Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, Hàn Phi rất khó có thể tưởng tượng ra được, dưới lòng đất của thành Tắc Ân này lại tồn tại một thành thị lớn như vậy.
Hàng trăm thạch trụ có đường kính hơn mười mét chống đỡ toàn bộ mái vòm lớn của thành thị này. Người khác nhìn vào phải sợ hãi than thở, những thạch trụ này điêu khắc vô số tượng viễn cổ rất sống động. Bên trên mái vòm dày đặc bích linh tinh đăng chiếu rọi xuống, làm cho người ta có cảm giác như mình đang được đi vào thời đại văn minh huy hoàng thượng cổ vậy.
Những kiến trúc liên tiếp dựa vào thạch trụ tạo ra một tòa thành bằng đá. Có thể nhìn thấy được ở đây rất nhiều vết tích đã được tu bổ lại, dựa theo một toàn thần điện màu vàng kim làm trung tâm mà kéo dài ra bên ngoài, xây dựng những con đường chằng chịt như mạng nhện.
Hàn Phi theo phu nhân Hoa Hồng từ một thông đạo bí mật ở Hồng Ma phường đi xuống địa hạ chi thành. Hắn mặc một bộ trường bào màu tro, mang theo mặt nạ da thú được chế tạo khéo léo tinh xảo, lẫn vào đám đông đang mặc trang phục không khác gì hắn đi lại trên đường. Duy nhất có thể phân chia chỉ có huy chương đặc thù đại biểu cho thân phận khách quý đeo ở trên ngực trái mà thôi.
-Phòng đấu giá khoảng hơn hai giờ nữa thì cử hành trong đại sảnh thần điện trung tâm địa hạ thành. Ngươi có thể trực tiếp đi qua đó đấu giá…
Phu nhân Hoa Hồng tỉ mỉ giảng giải quy củ của địa hạ thành cho hắn biết:
-Ở nơi này nghiêm cấm vận dụng vũ lực, cũng sẽ không có tiểu thâu đạo phỉ tồn tại. Nếu như trái với quy tắc sẽ bị nghiêm phạt nghiêm khắc. Đến lúc đó ta cũng không thể giúp được ngươi. Còn có những đồ vật trên đường ngươi muốn mua đều phải dựa vào năng lực cùng phán đoán, nói như vậy nhưng ở đây không có hàng giả, chỉ có giá cả phải cò kè mặc cả. Một khi trả giá thành công không muốn cũng phải mua, bằng không sẽ bị coi là khiêu khích quy tắc giao dịch…
Hàn Phi nhất nhất ghi nhớ cho kỹ, trong địa hạ thành này các thế lực lớn cùng quản lý, mới tới khẳng định phải nhớ kỹ quy tắc, bằng không tự tìm chết à.
Lúc giới thiệu quy tắc trong địa hạ thành xong, phu nhân Hoa Hồng áy náy nói rằng:
-Ta còn phải đi tới phòng đấu giá chuẩn bị, chỉ có thể đi cùng ngươi tới đây thôi, ngươi có thể đi dạo mua bán ở ngoài trước, nhìn xem có thứ gì thích hay không, nhớ khí tới đúng giờ nha.
-Cảm tạ, ta tự mình đi coi được rồi!
Hàn Phi mỉm cười nói.
Lúc chia tay với phu nhân Hoa Hồng, Hàn Phi có chút hứng thú đi dạo chung quanh trên những con đường của địa hạ thành. Người tới nơi này không tính là nhiều nhưng cũng không ít, bên cạnh đường đi có rất nhiều các cửa hàng, vũ khí, trang phục, tạp hóa, vật phẩm trang sức, …đầy đủ mọi thứ. Thậm chí ngay cả quán rượu cùng lữ quán cũng có. Nhìn qua cũng không khác gì một thành thị phổ thông là mấy.
Nhưng mà có một nét khác mà bất kỳ tòa thành thị nào cũng không có, đó là người đi đường đều mặc áo trường bào cùng với đeo mặt nạ, mà những cửa hàng còn bán ra thiên kỳ bách quái nhiều vật lạ, khiến cho người khác phải mở rộng tầm mắt. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Hàn Phi thậm chí còn thấy được cửa hàng chuyên bán ra nữ nô nữa, tuy rằng buôn bán nô lệ ở Cửu Thiên đại lục là chuyện bán hợp pháp thế nhưng cửa hàng này lại bán thiếu nữ Thiên Linh tộc mỹ lệ không gì sánh được. Các nàng bị nhốt trong cái tù lớn được chế tạo bằng kim loại, trên người chỉ một một kiện quần áo đơn bạc, miễn cưỡng che đi được chỗ yếu hại.
Cho dù là tại Tắc Ân thành cũng không có người dám bán công khai nô lệ thiên linh tộc như vậy. Người tới cửa hàng này đúng thật cũng không ít, chọn nữ nô cứ như chọn gia súc vậy, chỉ là giá cả thì rất đắt từ mấy vạn tới chục vạn đồng vàng.
