Linh La Giới

Chương 554: Thanh âm truyền khắp toàn thành

Hạ Ngôn quả thật không biết phải dùng loại thái độ nào đối đãi với đám người Mai Luân. Đương nhiên, Hạ Ngôn tuyệt đối không có bất cứ hảo cảm gì đối với bọn họ. Nhưng trong những năm cậu Mai Lạc Thiên sống ở trên Nam Chung Sơn, cũng may mắn có đám người Mai Luân này trợ giúp mới có thể sống đến ngày hôm nay.
 
Suy nghĩ một lát, ánh mắt Hạ Ngôn nhìn về phía cậu Mai Lạc Thiên:
 
- Cậu! Người cảm thấy thế nào? Cậu quyết định đi.
 
Mai Lạc Thiên biết ý tứ Hạ Ngôn. Lúc này, đám người Mai Luân đều vẻ mặt cầu xin nhìn mình. Những năm gần đây, hắn cũng chưa bao giờ cho nể mặt Mai Triển Tường vẫn hàng ngày đưa cơm cho hắn. Trong thời gian gần hai mươi năm, vốn đã không còn ôm bất cứ hy vọng trốn thoát nào. Mà hiện tại, gió đã đổi chiều, Hạ Ngôn xuất hiện chẳng khác nào giúp cho bọn họ được bắt đầu tái sinh. Oán hận trước kia dường như cũng chẳng phải trọng yếu. Mặc kệ là như thế nào, tóm lại cũng là người một nhà. Tuy rằng lúc trước Mai Luân lựa chọn khoanh tay đứng nhìn Khưu gia đuổi giết đám người mình, mặc kệ đám người mình chết sống. Nhưng chung quy đó cũng là quyết định của Mai Luân, cũng không quan hệ gì đến đám người Mai Triển Tường.
 
- Lạc Thiên.
 
Mai Luân ngập ngừng mấp máy môi, run rẩy nói.
 
- Ôi.
 
Mai Lạc Thiên hạ tay áo xuống, nhìn Hạ Ngôn nói:
 
- Quên đi! Trùng kiến Mai gia nếu chỉ có mình ta cùng hai người Mai Tam, vậy chỉ sợ cũng quá cố sức. Để cho bọn họ cùng đi đi.
 
Nói xong, biểu tình Mai Lạc Thiên trở nên nghiêm túc nhìn đám người Mai Luân nói:
 
- Hy vọng sau này các ngươi có thể đồng tâm hiệp lực cùng ta.
 
- Cảm ơn huynh, đại ca!
 
Mai Triển Tường kích động đáp:
 
- Huynh yên tâm, sau này huynh muốn đệ làm việc gì, đệ sẽ đi làm việc đó.
 
- Chúng ta đi thôi, tiến về thành Đa Tạp.
 
Hạ Ngôn chuyển ánh mắt nhìn về phía thành Đa Tạp nói.
 
Hơn hai mươi người, ngay cả thực lực như Hạ Ngôn cũng không thể mang theo toàn bộ bọn họ cùng phi hành được. Cho nên mọi người chỉ có thể đi bộ từng bước một tiến về thành Đa Tạp. Lộ trình từ Nam Chung Sơn đến thành Đa Tạp khoảng mấy chục dặm. Với sức đôi chân của mọi người đại khái cần thời gian hai canh giờ mới tới.
 
Thành Đa Tạp, khu trạch viện Khưu gia.
 
Tộc trưởng Khưu gia cùng các vị trưởng lão Linh Tông toàn bộ cũng không còn. Mà mấy tên trưởng lão cảnh giới Linh Sư và Đại Linh Sư đều đang tập trung một chỗ. Mới vừa rồi, chuyện xảy ra trên Nam Chung Sơn đã truyền về tới trong Khưu gia. Tin tức truyền về nói rõ Tộc trưởng Khưu gia và chúng trưởng lão toàn bộ bị một gã con cháu Mai gia giết chết!
 
- Điều này sao có thể chứ?
 
Một gã trung niên hơn ba mươi tuổi khiếp sợ khẽ quát.
 
