Ánh mắt Hạ Ngôn ngưng trọng, không kìm nổi phải thờ phào một hơi. Lúc này. hắn thậm chí còn cảm giác được hạt cát mà Tháp Thời Gian hóa thành đã bị một cỗ lực lượng rất lớn quét đi! Ngay khi hắn trốn vào Tháp Thời Gian thì năng lượng khủng bố do móng vuốt của con mãnh thú kia đánh ra đã tới trước người Hạ Ngôn rồi. Tuy rằng không bị đánh trúng. Hạ Ngôn vẫn cảm giác được cổ năng lượng đáng sợ kia quả thật có thể hủy thiên diệt địa. Nếu bị đánh trúng. Hạ Ngôn khẳng định rằng dù sử dụng thần khí phòng ngự thì Hạ Ngôn cũng không thể ngăn cản được.
Nếu châm một chút nữa thời. Hạ Ngôn thật sự có thể bị một trảo này giết chết. Sự chênh lệch về lực lượng thật sự quá lớn. căn bản không thể ngăn cản được.
Trong Tháp Thời Gian Hạ Ngôn thậm chí không dám phóng thích ý thức của mình ra ngoài bởi vì một khi có ý thức phóng xuất, rất có thể bị con mãnh thú đáng sợ bên ngoài phát hiện ra. từ đó tìm ra được Tháp Thời Gian này. Sự uy mãnh của con mãnh thú này Hạ Ngôn đã tận mắt nhìn thấy, tình cảnh của hai gã cường giả cảnh giới Thiên Thần cửu cấp kia quả thật giống như hai con kiến bị bóp chết.
ở trong Tháp Thời Gian. Hạ Ngôn vẫn thấy cần phải thật cẩn thận.
"Tuyệt đối không thể để con mãnh thú đáng sợ này phát hiện!"
Trong lòng Hạ Ngôn cũng có chút lo lắng. Dù sao hắn chưa từng trải qua chuyện như thế này. không biết hiệu quả ân nấp của Tháp Thời Gian rốt cuộc tới mức độ nào. Vạn nhất nếu bị phát hiện, hậu quả thật sự có thể nghĩ!
"Giống như không có động tĩnh gì cả.
Sau một lúc lâu. Hạ Ngôn tuy không dám đưa ý thức ra ngoài Tháp Thời Gian để thăm dò nhưng cũng cảm giác được dường như bên ngoài rất yên ắng. vững vàng, cũng không có dấu hiệu bị mãnh thú phát hiện ra.
Tuy nhiên dù như thế. Hạ Ngôn cũng không dám rời khỏi Tháp Thời Gian.
Rống-!
Lúc này. con mãnh thú hung hăn này hung hăng đạp mạnh xuống đất. Một đạo liệt ngân kéo dài về phía xa xa.
- Tên nhân loại đáng chết! Không ngờ dám cướp đi Lôi Đình Quả mà ta đã thủ hộ hơn mười vạn năm. Khốn khiếp! Rốt cuộc hắn trốn tới nơi nào?! Vì sao thoáng cái đã biến mất.
Con mãnh thú có trí tuệ này cũng có thể suy nghĩ. Nó phát ra thần thức, không ngừng tra xét khắp mọi ngỗ ngách, nhưng vằn không phát hiện ra điều gì! Tên nhân loại mặc trường bào màu trắng giống như tan biến vậy!
Phải biết rằng cho dù cường giả cảnh giới Tạo Hóa sáng tạo ra một cái không gian để tránh né thì cũng khó có thể tránh thoát được sự tra xét của con mãnh thú này. Mà hiện tại nó đã tra xét không gian này hơn trăm lần cũng không phát hiện ra điều gì!
Mà lúc này. Hạ Ngôn ở trong Tháp Thời Gian cũng dần hồi phục tinh thần. Tuy rằng hắn còn chưa khẳng định đã an toàn nhưng ít nhất biết rằng con mãnh thú này không thể lập tức tìm thấy mình. Nói cách khác. Tháp Thời Gian cũng không dễ dàng bị phát hiện. Nãy giờ. thần kinh Hạ Ngôn vẫn luôn vô cùng căng thẳng.
- Hiện tạ ta cũng không thể mạo hiểm đi ra ngoài, không bằng nhân cơ hội này tìm hiểu Lôi Đình Quả vậy!
Ý thức của Hạ Ngôn lập tức tiến vào trong không gian của Linh La Giới. Lôi Đình Quả. gồm cả rễ cáy đều hiện rõ trước mắt Hạ Ngôn
Cho tới lúc này. Hạ Ngôn mới có cơ hội cẩn thận quan khán trân bảo mà ngay cả cường giả cảnh giới Tạo Hóa cũng phải điên cuồng này.
- Ồ?
Hạ Ngôn nhướn mày.
- Trong không gian Linh La Giới không ngờ khắp nơi đều tràn ngập mùi hương của Lôi Đình Quả!
Sau khi ý thức tiến nhập vào Linh La Giới. Hạ Ngôn phát hiện ra mùi hương mà Lôi Đình Quả phát ra đã tràn ngập khắp nơi. Mà cái quả màu xanh này dường như đã nhỏ hơn một chút so với trước khi được hái xuống.
