Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 302: Đặc nhiếp

"Cái này không tính gì. Nếu muốn nói, còn phải cảm tạ hắn. không phải Vương Siêu mỗi ngày ốc thúc thì bây giờ ta đã không có được thành tựu tốt như vậy".

Hàn Tiểu Thanh cũng không nói lại chuyện ban đầu đi theo Vương Siêu luyện công, mỗi khi nhớ lại thì không khỏi thấy xấu hổ. Nhìn Tào Tinh Tinh một cái, siết chặt bàn tay, một bộ dáng xinh đẹp xuất hiện ở phía sau là Hoắc Linh Nhi.

"Thật ra Vương Siêu này mình thấy cũng rất được, đừng xem hắn mở miệng là quyền, khi ngậm miệng lại là đầu gối không hiểu tình thù. thật ra hắn rất xem trọng trách nhiệm, chi cần đem hắn đưa tới tay, sẽ không sợ hắn thay lòng đổi dạ. Linh Nhi, nếu bạn thật sự quyết tâm dù chết không từ, mình sẽ nói cho bạn một phương pháp có thể mang gạo nấu thành cơm". Bạn đang xem truyện được sao chép tại: Trà Truyện chấm c.o.m

Hàn Tiểu Thanh nói xong, trên mặt lộ ra vẻ thần bí rất giống như là một tiểu ác ma.

"Phương pháp gạo nấu thành cơm?" Hoắc Linh nhi mở to mắt ngạc nhiên. Mả Tào Tinh Tinh mặc đang nằm nhàn nhã trên ghế salon, thì lỗ tai dựng đứng lên.

"Phương pháp rất đơn giản, lúc ở chung thì tạo ra một bầu không khí vui vẻ, sau đó cùng nhau ăn cơm uống cà phê hay cái gì đó, dụng một chút thủ đoạn khêu gợi tình dục. là nam nhân nào còn có thể nhẫn nhịn được, hơn nữa giữa hai người các ngươi đều có cảm tình. Chỉ thiếu biện pháp kích thích phát triển mà thôi. Hơn nữa ánh mắt bổn cô nương rất chuẩn, Vương Siêu này tuyệt đối là xử nam, không ăn được thì thật là đáng tiếc".

Hàn Tiểu Thanh liếm liếm miệng của mình; nhìn bộ dáng ngay cả nước miếng cũng đã muốn chảy ra.

"…. Tiểu Thanh, bạn từ khi nào học được thủ đoạn hạ lưu như vậy?" Hoắc Linh Nhi nghe thì hung hăng trừng mất giơ nắm tay lên.

"Cái gì là hạ lưu? Bạn đừng tưởng Vương Siêu kia công phu cao. giống như trong tiểu thuyết bách độc bất xâm. Bất quá mình cùng nghe nói, tên Liêu Tuấn Hoa bạn có biết không, hắn công phu cũng rất tốt nhưng bị mắc lưới bởi chiêu thức của phụ nữ. Ăn phải mê dược không thể nào chịu nổi" Hàn Tiểu Thanh không hề có phong phạm của thục nữ liên tục cười to mấy tiếng.

Hàn Tiểu Thanh, Tào Tinh Tinh, Hoắc Linh Nhi ba người nào phải khuê nữ tầm thường. Nếu không có việc thường tập trung trò chuyện về đủ thứ. Bây giờ nói ra không chút cố kỵ.

"Thật sao? Có chuyện đó. Là ả nào? Liêu Tuấn Hoa mà gặp phải chuyện bi thảm thế sao? " Hoắc Linh Nhi trợn mắt lên.

"Ừm, bất quá là ai thì mình chỉ nghe mơ hồ, không có rõ" Hàn Tiểu Thanh xua tay "Vương Siêu không phải siêu nhân, hơn nữa không phải hắn không có cảm giác với bạn. Lần sau gặp mặt nên dùng chút thủ đoạn. Mấy chuyện thể diện… căn bản không tính là gì.. "

"Vương Siêu tuy công phu cao hơn Liêu Tuấn Hoa nhiều, không bị dính mê dược đâu" Tào Tinh Tinh đột nhiên mở miệng, nhưng lời vừa nói lập tức ý thức không ổn. Lấy tay che miệng!

"Hắn không dính mê dược. Chẳng lẽ cô đã thử qua?" Hàn Tiểu Thanh, Hoắc Linh Nhi. Hai người đều là phụ nữ thính tai mắt sáng, câu nói vừa nãy thật bất thường!

