Linh Vũ Cửu Thiên

Quyển 1 - Chương 22: Sang sư huyền bí (2)

Sáng sớm ngày hôm sau, Hàn Phi được Carol hộ tống đi tới xưởng vũ khí của Đằng Thác Hải.

Dựa theo lời nói của Đằng Thủy Tú, thương thế của Hàn Phi phải mất mấy ngày mới có thể hồi phục được hoàn toàn. Nhưng mà đêm qua Hàn Phi vận khí điều tức đã trị khỏi hao tổn kinh mạch trên cánh tay trái. Cho dù ngày hôm nay làm nghề nguội cũng không còn vấn đề gì nữa. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Đằng Thác Hải đang ở trong trang viện chờ hắn, vừa nhìn thấy Hàn Phi tiến vào, hắn nhàn nhạt nói rằng:

-Ngày hôm nay không cần làm nghề nguội, ngươi theo ta vào đây.

Nói xong xoay người đi vào trong, Hàn Phi nhanh chóng theo sau.

Đằng Thác Hải đưa hắn đi vào trong phòng, hai người đi qua một hành lang thật dài, đi tới tận cuối hàng lang mới dừng lại.

Trong xưởng vũ khí ngoại trừ công xưởng bên ngoài, sân cùng phòng rửa mặt ở gian bên ngoài. Những gian phòng ở bên trong không cho phép học đồ cùng thợ rèn đi vào. Hàn Phi cũng lần đầu tiên tới đây đã được xem mấy bức bích họa thần khí trong mật thất.

Nhưng mà lúc này Đằng Thác Hải mở gian phòng trước đối diện mật thất lần trước, Hàn Phi đi theo vào trong nhìn, dĩ nhiên Đằng Thác Hải là đưa hắn tới phòng chế tạo vũ khí.

Thời gian hắn ở trong xưởng này cũng không dài, nhưng mà Hàn Phi cũng biết được Đằng Thác Hải có một gian phòng chuyên để chế tạo linh vũ khí. Đôi khi có khách nhân trọng yếu, thường thường được đưa trực tiếp vào trong phòng này để nói chuyện. Trong xưởng cũng chỉ duy nhất một mình Đằng Thủy Tú có tư cách đi vào trong này mà thôi.

Trong phòng không gian tương đối lớn, bức tường bốn phía được bọc một tầng kim loại không biết là gì mà rất sáng bóng. Từng khối được hợp lại thành một chỗ, trên mỗi khối sắt bản đều có khắc rất nhiều hoa văn, mới nhìn qua vô cùng thần bí cùng dị thường.

Trên trần nhà còn được gắn rất nhiều thủy tinhm những ngọn đèn thủy tinh trong suốt bắn ra ánh sáng, làm cho gian phòng sáng sủa vô cùng.

Trên mặt đất phòng chú khí được trải một phiến đá màu than trì cực kỳ bằng phẳng. Bên trái gian phòng trưng bày ba cái tủ dài, trên những cái tủ này bày ra rất nhiều tài liệu muôn màu, bên phải là cái bàn gỗ thật dài, những thứ trên cái bàn đó vô cùng cổ quái, trên cơ bản là Hàn Phi không nhận ra.

Nhưng bắt mắt nhất không thể nghi ngờ chính là một chiếc lò chú khí bằng kim loại đặt ở giữa gian phòng. Chú khí lô (lò chú khí) rộng một thước dài hai thước, hình dạng có chút kỳ lạ, bên dưới cũng không có đặt đá lấy lửa. Nhìn qua vô luận là ngoại hình hay tính chất đều tinh xảo cùng xinh đẹp hơn rất nhiều so với những chú khí lô ở bên xưởng ngoài.

-Trong thời gian này ngươi rất nỗ lực, làm được sẽ được thưởng cho, ta cho phép ngươi ở bên cạnh quan sát ta làm thế nào để chế tạo ra một kiện linh vũ khí.

Đằng Thác Hải lạnh lùng nói rằng:

-Nhớ kỹ, ngươi chỉ có thể nhìn, cái gì không nói thì không nên hỏi, cái gì cần ta sẽ nói cho ngươi, những điều ngươi không cần biết tới cũng không cần phải nói với ngươi.

Hàn Phi gật đầu, tuyệt đối nghe theo điều kiện chỉ được nhìn không được nói của vị sang sư trọc đầu tính tình vô cùng cổ quái này.

Đằng Thác Hải đi tới bên cạnh chú khí lô nói rằng:

-Những sang sư chúng ta sử dụng linh khí lô để chuyên môn chế tạo linh vũ khí. Bên trong của nó được bố trí hỏa hệ linh pháp trận, không cần dùng đá lấy lửa để đun nóng.

Vừa nói, Đằng Thác Hải cầm lấy một thanh kiếm lớn được đặt ở trên bàn gỗ bên cạnh.

Cái chuôi kiếm này hoàn toàn ngăm đen, kiếm phong cũng hàn quang bức người. Thân kiếm, chuôi kiếm cùng phần che tay đều không có trang trí gì cả, nhìn ra chỉ là một bán thành phẩm mà thôi.

-Chúng ta chế tạo vũ khí chia làm hai loại, một là vũ khí phổ thông, một là linh vũ khí. Cái chuôi đại kiếm trong tay ta chỉ là được làm bằng sắt thiên đoán tinh, chỉ là một vũ khí phổ thông mà thôi.

