Linh Vũ Cửu Thiên

Quyển 4 - Chương 27: Trùng kích tứ giai

Bàn tay này này cũng rất là bình thường, da tay thô màu vàng nhạt, các khớp xương lộ ra có chút hơi trắng bệch, không một chút đặc biệt nào.

Thế nhưng khi bàn tay bình thường này nhẹ nhàng đặt lên trên vai Hàn Mộ Hoa, đấu khí quang mang hiện lên trên song chưởng của Hàn Mộ Hoa đột nhiên bị mai một đi. Đấu khí gần như đang bạo phát dĩ nhiên bị lực lượng khác đè xuống dưới.

Không chỉ có như vậy, toàn bộ những võ sĩ học đồ đang xem trận đấu này dường như bị một lượng lượng uy áp vô hình bao phủ lấy, ngoại trừ Hàn Phi ra, tất cả mọi người đều cúi đầu hô:

-Đạo sư trưởng…

Đứng ở phía sau Hàn Mộ Hoa lúc này chính là hải dương võ sĩ Hàn Thiên Lệ, cũng chỉ có hắn mới có thể thoải mái định thân một đại địa võ sĩ Hàn Mộ Hoa như thế.

Áp lực vô hình lập tức biến mất, Hàn Thiên Lệ buông tay nhàn nhạt nói rằng:

-Hàn Mộ Hoa, ngươi đã thua, chẳng lẽ còn muốn kéo những người khác vào sao?

Trước mặt Hàn Thiên Lệ, Hàn Mộ Hoa ngay cả ho cũng không dám, cúi đầu khúm núm:

-Vâng, thưa đạo sư trưởng!

Úc này chân chính là tự rước lấy nhục, Hàn Mộ Hoa hôm nay quả thực là ngày không may mắn của hắn. Hắn thay mặt đệ đệ mình tìm lại mặt mũi, lúc hắn sai lầm, tuyển chọn đối thủ cùng địa điểm cũng sai lầm, cho nên toàn bộ mặt mũi đã bị quét sạch.

Hàn Thiên Lệ ánh mắt như chim ưng đảo quanh một lượt:

-Tất cả đều tản đi, vây chung quanh đây còn bộ dạng gì nữa?

Lúc này đám võ sĩ học đồ nhất thời như được đại xá, lập tức giải tán bay biến mất nhanh chóng. Hàn Mộ Hoa ngẩng đầu phẫn nộ liếc mắt nhìn Hàn Phi, cũng kéo theo đôi chân nặng nề rời khỏi.

-Hàn Phi ngươi theo ta một chút!

Hàn Thiên Lệ hướng về phía Hàn Phi gật đầu:

-Ta có chuyện muốn nói với ngươi.

-Vâng, thưa đạo sư trưởng!

Hàn Phi không dám chậm trễ nhanh chân đi theo.

Hàn Thiên Lệ đưa Hàn Phi tới một toàn nhà nhỏ phía bên cạnh tập võ trường. Nơi này chính là nơi nghỉ ngơi riêng biệt của đạo sư, những học đồ bình thường là không thể vào đây được. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Trong thư phòng của hắn, Hàn Thiên Lệ tiện tay đưa cho Hàn Phi một ly trà. Hàn Phi thật ra có chút cảm giác được sủng ái mà kinh hãi, phải biết rằng với thân phận của Hàn Thiên Lệ, tại võ đường này có mấy người có thể hơn được hắn.

Lúc uống trà, hai người ngồi đối diện cách bàn trà nhau, Hàn Thiên Lệ thật lâu không có mở miệng, chỉ yên lặng phẩm trà. Hàn Phi không đoán được trong lòng hắn đang nghĩ cái gì, bầu không khí trong thư phòng có chút áp lực nặng nề.

