làm công tác rất bận rộn.
Bất quá cái này cũng giúp Vương Siêu có được một ngày thanh tịnh. Nếu không Vương Siêu hoài nghi. Chu Giai quan hệ mập mờ cùng hắn, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén.
Chu Giai cũng là đại mỹ nhân, vóc người tướng mạo làn da đều là đệ nhất, trong vẻ nữ tính ồn thuần còn chứa phong vạn. nam nhân đối với những cô gái thế này không bao giờ cự tuyệt.
Vương Siêu cũng là nam nhân.
"Phải đem chữ phồn thể đổi thành chữ gián thể. Nếu không đọc thật không tiện".
Ngay lúc này, ngoài phòng truyền đến một trận tiếng chuông đinh đang rất dễ nghe.
"Người nào?" Vương Siêu bước ra mở cửa. xem tại Trà Truyện
Ở bên ngoài là một nữ tử dung mạo khá trẻ, vận một bộ tuyết sam.
"Cô hỏi ai?"
Vương Siêu nhìn nàng có chút nghi vấn. "Xin hỏi Chu Giai có ở đây không?
Nữ tử vừa hỏi vừa không ngừng đánh giá Vương Siêu.
"Thì ra là bằng hữu của Chu Giai?" Lúc này Vương Siêu nhìn ra nữ tử trước mắt có khí chất ẩn ẩn. toàn thân mềm yếu không chút sức lực nhưng kỳ thật là cương đao được bao bọc rất kỹ.
"Cao thủ, tuyệt đối là cao thủ. Ta đến Bắc Kinh gặp Ba Lập Minh Lưu Mộc Bạch. Lại thêm nữ tử thực lực khó lường này. Chăng lẽ cao thủ ở Bắc Kinh đúng nhỏ bé?"
"Hay là gần đây ta giao chiến với các cao thủ. lại bị Ngỏ Văn Huy đuổi bắt nên thần kinh luôn khẩn trương? Phát sinh ra ảo giác xem ai cũng là cao thủ?"
"Ta là bằng hữu của Chu Giai, anh... anh ở tại nhà nàng. là bạn trai của cô?" Cô gái vận tuyết sam màu trắng cười khanh khách hỏi một câu.
"Củng là bằng hữu của nàng. Cô tìm nàng có chuyện gì? Nàng đi rồi. Mời vào. mời vào" Nếu là bằng hữu của Chu Giai, Vương Siêu nghiêng thân khỏi cửa, mời nàng vào nhà.
"Không cần khách khí".
Nữ hài tử bước vào ngồi trên salon. Tiếp nhận ly nước Vương Siêu mới đặt rồi nhìn trên bàn làm việc, nơi đây chỉ có một cuốn sách nhưng trong ánh mắt nàng, dần dẩn xuất hiện sự ngạc nhiên.
"Đây là vật của ngươi sao?" Nữ tử chỉ vào tư liệu trên bàn mở miệng hỏi.
"Chỉ là một số tư liệu đã được chỉnh sửa. Không biết cô xưng hô như thế nào?"
"Tai là Nghiêm Nghiêm Nghi"
Nghiêm Nghiêm Nghi cầm một quyển sách đã được Thu Nguyệt Thiền sư chú giải Tẩy Tủy Kinh, nhìn vài lần đột nhiên mở miệng: "Bạch Ngọc Phong không hổ là người phát dương quang đại võ công Thiếu Lâm, giải thích trong quyền pháp thật quá thâm sâu. Cùng Dương Lộ Thiến. Đông Hải Xuyên, Tôn Lộc Đường. Quách Vân Thành, Lý Cảnh Lâm, Lý Sách Đồng có rất nhiều chỗ giống nhau. Ánh mắt quả thực rất cao! Chi là quan điểm có chút cực đoan".
"Thật ra võ công không ngừng phát triển. không phải cứ là bí tịch võ công càng xưa thì càng lợi hại. Hiện võ thuật gia có rất nhiều thay đổi. lý luận hay là thực chiến đều đến trạng thái đỉnh phong trước đó chưa tửng có" Vương Siêu bất động thanh sắc thuận miệng nói.
"Là hào quang còn sót lại thôi, hiện nay vũ khí mới được sự chú ý, quyền phái so với binh khí thi nào có ích chi. Chỉ là phí công!" Nghiêm Nghiêm Nghi đem sách gấp lại.
"Chuẩn bị đánh bất ngờ. huấn luyện viên đã phát mệnh lệnh, trong vòng ba mươi phút phải chấm dứt chiến đấu "' Trong lúc này, cách nơi này khoảng một dặm, ba mươi tư người đứng giữa ánh mặt trời chói chang. Tinh thần bức người, mang theo một khâu súng cỡ nhỏ hoặc chủy thủ của quân đội... khắp người trang bị những vũ khí mang tính sát thương lớn.
"Nghiêm Nghiêm Nghi này lại dùng súng thật đạn thật, phái người bất ngờ ngờ tiểu viện này? Nơi này vốn có rất nhiều quan lớn cư ngụ. Cho dù Ngô Đồng củng không có lá gan lớn như vậy".
Triệu Quang Vinh nhìn ra được điểm này. Trong lòng không khỏi khiếp sợ.
Hắn không ngờ Nghiêm Nghiêm Nghi này. vô luận lá gan hay lực lượng phía sau đều mạnh đến cực điểm!