Lúc trước, vì để có thể hợp tác làm ăn với Tề gia và Đổng gia nên Hạ gia quả thật đã đáp ứng sẽ cung cấp cho hai gia tộc này một ít đan dược. Đương nhiên số lượng đan dược cũng không nhiều. Ngay cả bản thân Hạ gia cũng khống chế việc bán đan dược ra ngoài một cách chặt chẽ, càng không nói tới việc cung cấp cho gia tộc khác.
Hôm nay, Tộc trưởng Tề gia và Đổng gia mời Tam Trưởng lão và Bát Trưởng lão tới để tiến hành trao đổi việc này.
- Cung cấp đan dược với số lượng và giá cả thấp như thế là đã được Trưởng lão hội của gia tộc thông qua. Hai gia tộc kia hiện tại đòi gia tăng số lượng, đương nhiên không thể được. Nếu bọn họ muốn trao đổi với chúng ta thì cũng phải nói thẳng với bọn họ rằng không thể cung cấp thêm đan dược được!
Ánh mắt Hạ Trường Hà loé lên, trầm giọng kiên định nói.
- Hai gia tộc này chính là thấy năng lực khống chế chuyện làm ăn của Hạ gia ta ở thành Tử Diệp giảm xuống, không cam lòng để Hạ gia vẫn chiếm thị phần nhiều như thế đây mà!
Bát Trưởng lão tức giận nói. Điểm này, chỉ cần người có chút nhãn lực đều có thể nhận ra được.
- Cộc cộc.
Lúc này, đột nhiên vang lên tiếng đập cửa rất khẽ.
- Mời vào!
Hạ Trường Hà nhìn ra cửa nói. Theo đó, cánh cửa chậm rãi được đẩy ra, tên phục vụ của tửu lâu từ bên ngoài đi vào, hướng hai người khom mình thi lễ rồi nói:
- Hai vị Tiên sinh, hai vị Thiếu gia của Tề gia và Đổng gia đến.
Trong khi tên phục vụ này đang nói thì từ ngoài cửa đã có hai gã mặc trường bào cẩm tú trẻ tuổi lững thững đi vào.
- Tề Thiếu gia, Đổng Thiếu gia?
Hạ Trường Hà và Bát Trưởng lão đều nhướn mày. Hai người nhìn sang nhau rồi nhìn về phía hai gã trẻ tuổi đang đi vào phòng. Sau hai người này còn có mấy tên hộ vệ có mang theo vũ khí.
- Tam Trưởng lão, Bát Trưởng lão!
Sau khi tiến vào phòng, hai tên trẻ tuổi này hướng về phía Bát Trưởng lão và Tam Trưởng lão hơi ôm quyền rồi cười cười, tuỳ ý nói.
- Tộc trưởng nhà các ngươi đâu?
Ánh mắt Hạ Trường Hà nhìn chằm chằm về hai người này, trong miệng hỏi.
- Tộc trưởng ngài có việc bận cho nên cử chúng ta tới trao đổi việc cung ứng đan dược với hai vị Trưởng lão!
Hai tên trẻ tuổi này liếc nhìn nhau một cái rồi sau đó cười nói. Sau đó, hai người đi tới bên cạnh chiếc bàn rồi ngồi xuống. Tên phục vụ kia liền xoay người đi ra, cũng tiện tay khép cửa phòng lại. Mà hộ vệ của hai gia tộc kia lại đứng ở phía sau hai người trẻ tuổi, sắc mặt không chút thay đổi.
- Hừ, Tề gia và Đổng gia có ý gì?! Gọi chúng ta tới trao đổi lại đưa hai tên tiểu tử các ngươi ra?!
Bát Trưởng lão lửa giận bốc lên, lập tức đứng đậy, trợn mắt nhìn hai tên trẻ tuổi này.
Tề gia và Đổng gia đúng là không cấp thể diện cho hai người. Đàm phán mà lại để hai tên hậu bối tới ứng phó, căn bản là xem thường hai người.