Nếu như đổi lại là học đồ khác, đụng phải tình huống như thế này sợ rằng tay chân luống cuống mất rồi. Nhưng là Hàn Phi là ai, hắn chỉ thản nhiên tự nhiên vô cùng, sau khi cảm tạ Hàn Thiên Lệ cũng đồng thời ngồi yên không nói gì, khí thế không chút bại bởi đối phương.

Cái này gọi là làm hoặc không làm, dù sao hôm nay danh tiếng của Hàn Phi cũng lớn rồi, đắc tội với đám người vương đô, thật đúng là không thể làm gì khác được.

Trải qua chừng nửa giờ, Hàn Thiên Lệ đột nhiên cười cười, đặt chén trà đã trống rỗng từ lâu trong tay xuống bàn nói rằng:

-Hàn Phi năm nay ngươi vừa mới mười sáu tuổi sao?

-Vâng, hạ tế năm nay mới hoàn thành lễ thành niên xong.

Hàn Phi không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.

-Không tồi, với thiên phú của ngươi thì gần đây trong đám đệ tử gia tộc quả nhiên rất ít thấy.

Hàn Thiên Lệ nói rằng:

-Nếu như ta đoán không lầm mà nói, ngươi hiện tại đã đạt được đỉnh phong của tam giai rồi, gần đây sắp phải đột phá bình cảnh tứ giai sao?

Hàn Phi trong lòng rùng mình, không ngờ Hàn Thiên Lệ chỉ đơn giản như vậy mà xem thấu thực lực của hắn:

-Đúng vậy, đạo sư trưởng.

-Rất không tồi!

Hàn Thiên Lệ lại tán thưởng lần nữa:

-Trong một trăm năm gần đây, tại võ đường gia tộc chỉ có 11 người đột phá cảnh giới thánh chi tại mười sáu tuổi. Trong mười năm gần đây một người cũng không có, ta mong muốn ngươi có thể trở thành người thứ 12!

Thứ 12! Hàn Phi biết tiến cảnh võ giai của mình cực nhanh, nguyên tưởng rằng không có mấy người có thể vượt qua hắn. Thật không ngờ chỉ trong võ đường Hàn thị này cũng có tới 11 người đạt được tứ giai với tuổi tác như hắn, nhưng lại chỉ trong vòng 100 năm thôi.

Tuy rằng trong lòng có chút kinh ngạc, thế nhưng biểu hiện bên ngoài của Hàn Phi là bất động thanh sắc, hơi khom lưng nói:

-Cảm tạ đạo sư trưởng đã khích lệ, ta nhất định sẽ nỗ lực.

-Ngươi không cần câu nệ quá mức, cũng không cần phải lo lắng gì.

Hàn Thiên Lệ khoát tay nói:

-Chuyện này hôm nay cũng không phải ngươi sai, ta sẽ ước thúc bọn họ không tới quấy rối ngươi nữa. Ngươi cố gắng mà tu luyện cho tốt, tranh thủ sớm ngày đột phá tứ giai, có gì không hiểu có thể trực tiếp tới hỏi ta.

Một cái kinh hỉ nho nhỏ, tam giai trùng kích tứ giai cần phải đả thông 36 đấu khí kinh mạch, phải vận dụng tâm pháp tương đối phức tạp. Chính là vì như vậy mà dưới tình huống không có nắm chắc, Hàn Phi không dám mạo hiểm tiến hành thử nghiệm.

Nhưng nếu đã có cao giai võ sĩ Hàn Thiên Lệ chỉ điểm, vậy không thể ngờ là cơ hội thành công đã tăng lên rất nhiều. Từ điểm này mà nói, việc Hàn Phi tới võ đường vương đô là một tuyển chọn hoàn toàn chính xác. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

-Còn nữa, ngươi mới vừa đi tới Tắc Ân, chuyện đám học đồ không nên đi tham dự vào. Ngươi tuyển chọn trung lập là rất chính xác, mong muốn sau này ngươi vẫn có thể bảo trì như vậy xuống.

Hàn Thiên Lệ cuối cùng nói rằng:

-Đây là lời khuyên duy nhất của ta đối với ngươi.

