Linh La Giới

Chương 1027: Tiên sinh, chuẩn bị chạy trốn đi

Theo ý của Lưu Kỳ, trong Thâm Uyên Vô Tận mức độ chênh lệch giữa độ khó của tầng thứ sáu và tầng thứ bảy cũng không phải tăng lên đơn giản như vậy.
 
"Khó trách, lúc ấy thời điểm ta từ tảng thứ sáu đi xuống tầng thứ bảy, cũng tốn không ít thời gian mới thích ứng với độ khó đột nhiên gia tăng mãnh liệt." Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng về độ khó tăng lên một cách bất ngờ từ tầng thứ sáu đến tầng thứ bảy.
 
- Thâm Uyên Vô Tận này ta cũng không rõ ràng lắm rốt cuộc có bao nhiêu tầng. Tuy nhiên ta biết, sáu tầng phía trước là Thâm Uyên đệ nhất trọng, mà bắt đầu từ tầng thứ bảy là Thâm Uyên đệ nhị trọng. Tầng thứ sáu, cũng chính là một tầng nguy hiểm khó nhai nhất của Thâm Uyên đệ nhất trọng. Rất nhiều Giới chủ cường đại của Thần Châu, nhiều nhất cũng chỉ dừng lại ở tầng thứ sáu Thâm Uyên Vô Tận, bọn họ không dám tùy tiện đi xuống tiếp tầng thứ bảy.
 
Lưu Kỳ lại trịnh trọng nói với Hạ Ngôn.
 
Vũ trụ sinh ra đã mấy ngàn ức năm, số lượng Thần chủ có lẽ bởi vì điều kiện hạn chế cực kỳ hà khắc nên không có nhiều lắm, nhưng số lượng tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, thì e là đếm không hết
 
Ngay cả Thành chủ của các thành nhỏ kia đều là cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ.
 
Một ít tu luyện giả cồ xưa cá biệt, thực lực đều cường đại đến khó tin, ngay cả tu luyện giả có thể so với Chấp sự núi Thủ Vọng cũng có rất nhiều. Mà thành thị của Thần Châu thật sự là quá nhiều, nên thực lực cỡ như Thương Tử Danh thì càng không thể đếm cho xiết.
 
Tuy nhiên, tu luyện giả thực lực cỡ như Thương Tử Danh như vậy, cũng không dám tùy tiện đi xuống tới tầng thứ bảy Thâm Uyên Vô Tận.
 
- Ừ! Tầng thứ sáu tuy rằng Phi thường nguy hiểm, tuy nhiên cơ hội cũng nhiều. Không mạo hiểm làm sao có thể lấy được những trần bảo quý báu Phi thường kia chứ? Nêu ở thành thị của chính mình tìm một chỗ bế quan tu luyện, thì sẽ rất an toàn, nhưng trân bảo không có khả năng tim tới cửa.
 
Hạ Ngôn cười cười, nói với Lưu Kỳ.
 
Nguy hiểm, cũng đại biểu cho kỳ ngộ!
 
Lưu Kỳ nghe nói thế trong hai mắt cũng lóe sáng.
 
Nêu hắn không muốn mạo hiểm chút nào, thì cũng không nhiều lần tìm tới Thâm Uyên Vô Tận.
 
- Được! Ta cũng đi xuống tầng thứ sáu Thâm Uyên Vô Tận!
 
Lưu Kỳ hạ quyết tâm, trầm giọng nói:
 
- Không nói gạt ngươi, trước đây ta chì tiến vào qua tầng thứ sáu. một lần. Một lần đó cũng đúng là gặp không ít nguy hiểm thiếu chút nữa khiến ta mất mạng. Nhưng một lần đó, ta cũng lấy được một kiện trân bảo giá trị tới mấy ức viên Quy Nguyên Đan.
 
Lưu Kỳ nghĩ đến kiện trân bảo chính minh lấy được trước kia, có chút đắc ý. Kỳ thật kiện trân bảo đó có giá trị hơn mười ức viên Quy Nguyên Đan, hắn nói giảm lại, là hắn cũng lo lắng Hạ Ngôn sẽ động tâm.
 
Hắn không biết, đừng nói là mười ức, cho dù giá trị là một trăm ức viên Quy Nguyên Đan, Hạ Ngôn cũng không hề đỗ mắt
 
- Đi!
 
Hạ Ngôn phất tay một cái nói.
 
