Hai người nói chuyện trong phòng thật lâu, Hàn Phi từ miệng của Hàn Bích Tuyền đã hiểu được rất nhiều chuyện trong võ đường gia tộc.
Sau khi chấm dứt, Hàn Phi giành trước trả tiền, tư tưởng chủ nghĩ đại nam tử ở kiếp trước đã khắc sâu vào trong linh hồn hắn rồi, đi ăn để nữ nhân trả tiền hắn không thể chịu được chuyện này. Nhưng là thật không ngờ hắn không cần phải trả tiền, tiền cơm đã được khấu trừ vào tiền lương đạo sư của Hàn Bích Tuyền rồi, trực tiếp khấu trừ luôn.
Lúc tiễn Hàn Bích Tuyền trở về chỗ ở xong, Hàn Phi một mình quay về ký túc xá của mình, vừa mới mở cửa phòng thì nghe thấy “chi nha” một tiếng, cửa phòng đối diện được một người mở ra.
Hàn Phi nhìn lại, chỉ thấy đối diện hắn trước sau có ba người đi ra, hai người đi trước còn ôm lấy nhau, rõ ràng là một tiểu mập mạp to lớn ôm một nữ nhân vóc người xinh đẹp. Hai người quần áo đều không chỉnh tề. Mập mạp cánh tay to đùng của hắn còn đặt lên trên ngực nữ nhân kia liên tục sờ soạng. Vẻ mặt hèn mọn của hắn làm cho người ta hận không trực tiếp đá hắn một cái cho đỡ ngứa mắt. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Người theo sau cũng là một nữ nhân, ba người thật không ngờ Hàn Phi đang đứng ở cửa, lúc đi ra vẫn còn đang liếc mắt đưa tình.
Vừa nhìn thấy Hàn Phi, nữ nhân trong lòng tiểu mập mạp hô một tiếng, nhanh chóng giãy nhảy ra khỏi lòng hắn.
Tiểu mập mạp đầu tiên là sửng sốt, sau đó nhiệt tình hô to:
-A đại ca là người mới tới phải không? ở đây? Thật tốt quá, chúng ta là hàng xóm rồi!
Hàn Phi mỉm cười nói:
-Xin chào!
Mập mạp này trang phục quý tộc, thân còn không cao bằng nữ nhân bên cạnh, mái tóc màu đen nâu được cắt ngắn bôi sáp chải đầu bóng loáng, cái đầu to đùng khuôn mặt tròn, đôi mắt nhỏ rất linh lợi.
Mà hai nữ nhân mặc váy sam thị nữ, thân thể yểu điệu mặt mày như xuân, không cần phải nói khẳng định là hầu nữ thiếp thân ấm giường cho chủ nhân rồi.
Lúc hoàn thành lễ thành niên, nếu như Hàn Phi còn ở Tập Thủy Thành, dựa theo tập tục của quý tộc mà nói. Hàn Mộc Thiên cũng sẽ tìm một hai thị nữ cùng loại cho hắn, cho hắn hưởng thụ một chút sinh hoạt của quý tộc.
Nhưng là Hàn Phi có chút không giải thích được, thiếp thân cũng mang tới võ đường sao? Tiểu mập mạp này nhìn qua tuổi tác còn rất nhỏ, không ngờ còn làm như vậy, không sợ bị người ta bảo giả vờ thành niên sao?
Tiểu mập mạp vỗ vỗ thị nữ bên cạnh nói rằng:
-Các ngươi về trước đi, ngày mai trở lại, ta tâm sự với vị đại ca này đã.
Hai thị nữ mắc cỡ đỏ mặt vội vã rời đi, tiểu mập mạp quay lại nói với Hàn Phi rằng:
-Đại ca xưng hô thế nào à? Tiểu đệ là Hàn Thiên Kình, nếu là hàng xóm với nhau, huynh đệ đồng tộc, không bằng cùng nhau nói chuyện một chút thế nào? Buổi tối thực sự chán chẳng buồn chết à!
Mập mạp này tuy rằng xấu xí cộng thêm có chút hèn mọn, nhưng cũng là người có tính cách, cái nụ cười tủm tỉm của hắn rất có dáng vẻ của lão bản cửa hàng hòa khí phát tài à. Cái này rất dễ làm cho người khác quên đi cái vẻ non nớt bên ngoài của hắn, thật sự không xứng với lễ phục quý tộc xa xỉ trên người hắn.
Hàn Thiên Kình? Nghe cái tên này trong lòng Hàn Phi khẽ động gật đầu nói:
-Ta là Hàn Phi, ngày hôm nay mới vào trong võ đường, tới đây ngồi đi đã.
Thấy Hàn Phi gật đầu đáp ứng, Hàn Thiên Kình vui vẻ đi theo hắn vào trong phòng, không chút khách khí ngồi trên sô pha ở phòng khách. Cái thân thể nặng nề của hắn ngồi xuống là cho cái ghế sô pha phát lên những tiếng kêu rên rỉ thống khổ.
