Linh La Giới

Chương 289

Học viên của hai Học Viện Long Đằng và Học Viện Không Linh đang đi qua lối vào cơ quan trận, nhân viên công tác đang hỏi từng học viên có chuẩn bị tốt hay không.
 
Hạ Ngôn, Mễ Tuyết, Vương Thiên Hà dừng lại ở phía bên phải lối vào cơ quan trận. Ba học viên của Học Viện Yến Toa, cũng đến gần chỗ đó, khi Đổng Thanh Thiện nhìn về phía Hạ Ngôn, cũng mang theo vẻ mỉm cười.
 
Tuy nhiên, Hạ Ngôn có thể cảm giác được, Đổng Thanh Thiện dường như có địch ý với mình. Trong đôi mắt mơ hồ lóe lên một chút lệ quang có thể thấy được.
 
Khẽ lắc đầu, Hạ Ngôn cũng không thèm để ý, xoay người thấp giọng nói với Mễ Tuyết và Vương Thiên Hà:
 
- Sau khi tiến vào cơ quan trận, đệ sẽ dẫn đầu xông qua, các người không cần chú trọng tốc độ của mình. Tốt nhất không nên bại lộ thực lực cảnh giới Đại Linh Sư của mình.
 
- Được!
 
Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết đều gật đầu.
 
Ý của Hạ Ngôn, bọn họ đương nhiên hiểu được. Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết đã đột phá cảnh giới Đại Linh Sư trước đây mười ngãy. Một đám học viên Đổng Thanh Thiện, hiện tại vẫn nghĩ Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết đang là Linh Sư hậu kỳ.
 
- Các vị học viên! Các người chuẩn bị tốt rồi chứ? Nhân viên công tác cầm lá cờ, trầm giọng hỏi.
 
- Chuẩn bị tốt rồi!
 
Sáu người gần như đồng thời lên tiếng trả lời.
 
- Tốt! Tiến vào trận, bất đầu!
 
Nhân viên công tác cao giọng nói nhanh.
 
Thanh âm vừa rơi xuống, sáu người trong nháy mắt liền từ lối vào tiến vào cơ quan trận. Người cơ quan trong cơ quan trận nhanh chóng triển khai thế trận công kích hung mãnh về phía sáu người. Một cây mộc côn màu đen có tính chất đặc biệt, mang theo từng luồng kình phong, đánh úp lên trên thân của sáu người.
 
"Ta thật muốn nhìn xem Hạ Ngôn này có bao nhiêu lợi hại"
 
Dư quang trong mắt Đổng Thanh Thiện nhìn về phía Hạ Ngôn, trong lòng hừ lạnh.
 
Học viên của những siêu cấp học viện cũng biết, Hạ Ngôn đã đạt được cơ hội khảo hạch Thiên Cung. Cơ hội khảo hạch Thiên Cung mặc dù là học viên siêu cấp, cũng phải rất ưu tú mới có thể có được. Thông thường mỗi một lần Hội Giao Lưu Siêu cấp Học Viện, đại khái chỉ có một hai gã học viên có thể đạt được cơ hội này.
 
Đổng Thanh Thiện đương nhiên cũng muốn có cơ hội này.
 
Vù!
 
Bóng người Hạ Ngôn giống như một luồng gió mát, không ngờ không chút dừng lại trong cơ quan trận.
 
Những người cơ quan này, căn bản không thể công kích tới Hạ Ngôn. Bóng côn của chúng nó vừa mới quét về phía Hạ Ngôn thì Hạ Ngôn liền biến mất, rồi sau đó xuất hiện ở phía sau người cơ quan.
 
Tầng thứ hai của Ảo Ảnh Thân Pháp, Hạ Ngôn đã củng cố hoàn toàn. Hơn nữa, Hạ Ngôn am hiểu tốc độ, ở trong cơ quan trận giống như đi trên đất bằng.
 
Đảo mắt, Hạ Ngôn đã vượt qua giữa trận toàn bộ cơ quan trận!
 
Hiện tại Hạ Ngôn căn bản không có ý giữ lại thực lực, hắn cũng không cần! Tuy rằng Lưu tiên sinh đã chắc chắn nói tiến cử hắn, nhưng chuyện không chắc chắn trước thì Hạ Ngôn vẫn không quá yên tâm. Danh ngạch này là có hạn.
 
"Như thế nào có thể?"
 
Con ngươi Đổng Thanh Thiện kịch liệt co rút lại, trong đôi mắt bắn ra hào quang hoảng sợ.
 
