Liên quân Mobile: Du hành Athanor (Quyển 2)

Chương 124: Tổng động viên

"Bốp".
Lunar thục một chỏ thẳng vào đầu khiến hắn ngã lăn ra bất tỉnh. Không sai, hắn là do thám của Hội Ám Hoàng đến để điều tra quân lực.
- Xì ... ngươi quá dở.
Mọi thông tin ghi chép được, hắn đều đã ghi hoàn thành vào trong tờ giấy. Lunar lấy tờ giấy trong túi ra, dù hắn viết mã nhưng cô phì cười vì đây là loại mã cơ bản, con nít cũng đọc được. Cô nhanh chóng lấy một tờ giấy khác rồi sửa thông tin trên ấy xong chuyển về chỗ cũ. Xong xuôi, cô vứt hắn xuống chân núi.
Tên do thám kia sau khi tỉnh dậy, hắn vội vàng mò tay vào áo và mở ra xem, lúc nãy bị đánh từ phía sau khiến hắn quên mất hắn đã viết gì nên nhìn lại tờ giấy, hắn chắc nịch đó là chữ mình viết nên đem về cho Quillen.
Khi nhìn thấy những thông tin mà tên do thám kia mang về, thủ lĩnh nghi ngờ:
- Ngươi đảm bảo thông tin trong này là chính xác không đấy?
- Chắc chắn ạ! - Hắn đáp chắc nịch.
Veres không tin nổi bởi trong tờ giấy ghi rằng quân Conifer đã giải ngũ hơn 80%, lúc này bọn chúng chỉ có khảng hai nghìn quân, trong khi đó HAH có khoảng 2 vạn. Với lực lượng chênh gấp mười lần như vậy, HAH chỉ cần một cái búng tay là xong. Nhưng, với kinh nghiệm chiến trường nhiều năm, Amily cho rằng thông tin này không chính xác bởi không lực lượng nào cho giải ngũ gần hết quân trong thời điểm căng thẳng như thế này.
- He he, dám lừa bọn ông à! - Amily cười khẩy - Đã vậy ta tung tất tay với bọn chúng! Chắc chắn chúng rất đông, chúng ta khô máu luôn thưa ngài.
Quillen bình tĩnh nói:
- Cứ cho thông tin này không chính xác, bọn chúng không biết chắc bao nhiêu. Hơn nữa, những món vũ khí của chúng đang tỏ ra quá mạnh so với quân ta. Chúng ta cơ bản khó tấn công, cần phải nhờ quân viện trợ từ lâu đài Khởi Nguyên.
Nói là làm, Quillen ngay lập tức chỉ đạo cho quân đội chuẩn bị cho trận chiến lớn sắp tới, bản thân thì gửi thư viện trợ nhờ 10 vạn quân. Anh ta tin chắc rằng với lực lượng hùng hậu như thế này, việc đánh sập căn cứ kia chỉ là cái búng tay khi sơ đồ của căn cứ kia đang ở đây.
(Lâu đài Khởi Nguyên)
Thane nhận được tin mật yêu cầu gửi 10 vạn quân viện trợ, ông ta sốc toàn tập khi lực lượng thường trực ở lâu đài chỉ khoảng 12 vạn, nếu gửi đi sẽ rất nguy hiểm. Trước tình hình này, Thane mở cuộc họp khẩn với các tướng lĩnh của mình.
- Việc là như vậy, các ngươi có ý kiến thế nào?
Liliana phân tích rằng việc đưa quân đến Conifer là không sáng suốt bởi chiến sự đang căng thẳng, gửi gần hết quân để đánh một vùng nhỏ không thật sự cần thiết và cô yêu cầu Thane nhắn lại với Quillen rằng giảm quân viện trợ từ 10 vạn xuống 6 vạn.
Trái với ý kiến của nàng cáo, Arthur bảo rằng cứ việc gửi quân đi, phe ta kí hiệp ước "L - S không bắn nhau" là ổn thỏa.
