Một tiếng sột soạt như độc xà trườn trên lá đột nhiên vang lên. Ở nơi Hàn Phi vừa đứng đột nhiên hụt xuống một lỗ. Một thanh kiếm trắng ngần như tuyết từ trong đất đâm ra, mũi kiếm tỏa ra kiếm khí dài hơn một thước!
Nếu như không phải hắn né tránh rất nhanh, một kiếm này đã đủ để đâm xuyên qua tim của hắn. Dưới lớp cát ngầm không ngờ còn một gã thích khách sát thủ khác đang ẩn núp!
Né được một đòn trí mạng xong, Hàn Phi tung mình nhảy lên như cá chép vượt vũ môn, một tầng đấu khí hộ giáp mày vàng sậm xuất hiện chung quanh hắn. Thanh trường kiếm vốn vẫn cài ở sau lưng thình lình xuất hiện trong tay, một ngọn lửa hừng hực bốc lên trên thân kiếm.
- Lăn ra đây cho ta!
Trong tiếng gầm giận dữ, Hàn Phi bỗng nhiên dùng hai tay cầm kiếm thọc sâu xuống lớp cát phía dưới, hỏa diễm đấu khí cuồn cuộn truyền xuống.
Chỉ nghe một tiếng nổ vang, cát đất phía trước cách đó không xa chợt nổ tung, cát bay đầy trời, một bóng trắng nhanh chóng lùi về phía sau hơn mười thước.
Cực kỳ quỷ dị là ngay khi hắn hạ xuống đất, bên cạnh hắn đột nhiên xuất hiện một thân hình màu đen đứng sóng vai cùng hắn, quanh người bóng đen này có sương đen lượn lờ, cứ như là sứ giả của tử thần bước ra từ địa ngục!
Dưới ánh trăng sáng vằng vặc, Hàn Phi hoàn toàn nhìn rõ khuôn mặt kẻ địch. Bóng trắng là một gã mặt màytuấn tú nhưng hung ác nham hiểm mặc trang phục võ sĩ. Còn bóng đen còn lại là một nữ kiếm thủ dáng người thướt tha yểu điệu. Trên người hai người đều có đấu khí hộ giáp bảo vệ toàn thân, một đen một trắng đứng cạnh nhau nhìn cực kì trái tai gai mắt.
Hai gã thích khách là đại địa võ sĩ! Ánh mắt Hàn Phi nhất thời đọng lại, trường kiếm chỉ xéo xuống mặt đất trầm giọng hỏi:
- Các ngươi là ai? Vì sao phải đánh lén ta?
Nhân khi hỏi mấy câu, hắn nhanh chóng điều hoà nội lực của mình một chút do vừa rồi phát lực quá đột ngột mà có chút hỗn loạn, đấu khí lưu chuyển toàn thân, trong một nhịp thở đã điều chỉnh thân thể tới trạng thái tốt nhất, sẵn sàng nghênh địch.
Đáp lại câu hỏi của Hàn Phi, nữ kiếm thủ áo đen cười một tiếng, đôi mắt lẳng lơ long lanh như sắp rơi nước mắt, cười một cái đầy mê hoặc với Hàn Phi rồi nói:
- Tiểu đệ đệ, quả thật là bản lĩnh. Người có thể thoát khỏi một đòn đánh lén do vợ chồng chúng ta liên thủ kể ra cũng không nhiều lắm, còn có thể giết chết một trợ thủ của ta nữa chứ. Thảo nào tên háo sắc Lão Tra Khắc có thể khẳng khái bỏ ra một số tiền lớn như vậy để mời chúng ta xuất thủ.
Lão Tra Khắc! Cái tên gia hỏa này quả nhiên là chưa từ bỏ ý định, Bất quá tất cả phường rắn độc đều là những kẻ mà trừ phi bị đánh bại hoàn toàn, bại đến mức không thể ngóc đầu dậy, còn không thì chuyện trả thù sẽ không ngừng kéo tới cũng không phải là chuyện gì kỳ quái. Ánh mắt Hàn Phi trở nên lạnh lẽo, nhếch mép cười nhạt:
- Các ngươi dù gì cũng là võ sĩtứ giai, vậy mà mặc cho một người bình thường sai khiến. Thực là buồn cười! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
- Vậy là ngươi không hiểu rồi!
