- Ngay tại nửa canh giờ trước, Hồng Đại Hoàng Tộc trưởng Hồng gia dẫn theo một đám con cháu Hồng gia. như hung thần ác sát tới trang viên Trương gia. muốn giết hết con cháu Trương gia. chém tận giết tuyệt!
Đôi mắt người tu luyện lam bào này hai nhíu lại. hắn nhìn thấy người tu luyện gần đó càng ngày càng nhiều, giọng điệu càng thong thả. đầy nhịp điệu.
- Kết quả như thế nào? Lão tổ Trương gia đã chết, chỉ sợ với thực lực của Trương gia. xa xa không phải đối thủ của Hồng gia chứ? Trương gia cũng chỉ là một gia tộc nhỏ. chẳng qua dường như có quan hệ tốt với Từ gia. Chằng lẽ người của Từ gia ra mặt?
Một người nhíu mày. không kìm nổi lên tiếng hỏi.
- Từ gia cũng không ra mặt! Tuy nhiên không biết Trương gia kia từ đâu mời tới một nhân vật rất cường đại. một chiêu liền đánh chết Tộc trưởng đương nhiệm Hồng gia Hồng Đại Hoàng. Lúc ấy ta đứng ở xa nhìn đều bị chấn động, không thể tin nôi!
Người tu luyện lam bào hút một hai thật sâu:
- Lão tổ Hồng gia thấy Hồng Đại Hoàng bị người kia đánh chết, lập tức xuất hiện, giao thủ với người kia trên không trung trang viên Trương gia. Cuối cùng, thực lực lão tổ Hồng gia không địch lại nhân vật cường đại kia. cũng bị đánh chết đương trường. Hơn nữa. ta nghe được nhân vật cường đại kia nói lớn với đám người Hồng gia chạy trốn, vêu cảu tất cả người Hồng gia phải ra khỏi trang viên Hồng gia. trong một canh giờ rời khỏi thành Tinh Đấu. Nếu không, sẽ giết chết toàn bộ!
Người tu luyện lam bào một bên thở dài một bên nói rốt cục nói ra đại khái chuyện đã xảy ra. Mà rất nhiều người tu luyện bốn phía cũng đều hơi có chút chấn động, trong lòng không kìm nổi đều đoán rốt cục người giết chết lão tổ Hồng gia là ai. cũng dám đánh chết lão tổ. Tộc trưởng Hồng gia ở trong thành Tinh Đấu. thậm chí còn muốn tiêu diệt toàn bộ Hồng gia.
Đúng lúc này. từ chân trời xa xa. vài bóng người dẫn hiện lên đập vào tầm mắt những người tu luyện này. Người cầm đầu toàn thân áo trắng như tuyết, rất có phong độ.
Trong chớp mắt. mấy bóng người này đã tới gần. cách trang viên Hồng gia chỉ khoảng mấy vạn thước.
- Chính là người kia. Chính là hắn đánh chết lão tổ Hồng gia.
Người tu luyện lam bào vừa nói chuyện, thấp giọng nói. Những người khác nghe vậy. đều chấn động trong lòng, ánh mắt nhìn về phía người tu luyện áo trắng tự nhiên có thêm mấy phần hoảng sợ. Nhân vật cường đại có thể đánh chết lão tổ Hồng gia. không phải là đám người bọn họ có thể dây vào. Người ta ngay cả lão tổ Hồng gia đểu có thể giết chết, giết mình, chỉ sợ cũng chỉ là dễ dàng như trở bàn tay.
- Ngươi không nhìn lầm chứ? Nhân vật cường đại mà ngươi nói kia. Chẳng lẽ chính là người tu luyện áo trắng kia? Thoạt nhìn, hắn trẻ tuổi như vậy. như thế nào có thể giết chết lão tổ Hồng gia?
Một người tu luyện mắt trừng lớn. thấp giọng kinh hoảng la lên.
Nghe được những lời này. không ít người khác đều nghi hoặc nhìn về phía người tu luyện lam bào.
- Hừ! Làm sao ta có thể nhìn lầm được? Không tin lát nữa nhìn thì biết. Hiện tại bọn họ đến trang viên Hồng gia. khẳng định sẽ đối phó người của Hồng gia.
Người tu luyện lam bào hừ nhẹ một tiếng, mày nhướn lên. bĩu môi trợn mắt nói.
- Tê~
Trong không gian, từng dao động linh lực không ngừng truyền tới.
- Hạ Ngôn đại nhân. Phía trước chính là trang viên Hồng gia! Người xem. Rất nhiều con cháu Hồng gia kia chính đang tụ tập ở trên quảng trường, thoạt nhìn bộ dạng dường như không tính dời đi.
Tộc trưởng Trương gia Trương Thiện vươn một ngón tay chỉ vào trang viên Hồng gia ngoài mấy vạn thước, nhìn sang Hạ Ngôn nói.
- Ừm!
