Liệp Diễm Giang Hồ Mộng

Chương 234: Liệt nhất trọng nhiên

"Đình Thị, bọn ta có phải thật sự phải mang hắn đi hoạn không?"

Đông Chi lưỡng nữ, mỗi người kéo một cánh tay Hy Bình, đem Hy Bình kéo ra ngoài tẩm cung hoàng hậu.

Ở trên người Hy Bình, cũng đã mặc qua y phục cung nữ, là do lưỡng giúp hắn mặt vào. Hắn lúc này, là bị hai nữ tử yếu nhược lôi đi, một điểm khí lực phản kháng cũng không có. Thân thể của hắn, thật tại là quá gầy mòn, nguyên nhân có quan hệ với việc mất nước, căn bản là không có bao nhiêu trọng lượng. Lưỡng nữ rất nhẹ nhàng lôi hắn như một cây trúc kéo đi ra ngoài.

Trên đường đi có một số cung nữ thấy lạ lại hỏi, lưỡng nữ cũng nói là đem thái giám vừa được hoạn, so ra thái giam vừa mới hoạn vì sao lại xuất hiện ở hậu cung, lại bị hai cung nữ kéo ra. Có một số cung nữ trong lòng còn ý hoài nghi, nhưng nghĩ đến nơi hoàng cung căn bản là có quá nhiều những sự tính bất chính thường là phát sinh, cũng lại không quản. Hơn nữa Đông Chi và Đình Thị là hai nữ tâm phúc bên cạnh hoàng hậu, ai cũng không dám tại trước mặt bọn họ đứng lại lâu, càng không dám dẫn dắt bọn chúng, tất cả đều vội vàng đi qua.

"Lời hoàng hậu nói, ngươi không phải dám không nghe chứ?"

Đông Chi đáp: "Đình Thị, hắn ta hình dạng thế này so với chết cũng không hơn được, như quả lại nói hoạn hắn, lại nhất định chết chắc."

"Hắn chết, đối với chúng ta có vấn đề gì chứ?" Đình Thị không khách khí đáp.

Hy Bình nói: "Ta cầu xin bọn ngươi đừng có nói nữa, thật phiền phức, muốn ta chết rất dễ dàng. Ta hiện tại tâm tình không tốt, bị bọn ngươi ồn ào tới chết mất."

"Này, ngươi đang tính thứ gì, dám gây chuyện với bọn ta?" Đông Chi đâm ra tức giận.

"Ta….. bọn ….ta…….!"Hy Bình mở miệng mắng chửi, ngày này là ngày đại nhục của hắn, không những phải chịu lấy tiếng của hai tiểu nữ nhân, còn bị bọn chúng lôi đi, thật là sỉ nhục chưa từng có trong đời của hắn, thiên tại a! quyền vương a! ca thần! vì sao phải luân lạc đến nơi này chứ?

"Cái gì, ngươi muốn nói bọn ta hả? Ngươi biết chúng ta là ai không hả? Đừng nghĩ là chúng ta không biết là ý tứ gì nghe!" Đình Thị tức giận nói.

Đông Chi đột nhiên cười nói: "Đình Thị mặc dù bọn ta không biết được nói vậy là ý tứ chi. Bất quá, chúng ta lại cũng chưa từng thấy qua thân thể nam nhân. Hắn là người đầu tiên. Chúng ta vô pháp được thấy long thể hoàng thượng. Thái giám lại không phải là nam nhân, không bằng…."

"Cái gì?"

"Không bằng chúng ta mang hăn lôi về lại cùng tỉ muội chúng ta nghiên cứu một lúc ha! Phải trái gì hắn cũng động đậy không được, bọn ta nghiên cứu rồi, lại mang hắn ra ngoài này hoạn!"

Hy Bình nghe thấy mà đầu choáng váng, trong lòng quát lớn: "Lũ xú nương, đợi ta có tí khí lực, lão tử bóp chết ngươi. Lũ xú nương không ngờ lại âm hiểm như vậy, xem ta như là động vật đêm đi nghiên cứu hả?"

Đình Thị hoảng sợ nói: "làm vậy có thể bị chém đầu đó."

Đông Chi nói: "Ta cũng sợ lắm chứ….nhưng mà ngươi thử nghĩ, vừa rồi một vài tỉ muội đều nhìn thấy rồi, như quả sau này bọn chúng nhiều chuyện, bọn ta giải thích thế nào? Ta nghĩ, nếu mang hắn quay về, bọn tỉ muội đó đều nhìn thấy hắn, muốn nghiên cứu thì nghiên cứu, không hứng thú lại mang ra ngoài thiến. Như vậy, số tỉ muội đó cũng đã có phần rồi, bọn chúng lại không thể nói được thứ gì nữa, ngươi nói phải không?"

Đình Thị đáp: "Như vậy, ta lại nhận thấy không thoả cho lắm."

Đông Chi nói: "Đình Thị, thử một lần đi. Hoàng thượng khoảng thời gian này cũng không thường ra vào hậu cung. Trong hậu cung lúc này gần như đều là các tỉ muội. Còn nữa, hoàng thượng giống như đang cố ý tránh né hoàng hậu cùng phi tử…."

