Đại tiểu thư ương ngạnh, quyến rũ, kiêu ngạo x thư sinh nghèo “khoai to” bề ngoài lạnh lùng bên trong dâm đãng.
Ngụy Vân La để mắt đến một thư sinh nghèo, nàng năn nỉ cha mẹ xin Hoàng đế ban hôn. Thư sinh trắng trẻo “ngon ngọt” vừa nhìn đã biết dễ dàng sai bảo, đợi cho nàng “chơi” chán rồi sẽ dưỡng thêm ít nam sủng, hắn cũng không dám nói gì.
Chỉ là, thư sinh này có một thứ đồ rất đáng sợ, mỗi lần “hành sự” nàng đều lú lẫn không biết hôm nay là ngày nào.
Lục Thừa là cô nhi, ăn nhờ ở đậu nhà Bạch gia cùng thôn, biểu tỷ là nữ nhân hắn thầm mến, hắn lên kinh thi là muốn giành công danh, áo gấm về làng nghênh cưới giai nhân.
Không ngờ, bị gia đình thừa tướng áp bức, ép mình cưới Ngụy thiên kim học thức thấp kém, còn ngang ngược ngạo mạn.
Khắp cả kinh thành, có ai lại không biết Ngụy thiên kim phong lưu lả lơi, suốt ngày chui rúc vào mấy con hẻm liễu hoa, rượu ca đàn đúm.
Lục Thừa hận nữ nhân này ỷ thế hiếp người, song lại càng hận bản thân mình vô dụng, chỉ đành tàn nhẫn “giẫm đạp” thê tử trên danh nghĩa này ở trên giường. Hắn cắn v.ú nàng, đánh mông nàng, khiến nàng phun d.â.m dịch khắp nơi, dùng mấy từ th.ô t.ục học được ở quê để mắng nàng…
Cuối cùng, Ngụy Vân La bị “làm” đến mức hoảng hồn, sau đó, phát hiện trong lòng hắn đã có người khác, vội vàng thu dọn hành lý bỏ của chạy lấy người.
Lục Thừa lại càng tức giận hơn.