Khi tin tức vừa mới truyền về, tất cả bọn họ đều sợ ngây người. Chưa từng có người nghĩ tới sẽ có chuyện như vậy phát sinh. Khưu gia cũng chưa bao giờ gặp phải biến cố như vậy. Mặc dù mấy chục năm trước, Khưu gia đắc tội Thánh Hoàng Mai gia, bị giết chết mấy tên trưởng lão cùng đa số con cháu gia tộc cũng không có nghiêm ưọng bằng chuyện xảy ra hôm nay. Bọn họ không nghĩ ra, trên Đại Lục Ám Dạ không ngờ còn có người có thể giết chết nhiều Linh Tông của Khưu gia như vậy. Thậm chí ngay cả Linh Hoàng Khưu Ngọc cũng chết. Tin tức này đã được chứng thật, nhưng bọn hắn vẫn không thể tin tưởng đó là sự thật.
 
- Phụ thân.
 
Con trai tộc trưởng Khưu gia. Khưu Thiếu Vân hai mắt đỏ lên, nắm tay xiết chặt.
 
Khưu Thiếu Vân cũng đã là Linh Sư hậu kỳ, tùy thời đều có thể đột phá đến cảnh giới Đại Linh Sư. Vừa rồi hắn còn đang bế quan tu luyện, lại đột nhiên bị quấy rầy, sau đó được báo cho biết chuyện xảy ra trên Nam Chung Sơn.
 
- Hiện tại chúng ta làm thế nào bây giờ?
 
Một trưởng lão cảnh giới Đại Linh Sư trầm giọng nói một câu.
 
Tình huống hiện tại nên làm gì bây giờ? Khưu gia sắp gặp phải tai ương ngập đầu!
 
- Cái gì mà làm sao bây giờ?
 
Khưu Thiếu Vân cắn răng hỏi
 
- Thiếu Vân!
 
Trưởng lão kia phi thường nặng nề nói:
 
- Ta biết lúc này ngươi đang rất đau khổ! Mỗi một người Khưu gia đều vô cùng đau xót! Nhưng hiện tại không phải là thời điểm chúng ta bi thương. Tên con cháu Mai gia kia có thể giết chết tộc trưởng và các vị trưởng lão, giết chết cả Linh Hoàng Khưu Ngọc. Như vậy cảnh giới của hắn khẳng định cũng là cường giả Linh Hoàng. Hắn là con cháu Mai gia, Khưu gia ta và Mai gia.
 
Trưởng lão này dừng lại một chút, ánh mắt nhìn về phía mấy người khác:
 
- Người Mai gia cảnh giới Linh Hoàng này khẳng định sẽ không bỏ qua như vậy. Khẳng định hắn sẽ đến thành Đa Tạp tìm Khưu gia chúng ta. Đến lúc đó chỉ sợ hắn sẽ lại đại khai sát giới!
 
Trưởng lão này liền nói hết những phân tích của mình ra.
 
- Phải có lẽ hắn sẽ lập tức đi tới đây.
 
Một trưởng lão khác dù có thực lực Hậu Thiên cũng gật đầu nói. Trưởng lão này là Nhị trưởng lão của Khưu gia, tư chất tu luyện của hắn phi thường kém, cho nên ngay cả Linh Sư cũng không phải
 
- Chúng ta phải làm sao bây giờ?
 
Khưu Thiếu Vân vẫn cắn răng nói.
 
- Chúng ta có lẽ nên lập tức tập trung con cháu gia tộc, báo cho bọn họ biết chuyện này, để cho bọn họ tức khắc rời thành Đa Tạp đi!
 
Nhị trưởng lão chậm rãi nói.
 
- Hừ! Rời thành Đa Tạp? Tên Linh Hoàng kia thực lực mạnh như thế nếu hắn chặn giết chúng ta vậy cho dù hiện tại chúng ta chạy trốn, cũng không có khả năng thoát được!
 
Khưu Thiếu Vân lạnh lùng nói. Cường giả Linh Hoàng muốn giết bọn chúng vậy rất đơn giản. Bọn họ cho dù lập tức bỏ chạy cũng căn bản trốn không thoát lòng bàn tay cường giả Linh Hoàng.
 
- Đúng vậy! Cho nên chúng ta phải lựa chọn rời khỏi thành Đa Tạp.
 
Trung niên hơn ba mươi tuổi ánh mắt lấp lóe nói:
 
- Thiếu Vân! Ngươi đi trước, đừng cho bất cứ người nào nhìn thấy. Chỉ cần ngươi thành công rời khỏi thành Đa Tạp, tên Linh Hoàng Mai gia kia muốn tìm ngươi cũng khó. Còn về phía chúng ta cũng sẽ tìm cơ hội chạy đi.
 