- Quả này không ngờ đang không ngừng phát tán!
Trong lòng Hạ Ngôn khẽ động!
Những trái quả bình thường đặt ở trong không gian của Linh La Giới cũng không bị biến hóa gì. Nhưng Lôi Đình Quả không ngờ theo việc phát ra mùi hương lại không ngừng nhỏ đi. Ban đầu. Lôi đình Quả lớn như một đầu người, mà hiện tại. ước chừng đã nhỏ đi một vòng.
Hạ Ngôn thậm chí nhìn thấy xung quan cái quả này có một đám đồ án không ngừng bốc lên. bay múa. Mỗi một đồ án đều như một loại sinh linh, hơn nữa cũng không giống nhau. Cái quả này dường như có được linh tính của riêng minh.
Trong lòng thầm nghĩ thế. Hạ Ngôn nhẹ nhàng hái cái quả này xuống, sau đó lấy ra khỏi Linh La Giới, đặt trong lòng bàn tay của mình.
Lôi Đình Quả này chậm rãi lăn qua lăn lại ở trong lòng bàn tay Hạ Ngôn, từng đợt mùi hương cũng nhanh chóng đã tràn ngập không gian của Tháp Thời Gian.
- Xem ra quả này đang không ngừng tiêu tán. Dựa vào tốc độ này Chỉ sợ không tới một canh giờ. nó sẽ hoàn toàn biến mất!
Hạ Ngôn nhíu mày thẩm nhủ.
- Không được, cái quả trân quý này không thể lãng phí như thế được!
Hạ Ngôn lắc đầu. rồi lại chợt gật đầu. chậm rãi đưa Lôi Đình Quả lên miệng. Tuy rằng không biết phương pháp sử dụng Lôi Đình Quả nhưng Hạ Ngôn vằn quyết định mạo hiểm. Nếu không. chờ Lôi Đình Quả hoàn toàn tiêu tán thì có hổi hận cũng không kịp!
Xôn xao!
Ngay tại khi hắn đưa nó lên bên miệng, đột nhiên ánh sáng lưu chuyển, nó lập tức hóa thành một đạo hào quang màu xám. trực tiếp chui vào trong miệng Hạ Ngôn. Đạo đạo đồ án khác nhau không ngừng biến hóa cũng mạnh mẽ tiến vào trong cơ thể Hạ Ngôn.
Lỏi Đình Quả này quả thật có linh tính nhất định. Gần như chỉ trong chốc lát. Hạ Ngôn đã cảm giác được một cỗ lực lượng thật lớn. lập tức mênh mông tràn ngập khắp mọi ngõ ngách. Hắn vội vã thu liễm tâm thần, tập trung tất cả tinh thần, bắt đầu khống chế năng lượng đang không thể kiểm soát được trong cơ thể. Năng lượng cuồng bạo dường như muốn phá nát thân thể Hạ Ngôn.
Nếu không phải trình độ cứng cỏi của thân thể Hạ Ngôn vượt xa những tu luyện giả bình thường, thậm chí có thể so với những linh thú bình thường thì Chỉ sợ chốc lát. kinh mạch toàn thân hắn đã không thể chống đỡ được nữa rồi.
Dù vậy. Hạ Ngôn vẫn cảm giác đau đớn vô cùng, mồ hôi toàn thân giống như mưa. không ngừng tràn ra. Từng trận đau đớn thấu xương truyền khắp các đường kinh mạch, đau tới tận xương tuy.
Tụ Linh huyệt ở dưới bụng hắn bắt đầ lóe lên từng mảnh ngân quang, tốc độ xoay tròn nhanh tới độ Hạ Ngôn cũng không thể cảm ứng được chính xác. Toàn bộ Tụ Linh huyệt như đã bành trướng rất nhiều. Tụ Linh huyệt màu bạc lúc này như biển lớn. linh lực mênh mông không ngừng phun ra nuốt vào.
Lực lượng mênh mông cuồn cuộn trong kinh mạch Hạ Ngôn giống như những con trường xà. không ngừng du động.
Ý thức Hạ Ngôn dần lâm vào ngủ say. tất cả nhận thức đều dẫn biến mất. Ngay cả lối suy nghĩ của hắn cũng hoàn toàn ngừng lại. Hết thảy những điều này Hạ Ngôn cũng không biết, hô hấp của hắn đã dừng lại.
Chỉ là năng lượng trong thân thể hắn cũng không yẻn tĩnh. Làn da dưới bộ trường bào màu trắng bất ngờ hiện lên từng mảnh nhỏ. nhìn rất ghê người, như có dấu hiệu chuẩn bị nổ tung vậy.
Vù—!
Nhuận Khánh Hải liên tiếp sử dụng ba lần thuấn di. sau đó lại vội vã bay tiếp mấy ngàn dặm lôi mới dân bắt đầu giảm tốc độ lại. cẩn thận tránh né mây đạo hỗn độn lôi đình vừa đánh xuống rồi dừng hẳn thân mình lại.