Thân ảnh hai người rất nhanh chim sâu xuống lối vào không gian tầng thứ sáu. Dao động năng lượng của tầng thứ sáu này so sánh với tầng thứ năm, mức chênh lệch cũng không phải làm cho người ta khó có thể tiếp nhận. Tuy nhiên tầng thứ sáu này cũng chính là một tầng nguy hiểm nhất của đệ nhất trọng Thâm Uyên Vô Tận.
 
Xâm nhập mỗi một tầng, địa vực Thâm Uyên Vô Tận gần như lớn gấp đôi. ở tầng thứ sáu. bất cứ lúc nào cũng có thể nhìn thấy năng lượng thể cùng loại với Hắc Linh Vụ, trong đó tia chớp hắc linh lấp lóe khi ẩn khi hiện, khiến cho tim người ta đập nhanh.
 
Hắc Linh Vụ thấy rất rõ ràng, nhưng thật ra dễ dàng né tránh, còn có một số năng lượng thể kinh người đột nhiên xuất hiện, không hề có dấu hiệu báo trước sẽ nuốt hết cả một mảng tu luyện giả trong không gian, loại năng lượng thể này mới là nguy hiểm nhất.
 
Sau khi xuống tới tầng thứ sáu, Lưu Kỳ càng thêm thận trọng cẩn thận, linh lực toàn thân không ngừng lưu chuyển, dường như bất cứ lúc nào cũng phải liều mạng. Mà xuốngtới tầng thứ sáu, Hạ Ngôn cũng không đám quá sơ xuất, cẩn thận sợ lật thuyền trong muôn một
 
"Vù!"
 
Hạ Ngôn, Lưu Kỳ, hai người Phi hành ở tầng thứ sáu Thâm Uyên Vô Tận tốc độ cũng không nhanh lắm. Hạ Ngôn cũng không ngừng phát ra ý niệm tra xét từng cái Thiên Nhãn ngang qua bên mình. Địa vực tầng thứ sáu này cũng Phi thường khổng lồ, nên muốn tìm được cửa đi thông tầng thứ bảy, cũng phải tốn không ít thời gian.
 
"Tê tê!"
 
"Phốc phốc Phốc!"
 
Một ít năng lượng thỉnh thoảng phát ra tiếng vang. Hạ Ngôn và Lưu Kỳ, hai người tiến vào tầng thứ sáu không đến nửa canh giờ, liền gặp hai nhóm tu luyện giả. Hai nhóm này nhìn thấy hai người Hạ Ngôn, cũng không có tới gần, mà từ rất xa đã tránh đi lối khác.
 
Không có tuyệt đối nắm chắc, tuyệt đối sẽ không tùy tiện ra tay. Hơn nữa bản thân ở trong môi trường này đã rất nguy Mềm, nếu ra tay có thể bị hút vào trong Thiên Nhãn, mối nguy hiểm đó còn lớn hơn nữa. Nghĩ tới điểu đó thực khó mà liệu trước được.
 
- Ôi!
 
Lưu Kỳ thở dài một tiếng:
 
- Muốn tìm trân bảo. quả thật là khó khăn đây! Nghe nói trân bảo trong Thâm Uyên đệ nhị trọng nhiều hơn gấp mấy lần so với Thâm Uyên đệ nhất trọng.
 
- Như thế nào? Ngươi muốn đi tầng thứ bảy xem thử rồi sao?
 
Hạ Ngôn cười nhìn về phía Lưu Kỳ hỏi.
 
- Đi tầng thứ bảy?
 
Lưu Kỳ trợn to mắt:
 
- Điều đó đối với ta mà nói, Chỉ sợ dù có tìm được trân bảo, cũng không còn cái mạng mang theo ra ngoài
 
Lưu Kỳ lắc đầu:
 
- Đi xuống tầng thứ bảy, ta chưa từng nghĩ tới!
 
- Ha ha! Vậy cứ kiên nhẫn một chút ở tầng thứ sáu tìm kiếm đi!
 
Hạ Ngôn cười nói.
 
"Xoạt!"
 
Lúc này, từ xa xa ba bóng người màu xám rất nhanh tới gần, Hạ Ngôn tập trung ánh mắt nhìn tới. thân ảnh dừng lại lơ lửng trên không trung.
 
Mà Lưu Kỳ cũng lập tức dừng thân lại, ánh mắt nhìn ba bóng người kia, chợt nhíu mày
 
nói:
 
- Là Ngưu Lam!
 
- Ngươi quen?
 
Hạ Ngôn nghe Lưu Kỳ nói ra tên một người, ánh mắt vừa chuyếti hỏi
 
- Ừ! Biết một người trong đó, chính là người bên trái, hắn tên Ngưu Lam, là tu luyện giả của Đồ Nhã Thành, cũng là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh, giống như ta. Còn hai người bên cạnh hắn ta không biết.
 
