Vài luồng khí tức khó phát hiện vờn quanh trong không khí, từ một nơi nào đó truyền đến.
Thân thể Hạ Ngôn khẽ chấn động, hoàn toàn thu liễm hơi thở của mình, tránh sau một khối nham thạch thật lớn, thật cẩn thận nhìn về phía trước.
Hạ Ngôn cũng không nhìn thấy bóng dáng Hỏa Phượng Hoàng, tuy nhiên trong tầm mắt hắn có năm sáu bóng người hiện lên. Vừa rồi khí tức kia là trên người mấy người này phát ra, mỗi người đều có thực lực rất mạnh.
Mấy bóng người này chỉ nhoáng lên trong tầm mắt Hạ Ngôn một lát rồi hoàn toàn biến mất.
Hạ Ngôn nấp sau tảng đá lớn, đợi một lát cũng không thấy lại có người xuất hiện liền lặng lẽ từ sau tảng đá đi ra, lại chuẩn bị lần mò về phía trước.
"Lối vào Hư Ảo Chi Cảnh này ngay tại gần đây, những người kia xuất hiện ở nơi này khẳng định không phải trùng hợp ngẫu nhiên. Có khả năng, những người này bởi vì Hư Ảo Chi Cảnh mới xuắt hiện ở đây". Hạ Ngôn thầm cân nhắc.
Lúc trước Hỏa Phượng Hoàng kéo Hạ Ngôn nhập bọn cũng không nói đến Hư Ảo Chi Cảnh có rất nhiều người phát hiện. Hỏa Phượng Hoàng vẫn truyền lại tin tức cho Hạ Ngôn rẳng chỉ có mình nàng biết sự tồn tại của Hư Ảo Chi Cảnh. Lúc ấy nàng ta còn nói người biết đến Hư Ảo Chi Cảnh đều đã chết.
Nhưng hiện tại, mọi chuyện hiển nhiên không phải vậy.
"Hỏa Phượng Hoàng lúc ấy không cho ta biết sự thật, chỉ sợ cũng lo lắng ta sẽ không tới!" Hạ Ngôn cười lạnh một tiếng, từ mấy người vừa rồi có thể thấy những người phát hiện lối vào Hư Ảo Chi Cảnh đều có thực lực rất mạnh.
Cũng đúng, thực lực không mạnh căn bản không dám tới gần.
"Chỉ sợ gần đây ngay cả cường giả Linh Tông cũng không thiếu!" Hạ Ngôn nghĩ thầm trong lòng.
Ở Thiên Cung Thánh Sơn, đã có hơn trăm Linh Tông, mà toàn bộ Đại Lục Long Chi, cường giả Linh Tông ở khắp nơi cùng với của các thế lực lộ rõ thì lại càng nhiều. Thiên Cung cũng không có khả năng thu nạp hết thảy Linh Tông trên đại lục, chỉ có thể thu nạp một bộ phận nhỏ.
Cấp bậc Linh Tông như Liễu Vân, ngay cả Thánh Sơn cũng chưa từng lên, mà Liễu Vân còn là Viện trưởng Học Viện Từ Diệp, địa vị phi thường cao cả, cường giả Linh Tông bình thường chỉ sợ cũng càng không có cơ hội lên Thánh Sơn.
Trên Đại Lục Long Chi có 54 chủ thành, mỗi một chủ thành đều có mấy chục quận thành, mà mỗi quận thành lại có mấy chục thành trấn. Dân cư Đại Lục Long Chi tập trung đông đúc, người tu luyện rất nhiều cho đù tỷ lệ xuất hiện cường giả rất thấp thì tổng cộng lại cường giả Linh Tông chỉ sợ không ít.
Tuy rằng Linh Tông sơ kỳ tốc độ phi hành không nhanh nhưng theo thực lực bản thân Linh Tông dần tăng lên, tốc độ phi hành cũng càng nhanh. Linh Tông trung kỳ, tốc độ phi hành hẳn nhanh hơn chạy trên mặt đất.
