Trên bầu trời, một mành gợn sóng rất nhanh rung chuyền, từng đạo đường hoa văn độc đáo nhanh chóng triên khai ra không gian bốn phía, một lúc sau. một đoàn vầng sáng dần dần trở nên rõ ràng.
Từ trong vầng sáng đó có thể nhìn thấy một bóng người màu trắng, cất bước chậm rãi đi ra. giống như người trong tiên cảnh vậy. Ánh mắt sáng như tia chớp phá trời không tỏa ra bốn phía. Ngay lập tức. bóng người này trở nên rõ ràng. Mà đoàn vầng sáng kia lúc này mới bắt đầu trở nên mơ hồ. cuối cùng hoàn toàn biến mất ở phía chân trời.
Bóng người màu trắng này đúng là Hạ Ngôn từ trong thông đạo không gian tại Tinh Đấu Điện đi ra. Từ Lang Tà Giới thông qua thông đạo không gian trở lại Phân thế giới Quang Ly.
" Thời gian trôi qua gần ba trăm năm rồi Khu vực Mê Loạn này cũng không thay đổi nhiều."
Hạ Ngôn đảo mắt nhìn qua. liền nhìn toàn bộ Khu vực Mê Loạn vào trong mắt. ý thức tỏa ra gần như cảm giác được toàn bộ Phân thế giới Quang Ly. Năng lượng kích động trong không gian tại Khu vực Mê Loạn này không ngừng lưu chuyển, khi thì từ bên người Hạ Ngôn rất nhanh phóng ngược qua. cũng không chút nào ảnh hưởng đến Hạ Ngôn.
Lúc này. Hạ Ngôn chỉ cần tùy tay vung lên liền có thể mờ rộng bức tường không gian trong mảnh thiên địa này. Trong không gian hình thành một cái khe màu đen. đối với Hạ Ngôn mà nói đã không tồn tại uy hiếp gì. Nếu cần. trong cái phất tay của Hạ Ngôn cũng có thể đánh tan cái khe không gian đó. biến nó thành mảnh nhỏ.
- Kia là ai?
ở một nơi ngoài mấy ngàn thước, mấy người tu luyện trùng hợp nhìn thấy Hạ Ngôn từ trong thông đạo không gian đi ra không khỏi trợn mắt há miệng đứng ngây tại chỗ. Mấy người này đều là cảnh giới Linh Tông, tuổi tác đã khá lớn. nhưng vẫn còn cách cảnh giới Linh Hoàng rất xa. xa đến mức không thể đạt thành được. Vừa rồi bọn họ nhìn thấy phía chân trời xuất hiện một vầng sáng lớn. một đạo nhân ảnh không ngờ từ trong không gợn sóng do những năng lượng đó sinh ra. dĩ nhiên tất cả đều lộ ra vẻ mặt khó tia
- Nơi đó hình như là thông đạo không gian, người này dường như là từ trong thông đạo đi ra. Chẳng lẽ là Sứ giả từ Chủ thế giới đi xuống sao?
Một người tu luyện khác mấp máy môi thấp giọng nói giống như sợ bị người ở mấy ngàn thước kia nghe thấy vậy. Bọn họ không biết được là tất cả những lời đối thoại của bọn họ Hạ Ngôn đều nghe được rất rõ ràng.
- Linh lực dao động thật cường đại các ngươi mau xem. dao động do một mảng lớn năng lượng lốc xoáy hình thành thổi qua trên người hắn không ngờ hắn không có cảm giác gì.
Một người tu luyện vóc dáng nhỏ bé kinh hô một tiếng.
- A? Hắn.biến mất rồi.
Ngay khi mấy người lơ lừng ở phía xa thấp giọng nghị luận về Hạ Ngôn, nhân ảnh màu trạng trong tầm mắt bọn họ đột nhiên biến mất. Khi bọn họ bốn mắt tìm kiếm, cũng không thể nhìn thấy bóng người màu trắng này nữa.