" Ha ha," Tào Tinh Tinh ngoài mặt cười nhưng trong lòng thì thầm trách: Tinh Tinh ơi là Tinh Tinh! Ngươi là cảnh sát điều tra gì mà một chút cảnh giác cũng không có. Bây giờ đã lỡ miệng. Hoang đường, thật hết sức hoang đường à!

Vừa rồi nàng thật vì hảo cảm mà thốt ra. Lúc Hàn Tiểu Thanh thảo luận về mê dược kích dục, Tào Tinh Tinh lập tức nghĩ đến ngày hôm trước Chu Vũ Hinh mời nàng cùng Vương Siêu uống rượu, còn sử dụng mê dược cao cấp dùng đẽ đối phó với gián điệp quốc tế, mùi vị này nàng đã nếm qua. uống vào cảm giác lâng lâng rất muốn làm tình. Nhưng Vương Siêu lại không sao, vẫn mười phần thanh tỉnh. Bởi vậy nàng hoài nghi và vô cùng hứng thú, trên thế giới này rốt cuộc có loại dược vật có thể chiến thắng được nam nhân này hay không?

Lúc nào, ta phải tìm một loại mê dược lợi hại hơn nữa! xem có thể làm mê đồ được lão đồng học này hay không, hắc hắc hắc...!

Tào Tinh Tinh là cảnh sát nhưng trong lòng cũng có những mảng tối âm u. Tự hỏi vấn đề này đã hai ngày trời. rất nóng lòng muốn tìm cho ra đáp áp. Bây giờ cùng mấy bạn hữu đàm luận. lập tức không hỏi mà tự khai.

"Không có, nào có chuyện đó, Vương Siêu không phải xuất ngoại sao chứ? Mình đã hai năm không có thấy mặt, không biết giờ đây hắn thế nào nữa?"

Tào Tinh Tinh xoay chuyển đầu óc nhanh như tên lửa, trên mặt lộ bộ dáng bình thường, nhanh chóng chuyển đề tài nói: "Hiện võ công mình cũng tiến bộ, đang suy nghĩ đến Hổ Báo Lôi Âm,

đem công phu luyện thấm vào xương tủy. Vương Siêu đã sớm nói cảnh giới này ăn sâu vào xương tủy, máu huyết hoạt bát mới mẻ, cơ thể con người được đề cao lên vài lần, cho nên mình đang suy nghĩ, mê dược đối với Vương Siêu không thể nào có tác đụng. Cảnh sát chúng ta, cũng có người chuyên môn về mặt này. Bất quá Linh Nhi, võ công của bạn là chân truyền của Vương Siêu, Lôi âm cụ thể là chuyện gì?"

Không thề không nói Tào Tinh Tinh mười phần cao minh, đã chuyển sang hướng khác. Hoắc Linh Khi. Hàn Tiểu Thanh thấy không có gì khả nghi.

"Thật ra việc này rất đơn giản. lịch sử ngàn xưa nói một người có công phu giỏi, cũng chi là ba chữ thiện cung mã, cũng không phải là đơn giản cưỡi ngựa bắn tên. Chúng ta luyện quyền, dụng cơ nhục để phát lực, đó là mã lực, dụng xương sống đại cốt phát lực. đó là cung lực".

Hoác Linh Nhi lên tiếng về quyền pháp thì hăng hái bừng bừng, đứng đậy vén tay áo đưa ra tư thế.

"Vãn cung xạ điểu": "Lực tùy tích phát đánh ra một quyền, nắm tay như mũi tên được bắn ra, thân thể như cây cung, xương sống giống như cánh cung phát ra tiếng động. cảm nhận được chấn động này. Cảm giác liên miên không dứt là lôi âm".

Vừa nói Hoác Linh Nhi đánh tới một quyền "Cung Bộ Trùng Quyền" đơn giản. quả nhiên phát lực nắm tay thăng tiến. tạo ra những tiếng xẻ gió, mà thân thể nàng lại giống như cây cung. ông ông chấn động không ngừng.

"Mình sao lại cảm giác bạn và Vương Siêu nói không giống nhau? Vương Siêu nói là giống như khi bầu trời có bão mây đen cuồn cuồn, giống như tiếng chuông vang xa không dứt" Tào Tinh Tinh nhíu mày.