- Ta không đi!
 
Khưu Thiếu Vân lập tức ngước mắt lên nói:
 
- Hắn muốn giết ta, ta liền chờ hắn tới. Muốn ta đi, không đời nào! Các ngươi ai muốn đi thì đi nhanh lên một chút.
 
- Thiếu Vân! Hiện tại không phải thời điểm cố chấp!
 
Nhị trưởng lão thấm thía nói
 
- Ta không phải cố chấp!
 
Khưu Thiểu Vân nhìn nhị trưởng lão một chút:
 
- Các vị trưởng lão! Các vị cũng đừng khuyên ta nữa, ta sẽ không đi. Ta chờ hắn! Ta muốn nhìn xem người diệt Khưu gia ta rốt cuộc là bộ dáng gì!
 
Khưu Thiếu Vân oán hận nói, ánh mắt tỏa ra hào quang khiến người khác phải sợ hãi.
 
********
 
- Phía trước chính là thành Đa Tạp!
 
Đám người Hạ Ngôn lúc này đã đi tới phía ngoài thành Đa Tạp. Cửa thành Đa Tạp đã có thể nhìn thấy rõ ràng.
 
Tuy rằng Đại Lục Ám Dạ không phồn hoa bằng Đại Lục Long Chi, tuy nhiên thành Đa Tạp này dù sao cũng là chủ thành, cho nên dân cư cũng rất đông đúc.
 
- ừ, Mai Tam! Ngươi dẫn theo đám người cậu ta đi vào thành, ta đi trước một bước!
 
Hạ Ngôn nói với Mai Tam.
 
- Rõ, Thiếu chủ!
 
Mai Tam vội đáp.
 
"Vù"
 
Quang ảnh chợt lóe, thân ảnh Hạ Ngôn liền biến mất trước mặt mọi người.
 
Trong trời đêm, một đạo bóng dáng màu xám xuất hiện tại phía trên thành Đa Tạp. Hạ Ngôn sau khi thoáng hỏi, liền tìm được trạch viện của Khưu gia. Thực ra cũng khá dễ tìm. Trạch viện của Khưu gia là trạch viện lớn nhất thành Đa Tạp. Thoạt nhìn ngay cả Thánh điện cũng kém hơn một chút so với trạch viện Khưu gia.
 
"Con cháu Khưu gia quả thật không ít!"
 
Hạ Ngôn ở phía trên trạch viện Khưu gia, mặt không chút thay đổi nhìn xuống phía dưới. Con cháu Khưu gia đang vội vội vàng vàng, thật giống như đang nhìn một đàn kiến di chuyển vậy.
 
- Con cháu Khưu gia nghe cho ta!
 
Hạ Ngôn rốt cục lên tiếng nói thanh âm truyền ra bốn phía. Hạ Ngôn sử dụng linh lực để nói, nên toàn bộ thành Đa Tạp đều có thể nghe được thanh âm của hắn.
 
- Người nào?
 
- Ai đang nói vậy?
 
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người trong tbành Đa Tạp đều tâm thần rung động.
 
- Ta là HạNgôn! Thánh Hoàng Mai gia của Đại Lục Ám Dạ hai mươi năm trước là ngoại công của ta!
 
Hạ Ngôn tiếp tục nói
 
- Tộc trưởng cùng đa số trưởng lão Khưu gia đều đã bị ta giết chết.
 
Thanh âm Hạ Ngôn trầm thấp có lực:
 
- Hiện tại ta cho các ngươi một cơ hội. Con cháu Khưu gia phải rời khỏi thành Đa Tạp trong vòng nửa canh giờ. Sau nửa canh giờ, người Khưu gia nào còn chưa rời khỏi thành Đa Tạp, ta sẽ thẳng tay giết chết!
 
Từng đạo thanh âm truyền khắp toàn thành! Mỗi một ngõ ngách, bất kể là người tu luyện hay là người thường đều nghe được rõ ràng!
 
Từng tia từng tia hàn khí bốc lên trong tâm tất cả con cháu Khưu gia.
 
- Đám người Tộc trưởng bị giết chết rồi sao?
 