Tốc độ của Hạ Ngôn ở trong cơ quan trận, không ngờ nhanh gấp đôi hắn.
 
Đổng Thanh Thiện, cũng cần tránh né công kích của người cơ quan. Có đôi khi, thậm chí còn ra tay đánh bay người cơ quan. Nhưng Hạ Ngôn. Thấy một màn như vậy, Đổng Thanh Thiện quả thật khiếp sợ trong lòng.
 
Hai gã học viên khác của Học Viện Yến Toa, cũng đồng dạng thấy một màn như vậy, khi bọn hắn nhìn về phía Hạ Ngôn thì Hạ Ngôn đã trải qua giữa trận. Hai người bọn họ còn kinh ngạc hơn Đổng Thanh Thiên.
 
Mà Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết không chút hoang mang tiến từng bước trong cơ quan trận. Bọn họ ở trong cơ quan trận, biểu hiện thực lực cũng chỉ có cảnh giới Linh Sư hậu kỳ.
 
Linh Sư hậu kỳ và Đại Linh Sư sơ kỳ chênh lệch không cần phải nói.
 
Tuy rằng hôm nay những đại nhân vật gặp Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết, nhưng bọn họ cũng không quá để ý. Hơn nữa, khi Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết trên đài cao, cách những người đó cũng khác xa. Dao động linh lực phát ra trên thân hai người, bọn họ cũng không cảm ứng được. Cho nên, viện trưởng hay phó viện trưởng của những học viện kia, cũng không biết Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết đã bước vào cảnh giới Đại Linh Sư.
 
Mũi chân Hạ Ngôn vừa điểm, thân thể giống như một con chim én bay ra khỏi cơ quan trận, nhẹ nhàng hạ xuống mặt đất ở bên ngoài, khẽ thở ra một hơi.
 
- Một bộ thân pháp triển khai, không có bất cứ dừng lại.
 
Hạ Ngôn xoay người, nhìn năm người vẫn ở trong cơ quan trận, trong lòng hài lòng với tốc độ sấm trận (xông qua cơ quan trận) của mình vừa rồi.
 
Vù!
 
Một lát sau, năm người trong cơ quan trận, theo thứ tự từ trong trận đi ra, sắc mặt ba người Đổng Thanh Thiện âm u.
 
Tiếp theo, học viên của hai học viện đi về phía hai bên của sân tỷ đấu, đối diện với nhau.
 
- Học Viện Tử Diệp giành thắng lợi trong sấm trận, cho nên có quyền ưu tiên khiêu chiến, mời học viên của Học Viện Tử Diệp lên đài.
 
Nhân viên công tác căn cứ vào thành tích sấm trận vừa rồi, hô lên với học viên song phương.
 
- Ta lên trước!
 
Mễ Tuyết liền lên tiếng nói khi nhân viên công tác nói xong, Hạ Ngôn nhìn Vương Thiên Hà, Vương Thiên Hà gật đấu
 
- Mễ Tuyết tỷ! Có lẽ đệ nên lên trước. Hạ Ngôn nhíu mày.
 
- Đệ lên đài trước, Đổng Thanh Thiện mạnh nhất Học Viện Yến Toa hẳn là lên đài trước. Hai người còn lại, đệ sẽ tận lực tiêu hao linh lực bọn họ. Sau đó Mễ Tuyết tỷ giao thủ với bọn chúng, hy vọng thắng lợi lớn hơn nữa.
 
- Nếu như.
 
Hạ Ngôn hơi hơi trầm ngâm.
 
- Nếu như Đổng Thanh Thiện lên trước tỷ đấu với tỷ, vậy tỷ liền lập tức nhận thua với hắn, tranh thủ giao thủ với Phương Khoát và Cao Triều Dương trước khi bọn họ vẫn chưa hoàn toàn khôi phục. Đổng Thanh Thiện kia vừa rồi nói hắn chính là Đại Linh Sư trung kỳ, cho nên Mễ Tuyết tỷ và Vương đại ca đều khó là đối thủ của hắn.
 
Trước đây, Hạ Ngôn đã từng suy nghĩ qua, làm sao mới có thể biến hy vọng chiến thắng của Học Viện Tử Diệp lớn nhất.
 
"Hạ Ngôn lập ra kế hoạch tỷ đấu như vậy, hẳn là hợp lý nhất. "
 
Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết vừa chuyển ý niệm trong đầu, suy nghĩ, liền gật đầu đồng ý.
 
