Bạch Tử thống lĩnh đại quân quay lại, cùng Bạch Hùng xây dựng lại thôn tộc.
Bạch Hùng đương nhiên là tộc trưởng, vì thế mọi người gọi hắn là Bạch Dương.
Hy Bình hỏi Bạch Dương về vấn đề Bạch Tư, Bạch Dương nói, miễn là nàng nguyện ý, hắn cũng sẽ hoan hỉ, nàng vốn dĩ không yêu hắn, hắn cũng không ép nàng nữa.
Hy Bình hỏi Bạch Dương sau này có phương pháp ôn nhu bí mật nào truy cầu Bạch Tư không? Bạch Dương nói, hắn đã viết thư tình cho nàng, nhưng nàng đều trả lại, hắn đã viết 7 lần, đều bị trả lại.
Hy Bình thực sự thông cảm với hắn.
Bạch Dương nói, kỳ thật vợ của hắn vốn không ít, bây giờ cha của hắn đã mất, các vợ lẽ của cha hắn sẽ thành vợ của hắn, xem ra hắn có tâm nhưng vô lực!
Lão Bạch Dương được hạ táng vào ngày hôm sau, Bạch Liên khóc lớn một hồi. Sau khi khóc, mọi nỗi buồn phiền đều đi hết, chỉ còn lại hoan lạc mà thôi.
Đỗ Manh Manh cũng không thoải mái vì thân thể chưa thực sự khỏe lại, lại chưa thực sự thành thân với Hoàng Đại Hải, cùng với Tiểu Nguyệt ở chung một chỗ.
Tiểu Nguyệt không còn vui vẻ như lúc trước, cả ngày ủ rũ, mỗi lần nhìn thấy Hy Bình đều nhìn trừng trừng đầy oán thán.
Bạch Liên biết quan hệ huynh muội hai có chỗ phức tạp, cũng không nói nhiều.
Bạch Tư sau hai ngày liền không ra khỏi giường, cuối cùng cũng có thể đi lại, khi bị Hy Bình đòi hỏi, nàng liền cự tuyệt, nhưng sau đó chẳng hiểu sao, nàng hợp tác rất tốt.
Độc Cô Minh và Hoa Tiểu Ba nếu không cùng hai tỷ muội nọ chiến đấu cuồng nhiệt thì cũng đến trướng bồng của Bạch Dương, Bạch Hoạt và Bạch Tử vui vẻ.
Tứ Cẩu và Triệu Tử Uy cả ngày bám chặt lấy lũ đàn bà con gái, tận hưởng ôn nhu.
Sau khi diệt xong cương thi 3 ngày, Độc Cô Minh và Hoa Tiểu Ba cùng hai tỷ muội nọ đang diễn cảnh phong tình.
Bạch Linh đột nhiên nói: "Không phải chàng!"
Độc Cô Minh ra vẻ hoang mang, nói: "Nàng nói gì thế?"
Bạch Linh không nói gì, liếc nhìn hắn, Bạch Tuệ ở bên cạnh nói: "Tỷ tỷ, ta cũng cảm thấy không giống, cảm giác không giống nhau, kích cỡ của cái đó cũng khác nhau, ta nhớ lúc đó khi nó tiến nhập vào ta thì to và thô hơn nhiều."
Bạch Linh chất vấn: "Bọn chàng lừa bọn ta? Đó là ai?!"
Độc Cô Minh không có cách nào giấu được, đem sự tình kể qua, hai tỷ muội thực sự là rất giận dữ, nhưng cũng hiểu hai người chỉ vì muốn sở hữu họ nên mới lừa dối họ, từ từ tha thứ cho họ, chỉ là sau này khi bọn họ nhìn thấy Hy Bình, nhãn thần có vẻ quai quái, làm cho Hy Bình thực sự không cảm thấy thư thái.
Hoa Tiểu Ba và Độc Cô Minh có cảm giác xấu hổ về việc đóng kịch, nhưng khi nhìn thấy Hy Bình trước mặt hai nữ nhân khó xử, bọn họ cảm giác rất tự hào.
Hy Bình hỏi bọn họ sao hai nữ nhân lại như vậy? Cả hai chỉ nói rằng hai nàng đã biết toàn bộ sự việc.
Hy Bình nói, giữ gìn bọn họ cho tốt, đừng để bọn họ câu dẫn ta, bọn ngươi đều biết, ta vốn không chịu được mỹ nữ mê hoặc.
Cả hai đều nói: Đừng lo lắng, bọn nàng chỉ muốn nhìn người đàn ông đầu tiên của họ thôi, bọn nàng coi bọn hắn là nam nhân thực thụ của họ, đều biết giữ gìn đạo làm vợ.
Hy Bình nói, nếu như bọn ngươi nói thì tốt, ta không muốn bị bọn họ làm phiền, với lại vướng vào bọn ngươi, lão tử quả là khó xử.
Sau khi cương thi bị diệt 5 ngày, con trai thứ hai của lão Bạch Dương từ Trung Nguyên quay về. Chúng nhân vừa nhìn thấy, liền nhận ra người này tại tỷ võ chiêu thân đại hội tại Vũ Đẩu Môn đã giao thủ với Hắc Kim, chính là Bạch Ngân.
Bạch Ngân cũng nhận ra đám người này chính là tinh anh của Võ lâm Tứ đại thế gia, liền cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, kể lại chuyện Thần Đao Môn bị tập kích, chúng nhân sắc mặt đại biến, tối hôm đó lập tức chuẩn bị mọi thứ, quyết định hôm sau trở về Thần Đao môn.