Đối với những người tu luyện này. dĩ nhiên Hạ Ngôn không cần để ý tới. hắn trực tiếp sử dụng thuấn di rời khỏi Khu vực Mê Loạa Trải qua hai lần thuấn di. Hạ Ngôn đã rời khỏi Tội Ác Sâm Lâm. đi tới địa vực thuộc Đại Lục Long Chi.
- Phía dưới kia là Ngưu Xà Trấn.
Nhìn thấy một thôn trắn nhỏ phía dưới. Hạ Ngôn không khỏi nhéch miệng cười, nhớ tới tình cảnh ngày trước lần đầu tiên khi mình một thân một mình từ thành Ngọc thủy đi vào Ngưu Xà Trấn. Hạ Ngôn nhớ rõ ngày đó mình đi tìm kiếm một loại dược liệu để phối chế ra linh dịch, tiến vào Mê Vụ Sơn Cốc trong Tội Ác Sâm Lâm. Nếu không phải tình cờ gặp được Viện trường Học Viện Tử Diệp, chính mình khi đó có thể đã chết ở trong miệng một linh thú tên là Bạch Thạch Hồ rồi.
Khẽ lắc đầu. Hạ Ngôn lại một lần nữa thi triển thuấn di.
- Hạ gia hiện tại đã là gia tộc lớn nhất trên Phân thế giới Quang Ly rồi.
Thân ảnh Hạ Ngôn ở trong không gian khi thì mơ hồ. khi thì rõ nét.
- ừ. ta đi tới Thánh thành nhìn xem trước.
Sau khi khẽ gật đầu. thân ảnh Hạ Ngôn lại biến mất tại phía chân trời xa xa.
Đại Lục Long Chi. Thánh thành.
" Đằng Long tửu lâu"
Hạ Ngôn đứng ở trên một con phố rộng lớn. ngẩng đầu nhìn thấy một tấm biển màu vàng kim rất lớn. đây là một gian tửu lâu. Đằng Long tửu lâu sinh ý quả thực không tệ. không ít người tu luyện đi ra đi vào. Hạ Ngôn ở bên ngoài nhìn một lát. không ngờ phát hiện một số cường giả Linh Tông ra vào.
" Xem ra chỉnh thể thực lực của người tu luyện tại Phân thế gới Quang Ly cường đại hơn trước kia không ít. ngày trước cường giả Linh Tông đều là bá chủ một phương, rất khó gặp được chân thân. Mà hiện tại trong tửu lâu này cũng có thể nhìn thấy một số người tu luyện cảnh giới Linh Tông đi ra đi vào."
Ánh mắt Hạ Ngôn ngưng tụ. trong lòng thầm nghĩ.
ở nơi này. Hạ Ngôn có thể rõ ràng nhìn thấy Thánh San và Điện Hoàng Già.
Hạ Ngôn cất bước tùy ý tiến vào trong tửu lâu. Trong tửu lâu người đến người đi. cũng không có người tu luyện nào chú ý tới thanh niên như Hạ Ngôn này. Hạ Ngôn biểu tình lạnh nhạt, ánh mắt đảo qua phát hiện một cái bàn trong góc có chút sáng sủa. liền đi tới ngồi xuống. Hắn muốn nghe xem những người tu luyện ở đây đang đảm luận chuyện gì. nhìn xem có hay không đàm luận về người Hạ gia.
- Vị đại nhân này. ngài cần dùng chút gì không?
Tiêu nhi tửu lâu vẻ mặt tươi cười đi đến trước người Hạ Ngôn, cung kính hỏi Hạ Ngôn.
- Tùy tiện mang lên một chút đồ đi.
Hạ Ngôn không để ý đáp.
Đối với thực vật Hạ Ngôn đã sớm không có bất cứ nhu cầu gì. tuy nhiên lúc này đang ngồi trong tửu lâu của người ta. nếu không dùng một chút rượu và đồ nhắm vậy hiển nhiên không thỏa đáng.
