Linh La Giới

Chương 1030: Đột phá tiến lên pháp tắc đại viên mãn

Đương nhiên Hạ Ngôn cũng biết có một số tu luyện giả đang vây xem mình hành hung Thị Huyết Cuồng Ma, tuy nhiên hắn cũng không thèm để ý.
 
"Không sai biệt lắm, nên kết thúc rồi!"
 
Sau khi đánh ra hơn một vạn quyền, Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng. Mắt tập trung lại, linh lực màu vàng trong cơ thể đột nhiên bùng phát kim quang đầy trời!
 
- Thị Huyết CuồngMa chết đi!
 
Theo một tiếng quát lớn của Hạ Ngôn, kiếm quang màu đỏ thẫm từ trong cơ thể hắn bắn nhanh ra, trong thời gian ngắn cắt vào phía trước thân mình Thị Huyết Cuồng Ma.
 
Sau khi kiếm khí tiến vào thần mình Thị Huyết Cuồng Ma, Thị Huyết Cuồng Ma cũng không có lập tức chết ngay, mà càng điên cuồng giãy dụa thôn, Thần chủy trong tay nó không ngừng giả ra năng lượng cuồng bạo khắp bốn phía, uy lực thật kinh người.
 
"Xoạt!"
 
Qua thời gian vài lần hô hấp, thân hình Thị Huyết Cuồng Ma, ở trong không gian nồ ẩm một tiếng, tan lã biến thành mảnh nhỏ đầy trời, rồi rất nhanh rơi xuống mặt đất
 
"Cự chùy của Thị Huyết Cuồng Ma sử dụng, đường như cũng không phải là một vật tầm thường!" Hạ Ngôn khẽ ngoắc ngón tay thu lấy cự chùy của Thị Huyết Cuồng Ma vào tay, quan sát kỹ càng, phát hiện độ cứng của Thần chủy có thể so với Pháp Tắc Thần Khí vương phẩm, hơn nữa trong đó ẩn chứa pháp tắc rất hoàn chỉnh.
 
Bình thường sau khi tu luyện giả bị đánh chết, thường thường tất cả thần khí cũng sẽ có tản hại mức độ nhất định nào đó, nhưng thần khí của Thị Huyết Cuồng Ma này, gần như không có bị chút tổn hại gì.
 
Hạ Ngôn khẽ gật đầu hài lòng, thu cây cự chùy vào trong không gian nhẫn Linh La.
 
- Thị Huyết Cuồng Ma, không ngờ bị giết chết rồi!
 
- Tu luyện giả áo trắng kia giết chết Thị Huyết Cuồng Ma, còn thu lấy cây La Sát Thần chủy!
 
- Hắn là vương tộc linh lực màu vàng!
 
- Thật là kinh người! Đây còn là lần đầu tiên ta nhìn thấy có người có thể đánh chết Thị Huyết Cuồng Ma.
 
- Hừ! Với ngươi? Chỉ sợ cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Thị Huyết Cuồng Ma đi?
 
Những tu luyện giả ở xa xa nhìn xem, đều trợn mắt há hốc mồm nhìn trận chiến kết thúc, có một số người thấp giọng bàn tán.
 
- Tiên sinh!
 
Lúc này, Lưu Kỳ lại bay đến bên cạnh Hạ Ngôn, cung kính thi lễ. Hạ Ngôn biểu hiện ra thực lực, khiến hắn rung động tận đáy lòng, đồng thời còn rất hưng phấn.
 
- Ừ! Lưu Kỳ! Trước thu lấy thần khí của bangười Khải Đông kia đi.
 
Hạ Ngôn nhìn Lưu Kỳ nói.
 
- Được!
 
Lưu Kỳ vội gật đầu.
 
Sau khi thu lại thần khí của ba người Khải Đông bị Thị Huyết Cuồng Ma đánh chết, Hạ Ngôn chỉ cầm đi ba kiện Pháp Tắc Thần Khí vương phẩm, các thứ còn lại chỉ là nhìn lướt qua một lần, rồi đều đưa cho Lưu Kỳ. Giá trị các bảo vật trên người ba người này ít nhất cũng có mấy chục ức viên Quy NgUyên Đan. Tuy nhiên mấy thứ này đối với Hạ Ngôn hiện nay tác dụng cũng không lớn, cho nên trừ Pháp Tắc Thần Khí vương phẩm ra, các vật phẩm còn lại Hạ Ngôn đưa toàn bộ cho Lưu Kỳ.
 