Trên đường thỉnh thoảng còn nhìn thấy tổ đội võ sĩ mặc giáp cầm kiếm đi ngang qua, bọn họ cước bộ vững vàng sắc bén, nhãn thần tỏa ra khí thế bưu hãn vô cùng, không thể nghi ngờ đây chính là đám người thủ vệ duy trì trật từ cùng quy tắc của địa hạ thành.
Đi dạo tầm nửa giờ, Hàn Phi dừng lại trước một cửa hàng bán đấu kỹ.
Cửa hàng này cũng không phải rất to lớn, bên trong cửa hàng cũng chỉ trang trí rất phổ thông không có gì đặc biệt cả. Thế nhưng trên quầy hàng xếp hơn mười hàng truyền thừa linh tinh tròn tròn ở đây. Hàng trăm linh tinh tản mát ra những quang mang đủ làm người ta phải hoa mắt thất thần.
Truyền thừa linh tinh giá trị ngàn vàng, vạn vàng không ngờ bị người người ta vất lung tung ở đây, đủ để thấy được chủ cửa hàng tín nhiệm địa hạ thành này như thế nào.
Ông chủ cửa hàng này là một thiếu phụ che mặt bằng một khăn màu đen, thấy Hàn Phi tiến vào mỉm cười đứng dậy bắt chuyện:
Thanh âm của nàng điềm đạm mang theo một chút mị hoặc động lòng người. Thân thể thon dài còn có đôi mắt màu tím rất là động lòng người. Nhưng mà lực chú ý của Hàn Phi đều đặt hết cả vào đám linh tinh hấp dẫn muôn màu muôn vẻ.
-Xin hỏi, nơi này có huyền cấp đấu kỹ bán ra hay không?
Thiếu phụ che mặt thản nhiên cười:
-Ta ở đây có đấu kỹ thiên, địa, huyền, hoàng đều đủ cả, nếu như ngài thích chỉ cần đủ tiền cho dù là thần cấp đấu kỹ cũng có thể được!
Thần cấp đấu kỹ? mua cũng không dùng được à! Hàn Phi cười cười nói:
-Đưa mục lục huyền cấp đấu kỹ cho ta xem.
Thiếu phụ lên tiếng từ trong ngăn kéo lấy ra một quyển mục lục dày đưa cho Hàn Phi.
Hàn Phi tiếp nhận lật xem vài tờ, kinh ngạc phát hiện chủng loại đấu kỹ này so với ở võ đường mình không thiếu. Mà phát hiện này cũng làm cho hắn thay đổi, chăm chú lật xem.
Không cần phải quá lâu, ánh mắt Hàn Phi đã dừng lại một đấu kỹ thổ hệ.
Địa Thứ Lao Lung, thổ hệ huyền cấp đấu kỹ, vận dụng lực lượng đấu khí chế tạo ra lao lung có thể ràng buộc đối thủ, có chứa năng lực công kích đặc thù của địa thứ.
Cái này hiển nhiên là đấu kỹ phi thường thực dụng mà võ đường các không có cất giữ. Bằng không Hàn Phi khẳng định sẽ dùng tiền mua nó, trên thực tế từ mục lục trên tay hắn nhìn thấy rất nhiều đấu kỹ đặc biệt, có các tác dụng khác nhau.
Đây là chuyện bình thường. Hàn thị võ đường các cất giấu đại đa số là các tuyệt kỹ do cao thủ bản tộc truyền thừa lại, mà trên đại lục này chủng loại đấu kỹ nhiều tới mức không ai có thể thống kê được. Rất nhiều võ sĩ cao giai đều có thể sáng tạo ra đấu kỹ độc đáo cho bản thân, trăm nghìn năm nay cho dù thánh đường cũng không dám nói ngoa mình có được phân nửa số đấu kỹ.
Cái Địa Thứ Lao Lung này hiển nhiên so với Khí Đằng Quân cao cấp đấu kỹ mộc hệ mà Hàn Phi nắm giữ trước kia thì mạnh hơn nhiều lắm. Đồng thời ba hệ đấu khí hắn đã công khai, cho nên lập tức tâm động rồi.
-Xin hỏi thổ hệ Địa Thứ Lao Lung này cần bao nhiêu tiền?
Hàn Phi dò hỏi.
Thiếu phụ che mặt không cần nghĩ ngợi lập tức báo giá:
-2 vạn 7000 đồng vàng!
Cái giá này thật ra không ngoài dự liệu của Hàn Phi, đấu kỹ của gia tộc võ các đã được chiết khấu so với bên ngoài rồi. Trông cậy vào giá cả ở đây không sai biệt với giá trong gia tộc võ các là không hiện thực.
-Có thể ít một chút được không?
Hàn Phi trực tiếp hỏi.
