Livestream Siêu Kinh Dị

Chương 325: Đồng hành

Tôi còn chưa nói xong, cô gái này đã lấy một chiếc gậy selfie từ trong chiếc túi xách cao cấp của mình ra. Cô khéo léo lắp điện thoại di động lên gậy, sau đó quay đầu lại cười ngọt ngào với tôi: “Thật ra, tôi là một streamer hệ điều tra linh dị.”

Hả? Cô có chắc là mình không ăn cắp lời thoại của tôi hay không? Cô thực sự là một stramer hệ điều tra linh dị à?

Tôi nhìn một vòng, mà dựa theo ấn tượng trong trí nhớ thì đúng thật, cách ăn mặc của cô gái này này thực sự giống với những nữ streamer kia.

“Livestream về điều tra các câu chuyện linh dị hả?” Đang nói nửa chừng, tôi chợt nghĩ đến một điều kinh khủng. Trên đường đến đây, tôi nhận được cuộc gọi xin giúp đỡ của Âm Gian Tú Tràng, và đầu dây bên kia có lẽ cũng là streamer của Âm Gian Tú Tràng đấy.

Chẳng lẽ cô ấy chính là người cầu cứu? Lẽ nào tên này lại như âm hồn không tan, bám theo mình đến tận đây? Nhưng mình không hề thông báo địa chỉ cho người kia biết, hẳn là trùng hợp mà thôi!

“Đúng vậy, tôi là một trong mấy vị tỷ tỷ của Ứng dụng Gấu Trúc, chính là Trần Tiểu Thương nè. Anh có thể gọi tôi là chị Thương hoặc là Aoi-sensei.” Cô gái nói chuyện rất hùng hồn, “Vừa rồi tôi thấy anh dùng điện thoại quay tới quay lui, chẳng lẽ anh cũng là streamer điều tra linh dị?”

Đôi mắt cô ấy hiện lên một ánh sáng ranh mãnh, như thể cô ấy đã nhìn thấu cả người tôi vậy.

“Hóa ra gặp được người cùng nghề.” Vẻ mặt của tôi hơi kỳ quái, là kiểu cười không vô ấy.

“Được rồi, đừng bày cái bộ mặt chán chường ấy nữa. Chị sẽ che chở cho chú em! Hôm nay, bảo đảm giúp em tăng gấp đôi lượt view luôn!” Chị Thương phất tay, liếc tôi bằng cái vẻ “chị đây hiểu hết mà.”

“Thôi thôi, cô không cần che chở gì cả đâu. Nơi này thực sự rất nguy hiểm. Nếu là livestream, tốt hơn hết cô nên đổi chỗ khác đi.”

Tôi thật lòng can ngăn, nhưng người đối diện không hề cảm kích: “Tôi đã lái xe một quãng đường dài từ Tân Hỗ đến Giang Thành chỉ để khám phá nơi khu bệnh viện này. Mấy vị tiểu huynh đệ của tôi nói, chỉ cần tôi ở đây một đêm, chắc chắn donate ngay 99 quả tên lửa. Và dĩ nhiên, món quà ấy sẽ buff thẳng tên lên vị trí top 1 Streamer đó!”

“Mấy vị tiểu huynh đệ của cô...” Tôi nghe mà nổi da gà, vẫn còn cảm giác mấy anh, chị, em khán giả của mình bình thường vậy là ổn.

“Được, được rồi, đừng keo kiệt như vậy. Dù anh đến trước, nhưng nơi này lớn lắm mà. Chúng ta có thể chia khu vực đi live, không ảnh hưởng đến nhau nhé?” Chị Thương vẫn tỏ ra mình nắm rõ tất cả, “Anh cũng không cần phải sợ tôi đoạt lượt viewer của anh đâu. Một streamer nổi tiếng như tôi được hàng trăm nghìn người theo dõi sẽ không quan tâm đến những điều đó. Bạch n g ọc sách chấm com Nếu anh hợp tác với tôi đêm nay, tôi sẽ tranh thủ quảng cáo giúp anh một hồi, góp phần buff anh tăng mạnh lượt view nhé?”