Mới đầu, Lưu Kỳ còn không dám Nhận số bảo vật này, sau lại thấy Hạ Ngôn thật sự muốn đưa cho mình mấy thứ này chứ không phải nói suông ngoài miệng, hắn mới hưng phấn nhận lấy.
 
- Lưu Kỳ! Có theo ta đi xuống tầng thứ bảy Thâm Uyên Vô Tận không?
 
Hạ Ngôn tìm được cửa đi xuống tầng thứ bảy, liền hỏi Lưu Kỳ.
 
- Hả?
 
- Đi xuống tầng thứ bảy?
 
Lưu Kỳ hơi sửng sốt lập lại lời nói của Hạ Ngôn, ngay sau đó hắn cũng thoải mái. Đương nhiên tò trước đến giờ hắn chưa hề nghĩ tới đi xuống tiếp tầng thứ bảy Thâm Uyên Vô Tận. Tầng thứ bảy Thâm Uyên Vô Tận đã là Thâm Uyên đệ nhị trọng, mức độ nguy hiểm trong đó, không phải tu luyện giả cỡ như hắn có thể chống đỡ. Nhưng ngay sau đó hắn liền nghĩ tới thực lực khủng bố kinh người của Hạ Ngôn, cho nên cũng rất mau trở lại bình thường.
 
- Đúng vậy!
 
Hạ Ngôn gật đầu.
 
Trước khi gặp ba người Khải Đông, Hạ Ngôn đự định ở lại tầng thứ sáu Thâm Uyên Vô Tận cùng Lưu Kỳ để tìm kiếm bảo vật, coi như là cấp cho Lưu Kỷ một mối Nhân tinh. Sau lại lấy được tài nguyên vật phẩm của ba người Khải Đông cấp cho Lưu Kỳ, tự nhiên cũng không cần tiếp tục ở lại tầng thứ sáu cùng Lưu Kỳ tìm kiếm trân bảo nữa.
 
Tiếp theo sau, Hạ Ngôn và Lưu Kỳ đi xuống tểhg thứ bảy. ở títag thứ bảy tìm được cửa vảo tầng thứ tám. Hạ Ngôn liền đi xuống tầng thứ tám.
 
Lưu Kỳ nhìn theo bóng lưng Hạ Ngôn đi vào cửa thông xuống tầng thứ tám, lúc này mới lưu luyến rời đi. Rất nhanh hắn tìm được một chỗ không có người, liền xé rách không gian rời khỏi Thâm Uyên Vô Tận. Lần này, hắn thu hoạch nhưng không nhỏ.
 
Tới rồi tầng thứ tám, Hạ Ngôn cũng không dám lập tức tiếp tục tìm kiếm cửa đi thông xuống tầng thứ chín. Hắn ồ lại tầng thứ tám thật cẩn thận tìm tòi từng cái Thiên Nhãn. Việc tìm kiếm Thiên Nhãn này, cũng chính là không ngừng thích ứng với quá trình của các loại năng lượng tập kích.
 
Chính theo như lời Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, Chỉ cầntu luyện giả có thể không ngừng xâm nhập Thâm Uyên Vô Tận, vậy đối với tăng lên thực lực của tu luyện giả cũng có chỗ tốt thật lớn.
 
Đợi đến lúc Hạ Ngôn có thể hoàn toàn thích ứng với các loại nguy hiểm ở tầng thứ tám, tự nhiên có thể xuống tiếp tầng thứ chín.
 
Hạ Ngôn ở tầng thứ tám Thâm Uyên Vô Tận tìm kiếm mất thời gian một thâng, có lẽ là vận khí không tốt nên ngay cả một kiện trân bảo cũng không có tìm được. Nhưng hắn lại phát hiện hai tu luyện giả bị nhốt trong Thiên Nhãn.
 
Tu luyện giả bị nhốt này nhìn thấy có người tìm kiếm tới Thiên Nhãn vây khốn mình, lập tức phát ra ý thức cầu cứu. Tuy nhiên Hạ Ngôn không mảy may để ý tới, bay thẳng qua.
 
"Trong thời gian một thâng ở tầng thứ tám Thâm Uyên Vô Tận này, ta hiểu biết về pháp tắc lại sâu sắc hơn một ít. Bây giờ cũng cầnbế quan củng cố một chút." Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.
 
Ngay sau đó, Hạ Ngôn liền tiến vào tầng thứ ba của Tháp Thời Gian, bắt đầu củng cố một ít pháp tắc mình vừa mới lĩnh ngộ. ở trong tầng thứ ba Tháp Thời Gian một ngàn năm, bên ngoài mới qua một năm.
 