-Vâng, đạo sư trưởng!

Hàn Phi thực lòng thực hiện thi lễ với Hàn Thiên Lệ. Hàn Thiên Lệ tuy rằng cũng là trực hệ thế nhưng hắn liêm chính công minh, thái độ xử sự hoàn toàn công bằng, rất phi thường đáng kính.

Mặc kệ Hàn Phi hoặc Hàn Mộ Hoa có muốn hay không, chuyện hai người so đấu trước cửa tập võ trường vẫn được cấp tốc truyền khắp võ đường. Thé cho nên lúc Hàn Phi tới nhà ăn hai bên đều có người chỉ chỉ trỏ trỏ.

Tuy rằng nói đám đệ tử vương đô nhìn thấy Hàn Phi sắc mặt đều không được tốt, thế nhưng không còn ai dám đưa ra lời khiêu chiến với hắn nữa. Hiển nhiên trong đó có tác dụng không nhỏ của Hàn Thiên Lệ. Việc này đã làm cho Hàn Phi có thể yên lặng tìm hiểu quen thuộc tình huống chung quanh võ đường này, một mặt tu luyện tâm pháp đấu khí trùng kích lên tứ giai. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Dưới chỉ điểm của Hàn Thiên Lệ, trải qua mười ngày, Hàn Phi cảm thấy thời cơ đột phá đã chín muồi.



Mười ngày sau, đêm khuya.

Trong phòng ở ký túc xá, Hàn Phi vừa tắm rửa hoàn tất, trên người mặc một cái áo ngủ đơn bạc. Hắn ngồi xếp bằng trên sàn nhà lạnh lẽo, toàn bộ tạp niệm nhanh chóng được bài trừ ra bên ngoài, tâm thần dần dần trở nên an hoàn không gì sánh được.

Lúc tu luyện đấu kỹ chiều ngày hôm nay, hắn phát hiện ra đấu khí tinh vân trong tinh khí hải bắt đầu không khống chế được mà gia tốc xoay tròn. Năm hệ đấu khí cuồn cuộn trong khí hải, muốn đột phá cái lao tù khí hải này.

Đây chính là dấu hiệu muốn đột phá, hắn cẩn thận vô cùng khống chế áp chế đấu khí lại, tới lúc này mới là thời cơ tốt nhất để đột phá bình cảnh.

Tấn chức thánh chi cảnh giới cần phải quán thông 36 kinh mạch đấu khí, phức tạp hơn xa so với việc đả thông mười hai kinh mạch trở thành võ sĩ. Ba mươi sáu kinh mạch này đều phát ra từ tinh khí hải, kéo thông toàn thân với các khiếu huyệt. Nó giống như huyền môn chân khí của Hàn Phi, có chỗ xảo diệu là trăm sông đổ về biển. Mà khi đi qua kinh mạch cuối cùng thì quay lại trực tiếp mở ra một khí hải thứ hai ở giữa thức hải --- nguyệt khí hải.

Bước đầu tiên quán thông ba mươi sáu kinh mạch đấu khí cũng được rồi, hoàn toàn là việc làm của một khí lực gia đầy kỹ thuật. Nhưng mà việc mở ra khí hải thứ hai lại tồn tại nguy hiểm nhất định. Nếu như vô ý không khống chế được đấu khí, rất có thể tạo thành tổn thương cho đầu não, biến thành ngu ngốc cũng không ít.

Bởi vậy Hàn Thiên Lệ từng biểu thị nguyện ý hộ giáp dùm hắn khi Hàn Phi khai mở khí hải, thậm chí có thể giúp đỡ hắn đột phá bình cảnh. Chuyện này chỉ có võ sĩ ngoài tứ giai mới có thể làm được.