Từ Đại Lục Long Chi tới đây, với tốc độ của Linh Tông căn bản không mất bao nhiêu thời gian.
"Nếu ta chạy hết sức, từ pháo đài đại lục tới đây nhiều nhất chỉ bốn canh giờ". Ánh mắt Hạ Ngôn lóe lên.
Bởi vì đi cùng Hỏa Phượng Hoàng cho nên lúc vừa rồi Hạ Ngôn cũng không sừ dụng tốc độ nhanh nhất của mình. Nếu là sử dụng tốc độ nhanh nhất, vậy Hỏa Phượng Hoàng theo không kịp.
-Xẹt!
Một tiếng xé gió rất nhỏ truyền đến, ánh mắt Hạ Ngôn xoay chuyển, nhìn thấy Hỏa Phượng Hoàng một thân trang phục màu đen đã trở lại.
Sắc mặt Hỏa Phượng Hoàng ngưng trọng, trong mắt mang theo tức giận, răng cắn chặt.
- Nơi này dường như rất nhiều người!
Hạ Ngôn nhìn Hỏa Phượng Hoàng nói thẳng.
- Đúng! Đáng chết! Nơi này gần đây xuất hiện một loại đồ vật hấp đẫn rất nhiều cường giả tới.
Hỏa Phượng Hoàng nổi giận đùng đùng, cắn răng nói.
- Xuất hiện một loại đồ vật?
Hạ Ngôn nao nao.
- Đúng vậy, hình như là một loại dược liệu đặc thù. Hiện tại rất nhiều cường giả trên đại lục đều tụ tập gần đây tìm kiếm loại đồ vật đột nhiên xuất hiện này. Chúng ta muốn lặng lẽ tiến vào Hư Ảo Chi Cảnh, rất khó.
Hỏa Phượng Hoàng bất đắc dĩ đưa hai tay ra, lắc đầu giọng không cam lòng nói.
Một tháng trước nàng tới nơi này, còn không xuắt hiện thứ đó. Lúc này đến không ngờ lại xuất hiện bảo vật kỳ quái, hấp dẫn rất nhiều cường giả. Như vậy, bọn họ muốn vào Hư Ảo Chi Cảnh rất khó khăn.
- Lối vào Hư Ảo Chi Cảnh, bọn họ có phát hiện không?
Hạ Ngôn suy nghĩ rồi hỏi.
- Đã bị phát hiện. Mấy thứ kia dường như có liên quan cùng Hư Ảo Chi Cảnh. Lối vào Hư Ảo Chi Cảnh tụ tập rất nhiều cường giả, ít nhất là một, hai trăm người ở nơi đó.
Hỏa Phượng Hoàng vừa từ lối vào Hư Ảo Chi Cảnh trở về.
Nàng là dong binh lục cấp, lấy thân phận này đi lại trong Tội Ác Sâm Lâm thực bình thường.
- Hiện tại làm sao giờ?
Hạ Ngôn lại hỏi.
Hạ Ngôn cũng rất muốn biết nhiều cường giả tụ tập gần đây rốt cục là tìm kiếm cái gì. Nghe ý tứ của Hỏa Phượng Hoàng, dường như loại dược liệu này xuất hiện nhiều ở gần đây.
- Chúng ta không thể cứ vậy mà trở về! Chờ!
Ánh mắt Hỏa Phượng Hoàng xoay chuyển, nhìn phương hướng sau lưng đột nhiên đưa tay kéo cánh tay Hạ Ngôn, nấp ra phía sau tảng đá
Tiếp theo, vài khí tức từ cách đó không xa truyền tới, Hạ Ngôn cảm giác được có mấy người đang nhanh chóng tới gần.
- Chả tiệt! Con đàn bà thối tha kia cũng dám cướp đồ của chúng ta!
Một giọng nói chói tai truyền đến.
- Nhanh đuổi theo! Nàng ta nhất định đi không xa.