- Được, vậy sẽ mang tới cho đại nhân một chút đồ ăn sở trường của Đằng Long tửu lâu chúng ta đi.
Tiểu nhị cười nói sau đó quay người trở lại.
" Ba"
Một đạo tiếng vang truyền đến. Hạ Ngôn nhìn thấy một nam tử trung niên bưu hãn hung hăng vỗ mạnh xuống bàn. đứng lên trợn mắt nhìn một người tu luyện lưng đeo trường đao ngải củng bàn.
Hai người tu luyện này đều là cảnh giới Đại Linh Sư.
Khách nhân tại trong tửu lâu đa số đều đã đạt tới cảnh giới Đại Linh Sư. Dù sao nơi này cũng là Thánh thành, tố chất của người tu luyện hầu như đều rất cao. Người tu luyện bình thường không có tư cách tiến vào Thánh thành. Ngày trước khi Hạ Ngôn còn ở Đại Lục Long Chi. Thánh thành vẫn còn có quy củ như vậy. Có lẽ hiện tại quy cũ hẳn là vẫn chưa thay đổi. Nếu bằng không. Thánh thành khẳng định không thể chứa đựng Đông đảo người tu luyện muốn đi vào Thánh thành được.
Toàn bộ đại lục Chỉ sợ không có mấy người tu luyện là không muốn tiến vào Thánh thành.
- Lưu Đường! Trước đó chúng ta đã nói mỗi người một nửa. hiện tại không ngờ ngươi muốn độc chiếm, Chẳng lẽ cảm thấy rằng Lý Phách Thiên ta dễ khi dễ sao?
Nam tử trung niên bưu hãn kia phẫn nộ trầm giọng nói.
Hạ Ngôn nghe vậy liền đoán ra hai người này có thể là bởi phân chia một loại vật phẩm nào đó mà xảy ra tranh chấp.
- Hắc hắc! Trước khác nay khác. Lý Phách Thiên! Ngươi nhiều nhất Chỉ có thể nhận được hai thành.
Người tu luyện đeo trường đạo tên Lưu Đường kia cười cười, cũng không có để ý tới sự phẫn nộ của Lý Phách Thiên.
- Hai vị!
Lúc này. từ trong phòng sau của tửu lâu có một người trung niên có chút béo Phi mặc cấm bào đi ra. người trung niên này đưa mắt nhìn hai người tu luyện kia. vẻ mặt lạnh nhạt lên tiếng, nhưng lại có chút hương vị cao cao tại thương.
- Tửu lâu này chính là sản nghiệp của Hạ gia. hai vị nếu động thủ ở trong này sợ là có chút không ổn.
Người trung niên mặc cẩm bào rất thản nhiên nói.
Mà hai người tu luyện đang tranh chắp kia nghe vậy sắc mặt đều khẽ đổi.
" Hừ"
Hán tử bưu hãn Ly Phách Thiên kia hừ lạnh một tiếng, lại ngồi xuống. Hiển nhiên, chỉ một câu nói của người trung niên mặc cẩm bào trong tửu lâu kia lập tức khiến cho hai người trở nên an phận.
Hạ Ngôn nhìn thấy người trung niên mặc cảm bào này ngay cả cảnh giới Linh Sư cũng không có đạt tới. Nhưng hắn chỉ cần nói ra một câu " sản nghiệp của Hạ gia", lập tức khiến cho hai hán tử cảnh giới Đại Linh Sư phái áp chế lửa giận. Bởi vậy có thể thấy được uy vọng của Hạ gia ở Thánh thành rốt cuộc cao đến mực nào.
Mà những thực khách khác cũng đều vẻ mặt đương nhiên giống như ở dưới thế lực của Hạ gia bất cứ người nào cũng phải phục tùng quy củ của Hạ gia vậy.
Nhìn đến đây. Hạ Ngôn không khỏi cười cười, hắn cũng không thèm để ý những điều này. Hạ gia có uy thế như vệậv cũng là chuyện tốt.