- Bát Trưởng lão, ngươi ngàn vạn lần không nên nóng nảy. Kỳ thật chúng ta đến đàm phán cũng là như thế mà thôi! Hắc hắc, dù sao nội dung trao đổi hôm nay chính là muốn cho Hạ gia cung cấp thêm nhiều đan dược hơn nữa cho hai gia tộc chúng ta!
Tề Vân đung đưa con mắt nhìn Bát Trưởng lão nói.
Quả thật, Tề gia và Đổng gia biết rất rõ ràng Hạ gia nhất định sẽ không cung cấp thêm nhiều đan dược cho hai nhà này. Mà việc đàm phán hôm nay cũng chỉ là để nguỵ trang mà thôi! Bọn họ căn bản không trông mong gì vào điều này. Mục đích chính của hai gia tộc này là muốn Hạ gia phải biết rằng, hiện tại địa vị của Hạ gia ở thành Tử Diệp căn bán không thể ngồi cùng bàn được với Tề gia và Đổng gia. Cho nên, hai gia tộc này mới để hai tên tiêu bối tới gặp mặt Bát Trưởng lão và Tam Trưởng lão.
- Tam Trưởng lão, Bát Trưởng lão, số đan dược mà gia tộc các ngươi cung cấp cho chúng ta quả là thiếu rất nhiêu. Đừng nói đem đan dược bán ra ngoài, chỉ để cho con cháu gia tộc chúng ta sử dụng còn không đủ nữa là!
Đông Xu cười nói, không có chút ý tứ cung kính nào, thậm chí khi vừa nói chuyện, ngón tay của mình còn chậm rãi miết trên mặt bàn.
- Ý tứ của Tộc trưởng chúng ta là Hạ gia phải cung cấp gấp đôi số lượng đan dược hiện tại cho chúng ta!
Thái độ của hắn rất cao ngạo.
- Đúng thế, Tề gia chúng ta cũng có yêu cầu như thế! Để cho ba gia tộc chúng ta hợp tác tốt đẹp thì xin mời hai vị Trưởng lão đáp ứng với yêu cầu nho nhỏ của chúng ta!
Tề Vân nói tiếp, ánh mắt nhìn nhìn về phía Hạ Trường Hà và Bát Trưởng lão.
- Hai tên tiểu bối như các ngươi không có tư cách đàm phán với chúng ta!
Hạ Trường Hà đánh mắt về phía Bát Trưởng lão đang thiếu chút nữa là bạo nộ rồi lại đưa mắt nhìn về phia Tề Vân và Đổng Xu lắc đầu lãnh đạm nói.
Hai gia tộc này đúng là khinh người quá đáng! Không chỉ không có Tộc trưởng tự thân đến đây, ngay cả Trưởng lão trong gia tộc cũng không phái tới mà chỉ cử hai tên tiểu bối trẻ tuổi này. Bất cứ ai lúc này đều không tức giận cho được.
Tuy nhiên, Hạ Trường Hà không muốn so đo với hai tên tiểu bối này. Hắn nói xong liền đứng lên, chuẩn bị rời đi.
- Tam Trưởng lão, lời này của ngươi có chút khó nghe rồi!
Tề Vân cười lạnh nói tiếp:
- Chúng ta sao lại không có tư cách nói chuyện với các ngươi. Hừ, ngươi là Trưởng lão của Hạ gia, ta cũng là Trưởng lão của Tề gia!
Hạ Trường Hà nhíu mày nhìn về phía Tề Vân.
- Ngươi là Trưởng lão của Tề gia?
- Đúng thế, ta mới được đề cử đảm nhiệm chức Thập cửu Trưởng lão của Tề gia!
- Ta cũng là tân Trưởng lão mới đảm nhiệm của Đổng gia!
Đổng Xu cùng nói theo, biểu lộ thân phận của mình hiện tại.