- Ta thấy rõi. Bọn họ quả thật không tính dời đi. Như vậy. ta cũng sẽ không khách khí Chẳng lẽ bọn họ cho rằng ta chỉ tùy tiện nói chơi?
Hạ Ngôn gật đầu. ánh mắt hơi ngưng một chút, khóe miệng nồi lên một tia cười lạnh.
Khi nói chuyện, ống tay áo hắn hơi vung lên. tốc độ chợt tăng nhanh. Tới trên không trung viên Hồng gia. một đoàn linh lực đột nhiên phóng ra. trực tiếp đánh về phía kiến trúc cao nhất trong trang viện Hồng gia.
- Ầm ầm ầm~
Sau một tiếng nổ vang, kiến trúc kia nháy mắt sụp đổ. hóa thành một đống Hỗn Độn. Từng tầng bụi đất bốc lên không ngừng bay ra bốn phía.
Sau một đòn này. tất cả con cháu Hồng gia Hển chú ý tới bóng người trên bầu trời. Từng người chui nhủi trong viện, cảnh tượng không khác gì gà bay chó sủa. Mà cùng lúc đó. vài chục bóng người cũng ngay sau đó bay vọt lên không trung, từ xa xa đổi diện với Hạ Ngôn.
- Xem ra. Hồng gia là không tính dời đi!
Giọng nói Hạ Ngôn mang theo một cỗ linh hồn uy áp. xoay chuyển ép xuống dưới. Rất nhiều con cháu thực lực thấp của Hồng gia trực tiếp bị chấn động hôn mê bất tỉnh, ngã lăn trên đất. Ngay cả vài chục bóng người bay lên kia. đều có hơn một nửa sau khi chấn động toàn thân, từ trên cao rớt xuống. Cường độ linh hồn những người này. đương nhiên không thế so sánh với Hạ Ngôn.
- Nếu như vậy. Đừng trách ta không khách khí! Ta nói rõi giết chết tất cả người tu luyện Hồng gia ở trong trang viện Hồng gia!
Trong mắt Hạ Ngôn hai luồng lệ quang lóe lên. khí tức toàn thân không ngừng tăng lên. Từng luồng linh lực màu vàng rực rỡ chói mắt phảng phắt như mặt trời.
- Đáng giận!
- Tam gia gia đi Đàm gia cầu viện, đến hiện tại còn chưa trở về. Tam gia gia. nhanh lên một chút, nếu là về muộn một chút, chúng ta đều bị giết chết!
Vài tên con cháu Hồng gia liếc nhau, trong lòng lo lắng vạn phần.
- Hiện tại còn không đến một canh giờ. thời gian còn chưa tới kỳ hạn ngươi cho chúng ta. Chẳng lẽ ngươi lặt lọng?
Một con cháu Hồng gia cao giọng hồ lên với Hạ Ngôn.
Hiển nhiên, hắn đang kéo dài thời gian. Hiện tại hy vọng của bọn họ đều gửi gắm vào cứu binh tam gia gia đi Đàm gia cầu viện. Chỉ cần tam gia gia trở về. như vậy coi như Hồng gia an toàn.
- Hừ! Ta quả thật là thay đổi chủ ý!
Hạ Ngôn cười lạnh, cánh tay nhẹ vung lên. Một cỗ năng lượng màu vàng kinh thiên động địa chợt xuất hiện, hình thành trăm ngàn kiếm nhỏ màu vàng. Những thanh kiếm nhỏ này rung động rất nhỏ trong không gian, đồng thời phát ra tiếng vang "ong ong". Ngay sau đó. chúng liền trực tiếp đánh về phía đám người trên không trung.
- Không tốt. Mọi người mau tránh. Lực lượng này quá mạnh mẽ. chúng ta không thể ngăn cản!
Đám người Hồng gia lúc này còn lơ lửng trên không trung, sắc mặt đại biến, điên cuồng gầm rú. cực lực tránh những thanh kiếm nhỏ màu vàng đáng sợ này.
Nhưng với thực lực bọn họ. như thế nào có thể tránh được công kích của Hạ Ngôn?
Hơn mười bóng người đều thúc giục thần khí phòng ngự dung hợp trong cơ thể. hình thành một vùng hư ánh trước người. Tuy nhiên dưới kiếm phong của kiếm nhỏ màu vàng, thần khí phòng ngự của bọn họ giống như giấy, căn bản không chút tác dụng gì. Chi ngăn Càn khôn đến một hô hấp liền bị kiếm nhỏ màu vàng đâm thủng, hóa thành mảnh nhỏ tiêu tan trong không trung.
- Phốc phốc phốc!
- A!
- Không!
Tiếng kêu thảm thiết vang lên. hơn mười cỗ thi thể bắt đầu từ không trung rơi xuống, lăn trên mặt đất như chó chết. Máu đỏ tươi không ngừng chày ra. trong không khí rất nhanh tràn ngập mùi máu tươi.
