Lòng Tự Trọng Của Một Cô Gái Bảo Bình

Chương 21: – Chương 21


Hắn dẫn nó lên tới lớp nó, nó vội giật tay ra tránh để cả lớp nó nhìn thấy. Đã vậy hắn kéo đầu nó lại hôn lên trán nó một cái thật lâu. Rồi nói:
-          Chúc em buổi học vui vẻ _ hắn xoa xoa đầu nó rồi bỏ đi
-          Woa, nhìn kìa
-          Hạnh phúc quá
-          Vậy tin đồn là sự thật rồi
-          Ấy, thế Gia Bảo với anh Đức đang cặp bồ thật hả ta
-          Chị Ly bị ra rìa rồi
-          Cái bà già đó cho ra rìa là phải, giữ tợn thấy ớn
Cả lớp nó ồn ào lên gây sự chú ý của các lớp khác cùng lầu. Mọi người đổ dồn ra ngoài cửa để xem chuyện gì xảy ra. Bọn họ chỉ thấy nó đứng đó như người mất hồn, còn ở phía xa xa cuối hành lang thì hắn đang bước đi với vẻ rất hạnh phúc. Nó bước vào lớp trong sự ngưỡng mộ của mọi người, nó ngại đến đỏ mặt tía tai. Cả lớp cứ nhìn nó cười cười.
-          Ồn ào quá, mấy người không học bài à _ Thiện gắt gỏng quát
Cả lớp khó chịu nhìn thằng nhỏ rồi quay lên hết.
-          Chuyện là sao
-          Hôm qua không phải hai người giận nhau à

-          Ôi hạnh phúc thiệt đó
Linh cứ độc thoại một mình mà nó chẳng thèm đáp lại.
-          Hôm qua còn không thèm nói chuyện vậy mà hôm nay đã thế này rồi _ Thiện chọc gay nó
-          Gì… _ nó quay qua nhìn thằng nhỏ
-          Tui nói sai gì sao
-          Cậu _ nó bặm môi tức tối _ dẹp đi _ nó quay ra ngoài cửa sổ nhìn vu vơ
“ Bỏ lửng cuộc nói chuyện với mình sao “ Thiện nghĩ thầm trong bụng, bực bội hắn ta đứng dậy làm đổ bàn đổ ghế. Hắn đi ra khỏi lớp, vừa đi vừa rút bao thuốc trong túi quần ra.
-          Cậu ấy hút thuốc à…còn đi hiên ngang trong hành lang nữa gần tới giờ vào lớp chắc chắn thầy cô sẽ bắt gặp _ Linh hốt hoảng nói
-          Xin phép cô cho tớ _ nó đứng dậy chạy theo thằng nhỏ
Thiện rảo bước lên sân thượng, đứng dựa vào thành tường nhìn xuống dưới lầu, nó đưa điếu thuốc lên môi hít một hơi rồi phả khói vào không trung. Đang đưa điếu thuốc lên hút phát nữa thì bị giật mất, hắn bực bội quay lại nhìn xem đứa nào to gan dám rút thuốc của hắn.
-          Mày chán sống rồi hả _ giơ nắm đấm lên quay lại
-          …. _ nó trợn tròn hai mắt nhìn thằng nhỏ, thật sự rất đáng sợ
-          À…là cậu hả _ Thiện vội vàng bỏ tay xuống nhìn nó
-          Cậu lên đây làm gì _ hắn quay lưng lại với nó
-          Đi theo cậu _ nó nói rồi tiến lại gần thằng nhỏ nhìn xuống dưới
-           Làm gì, câu không sợ tôi sao _ hắn hỏi
-          Có, một chút lúc nãy _ nó nhìn hắn cười _ cậu mà đánh tôi tôi cắn cậu thật đấy
-          Cắn á…cậu đâu phải….
-          Gì, cậu dám nói tôi như vậy à _ nó chụp cánh tay của hắn lại đưa lên miệng
-          Á…. _ hắn rút tay lại nhìn nó đau đớn rồi nhìn cánh tay mình
-          Cậu thơm quá _ nó cười cười
-          Ôi trời ơi
-          Tránh xa tôi ra đi, cậu ghê quá