Cha con Bạch Hoạt cùng đám thê tử của bọn họ đến trướng bồng của Bạch Dương, Bạch Ngân cũng mang ba thê tử của mình đến, Tứ Cẩu và Triệu Tử Uy đến trước, Hoa Tiểu Ba và Độc Cô Minh sau khi thỏa mãn cùng tỷ muội, vội vội vàng vàng đến trướng bồn của Bạch Dương.
Cuối cùng, 8 gã nam nhân cùng hàng tá nữ nhân quên đất quên trời một phen.
Hy Bình ở tại trướng của mình cùng ngũ nữ hoan ái, ôm lấy Bạch Tư nói: "Cha nàng đã cho phép ta, ngày mai nàng có chuẩn bị đi cùng ta không?"
Bạch Tư để mặc chàng ôm, vốn dĩ muốn tránh cũng không được, nàng nói: "Ta sẽ đi Trung Nguyên!" Rồi sau đó lại nói tiếp: "Đừng nghĩ ta đi Trung Nguyên là vì ngươi, ta đến Tiên Duyên Cốc để gặp sư phụ cùng sư nương, ta không thể cưới ngươi."
Hy Bình nói: "Không quản nàng nguyện ý hay không, chỉ cần có nàng ở bên cạnh, là ta có thể cùng nàng hoan hảo rồi."
Bạch Tư buồn bực kêu lên một tiếng.
Hy Bình thả nàng ra, quay sang ôm Bạch Liên ở gần đó, nói: "Lão bà, ngày mai nàng ly khai gia đình, có muốn gì khác không?"
Bạch Liên điềm nhiên nói: "Chàng ở đâu, Bạch Liên liền coi đó là nhà."
Hy Bình cười nhẹ nói: "Ngủ thôi! Để sáng mai còn dậy sớm!"
Bach Liên nghe xong liền nằm trên cánh tay của chàng nhắm mắt lại, ngủ thiếu đi.
Ba phụ nữ còn lại bị Hy Bình làm cho hôn mê mà ngủ thiếp đi.
Bạch Tư chuyển mình, đến bên cạnh ôm lấy Hy Bình. Chàng mở một mắt nhìn nàng một cái, nhìn thấy nàng nhắm chặt cả hai mắt, tiện thể nhẹ nhàng giơ một tay ra ôm lấy nàng.
Sáng sớm, cáo biệt Bạch Dương tộc.
Bạch Dương đang đối diện Hy Bình nói: "Chăm sóc muội muội ta tốt nhé."
Hy Bình ôm lấy hắn, cười nói: "Muội muội ngươi là lão bà của ta, ta đương nhiên sẽ nuôi cho béo trắng lên."
Bạch Liên dỗi: "Người ta không muốn béo, nếu không sẽ không thể hấp dẫn đại sắc lang ngươi."
Chúng nhân cùng cười to, Hy Bình nhìn Bạch Dương nói: "Ngươi cũng vui vẻ cai quản thảo nguyên, tìm kiếm một mỹ nữ, sau đó viết một vài lá thư tình hoặc hát vài bản tình ca, ta nói thật, ngươi hát không bì được với ta, sau này gặp lại sẽ dậy ngươi kỹ lưỡng."
Bạch Dương cười nói: "Da mặt ta cũng không dầy như của ngươi."
Hy Bình nói: "Ngươi thật biết nhún nhường."
Bạch Hoạt nói: "Hy Bình, ta giao con gái của ta cho ngươi, nếu như nó làm gì không đúng, ngươi cũng nên vì ta mà bao dung."
Hy Bình nắm lấy tay Bạch Tư, nói: "Nàng thực sự rất láu lỉnh."
Bạch Tư cựa quậy hai cái, chẳng nói gì.
Bạch Liên đến bên Bạch Tử, hôn môi hắn một cái, nói: "Nếu quả chàng muốn hôn Liên nhi, có thể hôn lúc nào cũng được."
Bạch Tử cảm thấy vô cùng hạnh phúc, nhìn nhìn Hy Bình, Hy Bình chỉ cười gật gật đầu, hắn kích động ôm chặt Bạch Liên hôn lấy một lúc lâu.
Rời môi ra, trong lòng vẫn còn túy lúy.
Bạch Tử đối với đôi môi này, cả đời không thể nào quên.
Hắn không chỉ hôn một người đàn bà hay tình nhân, hắn hôn tạm biệt một giấc mộng.
Bạch Dương cũng yêu cầu Bạch Tư hôn tạm biệt, nhưng bị Bạch Tư từ chối.
Hy Bình nhẹ nhàng đẩy Bạch Chỉ lên, Bạch Chỉ đi đến bên Bạch Dương, nói: "Ta thay mặt đại tiểu thư hôn người, Bạch Dương tộc trưởng."
Chúng nhân quả thật đối với việc quay về quả thật chán ghét.
Khi quay về, đã có thêm rất nhiều người. Bên cạnh Hy Bình với 5 nữ nhân của mình, Tứ Cẩu bên mình cũng có một mỹ nữ tên Tâm Như .
Triệu Tử Uy tay trái ôm, tay phải ấp, một nàng tên Lệ Đạt, một nàng tên Diễm Phân, sau này quay về, Triệu Tử Uy rất có thể bị Độc Cô Cầm kéo cho đứt tai.
Sa mạc xa dần.
Cuối cùng, sa mạc cũng biến thành sắc xuân vô biên.