Lúc này. sắc mặt của Nhuận Khánh Hải cũng có chút nhợt nhạt. Có thể nói hắn thành công đào thoát chỉ thuản tuy là dựa vào vận khí Nếu không phải vào thời khắc kia đột nhiên hỗn độn lôi đình đánh xuống khiến cho mãnh thú kia tạm thời không ra tay giết mình thì chỉ sợ hiện tại. ngay cả cơ thể cũng không còn tồn tại nữa!
- Không đuổi theo!
Ý thức Nhuận Khánh Hải tản ra. cảm nhận hết thảy động tĩnh trong không gian mấy vạn dặm xung quanh. Trong vòng mấy vạn dặm cũng không có sinh linh nào cả!
- Hạ Ngôn ở nơi nào?
Chán mày Nhuận Khánh Hải dựng lên. Lúc này hắn mới nhận ra không ngờ không có tung tích gì của Hạ Ngôn cà. Chính bản thân hắn khi thuấn di chạy trốn cũng từng nhắc nhở Hạ Ngôn đi thoe hắn. Phương hướng Hạ Ngôn hẳn là phải giống như của hắn chứ! Nhưng hiện tại. xung quanh mây vạn dặm. hăn cũng không nhận thấy có sinh linh nào tồn tại.
Nói cách khác. Hạ Ngôn cũng không chạy cùng hướng với hắn.
"Sao lại thế? Chẳng lẽ phương hướng Hạ Ngôn chạy trốn khác ta sao?! Hơn nữa nếu con mânh thú kia truy kích thì cũng chỉ đuổi giết được một người, cơ hội trốn chạy thành công sẽ lớn hơn một chút!
Nhuận Khánh Hải lắc đầu. trong lòng thầm nghĩ. Tuy nhiên, hắn cũng không có ý quay lại. Thật vất và mới có thể trôn thoát khỏi móng vuốt con mãnh thú kia. giờ làm sao có thể quay lại chịu chết?! Con mãnh thú kia lợi hại như thế. năng lực cảm ứng khẳng định cũng rất mạnh, có lẽ khi hắn còn chưa phát hiện ra con mãnh thú kia thì đã bị nó phát hiện trước rỏi!
Lắc đầu mấy cái. Nhuận Khánh Hải quyết định dù phải quay lại tìm Hạ Ngôn thì cũng không thể quay lại lúc này. chờ đoạn thời gian nữa rôi nói.
- Sớm biết thế này trước đây đã trao đổi linh hồn dấu vết lên lệnh bài Hạ Ngôn rồi. Nếu như thế thì hiện tại ta đã có thể liên lạc với hắn rồi!
Nhuận Khánh Hải thầm nghĩ.
Lúc ấy. khi con mãnh thú kia chống đỡ lại hỗn độn lôi đình. Hạ Ngôn hoàn toàn có thể chạy trốn cho nên Nhuận Khánh Hải cũng không biết Hạ Ngôn đã gặp nạn!
Thở ra một hơi. Nhuận Khánh Hải bay về phía bên phái, tiếp tục tỉm kiếm Hỗn Độn lực.
- Không ngờ xuất hiện Thái Thương Thú?!
Sau khi Hạ Ngôn và mấy tên tu luyện giả kia gặp phải con mãnh thú kia. Lỗ Kỳ cũng đã thấy được cảnh tượng lúc đó. nhận ra ngay đầu mãnh thú kia chính là Thái Thương Thú.
- Còn có Lôi Đình Quả?! Không biết có còn kịp nữa không?!
Y bào hắn hơi động, một đoàn quang hoa lóe lên. thân hình Lỗ Kỳ như trống rồng xuảt hiện nơi này. Mới vừa rồi. Lỗ Kỳ cũng sáng tạo ra một không gian, ẩn nặc bản thân mình, lúc này hắn lại từ trong không gian đi ra.
Vù—!
Quang hoa chợt lóe. một đoàn linh lực dập dờn xuất hiện, thân hình Lỗ Kỳ nháy mắt đã biến mất.
Mấy lần hô hấp sau.
- Không ngờ đã tới chậm!
Nhìn về phía mặt đất tràn đầy lộn xộn. Lỗ Kỳ huyền phù giữa không trung, bắt đắc dĩ lắc đầu. Lỗ Kỳ cũng nhìn thấy Hạ Ngôn thu Lôi Đình Quả. nhưng thời khắc mãnh thú không tiếc bị hỗn độn lôi đình đánh trúng mà vẫn nhằm vào Hạ Ngôn. Tiếp theo, hết thảy cảm ứng của hắn đều biến mất. tinh thần ấn kỳ hắn đề lại trên người Hạ Ngôn cũng mất đi liên hệ.
- Hạ Ngôn đã bị con mãnh thú giết chết. Lại một gã tu luyện giả thiên tài ngã xuống! Đáng tiếc.
Lỗ Kỳ thở ra một hơi. bất đắc dĩ lắc đầu. Hắn cũng không phải không muốn cứu Hạ Ngôn mà chỉ là không kịp.