-          Chỉ là hỏi sữa tắm loại gì thôi mà _ nó tiến lại gần hơn
Thiện cứ lùi lùi mà không để ý đằng sau mình nên đã vấp ngã, nó đứng đó thấy thằng nhỏ té cũng chẳng thèm đỡ dậy. Thiện thì ôm đầu đau đớn muốn khóc luôn, còn nó thì ôm bụng cười khoái chí. Thế là được một phen hai đứa cãi nhau giữa sân thượng đầy nắng đó luôn.
-          Ngồi chung đi _ Thiện theo sau Linh và nó
-          Hồi nãy hai người đi đâu vậy _ Linh hỏi khi ba đứa nó ngồi xuống bàn
-          Đi đâu _ nó hỏi, hắn hỏi
-          Có cần đông thanh thế không _ Khánh với hắn bước tới bàn tụi nó ngồi xuống
-          Nãy hai đứa cúp tiết à _ Khánh chồm tới trước hỏi nó
-          Dạ không… _ nó chối _ chỉ là ra ngoài không học tiết đó thôi
-          Cãi nữa chứ _ Khánh nhéo mũi nó một cái
Nó la oai oái làm cả bàn cười rần lên khi thấy bộ dạng con nít của nó. Mọi người ngồi ăn uống vui vẻ cho tới khi….
-          Khá đông vui _ Ngọc nói
-          Nghe nói em dạo này thân với anh Đức lắm _ Ly tới gần nó bá vai bá cổ nó nói
Nó né cái bá cổ đó, hất tay Ly ra khỏi vai mình. Nó nhìn hắn xem có phản ứng gì không, nhưng nhận lại chỉ là sự lạnh lùng. Thiện và Khánh đứng dậy cùng lúc để chuẩn bị ngăn hành động của Ly có thể làm hại nó.
-          Cảm ơn chị quan tâm _ nó cười mỉa mai nói
Câu nói của nó làm cả nhà ăn ồn ào hẳn lên, mọi người lại lôi chuyện Ly bị cho ra rìa với chuyện nó và hắn đang hẹn hò ra nói.
-          Ý gì vậy _ Ngọc đẩy vai nó nói

-          Nè…chị nói bằng miệng không được à _ Linh gắt lên khi nó bị Ngọc đẩy nó té xuống ghế
-          Rồi sao nào _ Ngọc tiến lại gần Linh với vẻ muốn ăn tươi nuốt sống con bé _ muốn thử cách nói chuyện mới này không
-          Thôi đi _ nó nói giọng đanh lại _ hai người muốn gì đây
-          Chị chỉ tò mò không biết quan hệ của hai người là gì thôi _ Ly nói
-          Chị muốn chúng tôi có quan hệ gì _ nó trả lời thách thức Ly
Cả nhà ăn ai cũng đang chú ý đến câu chuyện giữa nó và Ly. Ly thì tức đến đỏ cả mặt, không muốn bị quê thêm lần nữa Ngọc đã lên tiếng trước
-          Đừng có bất kỳ mối quan hệ gì với nhau _ nói rồi Ngọc kéo Ly bước đi
-          Nếu tôi nói chúng tôi đang là một cặp thì sao _ nó nói mặt cúi gầm xuống đất
Câu nói của nó làm mọi người sửng sốt, Linh thì há mồm há miệng ra nhìn nó. Thiện thất vọng ngồi thụp xuống đất, thằng nhỏ tự nghĩ sao lại thất vọng về câu trả lời đó của nó. Khánh đứng đơ ra hết nhìn Ly rồi nhìn nó sững sờ. Ly thất thần quay lại nhìn nó căm ghét. Chỉ một mình hắn tỏ ra không có chuyện gì, còn vừa ăn vừa cười nữa. Nó ngại đến nỗi muốn tìm một cái lỗ để chui xuống. Tính bỏ chạy thì hắn đứng dậy giữ nó lại. Hắn ôm nó vào lòng, lấy hai tay bịt tai nó lại.
-          Không cần phải nghe thêm bất kỳ lời nào nữa, cũng không cần phải thấy gì hết _ hắn lướt mắt nhìn mợi người như một lời cảnh cáo rồi kéo nó ngồi xuống ghế
-          Ăn tiếp đi, anh chưa ăn xong, em cũng vậy mà _ hắn nói như không có chuyện gì xảy ra vậy
Ly thấy như vậy liền tức tối bỏ đi. Mọi người lại được một phen hết hồn khi thấy hết cảnh này tới cảnh khác.
Đọc tiếp Lòng tự trọng của một cô gái bảo bình – Chương 22