"Tinh Tinh, nhà của bạn không phải ở bên kia sao?" Vương Siêu cùng Tào Tinh Tinh đi một hồi, phát hiện con đường này không phải con đường mà hàng ngày nàng ta vẫn về nhà, không khỏi hỏi.
"Nhà của mình có mấy căn lận, là ba của mình năm trước mua, ba nói gần đây giá nhà hạ, mua mấy căn đầu tư, mà nói tới, ba mình làm cảnh sát, không biết đã bắt bao nhiêu người xấu, khẳng định có người muốn trả thù, cho nên muốn mua mấy căn nhà bí mật. Ngày đó xảy ra chuyện, mình liền chuyển sang bên này" Tào Tinh Tinh nhìn Vương Siêu, làm ra ánh mắt tinh nghịch.
"Nhà cứ như là hang thỏ vậy…" Vương Siêu trong lòng thầm bật cười, trên mặt lại nghiêm trang gật đầu.
"Đầu óc của bạn lại nghĩ xấu cái gì vậy? Khẳng định là đang nói xấu ba của mình" Tào Tinh Tinh dừng lại, dùng ánh mắt chăm chú nhìn.
"Dọa ta sao, cái này cũng thấy ra?" Vương Siêu lắp bắp kinh hãi, trong lòng thầm nghĩ: "Khó trách người ta nói trực giác của nữ nhân là mẫn cảm nhất, xem ra không phải nói bậy".
"Hừ! Trong bụng của bạn nghĩ cái gì, bổn tiểu thư làm sao mà nhìn không ra?" Tào Tinh Tinh đắc ý hừ một tiếng.
"Ồ, cẩn thận xe!" Vương Siêu không muốn dây dưa về vấn đề này nữa, vội vàng dùng lời giả lả. Chỉ chốc lát, hai người ngồi trên xe công cộng, đi đến một tiểu khu khá hào hoa.
Tiểu khu này mới được khai phá ở phía Tây thành phố có quang cảnh biển, đều là nhà cao tầng, vị trí địa lý cũng tố], bình quân cũng bốn năm ngàn một thước. Đương nhiên, so với biệt thự của Đường Tử Trần tại Thiên Tinh hồ, thật sự không cùng một cấp bậc, chẳng qua cho dù là như vậy, Vương Siêu có bán nhà cũng không mua được một căn nhà bếp cùng WC ở đây.
"Ồ, không phải là Tinh Tinh tiểu thư của Tào cục trưởng sao?" Lúc hai người đợi thang máy, đột nhiên thang máy mở cửa, xuất hiện người trung niên bụng bự cùng với một nữ tử trang điểm đậm, gương mặt xinh đẹp, cặp mắt lẳng lơ, đôi môi anh đào, tướng mạo hết sức gợi cảm hấp dẫn.
"Thì ra là Trương thúc thúc" Tào Tinh Tinh giống như nhận ra: "Ngài đến làm gì vậy?"
"Nghe nói ba của cháu về nhà, Trương thúc thúc đặc biệt đến chúc mừng một chút. A Lệ." Dứt lời, Trương lão bản này liếc mắt nhìn nữ tử gợi cảm ở sau.
"Không thể tưởng được Tinh Tinh lớn lên lại xinh đẹp như vậy, lần đầu đến gặp mặt, dì cũng không có lễ ra mắt gì, chỉ có vật nho nhỏ này, coi như là mừng tuổi vậy" Nữ tử tên A Lệ kia vội vàng cười khúc khích, đưa năm ngón tay ra, từ trên lấy xuống một cái nhẫn bảo thạc lấp lánh "Đến đây, dì đeo cho cháu".
Cái nhẫn này phản quang lóe ra, lam bảo thạch như mộng ảo mê ly, vừa thấy đã biết giá trị xa xỉ.
"Dì Lệ, cái này cháu không thể nhận" Tào Tinh Tinh âm thầm khẽ liếc nhìn Vương Siêu, đưa tay ra sau lưng, "Trương thúc thúc ngài kiếm tiền cũng vất vả, là bạn tốt của ba cháu, cần gì phải tốn kém như vậy, tâm ý của ngài cháu xin nhận, cháu sẽ nói lại với ba cháu, mọi người nói quân tử chi giao đơn giản như nước, ba cháu là cảnh sát tốt, ngài cùng ba cháu quân tử tương giao, cũng phải thành toàn cho người chứ? Cháu tuy rất muốn nhận lễ vật này, nhưng cháu vẫn muốn ba cháu làm cảnh sát tốt".