"Đông Chi, không được nói như vậy."

"Ừm, ta không dám nói nữa, Đình Thị, một lần thôi mà! Bọn ta cả lũ cũng không biết có thể hay không nhìn thấy thân thể nam nhân chân chính. Llại tự có cơ hội để xem thử, mặc dù nam nhân này xem cũng quá xấu xí, cả người đều không ra hình dạng, có thể cũng không hoàn toàn…hi hi!"

"Thứ đề tử phiền nhiễu ngươi, cẩn thận có ngày hoàng thượng nhìn trúng ngươi, đem người phạt chết ở trên giường đó…..cũng tốt! Phải nhanh lên đó!

Hy Bình nói: "
Yên tâm đi, hoàng đế tiểu tử đè không chết bọn ngươi, chỉ có ta mới có thể đè chết bọn ngươi, xú bà nương!"

"
Lôi hắn đi!" Đông Chi quát, lưỡng nữ không khách khí cũng lôi Hy Bình chạy như bay.

Hy Bình đâu quá kêu lên: "
Yương đầu ta đều bể hết rồi, ta chỉ còn được xương này thôi đó, xú tam bát…."

Lưỡng nữ mang Hy Bình lôi đến nhà ở của cung nữ. Kì thật nơi hậu cung này phân thành rất nhiều nhà ở. Bên trong đáo để có bao nhiêu cung nữ, đến hoàng đế căn bản cũng không biết được. Nguyên nhân bởi muốn tìm hiểu số lượng, tựa hồ như là thứ ý tưởng không thể thực hiện, lần lượt thường thức bọn người tam cung lục viện ở đây hoặc nói gồm ba ngàn mĩ nữ, cũng là ở bên ngoài, ngoài ra cũng có ba ngàn hơn nữa.

Lưỡng nữ cứ nơi nhà tiến, căn bản là nơi này cung nữ cũng có hai ba trăm. Hiện tại lại còn ở tại nơi này đám cung nữ nhốn nháo cũng được một trăm. Nơi này tràn ngập những thanh âm huynh náo cưa đám nữ nhân. Nếu mà có nam nhân đi lại nghe thấy, nhất định thấy những nữ nhân đó phiền nhiễu vô cùng, tuy nhiên, trong đám bọn họ có bao nhiêu là xử nữ? Tương tự cũng khó mà tính được….

Đang khi lúc lưỡng nữ kéo Hy Bình tiến lại, cung nữ tất cả nhìn thấy thế đều hoảng sợ la lên. Bọn họ đến giờ chưa từng thấy qua thứ người không giống người như vậy, tựa hồ như là bộ xương, như quả nói không có lớp da bên ngoài.

Hy Bình nhìn đám nữ nào nhiệt đó đến mãn nhãn, mặc dù không có được ai sánh với bọn lão bà của hắn, nhưng mà cũng đều không sai, nhìn thế nào, cũng không tính là nữ nhân xấu, trong lòng nghĩ: "
Hoàng đế này quả nhiên đang thật thoải mái mà. Bất cứ loại nữ nhân nào cũng có, sao mà giờ ta cũng đang có cảm giác làm hoàng đế, hắc hắc!"

"
Đông Chi, Đình Thị, bọn ngươi vì sao mang hắn lôi tới đây?"

"
Hắn là nam nhân hả?"

"
Hắn là thái giám phải không?"

"
Hắn có phải là người không?"

Nhất thời trong nhà câu hỏi không ngừng nghỉ.

Đông Chi nói: "
Bọn ngươi bình tĩnh đã, chúng ta lôi hắn tới đây, là để các ngươi nhìn xem hắn đó."

"
Có cái gì tốt mà xem, xấu chết được, lại rất đáng sợ, một chút thịt cũng đều không có!"

Đông Chi nói: "
Nói thế nào đây, hắn cũng còn là nam nhân, trong đám các ngươi có được bao nhiêu là đã thấy qua thân thể nam nhân?"

"
Hắn là nam nhân sao? Hắn không phải là thái giám sao?"

"
Chưa bị hoạn sao?"

Đông Chi vứt mạnh Hy Bình xuống, lập tức cởi ra y phục cung nữ của hắn. Trong nhà hơn một trăm cung nữ hoảng sợ kêu lên. Quả nhiên, bọn họ đã nhìn thấy là thân thể nam nhân thành niên. Thứ cực kì làm người chú mục đích thị là vật ở chỗ háng Hy Bình. Ở trên người bọn họ hoàn toàn không có a!

Đương nhiên, trong đám bọn họ có một số người cũng đã thấy qua hoàng thượng, có một số cũng đã thấy qua thái giám, nhưng mà tất cả đều không giống như thứ nam nhân này, không biết thứ này có phải là nam nhân chân chánh sơ vị không?

Đám cung nữ kinh hoảng một trận, tranh nhau chạy lại chỗ Hy Bình, nhãn tình quay vòng trên người hắn.

