Trước kia khi hắn chưa tập võ, từng là tiểu bá vương của huyện Quách Bắc, thu thập đám côn đồ này sạch sẽ, ngoan ngoãn nghe lời. Có điều mấy năm nay hắn tới thôn Hạ Hà, trở về nhà lại lo ôn văn, không có thời gian nháo sự, vì thế một ít côn đồ ở huyện Quách Bắc bắt đầu hoạt động lại.
Lý Tu Viễn cũng biết, những người này vĩnh viễn không diệt hết được, vì thế cũng tìm việc cho họ, ngẫu nhiên giáo huấn một phen, dù sao có vài chuyện vẫn cần họ làm.
Có điều không có nghĩ đến, Hắc Tam nổi lòng tham, ngay cả hắn cũng dám lừa.
Nhìn dấu ấn trên bàn gỗ ấn, Hắc Tam giật mình, chợt cười khà khà nói:
- Công phu Đại thiếu gia thật tốt, học võ mấy năm liền có bản tĩnh thật sự, xương cốt tiểu nhân ti tiện, nào đáng để ngài động thủ, miễn cho ô uế tay đại thiếu gia, tiểu nhân dù muốn nhưng khó lòng giúp được, ngài vẫn nên nhờ người khác thì hơn.
- Từ bộ đầu.
Bỗng dưng, sắc mặt Lý Tu Viễn thay đổi, hắn nhìn sai dịch đi ngang qua kêu một tiếng.
Một bộ đầu trung niên nhìn thoáng qua, thấy Lý Tu Viễn liền cả kinh nói:
- Đại thiếu gia, ngọn gió nào đem ngài thổi tới, tiểu nhân vừa rồi không thấy, xin đại thiếu gia chớ trách.
Lý Tu Viễn phất phất tay nói:
- Từ bộ đầu không cần khách khí, lúc này định mời Từ bộ đầu giúp một chút.
- Cái gì mà giúp với không giúp, chỉ cần đại thiếu gia mở miệng, tiểu nhân tất nhiên đồng ý.
Từ bộ đầu nói.
Lý Tu Viễn chỉ vào bọn người Hắc Tam:
- Mấy người này phạm tội, làm phiền Từ bộ đầu giam giữ bọn họ một tháng.
- Ha hả, dễ nói, dễ nói.
Từ bộ đầu đi tới, vỗ vai Hắn Tam:
- Hắc Tam, đắc tội đại thiếu gia, phiền theo chúng ta đi một chuyến đi, đỡ cho các huynh đệ động thủ, tổn thương tình cảm.
- Ha ha, nếu Từ bộ đầu mở miệng, tiểu nhân nào dám không theo, các huynh đệ, vào trong lao dạo một chuyến.
Hắc Tam hô, hắn không sợ bị giam một tháng.
Từ bộ đầu ra hiệu mấy cái thuộc hạ, giải bọn người Hắc Tam về.
- Đại thiếu gia, này Hắc Tam phạm tội gì, lại dám đắc tội đại thiếu gia.
Lý Tu Viễn bình tĩnh:
- Không nghe lời, ngứa tay nên muốn giáo huấn một tí, muốn gõ một cái.
Ánh mắt Từ bộ đầu giật giật, đè ép thanh âm nói:
- Hắc Tam có tiếng là cỏ đầu tường, trước kia Lý phủ một tay che trời trong huyện Quách Bắc, Hắc Tam ngoan nào giám làm gì.
Lý Tu Viễn nghe được được ý trong lời nói của Từ bộ đầu:
- Từ bộ đầu nói là, Hắc Tam đầu quân cho chủ tử khác... Huyện Quách Bắc lớn như vậy, gần nhất cũng không có người ngoài tới, hả? Có, Từ bộ đầu muốn nói tới quan huyện mới nhậm chứ, Hắc Tam muốn thay huyện lão gia làm việc?
- Xuỵt, đây cũng không phải tiểu nhân nói, là đại thiếu gia tự đoán được.