Lưu Kỳ gật gật đầu nói tiếp với Hạ Ngôn:
 
- Ngưu Lam này. không ngờ cũng đám đi vào tầng thứ sáu Thâm Uyên Vô Tận.
 
Tu luyện giả có thể đi vào tẩugthứ sáu Thâm Uyên Vô Tận, đều không đem giản!
 
- Bọn họ lại đây!
 
Hạ Ngôn nhíu mày nói.
 
- Ha ha ha. Lưu Kỳ, đúng là ngươi?
 
- Mới đầu, ta còn tưởng rằng nhận lẩm người đấy! Thật không nghĩ tới, Lưu Kỳ ngươi cũng dám đi xuống tầng thứ sáu Thâm Uyên Vô Tận. Chậc chậc.
 
Tu luyện giả bên trái, cũng chính là Ngưu Lam, lắc đầu cười nói châm chọc.
 
Vừa rồi theo trong giọng nói của Lưu Kỳ, Hạ Ngôn liền nghe ra được Lưu Kỳ cùng Ngưu Lam này quan hệ cũng không tốt lắm. Quả nhiên, gã tên là Ngưu Lam kia vừa tới nơi liền lên tiếng chế giễu Lưu Kỳ.
 
- Ngưu Lam! Ngươi quen biết hai người đó à?
 
Người đứng giữa trong ba người, nghiêng người nhìn về phía Ngưu Lam bên phải, nhíu mày có vẻ không kiên nhẫn hỏi một câu.
 
- Khải Đông đại nhân! Tiểu tử mặc phục sức màu lam kia, chính là Lưu Kỳ của Dã Thượng Thành. Tiểu tử này ở Dă Thượng Thành chính là nhân vật rất vinh quang tỏa sáng đó, ngay cả Thành chủ bọn họ đều rất khách sáo với tiểu tử này.
 
Ngưu Lam dùng ánh mắt lạnh nhưbằng nhìn chằm chằm Lưu Kỳ.
 
- Hừ! Dã Thượng Thành? Chỉ là thành thị tam lưu mà thôi, Thành chủ bọn họ nhìn thấy ta, đều phải ân cần thăm hỏi.
 
Người được gọi là Khải Đông đại nhân, hừ lạnh một tiếng thuận miệng nói.
 
Lưu Kỳ tức giận đến thân hình hơi run run, nhưng cũng không nói gì.
 
Hạ Ngôn ở một bên quan sát khẽ nhíu mày, tuy nhiên chuyện này không liên quan gì tới minh, cho nên Hạ Ngôn cũng lười nhúng tay vàoỄ Hắn cùng với Lưu Kỳ này, cũng mới quen biết thời gian không lâu, tính trước sau cũng chỉ mới vài canh giờ mà thôi
 
- Khải Đông đại nhân! Ngài cũng không biết rồi, tên tiểu tử Lưu Kỳ này bình thường đúng là vênh váo tận trời, gặp mặt ta thì đều vênh mặt ngẩng cao đần, không coi ai ra gì!
 
Ngưu Lam làm vẻ mặt cường điệu, lớn tiếng nói.
 
- Hả? Có chuyện Như vậy?
 
Khải Đông quét ánh mắt sắc bén về phía Lưu Kỳ.
 
- Ta làm sao đám lừa gạt Khải Đông đại nhân ngài chứ? Tiểu tử này thực lực tuy rằng không cao lắm, nhung hắn đúng là có một kiện Pháp Tắc Thần Khí vương phẩm cực kỳ cường đại. Pháp Tắc Thần Khí này uy lực rất mạnh, nghe nói lục công kích của nó thậm chí có thể so với một ít Thánh khí
 
Hai mắt Ngưu Lam tỏa sáng nói
 
Pháp Tắc Thần Khí vương phẩm số lượng cũng không nhiều, càng đừng nói là Thánh khí Một Pháp Tắc Thần Khí vương phâm bình thường, đều có giá trị hơn mười ức viên Quy Nguyên Đan. Pháp Tắc Thần Khí vương phẩm uy lực lớn hơn một chút, thậm chí có giá trị hơni một trăm ức viên Quy Nguyên Đan.
 
Nêu uy lực của Pháp Tắc Thần Khí vương phẩm có thể so với Thánh khí, thì giá trị của nó sẽ càng khiến cho người ta đỏ mắt thèm thuông.
 
Khải Đông vừa nghe câu nói đó, ánh mắt cũng nóng cháy lên.
 