Hy Bình đột nhiên nhận thấy tự bản thân như một loài động vật hoặc giả là thứ bảo bối của đời. Hắn có thứ cảm giác khóc cười không được, cái thứ cảm giác khắc vào trong tâm lí hắn, khiến hắn cảm thấy không được thoải mái, hắn hét lên: "
Nhìn cái gì? Chưa từng thấy qua nam nhân hả?"

"
Lại là chưa từng thấy qua nam nhân…." bọn cung nữ không khách khí thói mạ hắn, có một số thậm chí nhổ nước bọt tới hắn….thật tại quá khó chịu.

"
Mẹ, lại còn dám nhỏ nước bọt nữa, lão tử làm chết bọn ngươi!"

Đông Chi ngồi xuống hướng tới một lỗ tại của hắn, cười hỏi: "
Ngươi có lực khí để làm sao? Ngươi tỉnh tỉnh lại đi! Đợi xong rồi lại lôi ngươi ra ngoài hoạn đó."

Đầu Hy Bình như tối sầm lại, nhãn tình phảng phất nhìn thấy một từ rung chuyển…."
hoạn".

"
Đông Chi, để ta nhìn xem…."

"
Để ta cũng xem…"

Bọn cung nữ trở nên điên dại, từng người đểu muốn ngồi xuống để nghiên cứu nam nhân. Bởi đáng thương bọn họ thân làm nữ nhân, hoàn toàn không biết đến thân thể nam nhân?

Đình Thị nói: "
Bọn ngươi lại không sợ chém đầu sao?"

Bọn cung nữ vừa an tĩnh trở lại, đột nhiên có người nói: "
Xem cho đã, đợi lúc thiến hắn rồi, không còn việc gì. Nơi này đều là tỉ muội, mọi người đều không nói ra. Lại nói, thân là nữ nhân, một bối tử không thấy qua thân thể nam nhân, còn sống cũng không còn ý tứ gì, không bằng chết sớm đi!"

Rất nhiều cung nữ ủng hộ cách nói như vậy, Đình Thị cùng Đông Chi thần bí nở một nụ cười…..tất cả đều đã quyết định.

Đông Chi sau đó nói: "
Bọn ta lại nghiên cứu chổ đó như thế nào?"

Bọn cung nữ đều ra sức góp ý.

Đông Chi tiện nói: "
Nghiên cứu những nơi nào đây?"

"
Hắn cũng không còn thứ gì kì lạ nữa, còn có nhiều nơi. Nhìn đi, một là nơi nhục căn đó, cùng bọn ta không giống. Nghe nói là nam nhân có đặc biệt, lại nghiên cứu nơi đó đi!"

"
Hảo, bọn ta mang hắn lên cái bàn trên đi…" Bọn cung nữ mang Hy Bình vất lên trên bàn, sau đó vây quanh trở lại, do Đông Chi phụ trách thao tác, nàng ta bóp lấy dương v*t Hy Bình nói: "Bọn ngươi biết thứ này là cái gì không?"

"
Là đồ đạt của nam nhân….."

……………………………………

"
Nghe nói mân mê, sẽ có biến đổi đó….."

"
Dài quá thật khó coi….."

Mọi người nói làm bối rối, Đông Chi bóp vào dương v*t Hy Bình, không biết vì sao, trong lòng đột nhiên rung động. Hy Bình đơn giản nhắm hờ hai mắt, cái thứ mà hắn nhận biết được, hoàn toàn bị một đám vô tri nữ nhân đến nghiên cứu tính khác biệt của hắn, cũng khiến hắn phục hồi sanh khí…..

"
Thế nào mà không thấy biến đổi?"

"
Để cho ta, để cho ta!" một cung nữ tư sắc trên trung bình 24, 25 tuổi gạt ra đi tới, miệng nói: "Ta từng ở tại hoa viên được hoàng thượng sủng hạnh qua, nhưng…..hừ, sự việc sau đó hắn lại không nhớ đến, cũng không lập ta làm phi tử. Ta biết thế nào để mân mê. Đồ vật của hắn so với hoàng thượng lại to hơn nhiều. Hoàng thượng sau khi cương cứng lên, tựa hồ còn không bằng lúc thường của hắn…"

Đông Chi nhường lại vị trí, nói: "
Ngươi làm đi."

"
Chí ít ta không phải là xử nữ rồi. Bất quá, thật sự mà nói, cũng không khác gì, ta chỉ nhớ được là có cơn đau ngắn, lại không còn thứ gì, một chút khoái lạc cũng không có." Cung nữ được hoàng thượng sủng hạnh qua buồn rầu nói, đi đến trước cái bàn nói: "Ngươi đúng là nam nhân phải không?"

Hy Bình thở ra mở to hai mắt, rống lên: "
Mẹ nó, lũ bà nương, tự mình ngồi lên xem xem ta có phải hay không?"

Cung nữ đó duỗi tay nắm lấy dương căn của Hy Bình. Cung nữ kia lại nghiêm túc chăm sóc nó……. Thứ quang cảnh biến thái, chỉ có ở hoàng cung đặc cấp nơi này địa phương biến thái lại mới xuất hiện!