Rõ ràng là đối thủ sắp đánh nhau sống chết, vậy mà nét mặt nữ kiếm thủ áo đen vẫn tươi cười như hoa ung dung nói mấy chuyện vặt vãnh với Hàn Phi
- Chúng ta là người của liên minh thích khách. Ai đưa tiền thì bán mạng cho người đó. Tiểu đệ đệ, ta thấy ngươi cao ráo đẹp trai, vậy mà phải giết ngươi chết. Ngay cả ta khi nghĩ đến chuyện này cũng cảm thấy đáng tiếc.
Liên minh thích khách! Lại là liên minh thích khách! Đây là lần thứ hai Hàn Phi bị sát thủ của liên minh thích khách đánh lén. Có người nói tại thành Ba Tư Đặc, liên minh thích khách hoạt động bán công khai. Hai tên thích khách này ngay cả đồ che mặt cũng không mang, đủ để thấy được sự kiêu ngạo của chúng. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Hay có lẽ là bọn họ đã quá đề cao mình rồi? Hàn Phi mỉm cười, nữ kiếm thủ áo đen này thật là lẳng lơ, có lẽ ông chồng của nàng bình thường cũng bị cắm sừng không ít thế nên lúc nào cũng mang cái bộ mặt như thể người khác mắc nợ hắn vậy.
- Nói nhiều lời vô ích với hắn làm gì. Giết hắn nhanh rồi đi thôi!
Võ sĩ áo trắng sắc mặt xấu xí gầm nhẹ một tiếng, trên trán chợt nổi gân xanh, trong đôi mắt chết chóc đang nhìn chằm chằm Hàn Phi chỉ còn sự tàn nhẫn và điên cuồng!
- Được! Ngươi nói giết thì chúng ta giết!
Nữ kiếm thủ áo đen khẽ cười một tiếng, ném một cái nhìn mê hoặc cho Hàn Phi rồi đột nhiên lui về phía sau một bước hoàn toàn biến mất vào trong bóng tối!
Ngay lúc đó, khi dư âm của chữ "giết" còn chưa tan hết, võ sĩ áo trắng đã vồ tới Hàn Phi như một con hổ điên, trọng kiếm chém ra hai đường chéo, người chưa đến mà hai đạo kiếm khí giao vào nhau thành hình chữ thập đã ầm ầm ép tới!
Công kích mạnh mẽ ngay chính diện cũng không đáng sợ, đáng sợ chính là đòn đánh lén của địch nhân vừa biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi đâu cả. Đôi vợ chồng sát thủ một đen một trắng này tuyệt đối là một đối thủ cực kỳ khó đánh! Hàn Phi hít một hơi thật sâu, cả người bỗng nhiên lao về phía trước hai bước nhanh như tia chớp tránh được kiếm khí.
- Đi chết đi!
Chỉ là trong nháy mắt, võ sĩ áo trắng đã vọt tới trước mặt Hàn Phi, trọng kiếm từ trên cao bổ xuống mang theo hào quang của đấu khí cực kì chói mắt chém xuống đầu Hàn Phi, khí thế vô cùng hung hãn độc ác đến độ làm người ta khiếp đảm.
Một chiêu bổ xuống đầu này là một chiêu đơn giản nhất của trọng kiếm, là phương pháp tấn công trực tiếp nhất. Nhược điểm là ở chỗ trong khi hai tay cầm kiếm vung lên cao chém xuống thì ngực và bụng hoàn toàn để trống. Thế nhưng công kích củavõ sĩ áo trắng quá nhanh quá mạnh, căn bản là không cho đối thủ bất cứ cơ hội nào để phản kích, thực sự giải thích được chân lý chỉ nhanh là không thể phá được của kiếm đạo.
Hai mắt Hàn Phi chợt bừng sáng, không tránh không né mà vung trường kiếm lên, bộ dáng chính là muốn lấy cứng đối cứng ngăn một chiêu long trời lở đất của đối phương.
Hầu như ngay khi đó, một thanh khoái kiếm rộng ba tấc màu bạc âm thầm đâm vào lưng Hàn Phi, thanh kiếm tỏa ra hào quang màu đen dày đặc.
Nữ kiếm thủ áo đen cũng không biết từ khi nào đã xuất hiện ngay sau lưng Hàn Phi. Khuôn mặt của nàng vẫn mang theo nụ cười mê hồn người, chỉ là khóe môi kiều diễm nhếch lên thể hiện một nụ cười đầy tàn nhẫn, như đang tận mắt chứng kiến cảnh Hàn Phi bị một kiếm đâm xuyên qua tim.
