Liên Quân Mobile - Cuộc Chiến Với Đế Chế Thây Ma - Phần 2

Chương 1: P2 Rắc rối những cuộc tình

" Chiếc ô xoe tròn lợp bóng lá. Mong sao mưa thật lâu. Để cho đôi lứa bên nhau ...".

Trời hôm nay mưa to quá! Trời mưa từ hồi năm giờ chiều đến giờ làm tôi bực cả mình. Lúc đi ngoài đường, tự nhiên trời đổ mưa tầm tã. Tôi vội lấy cái ô để trong ba lô ra đội. Quả đúng là tủi thân, vì nhìn những người khác đi dưới mưa có cặp có đôi đàng hoàng, còn tôi đi lủi thủi một mình dưới mưa. Tôi không quan tâm gì đến người khác, đi thẳng một mạch về nhà.

Tôi xếp chiếc ô lại, nhảy lên giường, mở Liên quân rồi quẩy. Quả đúng bữa nay đen, đánh trận nào thua trận nấy. Tôi ức chế, đập mạnh tay xuống giường, hét lớn:

- Trời ơi tao hận thằng nào chơi Nakroth!

Đột nhiên tôi nghe tiếng rên "hừ hừ" trong phòng. Tôi hoảng quá, tưởng có ma liền chạy một mạch ra khỏi phòng, không dám quay đầu lại.


Buổi tối đó, ở nhà một mình, tôi không tài nào ngủ nổi. Vì tiếng rên hừ hừ lúc nãy ám ảnh tôi suốt. Đã thế, tiếng rên đó lại cứ kêu mãi, tôi run cầm cập. Sau cùng, tôi quyết định đi tìm tiếng động lạ ấy. Tiếng động đó phát ra từ tủ quần áo. Tôi bước đến bên cửa, hít một hơi, mở cửa ra, hét to:

- Tiếng động lạ kia! Mau ra đây!

Đột nhiên một cái bóng xẹt ngang qua. Tôi phóng đến chỗ đèn, bật lên, nhưng cái bóng ấy đã chạy mất. Tôi lẩm bẩm:

- Cái bóng kì lạ đó là gì thế nhỉ? Hay là mình đi bắt nó xem!

Tôi đi khắp nhà nhưng không tài nào tìm ra được cái bóng kì lạ đó là gì. Chợt tôi nghe tiếng khóc. Tôi mò theo. Và tôi đã rất ngạc nhiên khi thấy được điều này. Đó chính là Nakroth. Tôi ngạc nhiên:

- Ơ ơ Nakroth! Sao ... sao anh ở đây?

- Nhóc ... nhóc đó hả? Hu hu ...


- Sao mà khóc dữ vậy? Hay là bị Krixi bỏ rơi nên mới tới đây?

Nakroth giật mình:

- Sao nhóc biết hay vậy?

- Hả? Đoán mò mà cũng trúng mà?

Chợt Flyrad dậy. Cậu ta đi ra phòng khách. Flyrad bực mình:

- Trời ơi ... đang ngủ ngon lành tự nhiên bật đèn. Hả! Nakroth!

Nakroth nhìn Flyrad, rồi thở dài. Tôi hỏi:

- Sao thế? Sao lại bị Krixi bỏ rơi? Còn nữa, chuyện gì mà nhìn Flyrad mà thở dài thế?

- Chuyện này có nhiều thứ lắm, nói ở đây không tiện ... Hay để ta dẫn nhóc đến Athanor rồi chúng ta nói tiếp.

Tôi lại hỏi:

- Còn Meniel thì sao? Vẫn còn cái luật lệ quái quỷ đó mà.

- Ta đã xin phép rồi. Nhóc cứ yên tâm đi. Flyrad, đi theo anh.

Thế là tôi và Flyrad được Nakroth dẫn đến Athanor.

(Athanor)

Nakroth kéo cả đám lại một căn nhà kì lạ. Căn nhà này giống như nhà của Nhật Bản vậy. Tôi ngó vào xem thử, rồi hỏi Nakroth:


- Anh ơi! Người đó là ai thế?