Hàn Phi lấy một lộ rượu trái cây từ tủ rượu ở bên cạnh rót lên hai chén đưa cho Hàn Thiên Kình một chén, chính bản thân hắn cũng thuận tiện ngồi xuống ghế sô pha cười nói:
-Ngươi sao lại buồn chán đi? Bảo hai người thị nữ lưu lại là được rồi?
Đối với việc này tiểu mập mạp không chút ngại ngùng không dám nói, tuổi hắn còn nhỏ nhưng cũng là một nhân vật phong lưu à:
-Không được, lưu các nàng ở lại ta không chịu được, hơn nữa vạn nhất bị võ sĩ tuần tra bắt được… Ít nhất cũng phải ở tập võ trường một tuần liền, …
Hắn đưa hai tay ra làm một tư thế, nhưng mà cánh tay của hắn quá ngắn không thể biểu đạt ra được, trên mặt còn dáng vẻ sợ hãi, phỏng chừng khẳng định đã từng bị khổ vì chuyện này rồi.
-Trừ phi có thể tấn chức tứ giai, đám võ sĩ tuần tra này sẽ không quản, đáng tiếc ta mới nhất giai, sợ rằng cả đời này cũng không nên nổi tứ giai.
Lời nói tuy là như vậy, nhưng mà Hàn Thiên Kình cũng không một chút tiếc nuối hay vẻ xấu hổ trên mặt:
-Không nói cái này nữa, được rồi, Hàn Phi ca ca, ngươi từ đâu tới vậy?
-Tập Thủy thành, Tây Nam quận…
Hàn Phi nói rằng:
-Ngươi là Thiên Kình, là đệ tử trực hệ gia tộc sao?
Tại Hàn thị gia tộc, chữ “Thiên” ở giữa tên thân phận tự nhiên sẽ khác, đương nhiên từ “Thiên” này phải ở trước tên sau họ, giống như Hàn Mộc Thiên là không được tính vào.
-Đúng vậy, ta là trực hệ chủ mạch của vương đô Hàn gia, nhưng mà nhà của ta cũng chỉ xếp hạng vị trí thứ bảy. Ta cũng không phải là trưởng tử, đệ tử trực hệ bất quá chỉ là nói cho êm tai mà thôi.
Hàn Thiên Kình phe phẩy cái đầu to đùng của mình nói:
-Tối đa cũng chỉ có cái chức huân tước suông, một năm được cho ít tiền không đủ ăn à.
-Đại ca ngươi là người Hàn gia ở Tập Thủy sao, Tập Thủy thành ta biết. Tại phía đông rừng rậm Hô Khiếu, nơi đó sản xuất ra Hồng Sam mộc rất không tồi, có có da lông linh thú cũng là hàng hóa tiêu thụ tốt ở Tắc Ân.
Thấy tiểu mập mạp rung đùi đắc ý, Hàn Phi đột nhiên có vài phần cảm giác thân thiết. Hàn Thiên Kình này giống như đệ đệ Hàn Lập của hắn vậy, không hề hứng thú với văn võ gì cả, miệng đầy lời lẽ buôn bán, lẽ nào nói tiểu mập mạp này trời sinh thiên phú thương nhân sao?
-Ngươi đối với Tập Thủy rất quen thuộc à, có phải hay giúp đỡ việc buôn bán của gia tộc không?
-Cũng tại lão đầu nhà ta, vốn ta có cửa hàng của mình rất tốt. Lão bắt ta đi xông mạch đấu khí, kết quả bị đưa tới đây, nhoáng một cái đã hơn một năm qua đi rồi.
-Thế nhưng ta đối với đánh đánh đấm đấm này một chút hứng thú cũng không có, luyện tới bây giờ cũng không có đấu kỹ. Lão đầu nói nếu ta không thể tấn chức tam giai, đời này phải ở đây à!
Xông mạch đấu khí hơn một năm rồi còn không có học được đấu kỹ, tiểu mập mạp này quả thực là một nhân vật thú vị nha. Tuy rằng hắn ở võ đường thuộc về đẳng cấp thấp nhất. Nhưng mà nhân mạch rộng bằng hữu nhiều, bình thường buôn đi bán lại giữa đám môn đồ, ngược lại cũng khá thoải mái.
-Hàn Phi đại ca, ngươi sau này muốn mua cái gì đó đặc biệt, tỷ như linh vũ khí vân vân. Chỉ cần dùng tiền là có thể mua được, ta nhất định sẽ giúp ngươi, cho dù là nữ nô của Man tộc cũng không thành vấn đề!
Tiểu mập mạp vỗ ngực mình nói.
-Nữ nô Man tộc ta cũng không có hứng thú!
Hàn Phi cười nói:
-Nhưng mà ta thực sự cần một ít đồ tương đối đặc biệt, chờ một hai ngày nữa đưa danh sách cho ngươi xem có giúp ta lấy được không.
-A, vậy tuyệt đối không vấn đề, thanh danh của Hàn Thiên Kình ta là tuyệt đối tin tưởng được, không chút chém gió!
Tiểu mập mạp vui vẻ nói rằng:
Nói vài câu linh tinh, Hàn Phi rốt cuộc cũng nhận thức bằng hữu đầu tiên khi tới vương đô Tắc Ân tiến nhập vào võ đường gia tộc. Hàn Phi từ trong miệng hắn hỏi được không ít chuyện của võ đường, mới tới khuya mới đưa hắn về.