Đình Thị đột nhiên bảo "
Hai người đi ra ngoài canh phòng đi! Chỉ cho phép tỉ muội bọn ta tới, không để cho thái giám lại gần. Như quả là hoàng hậu cùng phi tử, cũng nhanh tới thông tri cho bọn ta, không thôi chúng ta cũng chết hết đó."

Sau đó hai cung nữ bị bức đi ra ngoài canh phòng….Thật sự bọn họ rất muốn xem nam nhân đó.

Sau đó, nàng tự nói không còn xử nữ cố gắng mạnh mẽ dùng tay mâm mê tiểu đệ Hy Bình, tuy nói kỹ thuật đặc biệt sai lầm, nhưng cũng khiến những cung nữ khác kinh ngạc. Hy Bình căn bản lại muốn đùa giỡn nàng ta một lúc, không muốn để tiểu đệ tự mình nổi lên. Nhưng không biết vì sao, hoàn toàn vô pháp khống chế được, tiểu huynh đệ ngay khi ngửi thấy mùi hương nữ nhân, lại không nghe lời dần dần trổi dậy.

Bởi vậy, bọn cung nữ nhìn thấy khối thịt mềm mềm lại dần dần cứng cáp, từ từ to dài ra. Cuối cùng, dựng đứng trở lên, to lớn đến trình độ bất ngờ với cổ tay bọn họ còn to hơn, hơn nữa, cũng rất dài. Ánh mắt bọn họ cũng mở to ra hết cỡ.

Cung nữ chăm sóc tiểu đệ Hy Bình đắc ý nói: "
Nhìn đi, lợi hại chưa? Đã khiến ngươi lộ rõ nguyên hình rồi, sắc lang!"

Bọn cung nữ nhìn thấy gân xanh nổi lên, vật to lớn kiên cố bóng nhẵn đó nổi lồng bồng thứ tử hắc sác quang. Trong lòng đều nổi lên một thứ tâm tình không yên, tim đập bất tri bất giác gia tốc, có người nói "
Hiện tại thấy đứng lên khả ái hơn nhiều ha" nói như thế, cũng có người nói: "Thật đáng sợ".

Cung nữ cũng xấu hổ liền không ngừng mân mê dương căn Hy Bình, thở dài nói: "
Hi hi, chơi vui vẻ thật! Hoàng thượng cũng không có thứ vui vẻ vậy đâu. Người đúng là quá nhỏ, cây nhỏ trắng trắng, so với hắn không bằng một góc."

"
Chơi đủ chưa hả?" Hy Bình quát lớn.

"
Còn chưa đủ, ngươi rống cái gì, tỉ muội bọn ta, đêm cái mỏ ngươi bịt kín lại đó!

Một vài cung nữ lại lấy ra cái khăn, vò thành một cục, rồi lấp kín cái miệng hắn lại. Hy Bình trong lòng kêu lớn: "tưởng hoàng Hy Bình ta, anh hùng nhất thế, thật không ngờ ngày hôm này bị nữ nhân ngoạn lộng, lại là không thể làm gì được cả.!"

Hắn ở trong lòng hô thiên hoán địa, nhưng miệng lại bị lấp kín rồi……

"Tỷ tỷ, thật sự có thể biến lớn biến dài ư, nhưng tại sao lại như vậy?"

"
Ta cũng không biết, phải trái gì hoàng thượng cũng có dạng như vậy, sau đó….sau đó…."

"
Sau đó thế nào, ngươi nói đi!"

"
Sau đó hoàng thượng lại dùng thứ cứng cáp đó……cắm vào thứ đó của ta…"

"
Thứ đó của ngươi là cái gì?"

"
Bọn ngươi là một đám ngớ ngẫn, cái thứ đó là gì cũng không biết? Là nơi mà bọn ngươi dùng để tiểu đó, nơi đó không phải có khe nhỏ hay sao? Bọn ngươi chưa tự mình xem qua sao? Hỏi nhiều quá, ngớ ngẫn, nhiều năm này làm nên cái thứ nữ nhân đó, ngày cả thứ đó cũng không hiểu?" Cung nữ đó thoá mạ pháo nổ liên thanh.

"Ngươi tưởng ngươi hiểu nhiều hơn sao?"

"
Không phải là được hoàng thượng sủng hạnh qua một lần chứ?"

"
Có thứ gì tốt mà mang ra khoe chứ, hoàng thượng cũng không nhớ được ngươi là ai, trong cung này có rất nhiều nữ nhân…."

Những cung nữ khác phản bác trở lại, trong nhà lại huyên náo ầm ầm.

Đông Chi nói: "Các ngươi bớt ầm ĩ đi, như quả để người ta nghe được, mọi người đều bị chết hết đó."

Đình Thị nói: "Cái thứ to lớn của hắn, thế nào mà có thể đâm vào được chứ? Nơi đó bọn ta, chỉ là cái khe nhỏ mà, ngươi không có khoác loác gì chứ hả?"