- Lỡ bọn nó bắn mình thì thế nào? - Lữ Bố hỏi.
- Chuyện đó chúng ta thừa biết nên phải chuẩn bị.
- Thế chuẩn bị thế nào?
Thane tán thành ý kiến của Arthur và ngay lập tức triển khai. Trước hết gửi fax qua cho LSĐ hiệp ước và yêu cầu họ kí. Lúc đầu, bọn họ chuẩn bị sẵn một tinh thần bọn chúng không kí nhưng ai dè chúng đồng ý cái rụp.
Dẫu ổn thỏa nhưng ai nấy cũng biết rõ dã tâm của Volkath, họ vẫn tích cực chuẩn bị. Kế đó, Thane ra lệnh tổng động viên cục bộ trong lâu đài yêu cầu quân đội gia nhập đội quân cho chuyến hành quân sắp tới.
Khi lệnh được ban ra, Ishar và Keera - hai tướng lĩnh trực thuộc lâu đài Khởi Nguyên đều phải tham gia. Nam nằng nặc đòi đi theo, nếu cô không cho thì anh sẽ không cho cô đi.
Minh cố khuyên can thằng Nam bởi để đến được đây, bọn họ phải chấp hành quy định rằng không được can thiệp bất kì hoạt động chính trị - xã hội nào. Nhưng Nam nêu rõ quan điểm của mình:
- Phải tham gia mới tìm được Hùng và Phúc, mới bắt chúng nó về được!
- Ờ mày nói đúng.
- Ải! (Phải) - Namz.
Nhìn cái mặt bầm tím cùng với đôi môi sưng vù, Keera đã biết được Namz bị Minh và Nam đập thế nào, chắc cũng dã man lắm đây. Cô hỏi nhỏ Nam:
- Anh đánh gì dữ vậy?
- Thằng Minh nó đánh nhiều nhất, anh chỉ bồi vài cú thôi.
Khác với Keera, Ishar không vướng bận thứ gì nên cô không ngần ngại theo lệnh tổng động viên mà không có ai ngăn cản (mà có cản cũng không được). Cô mang theo cái balo trên vai, vừa đi vừa hát véo von. Nhưng cô sớm gặp phải chuyện không may, một băng cướp mai phục trên đường lao ra đánh cô bất tỉnh đồng thời cướp sạch tài sản.
- He he, con này giàu vậy.
- Đại ca, mang nó về chơi luôn đi.
Tên đại ca Shiri gật đầu:
- Ý hay.
Bọn chúng bỏ về mà không biết rằng Ishar có Tí Nị, con gấu này sẽ là thứ giết bọn họ sau này.
Trưa hôm đó, nhóm của Keera đang ăn trong một quán cơm nhỏ thì ai đó chạy vào. Keera nhận ra đó là Tí Nị, người luôn kề vai sát cánh với Ishar. Cô linh cảm có việc không lành, nhất là thái độ hoảng sợ, gấp gáp của nó. Nó giật áo của Keera mà kêu lên "ư ử" khiến cả đám không ai hiểu gì.
- Rốt cuộc nó nói gì vậy? - Nam hỏi.
- Em hổng biết.
Minh khều Namz:
- Ê, dịch đi.
- Mắc gì? - Namz đáp.
- Mày gần Ishar nhất, dịch đi.
Namz giơ nắm đấm vào mặt thằng Minh định tung một chưởng nhưng thôi, cậu ta cũng chẳng làm gì được hơn. Ngày xưa Ishar từng muốn dạy Namz học điều khiển linh thú. Cô ấy còn kể rằng nếu không thành công thì cũng nghe được linh thú nói chuyện, Namz đã từ chối để giờ đây chuyện đó lại cần.
Sau cái hôm đánh Ishar sấp mặt, Namz ân hận lắm, cậu ta muốn làm gì đó để sửa chữa lỗi lầm của mình.