- Tam Trưởng lão, ngươi là Trưởng lão của Hạ gia mà chúng ta là Trưởng lão của Tề gia và Đổng gia. Chúng ta giống như nhau, ngươi sao có thể nói là chúng ta không có tư cách trao đổi?!
Tề Vân đứng lên, làm ra bộ hùng hổ nói.
- Tề Vân nói đúng thế!
Đổng Xu cũng đứng lên, cười tủm tỉm nói:
- Luận thân phận, chúng ta đều là Trưởng lão. Mà luận về thực lực, chúng ta đều có cảnh giới Linh Sư. Không biết Tam Trưởng lão và Bát Trưởng lão hiện tại có cảnh giới gì?
Sắc mặt của Hạ Trường Hà và Bát Trưởng lão đều mạnh mẽ biến đổi. Hạ Trường Hà mới đả thông được hơn ba mươi đường kinh mạch. Mà Bát Trưởng lão cũng vừa mới bước chân vào cánh giới Linh Sư. Nếu không có đan dược cung ứng thì cả đời này Bát Trưởng lão cũng khó có khả năng đột phá tới cảnh giới Linh Sư được. Nghe Tề Vân và Đồng Xu nói như thế trong lòng của Hạ Trường Hà và Bát Trưởng lão đều cực kỳ tức giận. Hai tên tiểu bối mà không ngờ lại dám nói với bọn họ như thế, hiển nhiên là được hai tên Tộc trưởng của hai nhà này bày mưu đặt kế. Nếu không phải là ý tứ của Tộc trưởng hai nhà này thì dù lá gan bọn chúng có lớn hơn nữa cũng không dám đắc tội với Hạ gia như thế.
*****
Hạ Ngôn phi hành suốt một cái canh giờ đã tới bầu trời trên thành Tử Diệp. Phía dưới hắn chính là trạch viện của Hạ gia ở thành Tử Diệp. Tuy rằng, đại bộ phận lực lượng của Hạ gia đã tiến tới thành Tử Nguyệt nhưng cũng có chừng một phần tư số con cháu vẫn lưu lại thành Tử Diệp này. Dù sao thành Tử Diệp cũng là một chủ thành.
Thân ảnh Hạ Ngôn chợt loé lên đã tới trước cửa của trạch viện Hạ gia.
Bốn gã hộ vệ trước cửa Hạ gia thấy có một đạo thân ảnh từ trên không trung hạ xuống thì đều giật nảy mình, vội vàng bày trận đối địch, vũ khí trong tay lập tức được rút ra, cẩn thận nhìn Hạ Ngôn.
- Tới rồi!
Khi bọn họ nhìn thấy bộ mặt của Hạ Ngôn thì không khỏi đều chấn động, vội vàng thu hồi vũ khí lại, hướng Hạ Ngôn thi lễ.
- Các vị vất vả rồi!
Hạ Ngôn khoát tay, bảo mấy người không cần thi lễ, ánh mắt loé ra hỏi:
- Ta lần này trở về là muốn gặp Tam Trưởng lão. Không biết Tam Trưởng lão có ở trong nhà không?
- Bẩm Hạ Ngôn tiên sinh, Tam Trưởng lão và Bát Trưởng lão đều đã đi tới Vịnh Nguyệt tửu lâu.
Một gã hộ vệ lập tức đáp lại.
- Ồ? Đi tới đó dùng cơm sao?
Hạ Ngôn hơi kinh ngạc hỏi lại.
- Ừm, ta sẽ vào trong chờ lát vậy.
Nói xong, Hạ Ngôn định nhấc chân đi vào trong.
- Không phải ăn cơm mà là đi đàm phán.
Tên hộ vệ kia là Đội trưởng hộ vệ của Hạ gia, cũng là người của Hạ gia, hơn nữa còn là con cháu trực hệ. Do đó đối với một số sự tình của Hạ gia, hắn cũng biết đôi chút.