Trước sau cùng bị tấn công, Hàn Phi chặn được một đòn của võ sĩ áo trắng thì tất nhiên sẽ tránh không thoát một đòn bất ngờ đến từ phía sau. Điều duy nhất có thể trông cậy vào chính là Bàn Thạch hộ giáp mà hình như chỉ mình hắn có.
Thế nhưng những gì xảy ra tiếp theo hoàn toàn là điều hai vợ chồng sát thủ không ngờ tới, trong nháy mắt ngắn ngủi cả hai người cùng thấy hoa mắt, rồi đối thủ trong nháy mắt biến mất không còn thấy bóng dáng đâu cả!
Một đòn trọng kiếm không thể đỡ nổi của võ sĩ áo trắng đã chém xuống, thế nhưng bởi vì Hàn Phi đột nhiên biến mất, thanh kiếm chém xuống vừa khéo bổ ngay vào đầu nữ kiếm thủ áo đen trước mặt hắn.
Mắt thấy một đòn tất sát của mình sắp đánh thê tử của mình bị thương, võ sĩ áo trắng hết cách, đành phải cắn răng dừng thế kiếm lại không chém xuống hết, bằng không một kiếm này nhất định sẽ thành một trò hề cho thiên hạ chê cười.
Mạnh mẽ dừng một chiêu đã dốc toàn lực xuất thủ không dễ dàng như vậy. Đấu khí trong kinh mạch trong nháy mắt chảy ngược lại va vào nhau, hắn nhịn không được hừ một tiếng nặng nề, miệng mũi trong ngũ quan nhất thời trào máu, rõ ràng đã bị nội thương không nhẹ. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Nữ kiếm thủ áo đen cũng thất kinh, vội vàng đảo cổ tay, khoái kiếm đã đâm ra vội vàng chuyển hướng đâm về phía sau. Số võ sĩ cao giai chết dưới một chiêu liên thủ của nàng và chồng nàng này không hề ít, nhưng chưa từng gặp phải mục tiêu có phương pháp né tránh quỷ dị như vậy.
Hai người không biết rằng, nếu nói về tốc độ của kiếm kỹ, hai người chưa xứng xách dép cho Hàn Phi. Du Long Kinh Hồng kiếm pháp là kiếm pháp thích hợp nhất với kiểu cận chiến dai dẳng, lại thêm ngũ hành đấu khí hùng hồn làm trụ cột, Hàn Phi hoàn toàn có thể trong nháy mắt thay đổi vị trí trong phạm vi hẹp, thần thức có thể toàn bộ phóng ra ngoài làm hắn càng có thể thoải mái phán đoán vị trí địch nhân.
Muốn cùng hắn so tốc độ, thật đúng là múa rìu trước cửa Lỗ Ban!
Gần như ngay khi võ sĩ áo trắng vì dừng kiếm mà phun máu thì Hàn Phi cũng đồng thời âm thầm xuất hiện ngay sau lưng hắn. Trường kiếm mang theo hào quang màu vàng nhanh như chớp chém xuống, mạnh mẽ chém xuống vai trái của võ sĩ áo trắng!
Soẹt!
Một kiếm phá giáp của Kim Sát trảm vô tình cắt qua, phá tan quang hệ hộ giáp màu trắng của võ sĩ áo trắng, kiếm khí sắc bén chém xuống, xé toang bộ trang phục võ sĩ, vẽ nên một vết thương thật dài!
Với thực lực đại địa đỉnh phong của Hàn Phi, có lực lượngngũ hành đấu khí hơn người một bậc, cộng thêm uy lực của hoàng kim linh vũ khí, dốc toàn lực dùng Kim Sát trảm ở cự li gần chém nát hộ giáp bảo vệ toàn thân của một võ sĩ cùng giai chỉ là chuyện nhỏ. Hơn nữa quang hệ hộ giáp của võ sĩ áo trắng cũng không sở trường về phòng ngự, trúng một kiếm liền bị thương nặng ngay lập tức!
- A!
Võ sĩ áo trắng gào lên một tiếng thảm thiết vang vọng cả đất trời. Cả cái lưng của hắn đã bị kiếm khí chém rách, lộ cả xương trắng hếu bên trong, máu phun như suối, đấu khí hộ giáp vẫn luôn bảo vệ toàn thân không thể duy trì được nữa, run rẩy dữ dội rồi hoàn toàn biến mất!