Hiện tại, Học Viện Tử Diệp có thể lấy được thắng lởi cuối cùng mới quan trọng.
 
Đùng!
 
Hạ Ngôn bước chân ra trước, bước vào trận tỷ đầu.
 
- Đổng ca! Hạ Ngôn kia đi lên rồi.
 
Cao Triêu Dương thấp giọng nói với Đổng Thanh Thiện, đôi mắt nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, vẫn luôn nhìn Hạ Ngôn đi tới giữa sân.
 
-Ừ!
 
Mặt Đổng Thanh Thiện không chút thay đổi, gật gật đầu.
 
- Triêu Dương! Đệ lên trước.
 
Thoáng ngừng một chút, Đổng Thanh Thiện nói với Cao Triêu Dương.
 
Cao Triêu Dương đáp: -Được! Đệ lên đây!
 
"Tốc độ Hạ Ngôn này nhanh như vậy, thân pháp cũng thật quỷ dị, khiến Triêu Dương đi đến xem thử, sau đó tới ta"
 
Đôi mắt Đổng Thanh Thiện khép thành một đường, thầm nghĩ trong lòng.
 
- Đổng ca! Huynh nói thực lực Hạ Ngôn này rốt cuộc mạnh đến mức nào? Phương Khoát nhíu mày hỏi.
 
- Hừ! Mạnh thế nào đi nữa, cũng chi có cảnh giới Đại Linh Sư trung kỳ thôi? Thật sự khó tin, hắn mới có mười sáu tuổi. Rốt cuộc làm sao tu luyện?
 
Đổng Thanh Thiện cười lạnh một tiếng.
 
Đổng Thanh Thiện hắn tư chất cũng trác tuyệt, sau khi tiến vào Học Viện Yến Toa, lại vẫn đều khổ tu, hơn nữa trọng điểm bồi dường trong học viện, mới có thể bước vào cảnh giới Đại Linh Sư trung kỳ không lâu.
 
Hạ Ngôn này chỉ có mười sáu tuổi, không ngờ.
 
- Đổng ca! Hắn nhất định không phải đối thủ của huynh. Phương Khoát cắn răng nói.
 
Ở trên đài cao.
 
- Lão Vu! Học Viện Yến Toa của ngươi cần bao lâu mới có thể chiến thắng chứ?
 
Phó viện trưởng Manh Tòng Phương của Học Viện Long Đằng cười nói với Vu Tứ Hợp.
 
Manh Tòng Phương này chỉ là một vị phó viện trưởng, hơn nữa, thân phận của lão thấp hơn Vu Tứ Hợp và Dư Ngôn một chút. Nhưng là vì Học Viện Long Đằng, lão không ngờ ngồi phía trên Vu Tứ Hóp và Dư Ngôn. Mà Vu Tứ Hợp và Dư Ngôn cùng không có bất cứ ý kiến gì.
 
- Ha ha! Ta cùng không dám nói. Dù sao, Học Viện Tử Diệp vẫn rất mạnh mà! Vu Tứ Hợp cười đáp lại.
 
- Lão Vu! Ngươi rất khiêm tốn nhỉ! Ha ha! Ta thấy, Học Viện Yên Toa nhiêu nhất nửa canh giờ có thể chiến thắng.
 
Manh Tòng Phương không bận tâm Liễu Vân cùng ở đây.
 
Liễu Vân cũng không thèm để ý, thậm chí quay trở lại nói một câu với hai người:
 
- Học Viện Tử Diệp của chúng ta có thể trao đổi với Học Viện Yến Toa là may mắn của chúng ta. Ha ha! Ta và đám học viên, chính như theo lời Lưu tiên sinh, là mang theo thái độ học tập mà đến.
 
Cao Triêu Dương cùng lên đài với Hạ Ngôn, cũng đổi vũ khí trong tay. Hai người cách xa nhau mười mấy thước, đứng đối diện nhau. Hạ Ngôn mang theo vẻ tươi cười trên mặt, ánh mắt tùy ý nhìn phía trước.
 
Cao Triêu Dương trong sân, tuy rằng mặt ngoài trấn định, nhưng trong lòng lại lo lắng. Biểu hiện vừa rồi của Hạ Ngôn trong cơ quan trận, khiến hắn ấn tượng cự kỳ sâu sắc.
 
Trước kia chỉ nghe nói thực lực Hạ Ngôn rất mạnh. Rốt cuộc là không chính mắt nhìn thấy. Tận mắt nhìn thấy và nghe thấy, vậy thì cảm giác không giống.
 