- Làm sao có thể như vậy? Làm sao có thể chứ? Tộc trưởng cùng các trưởng lão đều là LinhTông thực lực cường đại, dường như vô địch vậy. Sao có thể bị giết chết được?
 
Một gã con cháu Khưu gia không tin lắc đầu.
 
- Người này đang ở trên không trung! Lời hắn vừa nói là thật chăng? Đám người tộc trưởng nếu là chưa chết, tại sao không hiện thân giết chết hắn?
 
Một con cháu Khưu gia khác hoảng sợ nói.
 
Mấy câu nói của Hạ Ngôn đối với bạn họ không khác gì trời long đất lở. Bọn họ tuy rằng còn chưa hiểu rõ trên Nam Chung Sơn rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng bọn hắn biết trên Nam Chung Sơn có việc phát sinh. Từ trên Nam Chung Sơn có nhiều hộ vệ chạy đi như vậy, tự nhiên sẽ có người đưa tin tới cho con cháu Khưu gia.
 
Mà toàn bộ thành Đa Tạp lập tức trở nên sôi trào.
 
Rốt cuộc là ai không ngờ lớn gan như thế, dám làm càn như thế? Mà lời hắn nói có thật hay không? Tộc trưởng Khưu gia và các trưởng lão đều bị hắn giết sao?
 
Có người tin tưởng, nhưng đa số người đều không tin. Cũng khó trách bọn hắn không tin, tin tức này thật sự khiến người khác chấn kinh. Quái vật lớn như Khưu gia làm sao có thể có người lay động được cơ chứ? Ngay cả Thánh Hoàng đại nhân, rất nhiều thời điểm cũng phải suy nghĩ tới ích lợi của Khưu gia! Hiện tại.
 
- Thước huynh đệ! Ngươi nói xem người này rốt cuộc là ai? Vì cái gì lại đến đây?
 
Bên ngoài một trà lâu, một người tu luyện thân hình cao lớn nói với một nam tử trẻ tuổi có vẻ nhã nhặn bên cạnh. Hai người này vừa mới từ trong trà lâu đi ra, chợt nghe thấy thanh âm rung động như vậy.
 
- Hắn không phải mới tự xưng là ngoại tôn của Thánh Hoàng Mai gia sao?
 
Nam tủ nhã nhặn nhíu mày nói.
 
- Vậy ngươi nói xem, những lời hắn vừa nói có thể là thật hay không? Nếu là thật vậy thực lực của hắn mạnh tới mức nào? Nếu không phải sự thật, vì sao người Khưu gia còn chưa đáp lại?
 
Nam tử cao lớn cũng nhíu mày nghi hoặc
 
- Hắc hắc! Mặc kệ có phải sự thật hay không, có người ở phía trên trạch viện của Khưu gia nói như vậy, cũng đủ khiến cho người khác hả giận đó!
 
Nam tử nhã nhặn cười nói.
 
- Đúng vậy! Quả thật hả giận. Đã bao nhiêu năm nay Đại Lục Ám Dạ chúng ta gần như bị Khưu gia bọn chúng độc bá. Ngay cả gia tộc của ta cũng bị Khưu gia bọn chúng ức hiếp. Đêm nay hẳn là một đêm không yên ả rồi!
 
Nam tử thân hình cao lớn như được giải hận.
 
Hai người này cũng là người trong hai gia tộc cường đại. Bọn họ vẫn luôn bị Khưu gia chèn ép, đương nhiên trong lòng khó chịu.
 
- Khưu gia có một cường giả cảnh giới Linh Hoàng, cho nên họ mới dám hoành hành ở Đại Lục Ám Dạ như thế. Hừ! Bí mật này tuy rằng người biết được không nhiều lắm, có thể nói là cực ít. Tuy nhiên lại không thề thoát khỏi tình báo của Mễ gia ta.
 
Nam tử nhã nhặn cười lạnh một tiếng, ánh mắt hơi nheo lại nói tiếp:
 
- Ta nghĩ, nếu hậu đại kia của Thánh Hoàng Mai gia khẩu xuất cuồng ngôn, hẳn là vị cường giả Linh Hoàng kia của Khưu gia khẳng định sẽ không ngồi nhìn bỏ mặc được? Đi, hiện tại chúng ta qua đó xem lát nữa sẽ phát sinh chuyện gì!