Dùng tốt, đấu kỹ dùng thích hợp cũng không thể kiếm được dễ dàng như vậy. Tuy rằng có khả năng phải dùng nhiều tiền mua, thế nhưng nói không chừng trong thời khắc mấu chốt lại có thể cứu mình một mạng. Trên phương diện này Hàn Phi tuyệt đối sẽ không keo kiệt mà tiêu tiền tiết kiệm.
-Thực xin lỗi…
Thiếu phụ che mặt áy náy nói:
-Tiểu điếm trước giờ không trả giá, nếu như khách hàng không tin, có thể đi tới nhà khác, ta có thể giữ lại cho ngài.
-Không cần! ~ Hàn Phi không có do dự từ túi tiền tùy thân lấy 270 mai linh tinh tệ đưa cho đối phương.
Số tiền này là hắn lấy từ tiểu mập mạp để đi mua tài liệu, dù sao chính mình cũng sắp có 5 vạn đồng vàng, trước tiên dùng cũng không vấn đề gì.
Trả tiền xong, Hàn Phi cầm lấy truyền thừa linh tinh phong ấn Địa Thứ Lao Lung thỏa mãn rời đi, chuyển tới cửa hàng khác nhìn coi.
Trong địa hạ thành này, Hàn Phi cảm giác sâu sắc nhất chính là mình sắp biến thành kẻ nghèo hèn rồi. Tuy rằng nói tiền trong túi của hắn còn lại cũng đủ cho một gia đình bình dân sống thoải mái cả đời. Thế nhưng ở nơi này cũng không thể mua được gì nhiều lắm, đấu kỹ cao giai, linh pháp vật phẩm thời đại thượng cổ, linh vũ khí cấp hoàng kim, tinh thần, … còn có một vài nữ nô thiên linh tộc giá cả cao tới líu lưỡi nữa.
Liên tiếp đi vòng quanh ba bốn con đường. Hàn Phi cảm thấy thời gian không còn ngắn nữa, chuẩn bị đi tới phòng đấu giá trong địa hạ thành này. Tốt xấu gì hắn cũng phải ngắm xem hai đồ của mình bán được bao nhiêu chứ.
Lúc đi tới một góc đường, hắn bị một gian cửa hàng kỳ lạ hấp dẫn.
Nói là cửa hàng, thực tế chỉ là một căn nhà nhỏ mặt đường mà thôi. Bên trong phi thường đơn giản, không có quầy hàng cũng không có hàng hóa, chỉ có một chiếc bàn cùng một chiếc ghế gỗ màu trắng. Một lão giả tóc trắng xóa ngồi trên ghế thản nhiên uống trà.
Hấp dẫn Hàn Phi chính là chiêu bài của quán nhỏ này, trên tấm ván đặt ở trên lan can có khắc hai chữ lớn rất bắt mắt: Tham Sư. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Biết người biết ta trăm trận trăm thắng, lời lẽ này được Cửu Thiên đại lục vô cùng tôn sùng. Vô luận là các đại gia tộc hay thánh đường, mạo hiểm công hội, đạo tặc công hội, … tất cả đều phải có hệ thống tình báo riêng của mình. Có một nhóm người bí mật tồn tại luôn đi sưu tầm tư liệu tình báo.
Thế nhưng ở ngoài các thế lực ra, còn có một đám người cực kỳ thần bí tồn tại, bọn họ thân phận bình thường có thể là quý tộc, thương nhân, võ sĩ, thậm chí là tiểu khất cái, … trải rộng khắp các quốc gia đại lục, bọn họ cũng có tổ chức ngầm của mình giống như liên minh thích khách. Bọn họ đứng ra bán các tin tức tình báo tranh thủ kiếm lợi ích, mà những người này đều được gọi là Tham sư.
Về phần tham sư này là Hàn Phi từ miệng phu nhân Hoa Hồng biết được. Nguyên do lần trước, hắn bị thích khách liên minh phục kích thất bại, phu nhân hoa hồng đã từng nói qua với hắn, rất nhiều tham sư có liên lạc bí mật với đạo tặc công hội. Tham sư đóng vai trò xâu chuỗi, tìm hiểu tin tức thông qua bọn họ chính là tuyển chọn tốt nhất ---- đương nhiên, tiền đề là ngươi có thể trả giá được. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Chỉ là Tham sư cũng giống như thích khách không bao giờ xuất hiện trước mặt người khác, muốn tìm được bọn họ phải có phương pháp. Hàn Phi không ngờ được ở chỗ này lại nhìn thấy một Tham Sư mở cửa hàng.
Tuy rằng gian tiểu điếm cũng không có hàng hóa gì, thế nhưng một người như vậy là đủ rồi.
Suy nghĩ một chút, Hàn Phi cất bước đi vào, bởi vì trong lòng hắn có không ít vấn đề cần phải hỏi, chỉ là không biết có tìm được đáp án ở chỗ này hay không nữa