"
Cái gì ta khoác loác hả! Phải hay không có cần để ta chứng minh cho bọn ngươi xem thử?"

"
Hảo a! Hảo a….."

Một mớ thanh âm ủng hộ, cung nữ đó nghe thấy có chút lo sợ nổi lên, nói: "Có thể rất đau đó….thứ nhỏ đó của hoàng thượng, cũng đã đau rồi. Tthứ đó của hắn lại lớn vậy, nhất định sẽ đau chết người đó, ta……..Ta hay là không chứng mình nữa…."

"
Chúng ta vừa rồi không tin mà, đau cái gì? Đều là ngươi đánh lừa, như quả đau thật chết người, nữ nhân trên đời này đều không đau chết hết sao?"

Đông Chi nói: "
Nhanh lên, chứng mình xem đi, không thì thế nào để chúng ta tin được?"

Cung nữ đó bị ép ra trận, nói: "Ta phải cỡi bỏ y phục đã."

"
Ngươi hết đường thoái thoát rồi, ai sợ ai, cung không thấy mình ngươi so với chúng ta tốt hơn đâu…."

"
Ta khinh, là tốt hơn so với bọn ngươi! Không phục thì mọi ngươi đều cỡi ra so sánh đi!"

Đông Chi nói: "
Cãi cái gì mà cãi, như quả bọn ngươi thật là đẹp, vì sao các ngươi đều không được hoàng thượng nhìn trúng?"

"
Ngươi không phải cũng là một thứ không được nhìn trúng sao?"

Đông Chi nói: "
Ta chí ít còn là thủ hạ của hoàng hậu, so với bọn ngươi thì tốt hơn nhiều, ai còn dám bu theo ta không thả, cẩn thận để bọn ngươi chịu đựng. Hảo tâm lôi nam nhân quay lai để bọn ngươi kiến thức qua, bọn ngươi lại hoàn toàn không biết hả?"

Bọn cung nữ nhất loạt yên tĩnh hơn rất nhiều, hơn một trăm cung nữ tĩnh lặng nhìn chòng chọc vào cung nữ đã được sủng hạnh đó.

Đông Chi nói: "Này ngươi, một đống người ở đây đang nhìn đó! Đáo để nam nhân thế nào mà cắm vào nữ nhân được, nhanh chứng minh cho chúng ta xem đi, không phải cũng có nàng xem được đó."

Cung nữ đó khuất tất nói; "Rất đau đó….Được rồi! Ta chứng minh, các ngươi nhất định phải xem chỗ cửa mình chật chội đó, phải chết mất!"

"
Yên tâm đi, bị phát hiện ra, bọn ta tất cả đều bị chết hết, do vậy bọn ta so với ngươi lại cẩn thận, bảo mật hơn."

Cung nữ liền bắt đầu thoát y, trong khí trời lạnh đó, nàng ta dần dần loã thể, khả dĩ thấy được người vì khí lạnh tiến nhập khiến có lông mao dựng đứng lên. Hình dáng của nàng ta cũng rất phong mãn, tư sắc cũng trung bình, trên người đã đỏ rực.

Hy Bình nhìn thấy cơ thể của nàng ta, trong lòng nghĩ, lần này đích thực là bị cưỡng gian a. Tuy nhiên đối với sắc lang vĩ đại mà nói thì là sự kiện cực kì nhục nhã.

"Lạnh quá……" cung nữ thân thể yêu kiều run lên.

"La cái gì, nhanh chứng minh cho bọn ta xem đi, nhìn cái khe nhỏ của ngươi là thế nào mà để cái thứ gia hoả to dài của hắn đưa vào được, căn bản là không có khả năng mà…."

"
Bọn ngươi mang hắn để xuống đất đi, trên cái bản vừa nhỏ vừa ngắn, ta trên đó không được tiện lợi."

Một vài cung nữ lập tức mang bộ xương trần truồng đó vất xuống đất, đau quá khiến Hy Bình trong lòng ngoan độc mắng: "Đâm chết bọn ngươi!"

Cung nữ loã thể đó lập tức ngồi lên trên háng của hắn, một tay cầm lấy nam căn cứng như thiết của hắn, rồi ngồi xuống, nhưng mà thế nào cũng không thể tiến vào nơi mật huyệt của nàng ta, nàng ta lo lắng nói: "Thế nào mà có thứ này? Không thể tiến nhập a, cái này là thế nào đây?"

"
Ta đã nói là ngươi lừa dối mà, nhìn đi, đều nói không thể vào mà, ngươi cũng đã trải qua với hoàng thượng một lần rồi lại thứ gì cũng đều không biết sao…."

Bọn cung nữ ban đầu cũng không tin, cung nữ đó để khiến tất cả bọn họ tín phục, cũng không ngừng uống éo, dần dần, mật huyệt của nàng ta chảy ra dịch thể chuyên dụng của nữ nhân, khiến mật huyệt của nàng ta ẩm ướt. Cũng đang lúc mọi người thất vọng, nàng ta giữ dương căn để ngay nơi mật đạo ẩm thấp của nàng ta. Cuối cùng cũng thấy dương căn tiếp nhập một chút, khiến mật đạo của nàng ta trương ra làm đâu nhẹ.