Hắn đưa đại kiếm phóng tới trong linh khí lô rồi cố định lại, tiếp tục nói rằng:

-Mà hiện giờ ta muốn làm chính là đưa chuôi vũ khí phổ thông này có thể hoàn toàn chịu đựng, tăng cường đấu khí vào trong nó biến thành một linh vũ khí!

-Bước đầu tiên chính là đun nóng thân kiếm, sau đó quán nhập vào bên trong những tài liệu đặc thù…

Đằng Thác Hải đưa tay nhẹ nhàng vỗ vào linh khí lô, chỉ nghe thấy một tiếng bạo hưởng “Ầm”, trong linh khí lô xuất hiện một đoàn hỏa diễm hừng hực, khí nóng rực lập tức phả vào mặt hắn.

Đằng Thác Hải đứng ở bên cạnh như bừng tỉnh, đợi khi thanh kiếm lớn bị hỏa diễm trong lò nung trở lên đỏ bừng. Lúc này hắn mới không chút hoang mang cởi cái áo ngắn tay trên người, lộ ra cái thân thể màu cổ đồng.

Lúc này Hàn Phi mới chú ý tới, phần eo của Đằng Thác Hải được buộc một cái đai lưng vừa thô vừa rộng, bên phải của đai lưng được giắt những túi tiền bằng da thú căng phồng lên. Thảo nào lúc đi theo Đằng Thác Hải phần eo của hắn cứ phình lên trông rất kỳ quái.

Đằng Thác Hải cẩn thận vô cùng lấy một ít bột phấn bên trong một cái túi bằng da thú, sau đó trực tiếp đưa tay vào trong lò lấy rắc đều lên thanh kiếm lớn đang cháy đỏ bừng trong lò.

Ngọn lửa nóng rực cháy rực lên trong lò nhưng chỉ liếm qua tay hắn mà không tạo thành bất luận những thương tổn gì. Chiêu thức này của Đằng Thác Hải làm cho Hàn Phi tương đối bội phục.

-Thanh kiếm này yêu cầu thấp nhất là linh vũ khí cấp Thanh Đồng. Bởi vậy cầm phải rắc vào trong đó một ít bí ngân cùng hỏa diệu thạch phấn là đủ rồi.

Đằng Thác Hải nhàn nhạt nói rằng.

Nhưng mà Hàn Phi thấy, tuy rằng trong lò lửa nóng phi thường mãnh liệt, thế nhưng bí ngân cùng hỏa diệu thạch phấn rơi trên thân kiếm cũng không có bị hòa tan, hơn nữa còn không có dấu hiệu muốn hòa tan ra nữa.

Hàn Phi rất muốn hỏi, nhưng mà nhớ tới cảnh cáo của Đằng Thác Hải lúc trước, vội vã nuốt ngược lời nói phát ra đầu môi vào trong bụng.

Thấy vẻ mặt muốn nói nhưng lại thôi của Hàn Phi, Đằng Thác Hải cười một chút bài trừ đi cái vẻ lạnh lùng cố hữu trên mặt hắn. Hắn chậm rãi vươn tay phải ra, trước mặt của Hàn Phi nói:

-Ngươi xem là được rồi, bước tiếp theo ta cần phải làm là đem hai chủng tài liệu là bí ngân của hỏa diệu thạch phấn này hòa tan dung nhập vào giữa thanh kiếm.

Đằng Thác Hải vừa dứt lời, Hàn Phi cảm thấy trong lòng bàn tay phải của hắn, đột nhiên hiện lên một ngọn lửa hồng sắc to bằng nắm tay của trẻ con.

Ngọn lửa này hiện ra vô cùng sinh động. Theo lòng bàn tay của Đằng Thác Hải chậm rãi xoay đều theo chiều kim đồng hồ, màu sắc của hỏa diễm này cũng chậm rãi biến đổi theo, từ màu đỏ biến thành màu da, rồi màu da cam … cuối cùng biến thành màu hoàng kim!

-Cái này gọi là Tố Linh Hỏa, là sang sư chúng ta thông qua linh lực trong cơ thể mà ngưng đọng thành linh hỏa.

Đằng Thác Hải dừng ở hỏa diễm nói rằng:

-Linh hỏa cường đại nhất có thể hòa tan bất kỳ thứ gì trên thế gian này, cho dù là thần khí cũng không ngoại lệ!

Nói xong hắn xoay người lại, vung đoàn linh hỏa trong lòng bàn tay phải vào một khối lõm trên thân linh khí lô, mà tay trái biến thành trảo hình, lòng bàn tay quay lấy đại kiếm như sắp hòa tan rồi.

Lửa trong linh khí lô vô cùng mạnh mẽ, Hàn Phi đứng cách hai thước cũng cảm giác như mặt mình bị phả vào nóng hổi, nhanh chóng vận khí chống lại nguồn nhiệt bức người này.

Có thể nhìn thấy màu sắc lửa trong lò tùy theo đó mà biến đổi, nguyên vốn một mảnh đỏ đậm, mà hiện giờ bên ngoài vẫn như cũ một màu đỏ đậm, thế nhưng bên trong trung tâm đã hiện ra màu hoàng kim, màu sắc này giống như đúc với đoàn linh hỏa trong lòng bàn tay Đằng Thác Hải lúc trước.

Bí ngân cùng hỏa diệu thạch rơi vào thân kiếm, kể cả dùng mắt thường cũng có thể nhận ra được tốc độ hòa tan của chúng!

----------oOo---------