Lần này bế quan, Hạ Ngôn hao phí thời gian hơn ba ngàn năm, mà thời gian ở bên ngoài cũng chỉ mới qua hơn ba năm mà thôi.
 
Khi Hạ Ngôn từ trong Tháp Thời Gian đi ra ngoài, các loại năng lượng thể ở tầng thứ tám này, đã không còn uy hiếp lớn với Hạ Ngôn nữa. Trong Thâm Uyên Vô Tận các loại năng lượng thê uy hiếp đối với tu luyện giả, chủ yếu chính là hai phương diện linh hồn và pháp tắc. Linh hồn của Hạ Ngôn đã là cảnh giới đại viên mãn, mặc dù là cường giả cảnh giới Thần chủ cũng không thể trực tiếp đánh tan linh hồn của Hạ Ngôn, cho nên Hạ Ngôn ở Thâm Uyên Vô Tận gặp được uy hiếp, đều là uy hiếp trên phương diện pháp tắc.
 
Theo lực lượng pháp tắc của Hạ Ngôn dần dần tiếp cận viên mãn, uy hiếp tự nhiên sẽ càng ngày càng nhỏ.
 
"Hiện tại. tìm cửa đi thông tầng thứ chín Thâm Uyên Vô Tận được rồi!" Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng, liền biến mất tại chỗ.
 
Tầug thứ tám Thâm Uyên Vô Tận, địa vực rất rộng lớn, nên muốn tìm được cửa đi thông tầng thứ chín, tình huống bình thường cần tiêu phí thời gian mười ngày. Tuy nhiên điều này đối với Hạ Ngôn cũng không phải là chuyện khó.
 
Ba ngày sau, Hạ Ngôn tìm được cửa đi thông xuống tầng thứ chín Thâm Uyên Vô Tận. Đầu tiên là thúc động thần khí phòng ngự Hậu Thổ Thần giáp, sau đó Hạ Ngôn mới tiến vào tầng thứ chín.
 
"Ồ?"
 
"Uy hiếp của các loại năng lượng thể đối với ta, quả nhiên lại tăng mạnh không ít."
 
"Nêu trước khi bế quan ta đi xuống tầng thứ chín này, chỉ sợ cho dù có vận dụng Hậu Thổ Thần giáp muốn đi nửa bước cũng khó. Nhưng hiện tại, thong thả Phi hành ở tầng thứ chín với ta mà nói cũng không là vấn đề." Hạ Ngôn ánh mắt tỏa sáng.
 
Tầng thứ chín, tầng thứ mười, tầng thứ mười một, xâm nhập ba tầng này Hạ Ngôn dùng thời gian tổng cộng hết mười lăm năm. ở trong Tháp Thời Gian, Hạ Ngôn cũng chính là bế quan hơn một vạn năm. ở trong khoảng thời gian này, Hạ Ngôn lại một lần đụng phải Thị Huyết Cuồng Ma. Thị Huyết Cuồng Ma gặp phải lần này, thực lực so với con gặp ở tầng thứ sáu. Thâm Uyên Vô Tận còn mạnh hơn một ít. Tuy nhiên Hạ Ngôn đánh chết con Thị Huyết Cuồng Ma này, cũng không có gặp khó khăn gì lớn lắm.
 
Một ngày này, Hạ Ngôn đi tới tầng Thứ mười hai Thâm Uyên Vô Tận.
 
"Nêu ta phỏng đoán không sai, thì đây đã là tầng cuối cùng của Thâm Uyên đệ nhị trọng. Xuống tiếp nữa, chính là tầng thứ mười ba, tầng mười ba cũng chính là tầng thứ nhất của Thâm Uyên đệ tamtrong. Khẳng định độ khó sẽ tăng nhiều."
 
"Nói cách khác, ta phải ở lại tầng thứ mười hai này thời gian lâu một chút Đợi khi nào có tuyệt đối nắm chắc, rồi hãy đi xuống tầng thứ mười ba." Hạ Ngôn chậm rãi Phi hành ở tầng thứ mười hai.
 
Theo thời gian càng đi sâu vào, Hạ Ngôn tìm thấy tu luyện giả bị nhốt trong Thiên Nhãn tại Thâm Uyên Vô Tận này, số lượng cũng càng ngày càng nhiều.
 