Một giọng khác nhanh chóng tiệp lời.
- Vũ Sắc tiên sinh, không bằng chúng ta chia nhau ra tìm. Con đàn bà kia chỉ là cảnh giới Đại Linh Sư hậu kỳ, hơn nữa có một mình, dễ đối phó.
Lại có một giọng nói truyền tới.
- Rầm!
Một tiếng đá vụn vang lên.
- Được, chia nhau ra tìm. Tìm được nàng trực tiệp giết chết, cướp đồ vật về.
Lại qua một lát, thanh âm dần dần đi xa.
Thân thể Hỏa Phượng Hoàng gắt gao dán chặt Hạ Ngôn, thân hình vốn mềm mại không xương vừa rồi căng cứng, thật giống như một sợi dây cung được kéo hết cỡ.
Hạ Ngôn chau mày: "Hỏa Phượng Hoàng này đoạt cái gì của người ta? Mấy người vừa rồi, thực lực đều phi thường cường đại. Xem bọn họ gấp gáp muốn đoạt đồ trở về, thứ mà Hỏa Phượng Hoàng lấy được khẳng định rất quý báu!"
-Phù!
Chờ sau khi mấy người kia rời đi, Hỏa Phượng Hoàng mới thở phào, ánh mắt chuyển một vòng dừng trên mặt Hạ Ngôn.
- Nói lời thật đi, nếu cô còn gạt ta, hiện tại ta lập tức trở về Đại Lục Long Chi.
Hạ Ngôn cười lạnh một tiếng, đứng lên, lui ra sau hai bước nhìn Hỏa Phượng Hoàng.
Hỏa Phượng Hoàng này tâm kế rất nặng, mình chỉ hơi không cẩn thận rất có khả năng vào bẫy của nàng.
- Kỳ thật.
Hỏa Phượng Hoàng trầm ngâm một chút, nghiêm mặt nhìn Hạ Ngôn:
- Ta không phải muốn giấu ngươi, chỉ là vừa rồi mấy người bọn họ ngay tại gần đó, đuổi theo rất sát cho nên ta không có nhiều thời gian nói với ngươi.
Ngón tay mảnh khảnh của Hỏa Phượng Hoàng sờ vào ngực áo lấy ra một bình ngọc nhỏ tinh xảo.
- Thứ bọn họ muốn, chính là thứ này!
Hỏa Phượng Hoàng nói với Hạ Ngôn.
- Đây là cái gì?
Hạ Ngôn nhìn động tác Hỏa Phượng Hoàng, nhíu mày hỏi.
- Ta cũng không rõ ràng lắm, tuy nhiên bọn họ gọi đồ vật này là Bích Lộ Huyền Thủy.
Bảo vật gần đây xuất hiện ở gần lối vào Hư Ảo Chi Cảnh chính là thứ này! Vừa rồi ta lén đi qua liền phát hiện có rất nhiều ở gần đó, trong lòng cũng rất kỳ quái. Sau đó ta âm thầm dò xét một hồi, nguyên lai là gần đó xuất hiện thứ kỳ lạ này.
Hỏa Phượng Hoàng đưa bình ngọc cho Hạ Ngôn, Hạ Ngôn suy nghĩ một chút đón lấy mở nắp bình ngọc ra. Lập tức một mùi nhàn nhạt tràn ra.
Mùi vị này tuy không đậm chẳng qua trong nháy mắt Hạ Ngôn liền phát hiện ra loại chất lỏng này không tầm thường. Loại chất lỏng này không ngờ ẩn chứa một cỗ linh lực cường đại.
- Đây rốt cục là cái gì?
Hạ Ngôn không kìm nổi thấp giọng kinh hô một câu.
- Cụ thể là cái gì ta cũng không rõ lắm, tuy nhiên thứ này khẳng định gần đây mới xuắt hiện. Trước kia ta đến nhiều lần cũng không phát hiện loại chất lỏng này. Nếu trước kia có, ta khẳng định sẽ phát hiện. Loại chất lỏng này ẩn chứa linh lực khổng lồ, cho dù là Linh Sư bình thường sau khi tới gần cũng có thể phát hiện ra nó không tầm thường.