Đám con cháu còn lại của Hồng gia thấy cảnh tượng như vậy đều choáng váng. Người tu luyện áo trắng kia nói giết là giết, không hề cho bọn hắn thêm bất kỳ cơ hội gì.
- Chạy mau!
Một gã con cháu Hồng gia phản ứng lại đầu tiên, lập tức hô lớn một tiếng, thần hỉnh nhanh chóng bắn ra ngoài trang viên.
- Hừ. hiện tại mới muốn đi? Muộn rồi!
Bàn tay Hạ Ngôn chộp một cái trong hư không, một bàn tay màu vàng thật lớn lập tức xuất hiận. trong khoảnh khăc tới trước thán hình tên con cháu Hồng gia đang chạy trốn kia.
- Bụp!
ở trong mắt mọi người, thân hình tên con cháu Hổng gia kia không ngờ bị bóp thành tro bụi. ngay cả xương cốt cũng không để lại. chỉ có một đám tro tàn màu xám.
- Trời ạ!
- Quá độc ác!
Mà đám người tu luyện lam bào đang vây xem ở xa cũng đều trợn mắt há hốc mồm. Thời gian mới chỉ nói đuọc hai ba cân. không ngờ liền trực tiếp giết chết hơn mười người tu luyện xem như mạnh nhât Hồng gia. trong đó không thiêu vài tên cường giả cảnh giới Linh Hoàng cấp chín. Cảnh tượng này khiến đám người tu luyện vây xem đều hung hăng hút sâu một ngụm khí lạnh.
Mà ở nơi xa hơn. đồng dạng cổ một số người tu luyện cũng không kìm nổi đưa tầm mắt nhìn lên không trung trang viên Hồng gia. Những người tu luyện này đều là cảnh giới Thiên Thần, tuy nhiên mặc dù bọn họ là cường giả cảnh giới Thiên Thần, nhìn kiếm nhỏ màu vàng do linh lực ngưng tụ thành, trong thời gian ngắn chém giết vài tên cường giả Linh Hoàng cấp chín, thớ thịt trên mặt rung mạnh, trong măt lóe lên từng luồng hào quang khó tin.
- Lớn mật!
Đúng lúc này. mấy đạo lưu quang từ chân trời xa xa gào thét bay tới. cùng lúc đó. một dao động năng lượng mạnh mẽ theo đó vọt tới trước người Hạ Ngônẽ Cánh tay Hạ Ngôn ở trong không gian phắt một cái. lập tức ngăn cản toàn bộ năng lượng của đối phươngr ảnh mắt ngưng tụ nhìn về phía mây nhân vật cường đại đã tới gân.
- Là người của Đàm gia!
Trương Thiện ở sau Hạ Ngôn không xạ nhìn thấy mấy bóng người vừa tới. sắc mặt hơi biến lập tức lên tiếng nói với Hạ Ngôn.
- Người của Đàm gia quả nhiên là đến.
Hạ Ngôn khẽ gật đầu. ý niệm chuyển động trong đầu. lông mày khẽ nhếch lên:
- Không ngờ một lần đẻn đây ba người cảnh giới Thiên Thần. Đàm gia này quả không hô là gia tộc lớn nhất khu Ngọc Long. Khí tức đểu rất mạnh, Chỉ sợ đều là cảnh giới Thiên Thần cấp ba trở lên.
Hạ Ngôn phán đoán thực lực Mấy người này một chút. Bản thân hắn. cũng còn chưa bước vào cảnh giới Thiên Thần cảp hai tự nhiên không thể nhìn ra cảnh giới chính xác của mấyỀ người tu luyện Đàm gia ở đối diện. Tuỵ nhiẻiI Tử Khí tức. Hạ Ngôn còn không cảm giác được nguy hiểm. Nói cách khác, thực lực đôi phương cũng không thể tạo thành uy hiẻp chân chính đối với hắn.
- A!
- Tên hỗn đản này. không ngờ giết nhiều con cháu Hồng gia ta như vậy!
Tên trưởng lão Hồng gia cằm nhỏ mắt nhí bị rất nhiều người xưng là tam gia gia. đúng là đi tới Đàm gia cầu viện, lúc này nhìn thấy rất nhiều thi thể trên mặt đất lập tức lớn tiếng Nguyên rủa Hạ Ngôn đồng thời đưa tay ra không ngừng chỉ vào Hạ Ngôn.
Sắc mặt Hạ Ngôn lạnh băng, một đạo linh hồn uy áp lập tức ép về phía tên Linh Hoàng cấp chín này.
- Hmm! ở trước mặt chúng ta. còn dám tiếp tục hung hăng?
Trong ba gã cường giả cảnh giới Thiên Thần kia. một người hừ lạnh một tiếng, vung ra một đoàn lực lượng, tạo thành một vòng năng lượng vô hình trước mặt trưởng lão Hồng gia kia.