Người trung niên mặc cầm bào kia lại liếc mắt nhìn hai hán tử bưu hãn một chút, mới xoay người trở lại phía sau quầy, thật giống như sự tình vừa rồi cũng chưa từng phát sinh vậy.
" Đông đông đông"
Đúng lúc này. ngoài cửa đột nhiên truyền đến một trận tiến bước chân. Hạ Ngôn chuyển mắt nhìn quạ thấy năm sáu người tu luyện trẻ tuổi đi tới. Mấy người tu luyện trẻ tuói này đều chỉ có cảnh giới Linh Sư. một người cầm đầu là cảnh giới Linh Sư hậu kỳ. dường như rất nhanh nữa sẽ đột phá đến cảnh gới Đại Linh Sư. Đứng ở bên cạnh hắn là một nữ tử duyên dáng mặc váy dài màu trắng.
Luận về thực lực. bọn họ ở trong Đông đảo thực khác bên trong tửu lâu cũng không cao gì. có thể nói là tương đối thấp. Nhưng bọn hắn vừa tiến vào cũng lộ ra bộ dáng ương ngạch không coi ai ra gì.
Trong đó một gã tu luyện hai mắt khá ngẩng đầu đảo mắt nhìn rồi sau đó chăm chú vào hai người vừa phát sinh tranh chấp Lý Phách Thiên và Lưu Đường. Lúc này trong tửu lâu. còn có mấy cái bàn trống, tuy nhiên đều ở vị trí tương đối hẻo lánh.
- Hai người các ngươi tránh ra cho ta.
Nam từ trẻ tuổi mắt bé này giơ ngón tay lên chỉ vào hai người kia quát lớn.
Hán tử bưu hàn Ly Phách Thiên nhướng mày. nhìn người tu luyện trẻ tuổi quát với hắn một chút, khóe miệng giật giật mấy cái. nhưng khôngngờ không có động tác tiếp theo.
" Có ý tứ!"
" Hai Đại Linh Sư này không ngờ sợ mấy tên Linh Sư."
Hạ Ngôn không khỏi cười cười, ánh mắt nhìn mấy người, trong lòng thầm nghĩ.
- Ta bảo các ngươi tránh ra. không có nghe thấy sao?
Tên tu luyện trẻ tuổi mắt bé kia trợn mắt lên. thanh âm tăng lớn. không ngờ tiến lên một bước, tới cạnh cái bàn hai người hán tử bưu hãn kia ngồi.
Mà tên thanh niên cảnh giới Linh Sư hậu kỳ này cũng khẽ nhíu mày. khinh thường thoáng liếc qua hai người, xoay người lại nói với nữ từ đi bên cạnh:
- Biêu muội gian tửu lâu này ở trong những tửu lâu của Hạ gia chúng ta cấp bậc rất bình thường, vì sao muộ lại cứ muốn tới nơi này dùng cơm?
- Ta thích nơi này.
Nàng kia thoán nhìn nam tử nói.
"A? Dĩ nhiên là con cháu Hạ gia?"
Hạ Ngôn nghe được lời đối thoại của hai người, không khỏi thầm nghĩ trong lòng.
" Trách không được với thực lực của bọn họ lại dám kiêu ngạo ở trong này. xem ra là dựa vào uy thế của Hạ gia."
- Phách Thiên, chúng ta nhường chồ đi thôi.
Người tu luyện lưng đeo trường đao kia đứng lên trước, có chút bắt đắc dĩ lắc đầu nói với Lý Phách Thiên ngồi cùng bàn.
Thoạt nhìn, bọn họ thật sự định nhường vị trí của mình ra. Hai Đại Linh Sư không ngờ bị mấy tên Linh Sư đuối đi như vậy.
" Hô"
Lý Phách Thiên hiển nhiên rất không tinh nguyện, dùng ánh mắt mang theo tức giận nhìn về phía sau người tuổi trẻ kia. cuối cùng cũng không có bộc phát ra. đứng lên đi ra cửa.