"Thật ra giống nhau những mỗi người khi nói ra cũng khác nhau, sư phụ mình nói cao siêu hơn, có thể trong lúc đó bạn không luyện công tốt, luyện lôi âm không tạo ra chấn động, mà là não của bạn có chấn động" Hoắc Linh Nhi cười ha hả.

"Ngựa nhanh như gió như sét đánh huyền kinh. Hai câu này bao hàm tất cả ý cảnh của quyền Thuật. Thật ra võ công phân chia dù thế nào đều là luyện cung mã. Về mấy phần phía sau tụ đan, nguyên anh... Đó là nhưng cảnh giới chí cao. Tong lịch sử, người đạt đến chỉ đếm trên đầu ngón tay. Hiện đem cung mã luyện cho tốt, đối phó hơn mười đầu sắc lang dư sức có thừa" Hoắc Linh Nhi nói.

"Tân Khí Tật trên chiến trường giết người vô số. So với Vương Siêu còn mạnh hơn. Vương Siêu chỉ biết giết người, đại học cũng không vào, nghe nói cuộc thi tốt nghiệp cao trung thành tích cũng đệ nhất từ dưới lên, ngay cả bằng cao trung cũng không có, lưu manh là lưu manh..' Hàn Tiểu Thanh ha hả cười to.

"Bất quá Linh Nhi, nghe bạn nói như vậy mình đã rõ ràng. Văn hóa của bạn so với Vương Siêu kia còn cao hơn nhiều, nếu so sánh với hắn. bạn sau này nhất định trở thành đại tông sư nha" Hàn Tiểu Thanh nghe được nhất thời tâm hoa nộ phóng, lập tức muốn tiến lên tập luyện lôi âm, luyện tốt, sẽ đem vô số sắc lang giẫm nát dưới chân.

"Hắc xì!"

Lúc Vương Siêu đi vào phòng của Chu Giai, một hương vị ngọt ngào hấp dẫn.

Hơi thở phả vào mặt giống như ngã vào một tấm nện ôn nhu, hương thơm không ngừng tỏa ra, làm hắn nhất thời không thích ứng được.

Đích xác vừa mới tử bên trong quân doanh vương bài bộ đội ngồi xe đi ra, trở lại khuê phòng phụ nữ, hoàn cảnh có sự khác biệt rất lớn, huống chi mũi của Vương Siêu mần cảm người bình thường rất nhiều lần.

"Anh hắc xì hơi khẳng định là có người nào đó đang mắng anh?'' Chu Giai đi vào nhà cởi áo khoát, lộ ra áo trong màu đỏ, như một chú mèo nhỏ nằm trên ghế salon. bộ dáng có vẻ uể oải.

"Bên trong tủ lạnh có nước uống, đồ ăn, anh cứ tùy tiện đi. Em muốn nghỉ ngơi một chút. tại quân doanh leo lầu toàn thân rã rời. Cả xương cốt cũng muốn rụng ra luôn".

Chu Giai xoa bóp bả vai. bộ dáng đích xác là vô cùng mệt mỏi.

"Cô không tắm rửa? Tắm rửa rồi nghỉ ngơi đi".

Vương Siêu quan sát bố trí xung quanh căn phòng, phát hiện căn phòng tại Bắc Kinh của Chu Giai chẳng khác mấy với căn phòng này. Vương Siêu nhớ lại sự tình trước đây, không khỏi cảm khái.

"Anh đi tắm trước đi. Em nghi ngơi một chút, thật sự chẳng còn chút khí lực nào. Anh vừa rồi cùng Mộc Bạch luận võ, vận động cũng nhiều đó" Chu Giai nhắm mắt lại.

"Tôi không có mang quần áo, nếu mang đi giặt thì lấy gì mặc".

"Em cho ngươi mượn vài bộ, khẳng định cũng có cỡ vừa với anh, ngay trên ghế salon ấy" Chu Giai cũng không thèm mở mắt chậm rãi nói.

Vương Siêu nhìn, trên ghế salon quả nhiên có mấy bộ quần áo thể thao.

"Được rồi. hôm nay tôi ngủ trên ghế sa lon ở phòng khách, ngày mai tôi sẽ xuất ngoại".

"Ừm".

Vương Siêu tiến vào phòng tắm đóng cửa lại. Chu Giai đang nằm trên ghê salon đột nhiên nhảy dựng lẻn, tinh thần khỏe khoắn, không còn nửa điểm mét mỏi.

Bộ dáng Siêu Siêu khi tắm?