- Airi đấy!

- Hả! - Hai đứa ngạc nhiên. Tôi lại hỏi tiếp:

- Airi! Mà sao cô ấy trông lạ thế?

Nakroth không nói gì. Chợt có tiếng sột soạt trên cây. Flyrad nhìn lên và nhận ra Murad. Flyrad hét to:

- Bố!

- Oái oái ... - Murad té bịch xuống đất. Tôi liền hỏi Murad:

- Anh làm cái gì ở đây thế? Anh định theo dõi Airi à?

- Hừ ...

Flyrad ngạc nhiên. Cậu ấp úng nói:

- Không ... không lẽ ... bố bỏ mẹ mà đi rồi sao?

Murad không nói. Nakroth phải nói thay:

- Phải đấy Flyrad. Cậu ta ...

- Hu hu con không biết đâu! Bố trả mẹ lại cho con!

Tôi nhìn mà xót cho Flyrad quá, nhưng biết làm sao giờ. Chợt có ai đó tới. Cả đám nhảy tọt lên cây núp. Cả đám ai cũng nhận ra thôi, đó là Ryoma.

Ryoma bước vào trong phòng của Airi. Cô chợt đứng dậy, nói:

- Chàng! Chàng đến rồi à?

- Phải, ta đã đến. Chuyện tình cảm của chúng ta xem ra còn rất nhiều gian khổ đây.
- Ý chàng là sao?

Ryoma liền kể:

- Hiện tại, giữa hai tộc Kiemono và Nguyệt tộc có một cuộc hôn nhân không mong muốn. Ta nghĩ: nếu chấm dứt được cuộc hôn nhân không mong muốn này, chúng ta sẽ đến được với nhau.

- Hiểu rồi. - Airi trả lời.

Đám ngồi trên cây ngỡ ngàng. Tôi lẩm bẩm:

- Kì kì sao sao ấy ta? Rõ ràng mình chỉ mới rời khỏi đây có vài bữa thôi ... sao thế giới lần này ... trông lạ thế?

- Tui cũng có biết gì đâu! - Flyrad nói thêm.

Nakroth liền bảo:

- Có thể tạm hiểu: Lúc đầu, Butterfly và Murad là một cặp. Nhưng sau đó, Murad lại bỏ Butterfly để đi theo Airi, nhưng cô ấy lại đi theo Ryoma. Mối tình này ... bao nhiêu tay nhỉ?

(Ad cũng ko biết nữa)

Chợt bên dưới xuất hiện thêm hai người nữa. Đó là Yorn và Krixi. Nakroth trông có vẻ rất bực tức, nhưng biết làm sao được. Cậu ta bị cắm sừng mất rồi. Tôi cũng bực như Nakroth, nên quyết định liều lĩnh. Tôi nhảy xuống, hét to:
- Hai người kia! Đứng lại mau!

Cả đám giật mình, rồi nhảy thẳng xuống. Yorn hỏi:

- Mấy người làm gì ở đây thế?

Cả đám nhìn Yorn với một ánh mắt hình viên đạn. Nakroth nhảy đến chỗ Krixi, rồi cõng Krixi mà chạy. Yorn thấy vậy, hét to:

- Tên kìa! Đứng lại mau!

Yorn bắn một mũi tên thần, rồi bay theo Nakroth. Flyrad liền dùng năng lực của mình, làm chậm mũi tên của Yorn.

Nakroth cõng Krixi trên lưng, nói to:

- Em! Sao em lại dám phản bội anh hả!

- Em ư? Em phản bội anh?

- Chẳng phải em đi chung với Yorn hay sao? Đừng giấu anh nữa!

Krixi liền thở dài:

- Yorn thích em, nhưng em chưa đáp lại tình cảm mà.

- Hả?

- Em vẫn giành tình cảm cho anh mà.

Nakroth liền im lặng. Cậu đã hiểu ra mọi chuyện ...

___________________