- Đàm phán!?
Hạ Ngôn nhướn mày, dừng chân lại, ánh mắt nhìn về phía tên hộ vệ kia.
- Đúng thế! Tề gia và Đổng gia muốn Hạ gia chúng ta cung cấp thêm nhiều đan dược cho hai nhà. Hai vị Trưởng lão không đồng ý cho nên hôm nay đáp ứng lời mời, đi Vịnh Nguyệt tửu lâu để trao đổi việc này. Hai vị Trưởng lão đã đi được nửa canh giờ rồi!
Tên hộ vệ kia khom người cung kính nói với Hạ Ngôn.
Lại nói, nếu luận về bối phận, Hạ Ngôn còn phải gọi hắn một tiếng như thúc phụ vậy. Tuy nhiên, hắn cũng không dám trước mặt Hạ Ngôn luận bối phận.
- Ta đi xem sao! Vịnh Nguyệt tửu lâu ở phương hướng nào?
Hạ Ngôn nhìn ra đường phố, tuỳ ý hỏi.
- Ngay tại bên kia, trải qua đi ba con phố, đại khái bước đi chừng thời gian một chén trà nhỏ là tới.
Tên hộ vệ kia chỉ phương hướng rồi nói với Hạ Ngôn.
- Ừm. Hạ Ngôn gật đầu, thân ảnh đột nhiên loé lên giữa không trung.
Mấy gã hộ vệ này chỉ cảm giác được một cơn gió phất tới, theo đó thân ảnh Hạ Ngôn đã mơ hồ. Sau khi Hạ Ngôn biến mất, cả đám không khỏi lộ ra vẻ kinh hãi, len lén nhìn nhau.
- Thực lực của Hạ Ngôn thật đáng sợ.
- Đúng thế, khi nào thì chúng ta mới bằng được một phần mười thực lực của Hạ Ngôn Điện chủ cũng đủ để ngang dọc thành Tử Diệp rồi!
- Đừng mơ mộng nữa, canh gác nghiêm túc đi.
- Đây là Vịnh Nguyệt tửu lâu!
Thân ảnh Hạ Ngôn dừng lại, nhìn nhìn về một tửu lầu cách đó không xa, trên bảng hiệu viết bốn chữ "Vịnh Nguyệt tửu lâu".
- Không biết bây giờ đang đàm phán thế nào nữa?! Hai gia tộc kia quả nhiên có chút không dằn lòng được rồi!
Hạ Ngôn chuyển mắt, hướng về phía tửu lâu đi tới.
Bên ngoài tửu lâu có hai gã phục vụ đang đứng đón khách, Hạ Ngôn đi tới, hai tên này lập tức nhiệt tình chào mời, nhường Hạ Ngôn tiến vào bên trong tửu lâu.
- Hai vị, ta là người của Hạ gia, tới để tìm hai vị Trưởng lão của Hạ gia. Mời hai vị thông báo một tiếng.
Hạ Ngôn cười cười hướng về hai người nói.
- Ồ?
Hai người sửng sốt, sau đó lại nói:
- Trưởng lão Hạ gia đang cùng công tử của Tề gia và Đổng gia bàn chuyện, chỉ sợ lúc này không tiện làm phiền!
Hạ Ngôn nghe thế nhướn mày. Hai tên phục vụ này nói cũng đúng. Đang trong phòng nghị sự, nếu là chuyện bình thường thì đương nhiên không cho quấy rầy.
- Như vậy.
Hạ Ngôn hơi trâm ngâm, đang nghĩ xem nên như thế nào cho phải.
Đột nhiên lúc này từ trong tửu lâu có một thân ảnh mập mạp nhanh chóng lao ra. Bóng người này vừa loé lên liền cất tiếng cười lớn, nhiệt tình nói:
- Ai da, đúng là Hạ Ngôn tiên sinh! Hạ Ngôn tiên sinh, mời mau vào trong.