Thâm Uyên Vô Tận tồn tại mấy ngàn ức năm, trong quảng thời gian này, tu luyện giả bị nhốt không ngừng tăng thêm. Toàn bộ tu luyện giả bị nhốt trong Thâm Uyên Vô Tận, tính ra con số cũng rất kinh người.
 
Có một số tu luyện giả, ở bên ngoài có quen biết bằng hữu thực lực cường đại, hoặc là có thân nhàn thực lực cũng thập phần cường đại biết tu luyện giả bị nhốt ở Thâm Uyên Vô Tận, cũng sẽ tiến vào Thâm Uyên Vô Tận để giải cứu. Nhưng muốn ở trong Thâm Uyên Vô Tận bao la này tìm được những tu luyện giả bị nhốt đó, cũng không phải là chuyện dễ dàng.
 
Các Thiên Nhãn này, cũng không ngừng thay đổi vị trí Càng đi sâu vào muốn tìm được tu luyện giả bị nhốt lại càng khó. Hơn nữa, có đôi khi cho dù tìm được tu luyện giả bị nhốt rồi, cũng không chắc có thể cứu được người thoát ra. Có số Thiên Nhãn hình thành năng lượng thể rất đặc thù, nếu là từ bên ngoài dùng linh lực, thần khí công kích nó, rất có thể sẽ dẫn động năng lượng thể của Thiên Nhãn này, thổi quét hút đi vào luôn cả tu luyện giả công kích nó.
 
Cho nên, có một số Thiên Nhãn tu luyện giả trong nó chính là nhiều người chứ không phải một người.
 
Đương nhiên, Hạ Ngôn căn bản là không quan tâm tới những tu luyện giả bị nhốt này, bất kể bọn họ truyền tới trong đầu hắn ý niệm cầu cứu như thế nào, hoặc hứa hẹn bất cứ điều kiện gì, toàn bộ Hạ Ngôn làm như không nghe không thấy.
 
ở tầng mười hai Thâm Uyên Vô Tận, Hạ Ngôn tìm kiếm một năm, phát hiện ra hai kiện trần bảo, một kiện có giá trị chừng ba ức viên Quy NgUyên Đan; một kiện giá trị một trăm ức viên Quy Nguyên Đan. Hạ Ngôn có ý đồ thu lấy hai kiện bảo vật này, nhưng cuối cùng cũng không có thành công. Và đương nhiên Hạ Ngôn sẽ không quá mạo hiểm chỉ vì hai kiện bảo vật đó.
 
Sử dụng một ít phương pháp tương đối an toàn nếu cũng không lấy được trân bảo, Hạ Ngôn liền quyết đoán buông bỏ. Kỳ thật nguyên nhân chítdỉ vẫn là Hạ Ngôn đối với trân bảo cỡ này cũng không quan tâm lắm, là thứ có cũng được không cũng được đó, đương nhiên Hạ Ngôn sẽ không ngu dại đi mạo hiểm sinh mệnh của mình. Vạn nhất bị nhốt trong Thiên Nhãn, muốn thoát ra thì không biết đến bao giờ.
 
"Đến lúc bế quan, nỗ lực tiến lên pháp tắc đại viên mãn rồi." Hạ Ngôn khẽ nhếch khóe miệng.
 
Từ tầng thứ tám Thâm Uyên Vô Tận cho đến tầng thứ mười hai, mỗi thời mỗi khắc Hạ Ngôn đều tăng thêm lĩnh ngộ về pháp tắc. Một ngày này, bên trong tâm linh của Hạ Ngôn có một loại chấn động kỳ diệu, hắn cảm thấy đã tới rất gần pháp tắc đại viên mãn.
 
Lần này bế quan nhất định phải đột phá tiến tới pháp tắc đại viên mãn. Chờ chân chính đột phá pháp tắc cũng đạt tới cảnh giới đại viên mãn, Hạ Ngôn liền có thể tiến vào tầng thứ mười ba Thâm Uyên Vô Tận.
 
Trong tầng thứ ba Tháp Thời Gian!
 
- Phù!
 
Hạ Ngôn thở ra một hơi thật dài, chậm rãi nhắm hai mắt của mình lại.
 
Linh lực màu vàng hóa thành một màn hào quang bao phủ thân hình Hạ Ngôn trong đó. Pháp tắc trong Tháp Thời Gian dưới khống chế của Hạ Ngôn, không ngừng hình thành đủ loại hình thái khác nhau. Những lực lượng pháp tắc này Hạ Ngôn sớm đã có thể khống chế hoàn toàn, nhưng đây cũng không phải là pháp tắc đại viên mãn.