Từ bộ đầu nghe vậy bị hù sợ, ông nhanh chóng nhìn hai bên một chút.
- Ha hả, thì ra là thế, khó trách Hắc Tam không nghe lời, thì ra là đầu nhập dưới trướng huyện lão gia, có điều Từ bộ đầu hình như không nghĩ giống Hắc Tam.
Lý Tu Viễn nói.
Từ bộ đầu cười hắc hắc:
- Vị kia mới tới, Lý gia là địa đầu xà, tầm mắt tiểu nhân không hạn hẹp như Hắc Tam.
- Nếu Từ bộ đầu nói vậy, lại giúp ta làm chút chuyện đi, thay ta nghe ngóng ít tin tức, sau khi chuyện thành công, năm trăm lượng vốn tính phát cho Hắc Tam liền vào túi ngươi.
Lý Tu Viễn nói.
- Còn xin đại thiếu gia phân phó.
Từ bộ đầu đáp.
Lý Tu Viễn thuật lại chuyện đã phân phó cho Hắc Tam một lần.
Từ bộ đầu nghe xong nhẹ gật đầu, nói sẽ làm nhanh rồi lập tức rời đi cùng thủ hạ.
Lý Tu Viễn nhìn đám người rời đi, ánh mắt khẽ nhúc nhích, xem ra huyện lão gia mới tới là một chủ tử không an phận a, ngay cả bọn Hắc Tam cũng muốn thu dưới trướng, huyện lão gia này muốn làm gì?
Mà Từ bộ đầu rời đi xong liền có chút hưng phấn.
- Hôm nay Hắc Tam xui xẻo rồi, đùi của Lý gia không ôm, lại ôm chận huyện thái gia, may mắn cho ta, một lần kiếm được năm trăm lượng.
- Đầu lĩnh, chúng ta công khai thay làm việc Lý gia, nếu truyền đến tai huyện lão gia chỉ sợ không tốt.
Một thuộc hạ đứng bên cạnh nói.
Từ bộ đầu trừng mắt liếc:
- Ngươi không biết nhìn xa trông rộng gì cả, ngươi biết thế lực Lý gia lớn thế nào không?
- Không phải do ba đời cự phú nên rất có tiền sao, cũng không có cái gì đặc biệt.
Bộ khoái kia nói.
Từ bộ đầu quát khẽ:
- Ngu xuẩn, mấy năm này ngươi làm bộ khoái là đi chơi sao, ngươi có biết từ mấy năm trước Lý gia đã bắt đầu xây dựng chuồng ngựa, mở quặng sắt sao ở phụ cận huyện Quách Bắc không? Chi nhánh Lý gia ở kinh thành cũng có, ngươi tưởng Lý gia chỉ là có tiền thôi hả? Tiêu sư Lý gia chí ít cũng có mấy ngàn người, từng người đều là cao thủ hắc đạo, thấy máu không phải số ít, ngươi không nghĩ một chút, đã có ngựa, có sắt,lại thêm mấy ngàn vị tiêu sư, còn có ba đời tài sản, làm chuyện nghĩa là sao.
Nghe xong, bộ khoái nọ lập tức hoảng sợ nhìn Từ bộ đầu:
- Thuận Phong tiêu hành là của Lý gia?
- Vậy mà ngươi cũng không biết, ngu xuẩn.
Từ bộ đầu hứ một cái.
- Lý gia chiêu nạp nhiều người như vậy làm gì, còn chăn ngựa, khai thác mỏ.
Bộ khoái run sợ nói.
Từ bộ đầu gõ đầu đối phương một cái:
- Ngươi quan tâm chuyện này làm chi, thành thành thật thật hoàn thành trách nhiệm của mình, chỉ cần ngươi nhớ kỹ, huyện Quách Bắc mãi mãi là thiên hạ của Lý gia, đường nghĩ tới huyện lão gia nữa, nếu huyện lão gia không còn, Hắc Tam chỉ còn con đường chết, ngươi đừng có lôi theo ta.