Trương lão bản lúc này ngẩn ra, nữ tử A Lệ kia thấy Tào Tinh Tinh không nhận, cũng có vài phần xấu hổ, nhưng sau khi nghe Tào Tinh Tinh nói, không khỏi cười lên.
"Ha ha, Tinh Tinh về sau sẽ tiền đồ vô lượng" Trương lão bản không khỏi gật đầu khích lệ: "Lão Tào có con ngoan. Tinh Tinh, chờ cháu thi xong Thanh Hoa, Trương thúc thúc sẽ tới chúc mừng cháu".
"Ừm, cứ vậy đi. Trương thúc thúc không cần đến cũng được mà!" Tào Tinh Tinh thấy hai người Trương lão bản đi rồi, phất phất tay, lúc này mới cùng Vương Siêu vào thang máy.
"Tào Tinh Tinh là người có đạo đức? Nhẫn hấp dẫn như vậy? Trước nay vẫn chưa từng thấy?" Vương Siêu thấy một màn này, trong lòng thầm nghĩ, đối với Tào Tinh Tinh nhận thức lại sâu hơn một tầng.
Thang máy dừng lại ở tầng hai mươi tám, Tào Tinh Tinh mở cửa phòng, trước cửa là một cái hoa viên nhỏ, xuyên qua một lớp vách thủy tinh, chính là phòng khách, thông qua mấy hành lang cùng phòng, Vương Siêu nhìn sơ qua, phát hiện căn hộ này cũng phải hơn hai trăm thước.
"Ba, Vương Siêu đã đến rồi nè!" Tào Tinh Tinh sau khi vào nhà thay một đôi dép hình thỏ trắng khả ái, sau đó lớn tiếng hô.
"Đến phòng thể dục đi!" Từ đầu một hành lang khác truyền đến thanh âm hùng hậu của Tào Nghị.
"Hừ, bạn một mình qua đó đi, mình vào phòng học đây. Phòng thể dục ở đầu hành lang kìa" Tào Tinh Tinh chỉ tay, xoay người đi vào một phòng khác, sau đó chép miệng một cái, đóng chặt cửa phòng lại.
Vương Siêu cước bộ trầm ổn, đi đến cuối hành lang, quả nhiên có một cái cửa phòng.
Cũng không nói lời nào, thuận thế đẩy cửa phòng ra, đột nhiên, kình phong đập vào mặt mà đến, vừa mau vừa độc. Vương Siêu đột nhiên bị tập kích, cũng không trốn tránh, theo bản năng chuyển eo phát lực, cung thân đạp bộ, khớp vai căng lên, một tiến bộ băng quyền nghênh tiếp, bước đạp này cũng rất lợi hại, cả mặt nền cũng lay động một chút.
Nắm tay chạm nhau! Vương Siêu phảng phất như đánh lên một khối sắt, Tào Nghị ở đối diện sắc mặt cũng kinh ngạc, thân thể lui về phía sau, lắc lắc tay, giống như có chút khó chịu, nhưng lập tức lại xông lên.
Vương Siêu cước bộ đạp ra sau, điểm một cái đã vọt đi, cả người như khỉ trộm mật ong, lao mạnh ra ngoài.
Thân pháp, đúng là Hình ý quyền thập nhị hình Hầu hình biến hóa, tên gọi là "Hầu thống phong oa".
Khỉ một khi trộm mật ong, sợ đánh động, nên liều mạng mà nhảy vọt lên, cú nhảy này dùng kình rất lớn, cũng nhảy rất xa.
Đồng thời khi nhảy vọt đi, Vương Siêu tâm thần vừa động, đột nhiên cánh tay dùng sức nhập mạnh cửa phòng lại, cửa phòng phành một tiếng đóng lại, làm cho Tào Nghị đang muốn lao ra lại bị nhốt trong phòng.
Vương Siêu sau khi dùng "Hầu thống phong oa" nhảy ra, rồi đóng cửa, làm rất tốt, tự nhiên liền mạch, thể hiện ra kỹ thuật phối hợp với hoàn cảnh bốn phía cao minh thiên phú. Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com
Phành! Nhảy lui đóng cửa, sau ra vọt ra xa bốn năm thước, Vương Siêu lùi một bước, quan sát khoảng cách cho tốt, lập tức lấy thế sét đánh không kịp bưng tai mà phát kình, các đốt xương sống toàn thân vặn vẹo, phát ra tiếng thúy hưởng nhè nhẹ.