Có lẽ như mong muốn của Namz được trời chấp nhận.
Một tốp thanh niên bịt mặt tầm 4 đứa vào trong quán, chúng đến quầy mua cơm. Tí Nị đột nhiên giật mạnh áo của Keera rồi hướng ánh mắt về bọn chúng. Cả đám chú ý bọn kia.
Bỗng tên tóc trắng trừng mắt:
- Nhìn gì hả bọn mày!
Không ai đáp gì mà tiếp tục ăn. Bọn chúng nhìn thấy Tí Nị bỗng trở nên lo lắng, Keera nhận ra ngay sự thay đổi của bọn chúng nhưng cô không biết chuyện gì đã xảy ra.
Khi bọn chúng rời đi, Namz bất ngờ đứng dậy và nói với Tí Nị:
- Đi thôi.
- ??? - Cả đám ngạc nhiên không hiểu chuyện gì.
Tí Nị dẫn Namz đi theo bọn bịt mặt kia, nhờ đôi tai thính mà cậu ta nghe được rất nhiều thông tin quý giá, cậu ta nghe được rằng chúng đang giữ Ishar. Cậu ta còn nghe được rằng chúng mua một hộp cơm ngon cho Ishar, nuôi cô ấy trở nên "ngon" trước khi "xuất xưởng" ra các tụ điểm gái mại dâm trong thành phố.
- Đáng ghét! Đợi tôi, Ishar.
Chừng mười lăm phút sau, bọn cướp đã về đến căn cứ. Namz lúc này phải nhờ đến Tí Nị để dẫn mình tìm Ishar, mọi việc quả thực không dễ dàng tí nào. May mắn, Tí Nị có mối liên hệ với Ishar nên dù ở đâu thì nó vẫn có thể tìm được chủ nhân.
Tí Nị đánh mã Morse cho Namz ý chỉ rằng trong đó có bốn thằng đang ăn cơm, dùng tai Nam cũng cảm nhận được mặc dù mã Morse thì Namz chẳng biết gì. Ishar đang bị trói hai tay hai chân trên giường. Namz cảm thấy rằng đây là cơ hội bởi khi ăn cơm thì chúng sẽ sơ hở.
Dùng đôi tai thính để cảm nhận vị trí, cộng với dấu hiệu của Tí Nị, Namz băng vào. Hành động này khiến bọn chúng vô cùng bất ngờ.
- Ơ ... ngươi là ai?
Tí Nị lao tới đấm mấy phát vào một tên, hắn vỡ mũi rồi ngã lăn ra, đập đầu vào tường bất tỉnh. Còn ba tên, Namz mím môi rồi rút kiếm katana ra khỏi vỏ một đoạn.
- Roẹt! - Thanh kiếm được đút trở lại vỏ, hai tên bị chém bất ngờ không kịp trở tay, máu bắn xối xả. Namz nghe được tiếng máu bắn lẫn mùi máu tươi.
Riêng Shiri, hắn vẫn không việc gì. Tên đại ca cười khẩy:
- He he, ngươi mạnh đấy.
- Sao ngươi dám bắt cóc Ishar? Ngươi còn dám ... - Namz kể một loạt tội.
Tên Shiri vận ma thuật:
- Ngươi biết quá nhiều, chết đi.
- Đừng hòng giết ta! - Namz rút thanh kiếm ra khỏi vỏ hoàn toàn - YAAA~
- Ư Ư! - Tí Nị cũng tức giận băng vào.
"XOẸT", lưỡi kiếm của Namz chém xuyên qua tảng đá ma thuật mà tên Shiri tạo ra, hắn ta ú ớ rồi vội bỏ chạy. Namz đuổi theo:
- Đứng lại!
- Ta đâu có ngu mà đứng! - Hắn ta hét lên. Shiri không phải kẻ tầm thường, hắn chạy rất nhanh, thoáng chốc đã mất dạng.