Nên biết rằng, cho dù là tại trong tầng thứ sáu Thâm Uyên Vô Tận, mạo hiểm tìm kiếm, tổn rất nhiều thời gian, có thể tìm được một số trân bảo có giá trị mấy ức viên Quy Nguyên Đan cũng coi như vận may không tệ rồi
 
"Không xong!" Lưu Kỳ thầm nghĩ không tốt.
 
"Ngưu Lam này hiển nhiên là cố ý, cố tình nói ta có Pháp Tắc Thần Khí vương phẩm. Chết tiệt! Pháp Tắc Thần Khí vương phẩm của ta uy lực tuy rằng không kém, nhưng còn xa không theo lặp Thánh khí Ngưu Lam muôn lợi dụng cơ hội lần này, giết chết ta ở chỗ này đây?" Lưu Kỳ sợ Mi thầm nghĩ, trong lòng bàn tay đẫm ướt mồ hôi.
 
Thực lực của Khải Đông kia, hiển nhiên là rất cường đại, ngay cả Ngưu Lam đều tôn xưng là đại nhân, Chỉ sợ thực lực có thể so với Chấp sự của núi Thủ Vọng.
 
Cũng đúng, nếu không phải có tu luyện giả cường đại như vậy làm bạn đồng hành, làm sao Ngưu Lam dám tùy tiện đi vào tầng thứ sáu Thâm Uyên Vô Tận?
 
"Lần này, thật đúng là cơ hội tốt đây! Có Khải Đông ở trong này, vừa lúc có thể nhân cơ hội diệt trừ tên chết tiệt này. Ta cũng không có nói sai, trân bảo trên người Lưu Kỳ thật sự không ít. Giết chết tên Lưu Kỳ này, ít nhiều ta cũng có thể được chia một vài món bảo vật." Lúc này Ngưu Lam cũng đang nghĩ như thế. Quả thật tâm tư hắn không được lương thiện lắm.
 
ở trong mắt hắn xem ra, tu luyện giả Khải Đông muốn giết chết Lưu Kỳ; cũng không khó khăn. Tuy rằng bên cạnh Lưu Kỳ còn có một người, nhưng bên mình lại có tới ba người.
 
Kỳ thật Ngưu Lam cũng không có quan tâm tới Hạ Ngôn cho lắm. Hạ Ngôn rất trẻ tuổi, trẻ tuổi hơn rất nhiều so với bọn hắn. Thường thường người trẻ tuổi luôn dễ dàng bị người ta xem nhẹỄ Nếu Hạ Ngôn là một lão già, thì khẳng định Ngưu Lam sẽ chú ý nhiều tới Hạ Ngôn. Đây là lẽ thường tình của người đời.
 
- Tiên sinh, Chuẩn bị chạy trốn đi! Ngưu Lam này lòng dạ bất lương, hắn muốn cho Khải Đông kia giết ta. Thực xin lỗi. không ngờ gặp phải chuyện này!
 
Lưu Kỳ mang theo vẻ áy náy truyền âm nói với Hạ Ngôn.
 
Hạ Ngôn nghe Lưu Kỳ nói như thế, không khỏi nhói mày. Tại trước mặt ba người Ngưu Lam này mà tiổn chạy, hiển nhiên không có khả năng.
 
- Đi!
 
Hạ Ngôn không có hốt hoảng bỏ chạy giống như trong tưởng tượng của Lưu Kỳ, mà chỉ nói với Lưu Kỳ một chữ, sau đó hướng về một bên bay đi với tốc độ cũng không mau.
 
- Này.
 
Lưu Kỳ thấy Hạ Ngôn bay đi về một hướng, mặt mày nhăn thành một đám, hắn rất muốn liều mạng chạy trốn, nhưng ở trong không gian Thâm Uyên Vô Tận này, một mình hắn cũng rất khó thoát khỏi truy kích của ba người Ngưu Lam. Chỉ riêng Khải Đông kia thực lực đã rất mạnh, còn người từ đầu đến giờ vẫn không nói chuyện kia, cũng không phải kẻ yếuỄ
 
Cắn răng một cái, Lưu Kỳ cũng chậm rãi bay theo Hạ Ngôn. Phương pháp rời khỏi Thâm Uyên Vô Tận, chính là đánh vỡ nát không gian, nhưng bởi vì Thâm Uyên Vô Tận Phi thường đặc thù, ở thời điểm đi ra ngoài rất nguy hiểm. Nếu ngay lúc đó bị công kích, vậy rất có thể trực tiếp bị năng lượng chấn động phải mai một, cũng có thể bị cuốn vào trong một cái Thiên Nhãn nào đó cũng vô phương thoát ra ngoài.