Cả người như bay lên, mượn xung lực, pháo quyền lăng không kình! Cương mãnh vô địch! Một quyền oanh tạc lên cửa phòng!
Phành! Cả căn lâu đều bị thanh âm này làm cho lắc lư một chút, cả cánh cửa gỗ thật dày bị một quyền đánh bay ra, bay thẳng vào trong phòng.
Tào Nghị vừa mới đến cửa, đang muốn mở cửa đi ra, nhưng không nghĩ đến Vương Siêu lại dũng mãnh như vậy, một quyền ngay cả cửa cũng đánh bay, hắn bị cách cửa phòng bay vào hung hăng va phải, thân thể lui về phía sau vài bước, thật vất vả ổn định lại, mặt mày cũng bị sưng lên, hai lỗ mũi chảy máu.
Hắn bị cửa phòng đập vào đến chảy máu mũi. Thật là chuyện hy hữu.
"Vương Siêu!!!!!! Ngươi vì cái gì mà đánh vỡ cửa nhà của ta!!!!" Một tiếng hét giận dử từ sau truyền đến, Tào Tinh Tinh ơ sau nghe thấy động tĩnh đi ra, vừa vặn thấy một màn này, phát ra tiếng gầm rú ngay cả loa cxung không bằng, thanh âm cường độ lớn, chấn cho hai tai của Vương Siêu muốn ù lên.
"Không phải là mình động thủ trước, là ba của bạn động thủ trước mà!" Vương Siêu vẻ mặt vô tội, trong lòng cũng thực buồn bực. Mình vừa rồi thuần túy chỉ là phản ứng tốt nhất, nhưng cũng không lo lắng đến hậu quả.
"Tốt, tốt, tốt lắm! Kỹ kích không lưu thủ, lưu thủ không kỹ kích. Ngươi làm rất tốt" Tào đội trưởng vẻ mặt như trái khổ qua, phối hợp với máu mũi, phải nói rất khó coi. "Tinh Tinh, trở về phòng học đi. Chuyện này không cần con quản!"
Tào Tinh Tinh hung hăng trừng mắt nhìn Vương Siêu, không nề hà đem cửa phòng hung hăng sập lại, phát ra tiếng vang thật lớn, mơ hồ nghe được dưới lầu có người mắng to: "Ở trên nhẹ chút! Chết người đó!"
Vương Siêu thật cẩn thận nói: "Tào bá phụ, người không việc gì chứ".
Tào Nghị hung hăng hừ một tiếng, lấy khăn mặt lau mặt, sau đó lấy hai vien giấy vệ sinh bịt vào lỗ mũi, Ngồi xuống ghế sôpha, hai mắt lộ hung quang, nhìn chằm chằm vào Vương Siêu.
"Ngươi luyện tốt lắm, tiến bộ nhanh như vậy! Có thể cùng hoàn cảnh chung quanh phối hợp, có kỹ kích thiên phú, ta trước kia đã xem nhẹ ngươi. Tốt, tốt lắm!" Tào Nghị vẻ mặt âm trầm, nhìn cánh cửa bị Vương Siêu đánh hỏng, cơ thịt trên mặt rung động: "Lão nương tám mươi tuổi lại thua đứa nhỏ, ta lại bại trên tay ngươi hai lần… tốt lắm!"
Vương Siêu liên tục gật đầu, cười thật sự xấu hổ, "May mắn, may mắn mà thôi!"
"Thật ra ta cũng có sự tình nhờ bá phụ, bá phụ chiêu số nhiều, chẳng biết giới thiệu cho ta, chỉ điểm bến mê, về con đường sau này?"
Vương Siêu vội vàng nói sang chuyện khác, hắn sợ Tào Nghị bắt đền bù cánh cửa.
"Một thân công phu cùng thiên phú của ngươi không sợ mai một, ta sẽ giới thiệu cho ngươi một công việc, hôm nay gọi ngươi đến chính là muốn nói với ngươi về chuyện này, công việc này vừa có thể kiếm tiền, lại có thể thực chiến. Người có năng lực cũng không ít. Ngươi muốn xuất đầu, phải xem thủ đoạn của bản thân! Dù sao ngươi cũng cứu Tinh Tinh một lần, ta cũng nợ ngươi một nhân tình" Tào Nghị bịt mũi, miệng nói có chút không rõ ràng lắm: "Ngày mai! Ngày mai ta dẫn ngươi ra thành phố".