Trở về căn nhà, Tí Nị đang cố cởi trói cho Ishar.
"CỐP", cái khóa chân bị bẻ một cách nhẹ nhàng. Còn cái còng tay, Namz giơ tay vào định phá nhưng Tí Nị nhanh hơn một bước, nó bẻ gãy nhanh chóng.
- Úi ... - Namz giật mình khi chạm phải tay Ishar.
- Anh Namz! - Ishar nắm chặt lấy tay cậu ta - Anh đến cứu em phải không?
Namz ngớ người, cậu ta giật ra và nói:
- Đừng ảo tưởng, chẳng qua tôi muốn chuộc tội hôm bữa thôi.
- Nói vậy thôi chứ anh còn thương em mà đúng không?
- ... - Namz im lặng.
Ishar tiếp tục gạ gẫm:
- Mình quay lại nha anh.
- Cô bớt đi, mọi chuyện kết thúc rồi. Tôi không muốn vướng thêm rắc rối nữa. - Namz không muốn Ishar tiếp tục tổn thương bởi bản thân mình.
Thế nhưng, với Ishar, chuyện đó nhỏ như con kiến, cô chấp nhận bỏ qua hết những gì đã xảy ra trong quá khứ. Trước sự chủ động của nàng, Namz cuối cùng cũng xiêu. Cả hai ôm lấy nhau rồi trở về quán cơm, vừa đi vừa nói chuyện, tâm sự để hiểu nhau hơn.
Namz kể rằng cậu ta từng muốn chia tay Ishar bởi cậu ta không quen yêu xa, khi cảm xúc không được giải bày thì cậu ta thấy rất khó chịu. Nhưng chuyện khiến Namz buồn lòng chính là việc Namz từng phải gọi cho Ishar tám mươi cuộc thì cô nàng mới bắt máy.
- Lúc đó em đang học mà! Đâu có nghe được, lỡ thầy cầm điện thoại đập thì sao! Anh cũng phải suy nghĩ xíu chứ.
- À ...
- Chuyện cỏn con thế mà anh cũng để bụng, em thấy anh kì ghê.
Quay về quán cơm, cả đám sửng sốt không tin vào mắt mình khi Namz nắm tay Ishar. Hai người giơ hai bàn tay lên ghép thành biểu tượng trái tim ý nói rằng cả hai đã quay lại.
Trong khi Nam và Minh chúc mừng hạnh phúc thì Keera cười mỉm:
- Không biết được bao lâu đây.
"VÚT", Namz tung cú đấm vào Keera, cô nàng dùng chiêu né và nắm đấm bay thẳng vào mặt Nam. Hai thằng rượt nhau chạy té khói.
Sau cùng, cả hai cũng hòa lại, Keera gom lại và chuẩn bị lên đường. Chợt Ishar la lên:
- Chết cha, cái balo!
- Kìa. - Namz chỉ về phía Tí Nị.
- À may quá, cảm ơn mày nha.
Tí Nị nói gì đó khiến cô nàng quay lại:
- Cám ơn anh nha.
Cả nhóm lên đường chuẩn bị cho trận chiến quan trọng sắp tới.
*
- Hừ hừ ... - Tên Shiri thở dốc - Đáng ghét, mình ...
Lúc chạy trốn, dù thành công nhưng hắn ta vẫn bị Namz chém trúng người, máu đang chảy dọc theo cánh tay. Hắn cứ chạy, chạy mà không biết mình đã chạy đi đâu. Hình như hắn đã chạy cả một ngày đêm không nghỉ.
Nhìn quanh, một cái cổng làng. Hắn nhìn cái cổng rồi ngã ra đất.
- Ê ê có người bất tỉnh này! - Capheny gọi.
- Đâu? - Linik chạy ra - Đúng thật. Nhanh lên, đưa nó vô trong phòng y tế.
Capheny và Linik hợp sức khiêng Shiri vào trong căn cứ ...