Nhưng làm như vậy cũng có tác hại, có người khác giúp đỡ sẽ ảnh hướng tới cảnh giới cùng thể ngộ sau khi đột phá, bởi vậy Hàn Phi cũng không do dự nói lời xin miễn, việc này càng làm cho Hàn Thiên Lệ rất tán thưởng.

Dưới khống chế của hắn, tinh khí hải hầu như không dung nạp nổi đấu khí nữa, đấu khí chảy ra đồng thời tiến vào ba kinh mạch chuẩn bị tấn công.

Dựa theo yêu cầu của tâm pháp, mỗi lần đồng thời quán thông ba điều kinh mạch, liên tiếp mười hai lần mới thành công, mới có thể tạo thành một thông đạo đấu khí tuần hoàn cấu trúc tương hỗ nhau vòng quanh thân thể. Trong đó chỉ cần một lần thất bại sẽ là kiếm củi ba năm thiêu một giờ, kinh mạch bế tắc muốn đả thông lần thứ hai khó khăn hơn rất nhiều lần.

Cho nên ngay từ đầu Hàn Phi đã toàn lực ứng phó, hắn dùng tiên thiên chân khí hùng hậu của mình khống chế đấu khí, hai cỗ lực lượng bất đồng dung hợp rồi cùng đi trùng kích kinh mạch, cần phải một lần thành công không được để lại hậu hoạn về sau.

Huyền môn sinh tử quyết tứ trọng thiên tiên thiên chân khí so với đấu khí khí hải còn cường hãn hơn nhiều. Hai luồng chân khí dung hợp càng như hổ thêm cánh, đấu khí dũng mãnh khí thế như chẻ tre tiến vào kinh mạch, từng tầng bình chướng bị đột phá thoải mái.

Nhưng kỳ diệu nhất là, những đấu khí kinh mạch này toàn bộ tiến vào giữa mười hai chính kinh cùng kỳ kinh bát mạch, sau đó liên tiếp đi qua các khiếu huyệt khác cuối cùng từ trong huyệt khiếu tuôn ra, cô đọng ra đấu khí hộ giáp bên ngoài cơ thể.

Bởi vì mười hai chính kinh cùng kỳ kinh bát mạch của Hàn Phi đã được thông từ lâu, cho nên quán thông đấu khí kinh mạch trở nên dễ dàng hơn, chỉ một thời gian ngắn đã đột phá ba điều đấu khí kinh mạch đầu tiên.

Tuy rằng dễ dàng, nhưng Hàn Phi cũng không chút sơ ý, tiếp tục vận khí hướng về ba điều kinh mạch khác.

Ba điều, sáu điều, chín điều …đấu khí kinh mạch dần dần được Hàn Phi quán thông. Đan điền, tinh khí hải cùng mười hai chính kinh, kỳ kinh bát mạch dần dần cấu trúc thành một mạng lưới tinh vi phức tạp, những ẩn mạch tùy theo đó mà dần dần hiện ra.

Chỉ dùng trên dưới nửa giờ, 36 điều kinh mạch đã được quán thông toàn bộ. Trải qua nội thị, Hàn Phi có thể thấy rõ ràng mạng lưới kinh lạc hình thành trong cơ thể, tiên thiên chân khí hòa cùng đấu khí năm hệ, giống như ngưng thực thành kình khí lưu chuyển trong đó.

Thế nhưng mạng lưới kinh lạc này cũng chưa phải hoàn chỉnh, bộ phận cao nhất còn thiếu một khối, nơi đó chính là vị trí thức hải ở nơi đại não của Hàn Phi. Tuy rằng các kinh mạch đã liên tiếp quán thông với đại não, thế nhưng ở giữa vẫn còn tồn tại một khu vực màu tối, có vẻ phá lệ bắt mắt giữa bản đồ kinh lạc hoàn chỉnh này.

Hàn Phi biết, đây không thể nghi ngờ là vị trí của Nguyệt Khí Hải, thời gian mở ra Nguyệt Khí Hải đã tới, đột phá tứ giai chỉ còn một bước cuối cùng.