Nàng ta ngạc nhiên nói: "Này, bọn ngươi xem, tiến vào được một chút rồi, bọn ngươi xem, không lừa bọn người chứ, Ô……tốt…."

"
Thế nào đó?"

Bọn cung nữ đều cuối người xuống để nhìn chỗ giao tiếp, quả nhiên thấy được cái vật của Hy Bình tiến nhấp được một chút tít vào khe hỏ của nữ nhân, sau đó cũng là ngạc nhiên hối: "Nhanh đi, ngồi xuống đi, có thể để toàn bộ tiếp nhập….."

"
Hắn quả thật quá lớn, chắc đau lắm đó."

"
Đau cái gì mà đau?" Một số cung nữ đè cung nữ đó xuống, làm cho vật cứng dó bị lấp xuống.

Cung nữ đó kêu lên một tiếng đau đớn, nháy mắt đã đem dương v*t toàn bộ ngậm vào, hai mắt mở to, miệng hô lớn: "A…………."

Trong Hy Bình lại có một thứ cảm giác khác biệt, sau khi mật huyệt cung nữ tiến nhập, hắn đột nhiên thấy lực lượng thân thể hiện ra….

Bởi vì cửu dương bức xạ, đem dương cương chi thể của hắn toàn bộ phát xuất ra ngoài, cho nên hắn một mực giống như người ta thoát dương vậy. Dựa vào bổn năng thân thể hắn có thể nói khôi phục lại, nhưng cần có thời gian rất dài. Tuy nhiên, âm tính của cung nữ đó tương hợp, khiến cho một khoảng nháy mắt kết hợp, lần lượt kích đến dương khí trong thể nội của hắn, khiến cho dâm tính huyết xà trong huyết mạch hắn, lại thêm vào thiên địa tâm kinh sau khi kết hợp lại, tự động vận chuyển, so với lúc bình thời vận chuyển nhanh hơn cả ngàn lần.

Thứ thiên địa tâm kinh đó nhanh chong vận chuyển ở trong thể nổi của hắn, lập tức thúc đẩy việc khôi phục bản năng của hắn. Cửu dương trọng thể của hắn là dương tính hoà cùng dâm tính, cũng do dương tính của hoả vân sư hổ hoà cùng dâm tính của huyết xà được dẫn dắt mà mạnh mẽ bốc lên, bạo phát, làm sống lại thứ dâm tính lực lượng này. Đại biểu cho lực lượng sở hữu của hắn cũng sắp khôi phục lại, thân thể khô héo đó cũng dần đân sung sức trở lại. Tuy nhiên không phải một thời gian rất nhanh là có thể khôi phục hình dạng lúc ban đầu. Nhưng mà, vẻ mặt đó, cũng dần thấy được tí thịt, như hiện này mà nhìn, cuối cùng cũng giống con người rồi….

"Ôi chao, bọn ngươi xem, thân thể hắn phồng lớn kìa, sắc mặc cũng thay đổi, càng nhìn càng hấp dẫn."

Bọn cung nữ đều kinh ngạc nhìn thấy những biến hoá đó, mà không biết được, thứ biến hoá đó hết thẩy là do cửu dương trọng thể của bản thân Hy Bình đã lần lượt mở rộng ra cùng bạo phát, cũng là do dâm tính cuả bản thân hắn cộng với dâm tính của huyết xa dẫn bạo, lại thêm vào dã thú chi tính của hoả vân sư hổ, kết quả là đưa ra hình dạn như thế nào?

"A!" toàn bộ đều bước lại, nguyên lai khe hỏ của bọn họ, thật sự có thể dung nạp được thứ gia hoả nhìn rất to lớn của nam nhân.

Đông Chi nói: "Ngươi thế nào ngồi im không động, không biết lại là thứ gì đây?"

"
Không phải, muốn chuyển động thì…..nhưng ta, của hắn quá to, ta không có lực khí để chuyển động a!"

"
Bọn ta lại giúp ngươi…."

Một vài cung nữ giúp nàng ta chuyển động, lập tức thấy dương căn Hy Bình nhất xuất nhất nhập, chúng nữ thấy thế vui sướng cùng cực. Nhưng mà tình dục bị thao tác của cung nữ cũng dần dần dâng lên, khoái cảm khiến nàng ta rên rỉ kêu lên: "oh……sướng quá….".

"
Thật sự là rất thoải mái sao?" Những cung nữ khác nhìn thấy biểu tình cuả nàng ta, nhanh chóng hỏi.

Bọn họ lúc này mặc dù không hiểu được, thật sự bởi vì trong tình huống như vậy, khiến bọn họ đều không tự giác chảy ra đầy thể dịch, chỉ nghe thấy cung nữ đó lại nói: "Ta không biết được cái thứ cảm giác này….rất khoái lạc, so với hoàng thượng khi đó thì khoái lạc hơn nhiều, một chút của hoàng thượng đều không khoái lạc."