- Hạ Ngôn, Cao Triêu Dương! Các ngươi chuẩn bị xong chưa? Nhân viên công tác nhìn hai người hỏi.
 
- Đã chuẩn bị xong. Hạ Ngôn nói thẳng.
 
- Ta cũng chuẩn bị tốt rồi. Cao Triêu Dương cũng gật đầu.
 
"Đổng Thanh Thiện này cùng thật cẩn thận, cho Cao Triêu Dương này lên đài trước, tính nhìn xem thực lực của ta sao?" Hạ Ngôn cười thầm trong lòng.
 
"Cũng chả sao! Ta trước tiêu hao linh lực của Cao Triêu Dương, chờ một lúc Đổng Thanh Thiện hắn lên đài, ta lập tức đánh bại hắn, như vậy cũng giống như tiết kiệm thời gian. Dù sao, tận lực cho Cao Triêu Dương và Phương Khoát tiêu hao nhiều linh lực, chậm khôi phục linh lực".
 
Đôi mắt Hạ Ngôn kiên định.
 
- Tỷ đấu bắt đầu!
 
Nhân viên công tác hét lớn một tiếng. -Hây!
 
Cao Triêu Dương há miệng mãnh liệt hét lớn, linh lực trong cơ thể chuyển động lên, tiếng rầm rầm dưới chân, mạnh mẽ đi về phía trước, mộc côn màu đen trong tay giơ lên đỉnh đầu, hung ác xông vào Hạ Ngôn cách mười mấy thước.
 
"Uy lực võ kỹ hơn ba nghìn độ".
 
Hạ Ngôn vừa thấy công kích của Cao Triêu Dương, liền đoán ra uy lực võ kỹ của Cao Triêu Dương.
 
Bịch bịch!
 
Trường côn trong tay Hạ Ngôn thoáng chặn, thoải mái ngăn công kích của Cao Triêu Dương thoạt nhìn hung ác vô cùng.
 
- Âm ầm ầm!
 
Cao Triêu Dương thi triển ra một bộ võ kỹ Thiên cấp, công kích kéo dài không ngừng. Nhưng Hạ Ngôn vẫn thoải mái tùy ý, không ngờ hoàn toàn ngăn cản công kích của hắn.
 
Thời gian không ngừng trôi qua, linh lực của Cao Triêu Dương cũng tiêu hao càng ngày càng nhiều. Hắn công kích hung ác như vậy, tiêu hao linh lực rất nhanh. Mà Hạ Ngôn cũng chỉ dùng uy lực võ kỹ ba nghìn độ để giằng co với hắn.
 
"Lực lượng của Hạ Ngôn này dường như cũng bình thường, nhưng vì sao thoạt nhìn. "
 
Đổng Thanh Thiện ở phía đối diện, càng ngày càng nghi hoặc, mày cũng càng ngày càng nhăn lại. Hắn có chút xem không hiểu, phương thức công kích của Hạ Ngôn này giống như tùy tay múa gậy gộc, căn bản không giống bất cứ bộ sách võ thuật nào.
 
Nhưng chỉ như thế mà có thể hoàn toàn ngăn Cao Triêu Dương, lúc này mới làm người ta kỳ quái.
 
Sau một nén nhang!
 
"Đã đến lúc rồi!"
 
Khi Hạ Ngôn thấy hơi thở Cao Triêu Dương có chút hỗn loạn, ngay cả lực lượng múa trường côn, cũng giảm đi rất nhiều, cơ thịt do lực lượng nhanh chóng tiêu hao đều run nhè nhẹ.
 
-Ngã nè!
 
Hạ Ngôn nhẹ giọng quát, trường côn trong tay lập tức điểm trước ngực Cao Triêu Dương, Cao Triêu Dương bỗng nhiên kêu thảm một tiếng, trực tiếp ngửa mặt ngã sấp xuống.
 
- Có ý tứ! Có ý tứ!
 
Lưu tiên sinh ở trên đài cao nhìn Hạ Ngôn cuối cùng đánh bại Cao Triêu Dương, kìm lòng không được cười nói.
 
Những người khác cũng nhìn ra tình huống biến hóa phía dưới. Một số người xem Học Viện Long Đằng tỷ đấu với Học Viện Không Linh, một phần khác ánh mắt dời tới cuộc so đấu giữa Học Viện Tử Diệp và Học Viện Yến Toa.