Cuối cùng Hàn Thiên Kình còn cố với theo một câu:
-Hàn Phi đại ca, nữ nô Man tộc thực sự không tồi, nếu không ta đưa một người tới cho ngươi dùng thử trước? không thu tiền!
-Tên này! ~ Hàn Phi cố nén cười đá một cái vào mông hắn đuổi hắn ra khỏi phòng ngay lập tức.
Một ngày bôn ba, hắn cũng có chút mệt mỏi rồi, rất nhanh nhảy nên giường ngủ vùi. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Ngủ sâu tự nhiên nhiên tỉnh. Sáng sớm hôm sau, Hàn Phi rửa mặt rồi thay một bộ đồ võ sĩ mới được nhận ngày hôm qua. Hắn cùng các võ sĩ học đồ khác rời khỏi ký túc xá tới nhà ăn, dùng cơm xong thì tới tập võ trường của võ đường.
Tập võ trường Hàn thị võ đường ngồi chật cứng bốn phía. Dựa theo võ giai của học đồ mà phân chia thành mỗi một khu chỗ ngồi riêng biệt, lấy bốn chữ “Thiên, Địa, Huyền, Hoàng” mà phân chia. Mỗi một khu ngồi có thể dung nạp được mấy trăm người. Trong đó tập võ trường lớn nhất còn có thể thu nạp được hàng nghìn người.
Kiến trúc của tập võ trường rất giống như sân vận động ở kiếp trước Hàn Phi. Sân giữa dùng để luyện tập rộng thùng thình, chung quanh chỗ ngồi hình thang, đài gỗ mà mọi người ngồi ở chung quanh, mà ở giữa tập võ trường nơi tập đấu kỹ còn được bố trí hạn võ linh pháp trận chuyên dụng.
Bởi vì Hàn Phi có võ giai tam giai võ sư, bởi vậy hắn tiến vào võ trường, gặp được đạo sư của võ sĩ học đồ tam giai.
Trong tập võ trường chữ “Địa” có tổng cộng bảy võ sĩ đạo sư, toàn bộ đều là thánh cấp võ sĩ. Trong đám đạo sư Hàn Phi nhìn thấy được Hàn Bích Tuyền.
Đạo sư trưởng quản lý của khu chữ Địa tập võ trường có hơn 200 võ sĩ học đồ tam giai này là Hàn Thiên Lệ. Hắn là một trung niên nhân có chút nghiêm khắc, có thực lực ngũ giai Hải Dương võ sĩ.
Lúc nhìn thấy chứng minh thân phận cùng tư liệu của Hàn Phi, Hàn Thiên Lệ thỏa mãn nói rằng:
-Mười sáu tuổi đã tấn chức tam giai võ sư, Hàn Phi ngươi rất không tồi. Nhớ kỹ sau này phải giữ nghiêm quy củ của võ đường, mỗi ngày phải tới đây giao lưu cùng với đạo sư. Đây sẽ bang trợ rất lớn cho ngươi, nếu như trên phương diện tu luyện đấu kỹ có gì không hiểu, ngươi có thể tới hỏi ta.
-Được rồi, ngươi tu luyện đấu khí hệ gì? Sử dụng vũ khí gì?
Hàn Phi trả lời:
-Ta chủ tu đấu khí kim hệ, học thêm hỏa hệ cùng thổ hệ đấu khí, sử dụng trọng kiếm làm vũ khí!
-Tam hệ đấu khí?
Hàn Thiên Lệ nhướng mày:
-Tu luyện nhiều hệ đấu khí so với song hệ đấu khí tiến bộ chậm hơn nhiều, có ảnh hưởng tới ngươi đột phá tứ giai. Ta kiến nghị ngươi nên buông tha hỏa hệ, chủ tu kim hệ đấu khí công kích có uy lực đã rất mạnh rồi.
Hàn Phi đương nhiên không có khả năng chống đối lại cao giai đạo sư này, hắn hơi khom lưng hành lễ nói:
-Cảm tạ đạo sư đã chỉ điểm.
Hàn Thiên Lệ gật đầu:
-Sau này ngươi tu luyện đấu kỹ có thể thỉnh giáo hai vị đạo sư Hàn Trọng Sơn cùng Hàn Thiết Tâm. Kiếm kỹ thì tìm Hàn Bích Tuyền đạo sư.
Hắn nhất nhất giới thiệu ba vị đạo sư, cuối cùng tới trước mặt Hàn Bích Tuyền, đối phương trừng mắt nhìn hắn, mà Hàn Phi cũng không chút thay đổi thi lễ với thân phận đệ tử.
Lúc này, hàng trăm tam giai học đồ đã ngay ngắn tiến vào giữa sân tập võ trường, tất cả mọi người ngồi ở trên đài gỗ chung quanh.
Hàn Phi chú ý, tuy rằng đám võ sĩ học đồ này hơn 200 người, thế nhưng lại chia làm bốn quần thể rõ rệt, vừa vặn chiếm bốn phương vị của tập võ trường.