"
Như quả mà biết trước, có thể bị đâm chết."

"
Chết đều nguyện ý….a……quá sức dễ chịu……nhanh, nhanh lên!" Thời gian cũng lâu, dâm thuỷ của cung nữ lại chảy ra như suối….

"Thật vậy sao? Ngươi làm ra sự việc như vậy, không sợ chết sao?"

"
Chết có thứ gì phải sợ chứ, có thể khoái lạt một lúc, chết cũng nguyện ý. Đông Chi, Đình Thị, bọn ngươi tìm được một nam nhân thật sự rất đáng yêu đó, ohhh…"

"
Nhanh lên, để bọn ta cũng thử với…." Bọn cung nữ bị nói đến động lòng, kì thật hạ thể bọn họ sớm đã ẩm ướt rồi.

"Bọn ngươi đợi đã, ta đang sướng quá, a…ác……….muốn, ………muốn ra rồi………" Thân thể yêu kiều của nàng ta run rẩy một trận, khoái cảm lại dâng cao như nước thuỷ triều, lhiến người tựa như đình chỉ hô hấp.

Chúng nữ thấy nàng đã xong rồi, liền bế nàng ta bỏ sang một bên, tranh nhau mà thử trước, Đông Chi liền nói: "Để ta trước tiên đã, thì ta lôi hắn về đây, bọn ngươi trước chờ đã."

Cung nữ mềm mại đó lại rên rỉ ngâm nga: "Hoàng thượng là không thể kiên trì lâu như vậy, thứ này có lâu một chút, tính ra sau lượt Đông Chi, bọn ngươi cũng vô pháp thử được nữa"

"
Có phải thật không?"

Đông Chi cũng nhanh chóng bỏ y phục, co ta nghe thấy liền nói: "Kể cả nếu không thể thử lại, cũng phải để ta cùng đình thì trước tiên, sau đó mang hắn mang đi giấu đi. Trái phải gì hắn cũng không cử động được, thế nào mà để bọn tạ yêu thích hình dạng thế này."

Thật sự thấy sắc trên mặt Hy Bình đậm đặc, toàn bộ khuôn mặt cũng đã biến thành hồng sắc, bởi song nhãn tình cũng dần dần biến thành màu hộng, lực lượng tiêu thất của hắn ở đây biên duyên chân chính bạo phát…..

Bọn cung nữ không hiểu được thứ đó, chỉ có nhìn thấy cởi y phục ra, Đông Chi là nữ nhân thon thả, sở hữu tư sắc thượng đẳng, như nụ hoa mới nở, nhất song tu trường ngọc thối, nói háng đám lông đạm sắc, cũng không qúa nhiều, có thể thấy được lờ mờ màu sắc khe hỏ nơi mật động khả ái của nàng ta, bởi vì đã ẩm ướt, nên đặc biệt thấy rõ ràng.

Nàng ta rất cấp thiết ngồi lên trên dương v*t của Hy Bình, học lại mô dạng vừa rồi của cung nữ đó, đem mật huyệt đưa tới nơi dương v*t của hắn. Bởi vì dương v*t vừa mới từ nơi huyệt đạo cung nữ lấy ra, rất ẩm ướt, nàng ta đẩy tới, vừa đẩy vào một chút, thấy hơn đau, sau đó, lòng nghĩ, cũng chỉ có đau có tí, lại nói: "Giúp ta, ta, đè xuống…..a….."

"
Đau quá a…………." Đông Chi kêu lên thảm thiết.

Các cung nữ khác cũng kêu lên: "A! chảy máu rồi, chảy máu rồi!"

Đông Chi đâu quá kêu lớn, quát tháo:"Ta không làm được, ta không xong rồi, đau quá đi!"

Nàng vừa nghỉ rút ra, liền đột nhiên thấy song nhãn Hy Bình huyết quang đại thịnh. Vừa rồi trải qua giao hợp với cung nữ đó, cùng với xử nữ mềm mại Đông Chi, dâm thú chi tính trong thể nội hắn cuối cùng cũng bạo phát, lực lượng cũng theo đó mà mạnh mẽ hiện ra. Hắn duỗi tay lấy ra cái khăn tay đang nằm trong miệng ra, kêu lớn một tiếng, lại mang Đông Chi vật xuống dưới, ở trên người nàng ta phong cuồng cắm vào, Đông Chi đau qua kêu không ngừng.

Các cung nữ khác chạy lại muốn kéo Hy Bình ra, lại hắn không động, liền nói: "Cái này tính thế nào đây? hắn có thể làm Đông Chi đến chết không?"

Cung nữ trước đó đã hiểu qua cự bổng của Hy Bình nói: "Không thể đâu, trựớc đây hoàng thượng có dạng như vậy đối với ta, hiện tại hắn có thể động như vậy, là không cần ta tự mình động."

"
Nhưng mà, Đông Chi trông như là rất là thống khổ mà?"

"
Nữ nhân lần đầu tiên đương nhiên là đau rồi, đợi một lúc có thể không đau nữa."