Cho dù bị thương nặngnhư vậy, hắn vẫn không quên phản kích, điên cuồng hét lên một tiếng xoay người vung kiếm, một kiếm chém ngang người Hàn Phi!
Keng!
Hai thanh kiếm rốt cục cũng va vào nhau, kiếm quang màu vàng và kiếm quang màu trắng va vào nhau rồi hòa thành một thể sáng rực lên, trong nháy mắt soi tỏ cả màn đêm đen kịt.
Hung quang chợt lóe lên trong mắt Hàn Phi, đột nhiên tung người nhảy lên đá một cước cực mạnh vào ngực võ sĩ áo trắng. Đối thủ đã mất đi đấu giáp bảo hộ kêu lên một tiếng đau đớn, lồng ngực bỗng dưng hõm vào một vết thật sâu, tiếng xương vỡ vụn chợt vang lên, cả người bị đá bay ra xa.
Một cước này xuất hiện quá đột ngột, võ sĩ áo trắng muốn né tránh hay đón đỡ đều không đủ lực lượng, trong khi bay ngược ra đằng sau lại phun máu một lần nữa, sau đó rơi xuống đất một cái phịch rồi nằm im không nhúc nhích.
Một cước này của Hàn Phi đã đá gãy hơn phân nửa số xương sườn của hắn. Trong đó một khúc xương gãy cắm phập vào tim, cho dù là pháp thần đích thân tới cũng không thể cứu sống hắn nữa rồi.
Từ khi Hàn Phi xuất hiện cho đến khi võ sĩ áo trắng tử trận chẳng qua chỉ là chuyện xảy ra trong nháy mắt. Nữ kiếm thủ áo đen thấy trượng phu của mình ngã xuống ngay trước mắt của mình, nhất thời ngẩn cả người ra!
Mãi đến khi Hàn Phi cất bước dài xông đến gần nàng, nữ kiếm thủ áo đen mới giật mình tỉnh lại, nàng thu kiếm thất tha thất thểu lui lại mấy bước, trên khuôn mặt mỹ lệ hiện lên vẻ kinh hoàng vô cùng đáng yêu.
- Đừng! Xin ngươi đừng làm vậy mà! Ta nguyện ý làm nô lệ của ngươi!
Một mỹ nữ độc như rắn rít giết người vô hình đột nhiên biến thành một con thỏ nhỏ yếu đuối hiền lành, đôi mắt tím lịm trào ra hai dòng lệ, làm cho người ta thấy mà thương!
Vũ khí trong tay ả nặng nề rơi xuống đất, đấu khí hộ giáp trên thân thể của ả cũng biến mất, ngay quần áo mặc trên người cũng sột soạt rơi xuống đất, nữ kiếm thủ áo đen cứ thế cởi sạch quần áo của mình, cả người đứng trần truồng trên cát, vẻ mặt bất lực nhìn Hàn Phi ai oán:
- Đừng, ngươi muốn ta làm gì cũng được...
Dưới ánh trăng, một khối thân thể trắng trẻo xinh đẹp thon thả duyên dáng yêu kiều, đôi chân thon dài thẳng tắp trắng như tuyết như ngọc, cái eo nhỏ mềm mại uốn éo như rắn nước, trước ngực hai vú sừng sững, hai đầu núm đỏ chót ngẩng cao, hơi run rẩy làm cho ai thấy cũng lóa mắt.
Ánh mắt của ả trở nên mơ màng, cái lưỡi thơm tho vươn dài liếm quanh đôi môi đỏ mọng, những tiếng rên rỉ làm người nghe hồn xiêu phách lạc vang lên từ yết hầu.
Tình cảnh này, bất cứ nam nhân bình thường nào nhìn thấy e rằng ngay lập tức sẽ nảy sinh dục vọng, hận không thể lập tức bước tới đè nàng xuống dưới quần mà dày vò thỏa thích. (Quy: ta dịch đoạn này mà đọc kinh Kim Cương không dưới ba lần)
Sát khí đang bốc lên dần dần biến mất khỏi mặt Hàn Phi. Hắn nhìn chằm chằm vào thân thể mỹ nhân xinh đẹp trước mắt, ánh mắt tựa hồ như có ngọn lửa đang bùng lên, không tự chủ được cứ thế đi về phía đối phương.
Trong mắt nữ kiếm thủ trong mắt thoáng lướt qua một chút đắc ý được ẩn dấu rất sâu. Ả dùng hai tay vuốt ve thân thể của mình, miệng không ngừng rên rỉ động tình, động tác càng thêm mê người.