Nhìn vào đôi mắt hoa đào sóng sánh kia, tôi cũng hiểu rất rõ về chuyện hợp tác. Một số streamer thuộc hàng top sẽ sắp xếp trước một số kịch bản để duy trì lượt view, cơ bản thì chương trình livestream cũng giống như một vở kịch.

“Anh tính sao? Đây là hợp tác win – win đấy!”

“Được rồi, nhưng sau 12 giờ khuya, chúng ta tách nhau ra.” Tôi ưu tiên đề xuất điều này vì một là sợ rằng cô gái này sẽ cản chân mình, thứ yếu là do quy tắc cấm đi cùng sinh vật sống khi làm nhiệm vụ livestream của Âm Gian Tú Tràng: “Người phụ nữ này xuất hiện một cách khó hiểu. Vốn dĩ cũng không phải mình yêu cầu cô ấy đi cùng, như vậy là không hề phạm luật nhưng cẩn thận vẫn hơn.”

“Sau 12 giờ à? Không thành vấn đề, miễn là anh không hối hận.”

Cô gái cười một cách thần bí và tôi cũng chẳng biết cô ấy đang âm mưu bí mật gì. Cơ mà, tôi cũng không rỗi mà đi suy nghĩ sâu xa làm gì khi cô ta đã đồng ý giao kèo rồi.

Điểm thưởng của livestream Âm Gian Tú Tràng bao gồm phần thưởng nhận được và lượt view. Nếu cô ấy thực sự có thể giúp tôi tăng cao lượt view, vậy điều đó cũng mang lại lợi ích khá lớn cho tôi rồi: “Vào đi, phải thật sự cẩn thận đấy.”

“Anh gấp gì mà gấp, không thấy tôi còn chưa bắt đầu livestream à?” Chị Thương mở một App trang điểm ra, sau đó bật một số chức năng như làm đẹp, bộ lọc, tẩy trắng,...

Thấy cô ta cứ bận bịu với thao tác của bản thân, tôi hơi sốt ruột, bèn nhấc chân định đi về phía Bệnh viện Chăm sóc Sức khỏe cho Mẹ và Bé.

“Này! Anh mặt đơ, chờ xíu! Mấy bé nhà tôi muốn gặp anh!” Chị Thương cầm gậy selfie chạy tới: “Sao anh đi nhanh thế? Không sợ màn hình bị rung ư? Khán giả của anh không bị chóng mặt à? Đừng nghĩ muốn thành công là dễ nhé, phải để ý đến từng chi tiết đấy!”

Chi tiết con khỉ khô! Cô mới là người mặt đơ đấy! Cả nhà cô đều là người mặt đơ!

Đi phía trước, tôi không hề giảm lại tốc độ, còn rút một điếu thuốc ra nhưng ngay lập tức đã bị cô gái kia giựt lại trước khi tôi kịp châm lửa: “Chị ba à! Bộ tôi đứng kế chị hút thuốc hay sao? Chị đừng có chèn ép tôi quá nhe! Từ khi còn nhỏ, tôi đã có ước mơ trở thành mấy thanh niên đầu đường xó chợ rồi đấy!”

“Hút thuốc lá có hại cho sức khỏe, huống chi là bên admin còn đang có chủ trương không cho livestream dính dáng đến hút thuốc, rượu bia và những thứ không ảnh hưởng tiêu cực đến sự phát triển lành mạnh của giới trẻ. Chẳng lẽ anh không biết mấy vụ đó à? Đúng rồi, tôi còn chưa hỏi anh, anh livestream cho App nào vậy?” Trần Tiểu Thương nghiêng điện thoại để gương mặt của tôi xuất hiện vào khung hình livestream của cô ấy. Rõ ràng, cô ta làm vậy là có ý tốt, định tận dụng room live của cô ấy để quảng cáo cho tôi.

Tôi đánh giá cao sự tốt bụng của cô ấy, nhưng bản thân mình lại tuyệt đối không thể nói ra 4 chữ Âm Gian Tú Tràng.