"
Nàng ta kêu tiếng quá to như vậy, đem miệng Đông Chi bịt trở lai, không thì khiến của hoàng cung nghe thấy mất."

Một số cung nữ liền mang khăn tay tống vào miệng Đông Chi, còn có một số cung nữ không ngừng lôi Hy Bình ra. Lôi kéo vậy cũng lâu, đều kéo không ra, cuối cùng đánh chọn cách buông ra. Sau một lúc Đông Chi tựa hồ bắt đầu dâng lên khoái cảm, sắc mặt cực độ không bình thường nổi lên.

Một số cung nữ phát giác thấy không thoả đáng, lấy cái khăn tay đang bịt nơi miệng nàng ta, chỉ nghe nàng ta hữu khí vô lực nói: "Cứu…..cứu ta, ta….ta phải chết mất…."

"
Đông Chi có thể bị hắn làm cho chết, làm thế nào đây? Cái này không thể chết người a! Chúng ta đều sẽ bị phiền toái đó."

"
Nhanh lên, bọn ngươi thay thế đi!"

"
Ai trước tiên lên chứ?"

"
Không thể quả được nhiều thế đây, tuỳ tiện đi!"

Cũng không biết được ai đang nói vậy, trong đám hỗn loạn huyên náo, lại thấy một vài cung nữ cởi bỏ y phục, một số cung nữ đập lên trên người Hy Bình.

Tựa hồ đây là một thứ chọn lọc bản năng, Hy Bình dù mất đi lí trí cũng cảm thấy được nữ nhân bên dưới hắn đang dần mất đi sinh mệnh, hắn lại chọn lựa việc nhảy qua một nữ thể mới đang tới, vũ khí cường hán bất chợt đâm vào thâm xử nữ thể, rất nhiều huyết chảy ra.

Cũng giống một dạng với Đông Chi, ả cũng bị lấy khăn bịt miệng lại.

Bọn cung nữ chịu để cho Hy Bình trên nữ thể phát cuồng, vậy quanh Đông Chi hỏi: "Ngươi không có việc gì chứ?"

Đông Chi nói: "
Ta….ta một chút nữa là bị hắn làm cho chết mất, thứ bối tử đệ nhất này…….lần đầu tiên biết được thứ lực lượng của nam nhân, vừa rồi…….ta kì thật là rất khoái lạc…..cực kì khoái lạc…."

"
Nhưng mà bọn ta thấy ngươi rất thống khổ đó."

"
Ngay sau lúc bắt đầu thì có chút thống khổ, nhưng mà sau đó khoái cảm nhanh chóng vượt qua cảm giác nhất thiết, ta nghĩ là ta đang mê người đi…..muốn chết đó!"

"
Sự thật đúng như ngươi nói, chỉ đau có một chút sao?"

"
Mmm, đương nhiên là thật sự rồi, đợi gặp rồi ngươi cũng muốn chết đó. Bọn ngươi nhất định phải thay thế cho nàng ta, không thì nàng ta sẽ chết thật sự đó."

"
Đông Chi, nàng chảy rất nhiều máu đó, như quả sau này hoàng thượng muốn sủng hạnh nàng, ngươi lại nói không còn chảy máu được nữa, cũng có thể bị chém đầu đó."

"
Ta không quản chuyện đó….chết cũng vui lòng, hơn nữa thứ bối tử này, cũng không biết có thể hay không được hoàng thượng sủng hạnh nữa, hắn muốn rất nhiều nữ nhân."

Nàng cung nữ đầu tiên nói: "Phải a! hoàn thượng muốn rất nhiều nữ nhân, nhưng hoàng thượng rất là chán ngán. Ttrên người ông ta lại có chỉ một tí, thời gian rất ngắn, làm khiến người ta càng không tới đâu cả?"

"
Như quả bị phát hiện ra, có thể thật sự bị xử tử đó."

"
Ngay cả nếu không bị phát hiện ra, bọn ta ở nơi hoàng cung này, cùng với chết sai sót không nhiều. Cả một đời đợi ở nơi này, thân mà nữ nhân, lại không biết được nam nhân có tư vị gì nữa, bọn ngươi nên đi ra ngoài…..Sau khi hoàng thượng quay lại, theo như ta biết, đều riêng hoàng hậu ra, cũng không cùng phi tử, cung nữ phát sinh qua bất cứ quan hệ nào. Ta nghĩ hoàng thượng có thể đã chán ghét mệt mỏi với nữ nhân rồi." Đông Chi nói.

"Hiện tại tình thế bức bách, chỉ có thể như vậy, cũng đã không còn chọn lựa khác nữa, nếu khi bị phát hiện tất cả đều phải chết, nếu đã chết, thì phải được một lần làm cảm giác nữ nhân."

Một đám cung nữ đột nhiên nghe thấy những lời nói đó, phần lớn cung nữ biết được những lời nói đó đều có đạo lí, bởi vậy nhớ là mới phải chết, phải đợi được quay về nữ nhân cảm giác….