Hỏa Phượng Hoàng quả quyết nói.
- Những người này nguyên lai đều tụ tập ở đây tìm kiếm loại Bích Lộ Huyền Thủy này!
Hạ Ngôn gật gật đầu, đóng nút bình ngọc rồi trả lại cho Hỏa Phượng Hoàng.
- Vừa rồi mấy người kia nói ngươi đoạt thứ này?
Hạ Ngôn lại hỏi.
- Hừ! Bọn họ ỷ nhiều người khi dễ ta. Một giọt Bích Lộ Huyền Thủy này ta phát hiện trước, ta chỉ tò mò mà không trước tiên thu ngay lại, sau đó bị bọn họ thấy. Không ngờ bọn họ muốn giết ta để cướp đoạt.
Trên mặt Hỏa Phượng Hoàng đột nhiên lộ ra một tia tức giận.
- Đám hồn đản này, nhất định ta sẽ tìm cơ hội diệt bọn họ!
Hỏa Phượng Hoàng hung tợn nói một lần nữa nhét bình ngọc Bích Lộ Huyền Thủy vào trong lòng.
- Vậy hiện tại chúng ta còn muốn tiệp tục ở lại đây không?
Lông mày Hạ Ngôn nhướng lên, hỏi.
- Đương nhiên, cho dù không thể vào Hư Ảo Chi Cảnh thì Bích Lộ Huyền Thủy này cũng là bảo vật. Chẳng lẽ ngươi không muốn kiếm!
Thân hình Hạ Ngôn khẽ run, ánh mắt chuyên sang một hướng.
Thân thể hắn khẽ nhào về trước, ôm lấy Hỏa Phượng Hoàng nhảy lên một cây đại thụ gần dó.
Lúc này Hỏa Phượng Hoàng cũng cảm thấy có người tới gẩn, sắc mặt khẽ biến.
Lúc này, nếu không phải Hạ Ngôn cảnh giác, vậy bọn họ khẳng định sẽ bị phát hiện. Người này thực lực rất mạnh, linh lực khống chế rất tốt, rất khó phát hiện linh lực tản ra.
-Vù!
Bóng người màu xám chợt lóe tới phía dưới thân cây chỗ hai người. Bóng người này đột nhiên dừng lại, mắt đảo bốn phía.
"Không xong, chẳng lẽ bị phát hiện?" Trong lòng Hạ Ngôn khẽ động, chân mày nhíu lại, linh lực lưu động toàn thân chuẩn bị ra tay.
-Vèo!
Bóng người đừng lại một chút rồi nhanh chóng rời đi. Thấy bóng người đó đi xa, Hạ Ngôn mói khẽ thở ra một hơi.
- Này, buông ra.
Thân thể Hỏa Phượng Hoàng ở trong lòng Hạ Ngôn khẽ động.
Vừa rồi chuyện xảy ra bất ngờ, Hạ Ngôn trực tiếp ôm Hỏa Phượng Hoàng vào trong lòng.
- Hả?
Hạ Ngôn sửng sốt, nhìn ánh mắt Hỏa Phượng Hoàng cách mình chỉ có khoảng mười cm, hai tay vội đẩy ra.
- Ồ, vừa rồi.
- Nhìn xem, đó là.
Ánh mắt Hạ Ngôn nhíu lại, hắn cảm ứng có một cỗ linh lực tinh thuần ở phía trước bên trái mình, thuận thế nhìn lại. Một giọt chất lỏng màu đen đang tụ trên một lá cây.
Linh lực phát ra từ chất lỏng trên lá cây.
Chân đạp khẽ lên cành cây dưới chân, trong nháy mắt Hạ Ngôn tới gần lá cây kia, lấy từ trong ngực ra một bình sứ, thuận tay thu chất lỏng vào bình.