Tôi lấy lại chiếc bật lửa, dùng Truy Nhãn để nhìn vào màn hình của Trần Tiểu Thương. Chỉ trong vài phút, lượt view của cô ấy đã tăng lên gần 100.000 người đi kèm với rất nhiều món quà khác nhau đang được khán giả tặng dồn dập.

“Đừng xấu hổ, tối nay chị Thương sẽ che cho chú em!” Chị Thương õng ẹo vòng eo, để lộ dáng người đẹp mù mắt người nhìn.

“Tôi sẽ không nói về App mà mình đang livestream cho. Tôi sợ nó sẽ gây rắc rối đến cho các bạn. Phòng livestream của tôi có tên là Livestream Siêu Kinh Dị. Nếu có duyên, các bạn có thể xem được. Tuy nhiên, tốt nhất là lúc đó phải chú ý đến khu vực đằng sau lưng mình.”

Giọng điệu trầm thấp và u ám của tôi khiến Trần Tiểu Thương sững sờ; cô vội vàng dựng đứng ngón cái lên: “Anh giỏi đấy! Nhanh như vậy mà đã nhập tâm rồi, đúng là người có kinh nghiệm nha!”

“Dù cô tin hay không, đây chính là sự thật!” Tôi lắc đầu, xách túi da đen đi bộ về phía Bệnh viện Chăm sóc Sức khỏe cho Mẹ và Bé.

Thiết Lĩnh Bưu Gia tặng 01 nguyên bảo cho room Livestream Siêu Kinh Dị:

- Người ta là streamer hạng top có lượt view hơn 100.000 người, nhưng tại sao tôi cứ có cảm giác anh streamer nhà mình luôn cao cơ hơn khi đứng trước mặt cô ấy vậy?- Kỹ năng “thích thể hiện” của anh streamer nhà mình đã thuần thục đến nổi nước chảy mây trôi rồi, đã sớm đạt đến cảnh giới nhân-thể hiện hợp nhất! Dù xung quanh có bất cứ yếu tố nào phát sinh cũng không thể tác động đến anh ấy.- Có lẽ, đây chính là đàn ông.

...

Xoảng!!!

Một âm thanh giòn giã vang lên ở cửa vào bệnh viện trong khi chị Thương vẫn đang tìm lối vào. Thật ra, là do tôi dùng gạch đập bể một cánh cửa sổ ở ngay đoạn ngoặt của tầng một.

Mảnh thủy tinh vỡ nát, văng tung tóe khắp mặt đất.

Trần Tiểu Thương trợn mắt, há hốm mồm khi nghe thấy tiếng động ấy: “Anh điên à? Đây là cửa sổ bệnh viện đấy! Là những streamer, chúng ta phải chú ý đến hình ảnh của bản thân và tuyên truyền năng lượng tích cực nha.”

“Vậy nếu không đập vỡ cửa sổ thì vào trong bằng cách nào? Tôi đã kiểm tra xung quanh rồi, chẳng có lối vào nào khác đâu. Tất cả cửa ra vào và cửa sổ đều bị khóa kín.”

Tôi đặt chiếc túi da màu đen xuống bên dưới khung cửa sổ rồi ném viên gạch vừa rồi đi. Dcm bọn cờ hó truyện phân đã cắn trộm mà không ghi tên người dịch. Đó chỉ là một việc bình thường đối với tôi mà thôi.

“Anh dám hành động như thế trước mặt khác giả trong lúc livestream mà không sợ bị lock room à?” Chị Thương đưa tay ôm trán, dường như cạn lời thật sự rồi.

“Lock room à? Hẳn là không đâu!” So với việc livestream cướp xe cảnh sát, bắn cảnh sát, livestream giết người, thì chuyện đập vỡ cửa sổ cũng bình thường như bạn cầm ly uống nước thôi mà? Có cần phải ngạc nhiên như thế không?

Tôi cầm theo điện thoại di động, xoay người tiến vào bệnh viện.

Trần Tiểu Thương đi theo phía sau, một chân quỳ lên chiếc túi da màu đen của tôi, dùng chân kia giẫm mạnh trèo qua cửa sổ bằng một sự cố gắng không hề nhỏ.

Vừa đáp chân xuống đất, chưa kịp quan sát xem xung quanh có nguy hiểm gì hay không, cô ta vội vàng lấy hộp trang điểm ra, vội vàng make up lại lần nữa: “Nhìn gì mà nhìn? Dù đi điều tra ma quỷ thì vẫn phải duy trì sự xinh đẹp mà!”

“Dựa vào những hành động từ ban đầu đến thời điểm hiện tại, tôi đã hiểu rõ một chuyện: Cô chỉ là một streamer trên Internet mà thôi.” Streamer của Âm Gian Tú Tràng không thể bất cẩn đến vậy, thế nên tôi cũng giảm dần sự đề phòng của bản thân với cô gái này.

Khi vừa bước vào Bệnh viện Chăm sóc Sức khỏe cho Mẹ và Bé, dường như tôi hóa thân thành một con thú săn mồi khi kéo căng toàn bộ hệ thần kinh, tiến vào trạng thái cảnh giác cao độ, dựa lưng vào tường, đảo mắt quan sát xung quanh.

“Theo kinh nghiệm livestream trước đây, chương trình livestream chỉ bộc lộ toàn bộ sự khủng khiếp chân chính vào sau 12:00 khuya. Hiện vẫn còn một ít thời gian trước khi đến 12:00, mình phải nhân cơ hội này để tìm thêm manh mối đã.”

Vừa vào bên trong, cảnh vật trước mắt chìm trong bóng tối đen đặc. Điều này đột ngột đưa tôi vào tình thế bị động.

Tôi di chuyển chậm rãi, không bỏ qua bất kỳ ngõ ngách nào xung quanh mình, luôn cẩn thận với những cánh cửa đang mở hờ và lối rẽ phía cầu thang.

Bất chợt, có tiếng bước chân vang lên sau lưng tôi, hóa ra là do Trần Tiểu Thương cầm gậy selfie chạy đến: “Hình như anh diễn hơi lố rồi đấy? Anh đã dám ném gạch đập vỡ cửa sổ, vậy tại sao bây giờ lại thặp thò thế này?”

“Cẩn thận không bao giờ là đủ cả! Cô nấp phía sau tôi đi, bên trong này cực kỳ nguy hiểm đấy!”

Tôi ra hiệu cho cô ấy nói nhỏ xíu rồi tiếp tục đi về phía trước, không ngờ Trần Tiểu Thương sấn tới lôi kéo tôi lại: “Được rồi, được rồi! Anh diễn giống lắm đấy! Nói thật cho anh nghe nè, dù nơi này có lệ quỷ thật sự thì anh cũng không cần phải sợ hãi đâu! Chị đây đã có chuẩn bị cả rồi!”

Cô mở túi ra, lấy cho tôi xem vài lá bùa hộ mệnh dày cộm trong đó.

Ban đầu tôi không quan tâm, nhưng sau khi nhìn thoáng qua bèn phát hiện thần văn và nét vẽ trên giấy bùa đúng là có chút ít thần vận. Dcm bọn cờ hó truyện phân đã cắn trộm mà không ghi tên người dịch. Tuy nhiên, mấy lá bùa này không hề có tính chất công kích, chỉ để cầu may tránh rủi mà thôi.

“Hàng thật à?”

“Anh đúng là tuổi trẻ chưa trải sự đời. Những lá bùa này đều là do tôi bỏ ra một số tiền khá cao để mua từ Diệu Chân quan đấy. Anh có nghe nói về Diệu Chân quan chưa? Hôm nay, tôi sẽ bật mí cho anh một bí mật nhỏ nhé! Thế giới này hoàn toàn không đơn giản như anh tưởng tượng đâu. Những gì mà anh thấy chỉ là lớp vỏ bề ngoài mà thôi, và đó là lớp vỏ ngoài cùng nhất ấy!” Thấy tôi sững sờ tại chỗ, Trần Tiểu Thương lập tức bày ra cái vẻ mặt vui mừng như khi gặp được một cậu bé hiểu chuyện vậy.